Chương 237 (a): Hắc ám hành lang



Ba người đều đã biến thành một đống thịt nát khiến người ta buồn nôn, cho dù đối với người quen thuộc nhất cũng không thể nhận ra bộ dáng hiện tại của bọn họ. Mà vùng sinh dục còn bị nữ nhân kia đóng đinh, hộp sắt thật lớn còn giống như lồng bắt dã thú đem bạn hắn chụp vào, đợi khi H cố sức đem hình cụ thật lớn kia vặn bung ra, bạn hắn ở bên trong đã bị đâm thành tổ ong. Một người bạn khác bị đẩy vào trong bóng tối hoàn toàn không còn âm tín, nhưng H tin tưởng bạn hắn nhất định cũng đã bị gặp phải bất trắc.



Ngọn lửa trên cây đuốc càng ngày càng yếu, cuối cùng đã bị dập tắt. H lấy ra điện thoại không có bất kỳ tín hiệu nào, dựa vào màn hình mỏng manh phát ra ánh sáng chiếu sáng lên. Dưới loại ánh sáng này căn bản không thể nhìn thấy rõ sự vật khắp bốn phía, cũng không cách nào nhìn thấy rõ con đường phía trước, nhưng dù sao có chút ánh sáng ít nhất cũng giúp trong lòng hắn kiên định hơn một chút. Người là động vật sợ hãi hắc ám, dù biết rõ ánh sáng sẽ đem chính bản thân mình bại lộ bên dưới nguy hiểm, nhưng vẫn sẽ theo bản năng đi qua. H không thể nhìn thấy rõ con đường phía trước, đành phải dùng một bàn tay chạm lên vách tường lần mò đi tới, mà tay kia thì nắm chặt cây súng tùy thời chuẩn bị nổ súng.



Đi mãi không biết bao xa, con đường này tựa hồ vĩnh viễn đều không tới cuối. Xúc cảm từ bàn tay H truyền đến đột nhiên cảm giác được mình mò phải một thứ gì mềm mềm trên vách tường cứng rắn trơn ướt.



Biến hóa đột nhiên này dọa hắn nhảy dụng. Nương theo ngọn đèn mỏng manh trên di động nhìn lại, một gương mặt người cứ như vậy xuất hiện trên vách tường cứng rắn, tựa hồ như đã liền thành một khối với vách tường kia.



Nhưng H biết đây tuyệt đối không phải là trang sức phẩm đặc thù gì đó của vách tường này, bởi vì nhìn vào khuôn mặt hắn vô cùng quen thuộc, chính là người bạn vừa rồi còn ở trong quán rượu trò chuyện với hắn, sau khi đi tới địa phương khủng bố quỷ dị này, đã bị đẩy vào trong bóng tối mà không còn thấy xuất hiện.



Đây là gương mặt của Ry! Giống như trời sinh cùng vách tường liền thành một khối, H căn bản không thể tìm được chút khe hở nào giữa khuôn mặt của Ry cùng vách tường kia.



- Cứu…cứu tôi…



Ánh mắt nguyên bản đang nhắm chặt của Ry đột nhiên mở ra, gắt gao nhìn chằm chằm H, diễn cảm vô cùng thống khổ:



- Cầu anh…cứu cứu tôi…



- Ry!



H thật không ngờ Ry vẫn còn sống.



- Chết tiệt, cố gắng chịu đựng, tôi nghĩ biện pháp đưa anh ra!



H dùng tay lần mò theo vách tường tìm kiếm khe hở. Ry còn sống như vậy liền chứng minh nhất định có đồ vật gì đó đem hắn cố ý vây bên trong vách tường. Có thể đi vào thì nhất định có thể đi ra, nhưng H sờ soạng khắp vách tường vẫn không tìm được phương pháp nào đem Ry cứu ra ngoài.



- Đồ chết tiệt!



H mắng một câu, giơ lên khẩu súng trong tay. Nếu đã có thể đem Ry vây trong vách tường, như vậy mặt vách tường này nhất định là rỗng, dùng khẩu súng trong tay nhất định có thể bắn thủng mặt vách tường này đem Ry cứu ra.



Tiếng súng đinh tai nhức óc vọng lên trong hành lang, H ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất. Khẩu súng uy lực thật lớn trong tay đối với vách tường nhìn qua giống như làm từ gạch đá nhưng lại hoàn toàn vô dụng. Một phát súng vừa rồi ngay cả chút dấu vết cũng không hề lưu lại, chỉ là sau khi bắn trúng vách tường viên đạn còn dội ngược trở ra thiếu chút nữa trúng ngay chính hắn.



- A a a a a…



Ry bị nhốt trong vách tường chỉ lộ ra khuôn mặt đột nhiên kêu to lên, cơ mặt vì thống khổ mà nhăn nhúm lại, vặn vẹo.



- Đau quá a…nó cắn chân của tôi…cứu mạng…nó làm thịt chân của tôi…tôi không muốn chết a…



Còn không đợi H kịp phản ứng, trong miệng Ry phun ra một ngụm máu tươi, dừng lại tiếng gào.



- Ry? Ry? Ry!



H vội vàng xem xét trạng huống của bạn mình, lại phát hiện đã không còn hơi thở.



- Nơi này…rốt cục là địa phương nào…



Nhìn hành lang hắc ám không thấy đầu cuối, H cảm giác mình giống như đang từng bước một đi tới chung điểm tử vong.



H cùng mấy người bạn nguyên bản ước hẹn nhau đến quán bar uống rượu xem trận bóng đá, tuy nhiên hắn thật sự không ngờ lại biến thành tình trạng tồi tệ như bây giờ.



Là một công tử nổi danh lăng nhăng, cho dù là người đã có vị hôn thê nhưng H vẫn ưa thích hái hoa ngắt cỏ bên ngoài không ngừng. Đối với nữ nhân hắn tựa hồ như không bao giờ cảm thấy thỏa mãn, dùng lời của hắn mà nói mỗi người đàn bà đều là khác nhau.



Mà ngay khi bọn họ đang uống bia tới cao hứng, một nữ nhân mặc quần áo màu đỏ tạo sự chú ý cho hắn. Một mái tóc rám nắng, dáng người yểu điệu mà đầy đặn, còn có đôi môi khêu gợi, không chỗ nào không làm cho người ta lâm vào mê muội.



- Hắc, nhìn nữ nhân mặc áo màu đỏ kìa!



Bạn hắn cũng đồng thời nhìn thấy nữ nhân kia, lớn tiếng than thở nói:



- Vưu vật a, xem ra buổi tối nay tôi có mục tiêu!



- Tên hỗn đản kia, là tôi nhìn thấy trước!



Một người khác vội vàng nói:



- Lần trước cô gái văn phòng kia tôi đã nhường cho anh, lần này anh không thể cướp với tôi!



- Hai người các anh đều tỉnh lại đi!



Ry liếm liếm môi, buông chai bia trong tay xuống lập tức đi về hướng nữ nhân áo đỏ.



- Hỗn đản, lại để cho hắn giành trước!



Người đầu tiên mắng một câu:



- Đều là anh, hại tôi do dự nên bị chậm chạp!



- Hắc hắc, yên tâm!



Người thứ hai chỉ chỉ nữ nhân áo đỏ:



- Ra vẻ Ry không có hi vọng gì!



H cũng quay đầu nhìn lại, Ry đang không ngừng ân cần nói gì đó với nữ nhân áo đỏ, nhưng nữ nhân kia giống như không hề nghe được, thật hờ hững với Ry.



- Ha ha, tiểu tử, công lực của anh còn kém xa lắm đâu!



Nhìn thấy Ry phờ phạc quay về chỗ ngồi, người bạn đầu tiên cười nhạo nói:



- Để cho tôi thử đi!



- Vô dụng!



Ry lắc lắc đầu, uống một ngụm bia lớn:



- Người đàn bà kia là một đồng tính, đối với đàn ông không có hứng thú!



- Di, làm sao anh biết?



Người nọ có chút không tin nhìn Ry.



- Nàng nhuộm tóc, chỉ đeo một bông tai, còn mặc quần áo tươi diễm!



Ry chỉ vào nữ nhân áo đỏ nói:



- Hơn nữa trọng yếu hơn một chút, ánh mắt nàng chỉ nhìn nữ chiêu đãi viên trong quán bar, cũng giống như chúng ta, ánh mắt kia không ngừng rời khỏi bộ ngực của mấy cô gái kia!



- Quá lãng phí!



Người bạn đầu tiên bất đắc dĩ lắc đầu:



- Nữ nhân xinh đẹp như vậy, lại không để cho nam nhân hưởng dụng!



- Tôi cảm thấy không nhất định!



H đột nhiên mở miệng nói:



- Tôi muốn đi thử xem!



- Di? H, tôi không phải nghe nói anh cùng vị tiểu thư của gia tộc Wiln đã sắp tới ngày kết hôn rồi sao?



Người kia nói.



- Anh không sợ vị tiểu thư của gia tộc Wiln phát hiện anh ở đây phao cô gái khác sẽ bão nổi sao? Tôi nghe nói vị tiểu thư gia tộc Wiln là Thông Linh giả nổi danh.



- Nữ nhân kia suốt ngày ngây người ở Trung Quốc, sẽ không biết!



H mỉm cười:



- Tôi nghĩ quỷ hồn Anh quốc cũng sẽ không ở xa xôi như vậy chạy tới Trung Quốc mật báo với nàng đi!



- Xin lỗi quấy rầy!



H đi tới trước mặt nữ nhân áo đỏ ngồi xuống.



- Có thể mạo muội hỏi cô vài vấn đề hay không, bởi vì bạn của tôi đối với một nữ sĩ xinh đẹp như cô chỉ ngồi một thân một mình ở đây tương đối tò mò.



- Anh cũng là đến bắt chuyện làm quen sao?



Nữ nhân áo đỏ không nhìn mặt H, chỉ hờ hững đáp:



- Có thể cho tôi được yên tĩnh một chút không?



- Không, không, không, tôi nghĩ là cô hiểu lầm!


U Minh Trinh Thám - Chương #284