Chương 233 (b) Tái kiến Lilith



- Tôi không có thời gian cò kè mặc cả với cô, toàn bộ hết thảy cô đều có thể lấy đi, tôi chỉ cần Tiểu Manh có thể sống sót.



Minh Diệu rít sâu một hơi thuốc, lại thở ra một hơi thật dài:



- Toàn bộ hết thảy của tôi, kể cả mạng của tôi, cô đều có thể lấy đi!



- Mạng của anh?



Lilith che miệng cười lên khanh khách:



- Thứ đó có ích lợi gì đây, anh bất quá chỉ còn mười năm tuổi thọ, tôi không phải là chỗ bất cứ phế phẩm nào cũng thu!



- Toàn bộ hết thảy đều cho cô, kể cả linh hồn của tôi!



Minh Diệu thấp giọng nói, mất đi linh hồn, cũng chính là ý nghĩa cho dù có chết đi cũng không còn cơ hội đầu thai chuyển sang kiếp khác, linh hồn của hắn sẽ biến thành đồ cất chứa hoặc đồ chơi của nữ ác ma này, thẳng đến vĩnh viễn.



- Toàn bộ hết thảy tôi đều đáp ứng, thời gian của tôi không còn nhiều lắm!



- Không nên gấp gáp như vậy.



Trên mặt Lilith vẫn mang theo vẻ mỉm cười như cũ, có thể quan sát phản ứng của những giao dịch khác nhau là một loại niềm vui.



- Không nhất định phải cò kè mặc cả, chẳng qua là hứng thú của tôi mà thôi. Về phần linh hồn của anh sao…vật đó tôi tạm thời còn chưa cần, bất quá trên người anh có một loại đồ vật tôi có hứng thú muốn cất chứa!



- Muốn đôi mắt của tôi sao? Cho cô được chứ!



Minh Diệu không chút do dự nói:



- Dù sao với tôi mà nói, ánh mắt này có hay không cũng không sao cả!



- Đúng vậy, ánh mắt này đối với anh mà nói cũng không có bao nhiêu giá trị, cho nên còn chưa đủ đâu!



Lilith chậm rãi nói tiếp:



- Cần hoàn thành giao dịch, chút đại giới ấy còn chưa đủ!



- Tùy tiện cô, trên hiệp ước ra điều kiện tùy tiện cho cô viết, tôi chỉ cần ký tên là được!



Minh Diệu có chút căm tức đứng bật lên.



- Cô làm ơn nhanh dùm một chút, Tiểu Manh cầm cự không được bao lâu!



- Vậy được rồi, xem như tôi có hại một chút.



Lilith nghĩ nghĩ nói:



- Đem tình yêu của anh cho tôi, chúng ta xem như đã xong thủ tục mua bán!



- Tình yêu? Tình yêu của tôi?



Minh Diệu khó hiểu hỏi:



- Lần trước không phải cô đã nói tình yêu của tôi vốn không có bao nhiêu giá trị sao?



- Lý do rất đơn giản, tôi thích!



Lilith giống như làm ảo thuật đưa ra một tờ hợp đồng đầy chữ đặt lên bàn:



- Cẩn thận nhìn một chút, nếu như không có vấn đề thì ký tên bên dưới đi!



- Không cần nhìn!



Minh Diệu cầm bút ký tên mình xuống bên dưới tờ hợp đồng.



- Hợp đồng đã ký xong, hoàn thành lời hứa của cô đi!



- Tốt lắm!



Lilith cầm qua hợp đồng, thỏa mãn gật gật đầu.



- Nhưng hiện tại nhìn anh quá dơ bẩn, đi tắm rửa trước đi!



- Chuyện này cùng việc tôi dơ bẩn không có quan hệ gì.



Minh Diệu nhìn nhìn lên người của mình, nơi nơi đều là máu, có của hắn, cũng có của La Sát bị hắn giết chết, đích xác là thực bẩn, nhưng hiện tại hắn bất chấp những điều này.



- Cô làm ơn đi, không cần tiếp tục chơi đùa nữa, nhanh lên hoàn thành giao dịch đi.



- Tôi cự tuyệt!



Lilith khoanh tay trước ngực, nhẹ nhàng lắc đầu.



- Tôi vừa mới tắm rửa sạch sẽ, tôi cũng không muốn hoàn thành xong giao dịch lần này còn phải đi tắm lại thêm một lần. Phải biết rằng hiện tại là anh đang cầu tôi, tôi làm chủ!



Tuy rằng Minh Diệu cảm thấy khó hiểu với việc Lilith kiên trì đòi hắn phải đi tắm rửa sạch sẽ, nhưng hiện tại hắn đang xin người khác giúp đỡ, dù nữ nhân này đề nghị hắn cởi sạch quần áo trần trụi đi ngoài đường một giờ hắn cũng sẽ đáp ứng. Không có biện pháp Minh Diệu đành đi vào phòng tắm mà Lilith an bài tự tắm rửa.



Dòng nước ấm xả xuống từ đầu đến chân, Minh Diệu lại có cảm giác như chết đi rồi sống lại. Mặc dù đối với tình huống hiện tại của Diệp Tiểu Manh vẫn còn vướng bận, nhưng chỉ cần đã ký hợp đồng với Lilith cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Diệp Tiểu Manh lại khôi phục trạng thái khỏe mạnh vui vẻ chỉ là chuyện trong tích tắc, Minh Diệu dựa theo yêu cầu của Lilith cẩn thận rửa sạch vết máu trên người. Những vết máu cũng đã khô cạn bám trên người theo dòng nước chảy xuống dưới ống thoát nước bên dưới.



- Thật là thú vị!



Bên dưới phòng tắm, Lilith thật hứng thú quan sát một chiếc bình cực lớn. Chiếc bình này nằm bên dưới ống thoát nước từ trong phòng tắm của Minh Diệu, nước dơ bẩn mà Minh Diệu tắm ra toàn bộ đều chảy vào trong bình lớn này. Chỉ là dòng nước ấm chảy vào bình không được bao lâu, liền hóa thành một mảnh hơi nước biến mất không còn nhìn thấy gì nữa, chỉ còn lưu lại phần máu bên trong.



- Bên trong có chút thành phần kỳ quái, tựa hồ là khá tương tự với quỷ hút máu.



Lilith dùng ngón tay nhẹ nhàng dính một chút máu tươi kia, đặt trong miệng nếm thử.



- Nhưng có một chút khác biệt, hình như là vật chất bị nhân công cấy ghép. Quỷ hút máu bị người chế tạo ra sao? Không nghĩ ra hắn lại thường xuyên gặp phải những chuyện kỳ quặc lại thú vị như thế a!



Minh Diệu từ trong phòng tắm đi ra, một bộ quần áo sạch sẽ đã được đặt sẵn bên ngoài phòng tắm, không thiếu cả áo lót lẫn quần lót, hơn nữa bộ âu phục nhìn qua còn thật cao cấp. Minh Diệu cũng không chút nào để ý ăn mặc thật chỉnh tề đi ra ngoài.



- Không tệ lắm!



Lilith ngồi trong đại sảnh nhìn thấy Minh Diệu ăn mặc chỉnh tề đi ra, mỉm cười:



- Dạng này làm cho người ta nhìn vào thật thoải mái hơn được một chút.



- Cần phải nói rõ ràng trước, bộ quần áo này là cô chuẩn bị, tôi cũng không có nói ra yêu cầu này.



Minh Diệu ngồi đối diện Lilith, đốt một điếu thuốc.



- Muốn tôi phải trả giá cho bộ quần áo này tôi mặc kệ!



- Ha ha, anh thật ra cũng rất thông minh lanh lợi thôi.



Lilith dùng ngón tay đùa giỡn mái tóc, dùng ánh mắt mị hoặc nhìn Minh Diệu.



- Đây chỉ xem như phần tặng kèm thì được rồi, không thu tiền của anh.



- Tốt lắm, chúng ta mau nhanh bắt đầu đi.



Minh Diệu dụi tắt tàn thuốc, bày ra bộ dáng sẵn sàng anh dũng hi sinh.



- Sớm muộn gì đều là một đao, chết sớm mau đầu thai.



- Không cần tiếp tục cảm thụ lại một chút những gì mình từng có được sao? Phải biết rằng sau đây tất cả những thứ kia sẽ không còn thuộc về anh nữa!



Lilith khẽ cười nói.



- Không cần, nếu như cần phải mất đi, cần gì phải do dự lưu luyến.



Minh Diệu mỉm cười lắc lắc đầu.



- Bắt đầu đi!



- Được rồi!



Lilith đứng lên khỏi ghế, chậm rãi đi tới phía sau Minh Diệu.



- Căn cứ theo hợp đồng, vật của anh tôi sẽ cầm đi.



Có lẽ sau một thời gian dài chiến đấu tại trấn nhỏ lại được tắm nước nóng thay quần áo sạch sẽ, toàn thân cơ thể đột nhiên được thả lỏng, hoặc do năng lực đặc thù của Lilith, Minh Diệu cảm giác đôi mắt càng ngày càng nặng. Một cỗ hương khí nồng đậm bay vào mũi hắn, Minh Diệu liền thiếp ngủ.



Lilith từ phía sau dùng ngón tay như bạch ngọc nhẹ nhàng bưng kín ánh mắt Minh Diệu. Bạch sắc quang mang từ kẽ tay bắn ra, khi hai ngón tay Lilith rời khỏi mắt Minh Diệu, trên hai tay nàng đã có thêm hai quang cầu màu trắng.



- Thu tàng phẩm khó được!



Nhìn hai quang cầu trong tay, Lilith cảm thán nói:



- Ánh mắt có thể nhìn thấu thế giới, đây là thu tàng phẩm tốt nhất mà ta thu thập được trong suốt gần trăm năm nay!



Đem hai quang cầu bỏ vào trong bình nhỏ đặt lên bàn, tay phải Lilith lại đặt lên đầu Minh Diệu. Giống như có đồ vật gì đó bị kéo ra khỏi người hắn, Minh Diệu đang ngủ say không tự chủ được khẽ run rẩy lên hai cái.



- Tuy rằng không phải tình yêu tinh thuần sạch sẽ, nhưng cũng thật khó được.



Nguồn bị nhảy chương nhé.


U Minh Trinh Thám - Chương #278