Chương 218: Tiến hóa.



- Nếu có thể còn sống trở về, ta nghĩ ta sẽ sửa thành ăn chay.



Minh Diệu liều mạng đè nén cảm giác buồn nôn đang ngông ngừng bốc nên ở cổ họng.



- Sớm biết vậy thì dẫn cả Ada đi cùng, nàng luôn nói là cần phải giảm béo. Nơi này chính là chỗ để giảm béo tốt nhất!



Ngay tại lúc Minh Diệu liều mạng kiềm chế cái cảm giác buồn nôn trong dạ dày, thì một chuyện tình khiến cho hắn càng thêm kỳ quái xảy ra. Mười người dân vừa mới tiến vào bên trong tòa nhà kia, mỗi người tìm một đối thủ, bắt đầu từng đôi một chém giết nhau. Trong tay cũng không có vũ khí, nhưng mà đều giống như có thâm cừu đại hận với nhau vậy, ra tay không lưu tình chút nào.



Loại đánh nhau này cũng không có gì để xem cả. Không có vũ khí, cũng không có kỹ xảo gì, chỉ giống như một đám lưu manh đầu đường xó chợ đánh nhau, lăn qua lăn lại ở trên mặt đất. Nhưng mà trình độ kịch liệt lại khiến cho Minh Diệu rất khó hiểu. Đến tột cùng là làm cái gì mà phải đánh nhau đến tình trạng này?



Một tên bị đối thủ của hắn đánh ngã xuống mặt đất. Rất rõ ràng là đã mất đi năng lực phản kháng. Nhưng mà đối thủ của hắn lại không có nghĩ như vậy, vẫn dùng chân đá lên người hắn, dùng hết những thứ có thể làm vũ khí trên người để lợi dụng. Nắm tay, đầu gối, thậm chí là răng nanh. Mãi cho đến khi đối thủ của hắn nằm trên mặt đất không còn nhúc nhích nữa thì mới dừng tay.



Rất rõ ràng, người đàn ông nằm ở trên mặt đất kia đã chết rồi, bị đồng bọn của hắn đánh chết tươi. Tiếp theo, Minh Diệu thấy được một màn làm cho hắn càng thêm khó hiểu. Người thắng liền cúi xuống, bắt đầu cắn nuốt thân thể của kẻ đã chết.



- Không chỉ là ăn những người dân đã trở nên si ngốc mà ngay cả đồng loại của mình cũng không buông tha sao?



Minh Diệu cảm giác chuyện này có chút không thuộc với lẽ thường. Vô luận là cái giống gì, đều không có khả năng ăn thịt đồng loại của mình, trừ phi…



Chuyện phát sinh kế tiếp đã khẳng định suy đoán của Minh Diệu. Ngay sau khi người thắng ăn sạch thân thể đồng loại của hắn xong, thân thể của hắn cũng đã bắt đầu chậm rãi có biến hóa. Làn da bắt đầu nứt nẻ, cơ thể không ngừng run rẩy. Hắn tru lên một loại thanh âm cực kỳ thống khổ. Khuôn mặt vốn đã biến dạng lại càng thêm vặn vẹo.



Đây chỉ là bắt đầu mà thôi, tiếp theo cơ thể hắn bắt đầu bành trướng lên với một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, phía sau lưng cũng chầm chậm có lông đỏ mọc ra.



Tiến hóa, đây là một loại tiến hóa. Minh Diệu nhìn thấy mấy người dân này chỉ trong một lúc ngắn ngủi mà đã biến thành bộ dáng giống như tên La Sát kia. Hai cái răng nanh thật dài, nước bọt theo khóe miệng từ trên mặt đất nhỏ giọt xuống, toàn thân người dân này rốt cuộc đã không còn nhìn ra được hình dáng con người.



- Đây chính là mục đích của bọn họ. Đánh nhau đến chết, cắn nuốt đồng loại của mình để hoàn toàn tiến hóa thành La Sát, muốn tạo thành một đội ngũ La Sát sao?



Minh Diệu nhìn một màn trước mắt này, ở trong đầu nhanh chóng phân tích mọi việc.



- Không đúng, hẳn là không chỉ như vậy. Nếu như là muốn tạo thành một đội ngũ La Sát, như vậy không phải là bây giờ mới bắt đầu mà là đã động thủ ở vài ngày trước kia rồi. Mà bây giờ cũng chỉ có một tên La Sát to lớn và một nam một nữ là loại bán thành phẩm mà thôi. Như vậy rốt cục mục đích của bọn họ là gì?



Không lâu sau, bốn đôi còn lại cũng đều tự động phân thắng bại. Những kẻ thất bại đều có kết cục đồng dạng, kẻ chiến thắng cũng đều tiến hóa. Không đến một giờ sau, ở trong đại sảnh đã có sáu tên La Sát, một tên cực kỳ lớn, còn lại là năm tên nhỏ hơn. Mặc dù nói là nhỏ, nhưng mà cũng chỉ là so với tên lớn kia thôi. Năm tên La Sát vừa tiến hóa kia, thân thể cao ít nhất cũng tới hai mét, nếu so với con người bình thường thì cao hơn nhiều. Hơn nữa tướng mạo hung thần ác sát và dáng người tráng kiện, cũng biểu lộ bọn hắn cũng không phải là quả hồng mềm gì.



Phải biết rằng, vừa rồi đối phó với người đàn ông chưa tiến hóa kia, Minh Diệu đã phải tốn một phen công phu thật lớn rồi. Đầu tiên là dẫn hắn ra thật xa, sau đó lại thả Quầy Linh ra để tiêu hao lực lượng của hắn. Đợi đến khi hắn đã không còn nhiều sức lực để phản kháng, Minh Diệu mới rút Yêu Lân ra để cắt đứt đầu tên kia. Mà đối mặt với loại đã tiến hóa thành La Sát này, Minh Diệu cũng không có bao nhiêu nắm chắc một mình xử lý một con.



Ngay tại lúc Minh Diệu còn đang phân tích lực lượng của đám La Sát này. Một đôi nam nữ luôn ngồi ở một chỗ kia, chậm rãi tiến đến gần năm con La Sát vừa mới tiến hóa này.



- Mỗi lần đều phải lãng phí một cái.



Ngườ đàn bà có chút không tình nguyện nói.



- Một con dư thừa này cũng không thể lưu lại đến ngày mai để dùng, thật sự là rất đáng tiếc.



- Không còn cách nào khác, dù sao cũng là vật thí nghiệm. Có thể sống được trong hai mươi bốn giờ đã là không tồi rồi. Người đàn ông kia nhìn đám La Sát vẫn còn đang ngơ ngác, chọn ra một con tương đối cường tráng ở bên trong ra, đưa sang một bên. Mà bốn con còn lại, sau khi người đàn bà kia ra lệnh một tiếng thì liền bắt đầu chém giết.



Mà một con La Sát duy nhất vừa tiến hóa kia thì bị người đàn ông kia dẫn tới trước mặt con La Sát thật lớn. Con La Sát thật lớn kia chìa một bàn tay ra, không tốn chút sức nào liền nhấc con đồng loại chỉ nhỏ hơn nó một chút lên. Kế tiếp vẫn là một loạt hình ảnh khiến cho người ta buồn nôn như cũ.



Cắn đút đầu, hút máu, cắn xé. Dường như đối với con La Sát thật lớn này mà nói, toàn bộ thân thể từ cái gì đó cũng chỉ là thức ăn của nó mà thôi.



Chém giết, cắn nuốt, tiến hóa. Bốn con La Sát kia lại lặp lại cái quá trình vừa mới xảy ra trước kia. Nhưng mà đối thủ từ những người dân đã biến thành một loại quái vật không còn hình người.



Mãi đến khi cuối cùng trong đại sảnh chỉ còn lại một con La Sát. Người thắng cuộc cuối cùng đã trở nên cường tráng hơn rất nhiều. Nhìn qua chỉ nhỏ hơn so với con La Sát lớn nhất kia một chút mà thôi.



Nhưng mà cái con La Sát đã trở nên tương đối mạnh mẽ kia, vẫn không thể tránh được cái kết cục biến thành thức ăn. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đến năm phút đồng hồ, thì ngay cả xương cốt cũng đã bị con La Sát thật lớn kia ăn hết. Dấu vết duy nhất còn tồn tại chính là cái đầu thật lớn mà con La Sát kia nhổ ra vì không thích ăn.



Tuy rằng cũng không quá rõ ràng, nhưng mà Minh Diệu vẫn có thể nhìn ra được, con La Sát thật lớn kia đã càng thêm cường tráng hơn so với lúc trước. Tiến hóa, đây là một loại phương pháp tiến hóa, Tuy rằng không có thống khổ như những tên đồng loại vừa bị làm thịt kia, nhưng mà biểu tình vặn vẹo kia đã chưng minh cái loại tiến hóa này khiến cho nó tương đối không khỏe. Hiển nhiên là con La Sát này ăn thịt đám đồng loại cường tráng này, đã kế thừa được lực lượng của chúng. Cái này rất giống phương thức sinh tồn của loại côn trùng gì đó. Có thể sống sót chỉ có một con cường tráng nhất. Mà đám còn lại, đều là thức ăn của nó.


U Minh Trinh Thám - Chương #256