Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ
Thiếu Thiên hai trận chiến thắng liên tiếp, tin tức truyền về liền làm cả kinh
thành một phen chấn động. Tuy rằng Tương Thanh cùng Tương Minh đều do một tay
Kiều Nguyệt Hoa giết chết thế nhưng đại cục chiến thắng đều là nhờ mưu kế cùng
tài năng của Thiếu Thiên.
Đến giờ việc Thiếu Thiên có thể tu luyện vẫn được xem là một bí mật, trong
thiên hạ chỉ có hai người biết. Một người là Kiều Nguyệt Hoa, người còn lại là
tướng địch bị Thiếu Thiên một kiếm chém chết trong trận chiến tại thung lũng.
Hai người biết, một người đã chết, Kiều Nguyệt Hoa việc này cũng chưa có nói
với ai.
Hôm nay lên triều, tin tức báo về, Tiêu Soái so với thường ngày chính là vui
vẻ hơn rất nhiều. Đệ đệ của hắn tuy là một phế nhân thế nhưng lại là tài trí
hơn người, sau này còn ai dám coi thường. Bất quá nói là Thiếu Thiên tài trí
hơn người cũng là có chút phóng đại, hắn chẳng qua may mắn gặp phải tướng địch
toàn là một lũ hữu dũng vô mưu. Nếu luận về công, hắn chỉ có công chế tạo ra
Nỏ Thần cùng Máy Bắn Tên mà thôi.
Tiêu Soái hai tay nâng Nỏ Thần lên xem thử, nhìn qua một hồi rồi gật gật đầu
"Cái này quả nhiên lợi hại, lại có thể một lúc bắn ra năm cái mũi tên. Thiếu
Thiên có công với nước, đợi sau khi hắn trở về trẫm sẽ ban thưởng hậu hĩnh"
Văn võ bá quan trong triều đối với Nỏ Thần do Thiếu Thiên chế tạo ra cũng là
vô cùng tò mò, bọn họ ai cũng muốn xem thử nó có cái gì mà lợi hại như vậy.
Thiếu Thiên vừa rồi một lượt làm ra được ba vạn cái, thực chất là hắn cho hệ
thống quét qua mẫu đã hoàn thiện, sau đó vào phần "Lò rèn", cho quân đi thu
thập nguyên liệu.
Sau khi hệ thống đem toàn bộ nguyên liệu hút vào liền làm ra ba vạn cái, cái
này không phải miễn phí, toàn bộ số tiền Thiếu Thiên tích góp bấy lâu đều hết
sạch.
Mỗi một lần rèn là lại mất tiền, tuy nhiên còn tùy thuộc vào phẩm chất của thứ
được rèn. Lấy Nỏ Thần làm ví dụ, tại thế giới này nó được công nhận là Bảo
Khí, mỗi một lần rèn đều chỉ mất có 5 bạc, còn nếu là Linh Khí hay những cái
khác cấp cao hơn, tiền rèn tất nhiên cao hơn, đối với binh khí thông thường
thậm chí còn miễn phí không mất đồng nào.
Thiếu Thiên cùng Nguyệt Hoa dẫn theo một nhóm người tiếp cận một cái hang
động, bên ngoài hang động là một nhóm bảy, tám tên giặc áo vàng đứng canh gác.
"Phập...phập...", hơn hai mươi cái mũi tên bắn ra liền đem đám người kia toàn
bộ giết chết.
Thiếu Thiên dẫn theo cả nhóm nhanh chóng vào trong hang động, đi đến đâu giết
đến đó, Nỏ Thần trong tay chỉ một lần bắn liền triệt để tiêu diệt một người. Ở
trong sâu bên trong hang động có một nhóm người toàn bộ đều là những thiếu nữ
hai tay bị dây thừng trói lại, người nào cũng là mặt mũi lấm lem.
Thiếu Thiên cử vài binh lính bên ngoài canh gác, hắn cùng Nguyệt Hoa cởi trói
cho những thiếu nữ này. "Ầm...ầm...ầm....", cửa động đột nhiên đóng lại làm
không gian bên trong tối đen như mực.
"Có chuyện gì xảy ra vậy? Không phải bên ngoài đã cử vài binh lính canh gác
rồi sao?" - Nguyệt Hoa lo lắng
Thiếu Thiên không nói gì, hắn lúc này chính là đang suy nghĩ làm sao để thoát
được ra bên ngoài. Thiếu Thiên vào trong cửa hàng hệ thống mua một viên Quang
Minh Thạch giá mười bạc, Quang Minh này là một loại đá có khả năng phát sáng.
Nguyệt Hoa cảm thấy rất tò mò, Thiếu Thiên hắn từ đâu lấy ra một viên Quang
Minh Thạch. Nàng vốn định hỏi nhưng lại bị hắn nói trước
"Nguyệt Hoa, nàng thử dồn toàn lực một kích đánh vỡ cửa động xem có được
không"
Nguyệt Hoa gật gật đầu rồi đi đến phía cửa động, toàn thân vận khí đánh ra một
chưởng. Chưởng lực này mang theo tiếng hổ gầm uy mãnh vô cùng, cảm giác như
cho dù có là một ngọn núi lớn cũng có thể bị chưởng lực này đánh cho nát vụn.
Thế nhưng chưởng lực tiếp xúc cửa động lại không có gì xảy ra cả, ngay cả một
tiếng động nhỏ cũng không có. Từ sâu thẳm bên trong hang động, một giọng nữ
nhi truyền đến
"Vô ích thôi! Ở đây có sắp đặt Hấp Linh Đại Trận"
"Hấp Linh Đại Trận?" - Thiếu Thiên chau mày
"Hấp Linh Đại Trận, dù cho đòn đánh của ngươi có mạnh cỡ nào cũng sẽ bị linh
trận hấp thu. Muốn phá giải được linh trận này chỉ có cách đánh ra một chưởng
lực có thực lực mạnh hơn người làm ra linh trận này gấp ngàn lần, như vậy linh
trận sau khi hấp thu sẽ sản sinh rối loạn tự bị phá giải.
Chỉ là ở đây không có ai có cái thực lực đó mà thôi, ngay cả ta Chiến Tông
Tiền Kỳ còn không có khả năng nữa là một cái Chiến Tôn." - nữ nhân giải thích
Thiếu Thiên mới chỉ đến thế giới này được hơn một năm, hắn lại suốt ngày đi
làm nhiệm vụ nên có quá nhiều thứ mà hắn chưa biết đến. Những thứ Thiếu Thiên
chưa biết đến trước đó là linh đồ, giờ là linh trận. Hắn tự nhủ sau khi từ đây
thoát ra nhất định đi tìm hiểu thế giới này tỉ mỉ hơn.
Thiếu Thiên lấy ra Long Nha Kiếm, lưỡi kiếm vừa tuốt ra khỏi vỏ liền phát
quang tựa như mặt trời, vô cùng chói mắt
"Thần Khí? Ngươi có Thần Khí?" - nữ nhân kia giọng nói vô cùng phấn khích
"Thần Khí? Trường kiếm hắn luôn mang theo người chính là Thần Khí? Hắn từ đâu
lại có Thần Khí?", Nguyệt Hoa chau mày. Thiếu Thiên cũng không ngờ đem Long
Nha Kiếm bỏ ra lại phát quang như vậy, hắn chỉ là định đem Thần Khí này cho nữ
nhân kia mượn để phá cửa động thoát ra.
Thiếu Thiên vội vàng cất Long Nha Kiếm vào bao, không gian trở lại như trước.
Thiếu Thiên hướng nữ nhân ngồi trong góc tối hỏi
"Tiền bối, nếu như tiền bối sử dụng Thần Khí của ta liệu có thể phá giải?"
"Không được đâu. Người vẽ ra linh trận này cảnh giới so với ta lại còn cao
hơn, cho dù có thần khí trong tay cũng không cách nào phá được cửa động thoát
ra bên ngoài." - nữ nhân trả lời
"Cảnh giới trên cả Chiến Tông, không lẽ là Chiến Vương cảnh giới cường giả vẽ
ra linh trận sao?" - Thiếu Thiên một phen kinh ngạc
"Người tại Vạn Xuân đế quốc Chiến Vương cảnh giới không có nhiều, chỉ có ba
vị. Vị thứ nhất chính là Tông chủ của Đệ Tứ Tông - Thiên Linh Tông, vị thứ hai
là tông chủ Đệ Tứ Tông - Bá Phong Tông, vị cuối cùng chính là cha của Từ Hiểu
Minh - trưởng lão của Từ Tiên Tông." - Nguyệt Hoa nói
"Cô nương hiểu biết cũng thật rộng, linh trận này trong ba cái tông môn đó, nó
thuộc Từ Tiên Tông. Linh trận tại đây chính là do Từ Thiên Thành, Chấp Pháp
trưởng lão Từ Tiên Tông dùng linh lực vẽ ra. Kẻ đứng đằng sau chống lưng cho
giặc áo vàng chính là Từ Tiên Tông" - nữ nhân kia nói
"Không thế nào!" - Kiều Nguyệt Hoa ngỡ ngàng, nàng như không tin vào những gì
mình vừa nghe được
"Ngươi không muốn tin cũng phải tin. Từ Tiên Tông từ lâu đã sớm có mưu đồ làm
phản, Từ Hiểu Minh đảm nhận nhiệm vụ dùng tình mê hoặc Kiều Nguyệt Hoa để lúc
làm phản Kiều Nguyệt Hoa sẽ thống lĩnh tam quân trợ giúp bọn họ.
Kiều Nguyệt Hoa kia cũng thật ngu si, lại rất dễ dàng rơi vào bẫy tình của Từ
Hiểu Minh. Từ Tiên Tông thấy Kiều Nguyệt Hoa đã mắc phải lưới tình, thanh
thiên bạch nhật lại dám cùng Từ Hiểu Minh ôm nhau trong Vương phủ. Từ Tiên
Tông lập tức chuẩn bị làm phản."
Những lời nữ nhân kia nói ra tựa như hàng vạn nhát dao đâm vào trái tim Kiều
Nguyệt Hoa, Thiếu Thiên cũng mặc kệ nàng, một lời an ủi cũng không nói. Hắn
cười lạnh một cái, sát muối vào vết thương của nàng
"Tiền bối nói cái gì chứ, Từ đại hiệp là một người đáng tin, Kiều Nguyệt Hoa
tại sao lại không tin tưởng hắn. Ta thấy bộ dạng nàng ta chính là cùng Từ Hiểu
Minh kia trăm năm hạnh phúc, Từ Hiểu Minh cũng là đối với nàng ta tình cảm sâu
đậm sao có thể nói là lừa người"
Nhớ lại trước đây Kiều Nguyệt Hoa đã từng nói với Thiếu Thiên, nàng nói Từ
Hiểu Minh là một người rất đáng tin, nàng tất nhiên đối với Từ Hiểu Minh rất
là tin tưởng, vậy mà hôm nay nữ nhân kia nói rằng hắn tiếp cận nàng chỉ vì lợi
dụng, Thiếu Thiên đang muốn đâm thêm vào trái tim nàng một nhát.
"Đáng tin? Thật nực cười! Hắn lừa được cả thiên hạ phàm nhân, chứ sao có khả
năng múa rìu qua mắt thợ, đi lừa giới cường giả. Ngươi không biết các cường
giả gọi hắn là gì sao? Ngụy Quân Tử Từ Hiểu Minh" - nữ nhân nói
"Phàm chỉ có những kẻ ngu ngốc mới bị cái tên ngụy quân tử ấy lừa gạt. Kiều
Nguyệt Hoa tuy rằng thiên phú bất phàm nhưng cô ta đối với những chuyện thế
này còn quá non nớt, ta thấy thật tội nghiệp cô ta." - nữ nhân lại nói tiếp
Kiều Nguyệt Hoa lúc này chính là hai tay ôm mặt khóc, nàng dù sao cũng chỉ là
một thiếu nữ, đối với chuyện này vô cùng đau lòng. Nàng đã vì một tên tiểu
nhân muốn lợi dụng nàng mà bỏ mặc người luôn yêu thương nàng là Thiếu Thiên.
Nhưng bất quá Thiếu Thiên yêu thương nàng chính là Thiếu Thiên trong quá khứ,
Thiếu Thiên của hơn một năm về trước. Còn Thiếu Thiên của hiện tại một chút
tình cảm với nàng cũng không có, nay hắn biết được những điều này lại chính là
cười khẩy. Nàng vì một tên ngụy quân tử phản bội hắn, trong lòng đối với nàng
chỉ là chán ghét.
Thiếu Thiên cúi mặt xuống nhỏ giọng thì thầm vào tai Nguyệt Hoa
"Từ Hiểu Minh quả nhiên tốt hơn ta ha. Thật đáng để nàng phản bội ta chạy theo
hắn"
"Ta không có! Người trong lòng ta chỉ có Thiếu Thiên chàng mà thôi." - Kiều
Nguyệt Hoa nói lớn
"Lừa người! Nếu trong lòng ngươi có ta, ngươi đã không cùng Từ Hiểu Minh hắn
ôm ôm ấp ấp trước mặt ta. Ngươi nghĩ ta là một đứa trẻ tin những lời nói dối
của ngươi sao?" - Thiếu Thiên lạnh giọng mắng
"Là do ta ngu ngốc, là do ta không nhận ra người mà ta yêu thực ra là chàng.
Thiếu Thiên ta tại đây có thể lập tử thề, ta trong lòng chỉ có mình chàng mà
thôi" - Nguyệt Hoa khuôn mặt đầy nước mắt, hai tay túm lấy tay Thiếu Thiên, bộ
dạng hết sức đáng thương
Nữ nhân trong góc tối nghe được hai người trò chuyện mặt liền biến sắc. Lúc
này do quá tối, Quang Minh Thạch bất quá chỉ phát ra ánh sáng lờ mờ nên nàng
không nhìn rõ mặt những người cùng nàng bị nhốt trong động. Nay nàng biết được
ở đây Phế Vật Vương Gia cùng Kiều Nguyệt Hoa có mặt liền có chút sợ hãi.
Thân phận của nữ nhân này thực ra là một thị vệ bên trong hoàng cung, theo hầu
hoàng thượng. Nàng được hoàng thượng giao phó nhiệm vụ âm thầm đi theo đại
quân bảo vệ Thiếu Thiên nhưng chẳng may bị bắt nhốt tại hang động này. Nay
nàng lại đem toàn bộ nói Thiếu Thiên cùng Kiều Nguyệt Hoa, nàng chính là đang
sợ bọn họ trách tội.
"Nàng muốn lập tử thề?"
Thiếu Thiên trong lòng có chút ngạc nhiên, lập tử thề không phải là chuyện
đùa. Tử thề là lời thề được lập ra với tử thần, nếu như vi phạm lời thề linh
hồn sẽ bị kéo xuống âm giới làm nô lệ, vĩnh viễn không được đầu thai.
Trên thực tế, có rất nhiều tông môn bắt buộc sau khi nhập môn phải lập tử thề
cả đời trung thành với tông môn. Không chỉ có các tông môn, mà ngay cả các thế
lực lớn cũng hay áp dụng điều này lên những người mới gia nhập thế lực bọn họ.
Thiếu Thiên cười lạnh, cái này khiến hắn cảm thấy rất thú vị. Hắn rất muốn xem
thử xem Kiều Nguyệt Hoa sau khi lập tử thề cả đời yêu hắn, nhưng rồi cùng Từ
Hiểu Minh kỳ ngộ sẽ như thế nào. Thiếu Thiên nói
"Được, nếu nàng dám lập tử thề ta sẽ tin nàng thực lòng yêu ta"
Kiều Nguyệt Hoa nghe được lời này của Thiếu Thiên nửa mừng nửa sợ. Nàng mừng
là vì chỉ cần nàng lập tử thề hắn sẽ tin rằng nàng thực lòng yêu hắn, nàng sợ
chính là sợ tử thề.
Khi lập ra tử thề chính là đối diện với tử thần mà lập lời thề, đối diện với
tử thần có ai mà không sợ. Thấy Kiều Nguyệt Hoa bộ dạng sợ hãi, phân vân mãi
không thôi. Thiếu Thiên lại nói
"Nếu nàng đã sợ không dám lập tử thề thì sau này cái gì cũng đừng nói nữa. Tất
cả chẳng qua chỉ là nói khoác mà thôi"
"Vẫn là nàng thực lòng yêu Từ Hiểu Minh, ta đối với nàng chỉ là gánh nặng mà
thôi. Trước đây nàng thường nói nàng yêu ta, xem ra chỉ là thương hại mà nói
đại, không phải những lời thật lòng." - Thấy Nguyệt Hoa còn chần chừ, hắn lại
nói
Kiều Nguyệt Hoa lúc này chính là đang bị Thiếu Thiên đẩy vào bức đường cùng.
Nếu như nàng không lập tử thề, hắn xem chừng cả đời cũng không tha thứ cho
nàng, mãi mãi giống như bây giờ coi nàng như không khí. Nàng rất sợ, thực sự
cảm thấy rất sợ, nhưng nàng không muốn bị hắn coi là không khí, càng không
muốn nhìn hắn tay trong tay cùng nữ nhân khác.
Nguyệt Hoa nhớ lại những ngày tháng trước đây, những ngày tháng khi hai người
mới thành thân. Nhưng rồi những ký ức đối lập với những ngày tháng ấy cũng
xuất hiện trong tâm trí nàng.
Nàng lúc này mặc dù rất sợ thế nhưng nàng nhất định lập tử thề, nàng không
muốn lại tiếp tục cô đơn sống trong Thanh Tâm Điện, nàng không muốn mỗi đêm
lại phải ngủ một mình.
Kiều Nguyệt Hoa dùng dao găm rạch lòng bàn tay, từng giọt máu rơi xuống đất.
Kiều Nguyệt Hoa vốn đang định đọc lời tử thề thế nhưng trong chốc lát nàng lại
do dự. Thiếu Thiên thấy vậy liền đi đến, xé một ít vải trên áo ra cuốn lấy vết
cắt ở lòng bàn tay của nàng, giọng nói đầy thất vọng
"Thôi được rồi, ta biết là nàng không yêu ta mà. Như vậy cũng không sao, lần
này trở về ta sẽ thưa với hoàng huynh trả lại tự do cho nàng. Hoàng huynh là
người khởi đầu, cũng nên là người đứng ra kết thúc. Nàng không cần phải thương
hại ta, ta tự biết ta không xứng với nàng"
Kiều Nguyệt Hoa nghe được những lời này liền tháo bỏ miếng vải hắn vừa băng bó
trên tay nàng ra để máu tiếp tục nhỏ xuống đất, nàng lấy hết can đảm
"Ta là Kiều Nguyệt Hoa, ngày hôm nay Tử Thần làm chứng...."
Nàng vừa nói đến đây dưới đất máu nàng liền biến hóa thành một cái vòng tròn
ma pháp, một hắc sắc khổng lồ nhân xuất hiện (người khổng lồ màu đen).
Người này tồn tại ở thể linh hồn, trên mặt đeo một cái mặt nạ, hai mắt đỏ như
máu, tay cầm một cái lưỡi hái. Người này vừa mới xuất hiện không khí trở nên
lạnh buốt, vết cắt ở lòng bàn tay Nguyệt Hoa bị đóng thành băng.
Kiều Nguyệt Hoa toàn thân sợ hãi, hai chân run run. Không chỉ mình nàng cảm
thấy sợ hãi mà toàn bộ những người ở đây đều cảm thấy sợ hãi cô cùng.
Tất cả đều sợ hãi, chỉ riêng Thiếu Thiên là gương mặt có chút thất vọng. Hắn
cứ nghĩ tử thần nhìn phải đáng sợ như kiểu thân thể không có da thịt mà chỉ có
xương không, hay là một cái gì đấy ghê gớm vô cùng, tuyệt đối không có bình
thường như cái người cao gần ba mét đeo mặt nạ tay cầm lưỡi hái.
Kiều Nguyệt Hoa sợ hãi vô cùng thế nhưng nàng đã đi được nửa đường, nếu giữa
chừng dừng lại tử thần sẽ tức giận đem linh hồn nàng cùng xuống địa phủ. Dừng
lại sẽ chết, nàng lấy hết can đảm
"Làm chứng cho Kiều Nguyệt Hoa ta cả đời này chỉ yêu một mình Vạn Hoa Thiếu
Thiên, nếu không giữ lời thề mãi mãi trở thành nô lệ tại địa phủ không được
đầu thai"
Nàng vừa dứt lời, Tử Thần gật đầu một cái coi như tử thề đã được hoàn tất. Vết
cắt tại lòng bàn tay của Kiều Nguyệt Hoa lành lại với một tốc độ vô cùng
nhanh, trên trái tim của nàng xuất hiện hình một cái lưỡi hái màu đen.
Cái nghi lễ lập tử thề này so với trí tưởng tượng của Thiếu Thiên hơi chán một
chút, nhưng dù sao Kiều Nguyệt Hoa hiện giờ vẫn còn sống minh chứng cho nàng
thực lòng yêu hắn.
Bất quá Thiếu Thiên hiện giờ đối với nàng một chút tình cảm cũng chẳng có, hắn
chỉ muốn xem nàng cùng Từ Hiểu Minh kỳ ngộ sẽ thú vị như thế nào mà thôi. Kiều
Nguyệt Hoa hai chân đứng không vững nữa, thân thể như ngã khụy xuống.
Phạm Gia Tam Thiếu...