Linh Đồ


Người đăng: ๖ۣۜThần๖ۣۜNgủ

Kiều Nguyệt Hoa tỉnh dậy đã thấy Thiếu Thiên không biết từ khi nào đã rời đi.
Đêm hôm qua đối với nàng thật giống như một giấc mộng, một giấc mộng mà nàng
không muốn tỉnh. Hiện giờ trong lòng nàng đã xác định rõ, người mà nàng yêu
thương chính là Thiếu Thiên.

Chỉ là trước đây nàng vẫn chưa nhận ra, đến khi hắn đối với nàng hờ hững nàng
mới nhận ra nàng yêu hắn đến thế nào. Dù cho bây giờ nàng có nhận ra thì cũng
đã quá muộn, hắn đối với nàng chính là cảm giác chán ghét cùng cực, chỉ muốn
dày vò nàng khiến nàng đau khổ mà thôi.

Bên ngoài doanh trại, binh lính đang vây quanh một cái máy bắn tên làm bằng
gỗ. Bất quá cái máy bắn tên này nhìn thì cũng từa tựa giống với cái nỏ nhưng
so với cái nỏ bình thường lớn gấp trăm ngàn lần, bên dưới lại lắp hai cái bánh
xe lớn. Thiếu Thiên đi quanh một vòng ngắm nghía, cuối cùng gật đầu hài lòng
nói

"Mau tiến hành thử nghiệm"

Một binh sĩ Luyện Thể Hậu Kỳ Đỉnh Phong quay quay cái một cái hình dạng giống
cái bánh xe lắp tại vị trí cuối thân máy bắn tên, nó có công dụng kéo dây vào
vị trí. Một binh lính khác hai tay nâng một cái mũi tên bằng sắt đặt vào vị
trí. Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Thiếu Thiên đứng ở đằng sau ra lệnh

"Bắn!"

Mũi tên bằng sắt tốc độ cực nhanh, rời khỏi máy bắn tên bay vụt về phía trước,
khoảng cách tương đối xa, sức công phá cũng rất lớn. Thiếu Thiên đang bày ra
một cái bộ dạng hài lòng, thế nhưng lại bị Trương Mạnh dội gáo nước lạnh

"Vương gia, cái này đối với cường giả Luyện Khí cảnh giới hoàn toàn vô dụng a"

Thiếu Thiên nghe vậy cũng cảm thấy có lý, dù sao đây cũng là một thế giới
người người tu luyện, so với người trên Trái Đất chính là một trời một vực.
Cái máy bắn tên này trong chiến tranh cổ đại tại Trái Đất là một vũ khí vô
cùng lợi hại, thế nhưng đem đến thế giới này sử dụng xem ra còn có rất nhiều
hạn chế.

Thiếu Thiên thở dài một cái, kêu binh lính thu dọn chuẩn bị tiến quân về phía
trước năm ngàn dặm rồi hạ trại. Trên đường hành quân, đại quân của Thiếu Thiên
có đi qua một tiểu thị trấn. Tiểu thị trấn này vô cùng nghèo nàn, thấy vậy
Thiếu Thiên liền dừng lại hỏi han một chút

"Lão bà bà, nơi này tại sao lại thành ra như vậy?"

"Khởi bẩm đại nhân, nơi này trước đây cũng không có nghèo nàn như vậy, chỉ là
mấy năm gần đây giặc áo vàng hoành hành. Bọn chúng mỗi nửa năm một lần, đến
đây đem theo lương cùng với những thiếu nữ mới lớn trở về doanh trại. Mấy năm
gần đây lại không được mùa, bất quá mỗi nửa năm đều phải cống nạp lương thực
cho bọn chúng nên người dân ở đây mới trở nên khổ sở" - lão bà nước mắt chảy
ra, giọng nói yếu ớt

"Ting" một tiếng, trong mục nhiệm vụ tháng của hệ thống xuất hiện một cái
nhiệm vụ "Giải cứu những thiếu nữ bị giặc áo vàng bắt đi". Thiếu Thiên lại hỏi
tiếp

"Vậy lão bà bà có biết doanh trại bọn chúng đóng quân ở đâu?"

"Lão nghe nói là cách đây năm trăm dặm về phía tây có một ngọn núi, bọn chúng
chính là trên đỉnh núi đóng quân" - bà lão nói

"Đa tạ lão bà bà chỉ điểm"

Thiếu Thiên cung kính hành lễ rồi nhảy lên ngựa, dẫn theo đại quân tiếp tục
lên đường. Đại quân mới chỉ đi được vài bước, phía sau liền có một tiếng gọi
lớn

"Khoan đã! Tướng quân xin dừng bước!"

Thiếu Thiên lập tức cho đại quân dừng lại, hắn quay lại phía sau thì thấy một
tên thiếu niên chừng hơn hai mươi tuổi quần áo chắp chắp vá vá.

Thiếu niên này thấy đại quân dừng lại liền chạy tới chỗ máy bắn tên xem xét
một hồi, Thiếu Thiên thấy vậy liền tò mò thúc ngựa lại gần. Thiếu niên kia
thấy Thiếu Thiên lại gần liền vô cùng hớn hở nói

"Đại nhân, vũ khí này quả thực là tuyệt phẩm thế nhưng bởi chưa được khắc linh
đồ nên còn kém. Nếu như khắc linh đồ vào, đảm bảo sẽ là một vũ khí lợi hại"

"Linh đồ?" - Thiếu Thiên chau mày

"Đúng vậy. Lẽ nào đại nhân không biết linh đồ?" - thiếu niên kia có chút ngạc
nhiên

Trước mặt Thiếu Thiên một cái bảng hệ thống hiện lên "Linh đồ là một sơ đồ sau
khi dùng linh khí khắc lên đồ vật sẽ cường hóa vật đó lên gấp nhiều lần.

Trong những Bảo Khí, hay Thần Khí đều là bên trong có khắc một cái linh đồ nên
mới có thực lực cường đại như vậy". Thiếu Thiên hiện giờ mới hiểu vì sao binh
khí lại được phân chia theo nhiều loại cấp bậc như vậy, hóa ra khác nhau chính
là nằm ở chất liệu và linh đồ khắc bên trong. Thiếu Thiên vội hỏi

"Vậy ngươi có thể khắc được linh đồ lên vũ khí này?"

"Khởi bẩm đại nhân, cái này chính là vũ khí Thiên Vân đại lục xưa nay chưa
từng có nên không có linh đồ dành riêng cho nó. Thế nhưng về mặt cấu tạo đa
phần giống với một chiếc nỏ nên tiểu nhân nghĩ dùng linh đồ của nỏ, cải biến
một chút rồi khắc lên vũ khí này. Cái này phải tiến hành thử nghiệm, không thể
chỉ là nói suông là giải quyết được." - thiếu niên nói

"Được! Tên của ngươi là gì?" - Thiếu Thiên hỏi

"Khởi bẩm đại nhân, tiểu nhân tên là Nhân Kỳ" - Nhân Kỳ cung kính đáp

"Vậy Nhân Kỳ, từ nay ngươi chi bằng hãy cứ đi theo ta. Linh đồ cho máy bắn tên
kia ta giao cho ngươi phụ trách, cần cái gì cứ nói với ta" – Thiếu Thiên nói

"Đa tạ đại nhân" - Nhân Kỳ hai chân quỳ xuống hành lễ

Trước khi rời khỏi tiểu thôn này Thiếu Thiên còn đặc biệt đem một phần ít
lương thực phân phát cho người dân nơi đây. Thiếu Thiên trước khi xuất chinh
có mang theo lương thực đủ dùng cho hai năm thế nhưng hắn tự tin sẽ hoàn thành
trong vòng một năm, thế nên số lương thực dùng trong một năm kia đem toàn bộ
phân phát. Nguyệt Hoa thấy vậy ban đầu còn định ngăn cản thế nhưng bị hắn lườm
một cái liền im lặng nửa câu cũng không thốt ra.

Nguyệt Hoa cùng Thiếu Thiên hiện giờ đã thay đổi, nếu như trước đây Thiếu
Thiên đối với nàng sợ sợ sệt sệt thì hiện giờ đã là ngược lại thành Nguyệt Hoa
sợ hắn.

Đại quân tiếp tục lên đường hướng tới phía ngọn núi phía Tây, cách tiểu thị
trấn năm trăm dặm. Tại đây địa hình có một con sông, Thiếu Thiên ra lệnh hạ
trại bao vây ngọn núi, đến ngay cả một con ruồi cũng không để lọt.

"Quân địch đóng quân trên đỉnh núi, chúng ta phía dưới bao vây. Theo ta dự
đoán nửa tháng sau nước hết, quân địch ắt sẽ loạn. Trong tình thế bốn phía bao
vây, quân địch chắc chắn không dám tự ý xuống núi nghênh chiến. Một tháng sau
liền chiến thắng"

Trong doanh trại, Thiếu Thiên vừa nói vừa chỉ tay trên tấm bản đồ làm bằng da
thuộc. Nguyệt Hoa cảm thấy kế này của Thiếu Thiên vô cùng hợp lý, không biết
là Thiếu Thiên may mắn hay tình cờ thế nhưng giặc áo vàng này quá dễ bị tiêu
diệt. Bọn chúng đối với binh pháp một chút cũng không biết, thế nhưng Thiếu
Thiên vẫn là muốn hạn chế tổn thất về người.

Nếu như lần này Nguyệt Hoa làm chủ tướng, nàng sẽ cho quân lập tức tấn công
lên núi, lấy cách biệt về cảnh giới giết chết tướng địch thị uy rồi ép đối
phương đầu hàng. Nhưng bất quá đánh từ chân núi lên đỉnh núi là không có dễ
nha, đối phương không lẽ không biết bày ra vài cái bẫy cùng với ẩn nấp mai
phục. Cách đó của Nguyệt Hoa tuy là chắc chắn cũng sẽ thắng thế nhưng tổn thất
về người là không tránh khỏi.

Thiếu Thiên thì lại không muốn như vậy, bản thân hắn sinh ra cũng trong một
gia đình truyền thống yêu nước, cha hắn năm xưa đi bộ đội không may chết trận,
mẹ hắn một thân vất vả nuôi hắn lớn khôn. Những binh lính ở đây, đa số đều đã
có gia đình, thế nên Thiếu Thiên hắn mới muốn hạn chế tổn thất về người.

Thiếu Thiên trong đầu đột nhiên nảy ra một ý tưởng về một loại vũ khí. "Ting"
một tiếng, nhiệm vụ tháng lại có thêm một cái "Chế tạo nỏ thần An Dương
Vương". Thiếu Thiên một tuần liền loay hoay, hắn cứ ngồi làm đi làm lại, làm
hỏng lại làm cái khác. Thoáng một cái ba tuần trôi qua, giặc áo vàng đóng quân
trên đỉnh núi quả nhiên theo dự kiến của Thiếu Thiên bắt đầu loạn.

Thiếu Thiên hai mắt sáng rực, bộ dạng vô cùng hào hứng chạy đi tìm Nhân Kỳ,
trên tay hắn chính là một cái nỏ có gắn năm cái mũi tên. Nhân Kỳ nhìn thấy cái
nỏ này hai mắt cũng là sáng rực như một tên cướp biển tìm thấy kho báu lớn.

"Nhân Kỳ, ngươi hãy xem thử"

Thiếu Thiên vừa dứt lời liền hướng một cái bia bắn tới, "Phập" cả năm mũi tên
thẳng tắp bắn ra. Nhân Kỳ vội vàng chạy tới cái bia xem thử, vũ khí này quả
nhiên lợi hại. Thiếu Thiên hỏi

"Ngươi có thể làm ra linh đồ cho thứ này?"

"Khởi bẩm đại nhân. Cái này sử dụng linh đồ dùng cho nỏ thông thường, cải biến
một chút là được" - Nhân Kỳ nói

"Tốt lắm! Đây chính là chìa khóa cho chiến thắng của chúng ta" - Thiếu Thiên
bộ dạng hài lòng

Một cái bảng hệ thống hiện lên trước mặt Thiếu Thiên "Nhiệm vụ chế tạo nỏ thần
hoàn thành". Thiếu Thiên cũng không nhớ vì sao mình lại chế tạo ra được cái vũ
khí này nữa chỉ là hắn cứ ngồi cắm cúi làm đi làm lại ba tuần liền, sau hàng
trăm thất bại cũng có một cái thành công.

Nỏ này một lần bắn được năm mũi tên, luận về mọi mặt mũi tên bắn ra cái nào
cũng không thua kém mũi tên từ cái nỏ thông thường bắn ra. Nỏ này chỉ là luận
về kích cỡ to hơn cái nỏ thông thường một chút, nhưng để một người sử dụng vẫn
được.

Phạm Gia Tam Thiếu....


Tuyệt Thế Vô Song - Chương #5