Chương 20: Đau nhức cũng là sung sướng



Lý Vân toàn thân đau nhức làm cho trong lòng tiên tử đau sót không kém.



Hai tay Hải Quỳnh tiên nữ run rẩy, bất quá nghĩ tới Lý Vân sắp đối mặt với tình địch, sắc mặt nàng liền trầm xuống, lục tiên tiên lần thứ hai hạ xuống. Nàng rất rõ ràng, nếu như mình lúc này tâm không cứng rắn, không nhẫn tâm thấy Lý Vân chịu khổ. Chính mình hạ thủ lúc này, thì chỉ đau chút ít ở da thịt. Nhưng khi cùng người khác hạ thủ, lúc đó mạng sống cũng chẳng thể bảo toàn.



Đang trong cơn đau kịch liệt, lực lượng trong cơ thể Lý Vân tựa hồ tăng lên một chút, tuy rằng rất yếu ớt, nhưng Lý Vân vẫn có thể cảm giác được. Quả không uổng phí sáng sớm ngày nào cũng phải chịu đòn. Một tia lực lượng ấm áp từ đan điền như bị kích phát, trong nháy mắt chảy khắp toàn thân, chậm rãi ngấm vào xương cốt trong cơ thể, dần dần tiêu trừu hết những thống khổ hắn đang phải chịu đựng.



- Hải Quỳnh, có hiệu quả, tiếp tục đi.



Lý Vân quay đầu lại cười nói với Hải Quỳnh, vẻ mặt tràn đầy cố chấp cùng quật cường, còn có vài tia mong chờ.



Nhìn thấy sự kiên trì của Lý Vân, trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hải Quỳnh tiên nữ hiện lên một hồi vui mừng cùng tiếu ý, khẽ gật đầu, cổ tay rung động, lục tiên tiên lần thứ hai đánh xuống. Lúc này, Hải Quỳnh tiên nữ đều chọn đánh vào các đại huyệt đạo trên người Lý Vân. Những nơi này, càng có thể kích thích những lực lượng trong cơ thể hắn một cách nhanh nhất.



- BA~ BA~.....



Trên đỉnh núi, thanh âm lục tiên tiên đánh lên thân thể không ngừng vang lên, Lý Vân như cũ vẫn không hề rên lên một tiếng. Mà bên kia, trong cặp mắt mĩ lệ của Hải Quỳnh tiên tử đã ẩn ẩn hiện lên một lớp sương mờ.



Rất nhanh, hai giờ đồng hồ trôi qua, bởi toàn thân đau đớn, gương mặt thống khổ của Lý Vân gần như đã có chút vặn vẹo. Bất quá hắn thủy chung không có kêu đau.



Toàn bộ quá trình, hắn ngoại trừ cắn răng kiên trì ở bên ngoài, còn cần dùng rất nhiều tinh lực để cảm ngộ lực lượng. Theo thời gian trôi đi, mỗi lần đánh xuống, trong cơ thể lực lượng đều phải bắn ngược trở lại cơ thể hắn.



Ngoài biện pháp này cũng không có cách nào khác nữa.



Khi bình minh vừa lên, những đám sương mờ bao phủ khắp trên đỉnh núi cũng dần tan biến. Thấy kết quả cường hóa huấn luyện ngày hôm nay cũng không tệ lắm, Hải Quỳnh tiên nữ lập tức dừng tay lại.



Lý Vân cảm thấy trên người chợt nhẹ đi, đứng im tại chỗ, kịch liệt thở dốc một hồi, cảm giác đau nhức tới tận tâm cũng theo lực lượng trong cơ thể vận chuyển chậm rãi biến mất.



Hải Quỳnh tiên nữ đi tới, ôn nhu giúp hắn lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Lý Vân ngẩng đầu lên, khó khăn nhấc miệng lên cười nói:



- Tiên tử, bây giờ làm gì đây? Tôi còn cần phải huấn luyện như vậy bao nhiêu ngày? Kỳ thực cái này cũng không tính là cái gì. Lúc trước cô nói với tôi muốn tôi chuẩn bị tâm lý thật tốt. Bây giờ xem ra, cũng coi như không tính là gì.



- Ít nhất một tháng...



Hải Quỳnh tiên nữ cắn môi nói:



- Đây thời gian em và hắn ước định.



- Cái gì?



Lý Vân nhất thời cảm thấy tức giận:



- Cô và hắn ước định thời gian, cô dựa vào cái gì... Tiên nữ đồng chí, cô quá bá đạo rồi, nếu đây là chuyện của tôi, vì sao cần cô tới quyết định.



- Chuyện của tôi tôi tự quyết định.



Lý Vân nghiêm mặt nói:



- Đây là nguyên tắc của tôi.



- Vân, chuyện này không phải là chuyện đơn giản như anh tưởng tượng.



Hải Quỳnh tiên nữ vội nói:



- Em cũng không muốn can thiệp vào việc của anh, em cũng không muốn thay anh quyến định cái gì. Thế nhưng em không có lựa chọn nào khác. Em làm việc này đều là vì muốn tốt cho anh. Hi vọng anh có thể hiểu được...



- Dừng, tôi không tính toán với cô, mặc kệ cô có lòng tốt hay không cũng được, hay còn có nguyên nhân lo lắng nào khác cũng được. Nói chung, cô nhớ kỹ cho tôi. Từ hôm nay trở đi, không cho phép cô đối với chuyện của tôi khoa tay múa chân tự quyết định. Đây là vấn đề về nguyên tắc.



Lý Vân nghiêm mặt nói:



- Tôi đường đường là một nam nhân, khụ! Nam Yêu, tôi ghét nhất chính là người khác tự quyết định những việc của tôi.



- Ah!



Hải Quỳnh tiên nữ thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lý Vân, tựa vô thức gật đầu:



- Vân, anh yên tâm, từ hôm nay trở đi, em sẽ không tiếp tục can thiệp vào việc của anh. Sau này mặc kệ là chuyện gì, em sẽ thương lượng trước cùng với anh.



- Nhớ đó…!



Lý Vân thấp giọng thì thầm.









Sau đó cuộc sống của Lý Vân mỗi ngày đều là trước ánh bình minh cùng Hải Quỳnh tiên nữ tại đỉnh núi gặp gỡ. Mà nội dung cuộc gặp gỡ là tiếp tục chịu đựng tra tấn bởi lục tiên tiên của Hải Quỳnh.



Kỳ hạn một tháng rất nhanh đã tới gần. Lý Vân so với trước khi cùng Hải Quỳnh tiên tử huấn luyện, lực lượng có thể sử dụng cũng tăng trưởng gấp đôi. Hiệu quả hết sức rõ ràng.



Đau nhức cùng vui sướng, đều có bắt nguồn duy nhất từ đàn bà. Bây giờ Lý Vân cũng đã tự nghiệm ra điều này.



- Vân, còn có một ít thời gian nữa, hắn sẽ tìm đến anh. Cường hóa huấn luyện từ hôm nay coi như kết thúc. Bởi vì, dùng biện pháp này để kích thích lực lượng trong cơ thể anh đã đạt tới hiệu quả tối đa. Lại nói việc huấn luyện sau này, cũng sẽ khiến cho anh phải chịu thêm càng nhiều gian khổ a.



Khuôn mặt Hải Quỳnh tiên nữ tươi cười nói:



- Thực ra, anh đạt được những thành tựu này cũng đã là không tệ, vượt qua dự đoán của em.



Trong con ngươi xinh đẹp tuyệt trần của Hải Quỳnh xuất hiện một tia khâm phục khó phát hiện. Thời gian trôi đi, biểu hiện của Lý Vân cùng sự cố chấp và kiên cường của hắn là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng. Nhất là khi hắn chấp nhận một quãng thời gian dài như vậy thống khổ, cư nhiên lại không rên lên một tiếng. Điển hình là một người kiên cường.



Nghe Hải Quỳnh tiên nữ nói, Lý Vân từ từ buông nhẹ một hơi, bất kể nói như thế nào, việc thống khổ chịu đánh rốt cục cũng đã kết thúc. Về phần cái tên tình địch kia phải đến chung quy cũng sẽ đến. Kiếp trước gây ra nghiệp chướng, ở kiếp này hắn muốn cũng không thể tránh né.



Chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, Lý Vân lấy quần áo ở tảng đá bên cạnh mặc lên.



- Vân, anh tự mình trở về đi..... Em vẫn còn có chút việc phải làm, muộn một chút, em sẽ tới phòng trọ tìm anh.



Hải Quỳnh tiên nữ dặn dò:



- Anh nhớ kỹ, mấy ngày nay tâm tình nhất định phải bình tĩnh, bằng không sẽ ảnh hưởng tới sức chiến đấu của anh đó.



Lý Vân gật đầu, rồi lập tức tạm biệt. Từ từ đi xuống núi.



Sau khi trở lại phòng trọ, Lý Vân cấp tốc đóng kỹ cửa phòng, ngã người xuống giường nằm ngủ. Hôm nay là cuối tuần, không cần phải đi học, hắn thật sự đã quá mệt mỏi.



Lực lượng tăng lên, cũng không thể tiêu trừ hết mệt mỏi trong cơ thể hắn. Cùng Hải Quỳnh tiên nữ cường hóa huấn luyện trong một tháng, thần kinh của Lý Vân mỗi ngày đều căng lên. Hôm nay rốt cục có thể thả lỏng, một tháng uể oải, mệt mỏi tích góp, từng tí từng tí một cho tới hôm nay. Cuối cùng hắn cũng có thể ngủ ngon một giấc.



Mới đầu, xem Lý Vân trong lúc ngủ cũng không tốt lắm, hô hấp của hắn có chút gấp, xem ra cũng không có ngủ được một giấc thật ngon. Sau một thoáng, hơi thở gấp gáp của hắn cũng từ từ bình ổn, cuối cùng tiếng ngáy trầm thấp mơ hồ truyền ra.



Trong khi Lý Vân ngủ say, quanh cơ thể hắn phóng xuất ra những tia sáng màu vàng chói lên. Một khắc này, một khuôn mặt hắn xuất hiện vẻ thánh khiết, thần thánh.



Không biết đã ngủ được bao lâu, Lý Vân chỉ nhớ rõ khi hắn khi tỉnh dậy, ánh sáng mặt trời rực rỡ đã chiếu xuyên qua cửa sổ, hướng thẳng vào trên mặt hắn.



Chậm rãi mở mắt, Lý Vân miễn cưỡng duỗi cái lưng mệt mỏi, trong miệng thở ra một ngụm trọc khí, toàn thân đều cảm thấy tràn ngập năng lượng.



Lý Vân thầm kêu lên một tiếng: "thoải mái a!" Hắn cũng không biết rằng chính mình đã ngủ một ngày một đêm, lúc này đã là buổi trưa chủ nhật. Trước đấy, hồ ly tinh cũng ghé qua vài lần, xác định hắn không có việc gì sau đó liền trở về.


Tuyệt Thế Hảo Yêu - Chương #56