Ứng Long


Người đăng: WorkerOfSecrets

Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường một đường tiến thẳng đến Liệt Phong Cốc. Sau
ba ngày, bọn họ đến được trước một sơn cốc, nơi đây gió bão gào thét, hoàn
cảnh rất ác liệt.

Giang Hạo Thần theo bản đồ tìm được một lối vào bí ẩn. Lối vào này là vị kia
Phong Hào Đấu La trong lúc vô tình tìm thấy, có thể xuyên qua phong bạo để vào
được bên trong cốc.

Hai người xuyên qua địa đạo, lối ra trước mắt hoang toàn là một phong cảnh
khác. Nơi đây là một vùng sở hữu thác nước chảy xuôi xuống một cái hồ nước.
Phía xa xa là một mảng rừng cây.

Đột nhiên dưới nước xông lên một đạo thanh kim sắc bóng dáng. Nhìn kỹ lại đây
là một đầu long. Đây là một con trăm mét thanh sắc long cùng dài ra kim sắc
song điểu dực, then thân thể nó có năm cái móng vuốt sắc bén. Một đôi long
đồng nhìn chằm chằm vào Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường.

Giang Hạo Thần ở trong tay ngưng tụ ra một thanh băng trường kiếm màu xanh
lam, sau đó dụng lực ném ra ngoài!

Trường kiếm mang theo lôi đình chi thế, hung hăng cắm ở Ứng Long trên người.
Theo keng một tiếng, băng trường kiếm màu xanh lam liền từ mũi kiếm bắt đầu vỡ
vụn.

"Híz-khà zz Hí-zzz" Ứng Long bị đau gào thét một tiếng, sau đó liền mở hai mắt
ra, cùng khác loài rồng khác biệt, Ứng Long con ngươi không phải thụ đồng, mà
là một cái cùng Nhân loại giống nhau hình tròn con ngươi! Bất quá giờ khắc này
ở nàng trong con ngươi, thiêu đốt phẫn nộ hỏa diễm! Băng lãnh con ngươi nhìn
chăm chú vào Giang Hạo Thần, thân hình khổng lồ bắt đầu du động song dực vỗ
phát ra từng tiếng âm bạo.

Giang Hạo Thần nhìn này Ứng Long, trong lòng vạn phần đắng chát, bởi vì Giang
Hạo Thần liên phá phòng đều làm không được!

Không đợi Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường suy nghĩ nhiều, Ứng Long đột nhiên
khom người một cái, sau đó thân thể nhanh chóng lao tới với tốc độ rất nhanh,
nhanh chóng hướng phía Giang Hạo Thần phương hướng đụng tới, Giang Hạo Thần
nhìn cách càng ngày càng gần đầu rồng. Vội vã ôm lấy Nghê Thường phát động Lôi
Thiểm, thuấn di đến Ứng Long phía sau lưng. Sau đó Giang Hạo Thần đệ ba cái
hồn hoàn phát động, Giang Hạo Thần mặc bộ Kim cương khải giáp, hai tay từng
đầu ngón tay dài ra từng đạo lợi trảo, sau đó phát động Hồn cốt Hồn kỹ Trảo
Liệt Thiên Mang bắn ra mười đạo ám kim sắc quang nhận bắn đến Ứng Long hai
cánh. Nghê Thường cũng lấy ra nàng Hoàng Kim Long Thương Phát động Hồn kỹ đánh
vào Ứng Long sau đầu.

"Oanh" Ứng Long thân thể đập lên trên mặt đất song dực từng cái hiện lên năm
đạo dữ tợn vết trảo ."Híz-khà zz Hí-zzz" Ứng Long phẫn nộ gào thét, sau đó
liền xoay đầu lại nhìn Giang Hạo Thần, bỗng nhiên hé miệng, theo hắn khẩu bên
trong phun ra một đạo Long tức! Long tức mang theo từng đạo gió xoáy xông về
phía Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường! Giang Hạo Thần lần nữa phát động Lôi
Thiểm, ôm lấy Nghê Thường tránh ra.

Sau gần một canh giờ Giang Hạo Thần cùng Nghê Thường hai người vẫn cùng Ứng
Long chiến đấu. Tuy nhiên vẫn chỉ có thể để lại trên người nó từng vết thương
nhẹ không đủ trí mạng. May mắn từ lúc đầu Ứng Long song dực bị Hạo Thần phế đi
làm nó không thể phát huy được ưu điểm tốc độ nếu không thì phiền phức.

Đột nhiên Giang Hạo Thần chú ý tới phía dưới cổ Ứng Long thiếu đi một khối
long lân thì chợt nhớ ra việc Ứng Long bị vị kia Phong Hào Đấu La đánh ra
nghịch lân.

Ứng Long lần nữa nhìn về phía Giang Hạo Thần, thân thể cũng lần đánh về phía
Giang Hạo Thần, lại tới một lần va chạm, bất quá lần này hắn định đem Giang
Hạo Thần hai người cho nuốt, mở nó bồn máu lớn khẩu.

Thấy vậy Giang Hạo Thần mượn lấy Hoàng Kim Long Thương của Nghê Thường. Phát
động Thiên Lôi Sát cùng Thánh Diễm, trên mũi thương đan xen quấn quanh Tử Kim
Lôi Điện cùng Kim Diễm như là mũi khoan vậy.

Giang Hạo Thần hô “Băng Phong Thiên Địa”, từng đạo hàn khí tràn qua đóng băng
hạn chế động tác Ứng Long. Hạo Thần tiến đến phía dưới Ứng Long đầu, mũi
thương đâm thẳng vào vị trí nghịch lân bị mất.

"Phốc xì..." Ứng Long đầu rồng bị đâm xuyên qua, Ứng Long trong mắt vạn phần
nghi hoặc cùng sợ hãi. Thân thể cũng vẫn còn ở lắc lắc. Giang Hạo Thần dùng
Lôi thiểm thuấn di đến bên cạch Nghê Thường, lạnh lùng nhìn Ứng Long con mắt,
không mang theo một tia cảm tình!

Cứ như vậy, Giang Hạo Thần lẳng lặng nhìn vẫn còn ở lắc lắc thân thể cùng khẽ
trương khẽ hợp đầu rồng. Đi qua một canh giờ, Ứng Long hoàn toàn chết rồi, ở
nó đỉnh đầu phiêu khởi một cái hồng sắc hồn hoàn! Giống như là máu nhuộm hồng
giống nhau!

Giang Hạo Thần nhìn cái này hồng sắc hồn hoàn, trong lòng khiếp sợ không gì
sánh nổi, không phải nói đây là gần mười vạn năm hồn thú sao? Làm sao biến
thành mười vạn năm?

Nhờ Nghê Thường hộ pháp, Giang Hạo Thần đáp xuống đầu rồng bên cạnh, đem hồng
sắc mười vạn năm hồn hoàn hút qua đây, sau đó trong cơ thể Thiên Lôi Chi Lực
bắt đầu phi nhanh. Giang Hạo Thần bắt đầu hấp thu cái này đến từ chính Ứng
Long hồn hoàn, hồn hoàn bên trong lực lượng tiến nhập Giang Hạo Thần trong cơ
thể liền bắt đầu sôi trào, từng cổ một âm lãnh hồn lực chuẩn bị bắt đầu ở
Giang Hạo Thần trong cơ thể tiến hành phá hư. Nhưng khi chúng nó gặp phải
Thiên Lôi Chi Lực trong nháy mắt, liền sụp đổ!

Đi qua ba canh giờ, Giang Hạo Thần phía sau thân thể nhiều hồng sắc hồn hoàn.
Theo Hồn hoàn Thụ ẩn vào Giang Hạo Thần trong cơ thể, Giang Hạo Thần mới mở
hai mắt ra! Trong mắt kim quang nổ bắn ra!

Giang Hạo Thần chậm rãi đứng dậy, sau đó liền tiếp nhận Nghê thường truyền tới
vật Phẩm.

Nhìn cái này hai cái vật phẩm, Giang Hạo Thần nội tâm kích động đã không cách
nào hình dung, thanh sắc châu dĩ nhiên chính là Ứng Long tinh hoa, Long châu!
Long một thân quý giá nhất đồ vật! Giang Hạo Thần đem Long châu, sau đó liền
nuốt vào! Một hồi nữa, Giang Hạo Thần cũng cảm giác được trong cơ thể một cổ
năng lượng khổng lồ bộc phát ra, dung nhập vào Giang Hạo Thần tứ chi bách hài
trong, lại qua ước chừng ba canh giờ, Giang Hạo Thần mới hồi tỉnh lại, cảm
giác thoáng cái trong cơ thể hồn lực, đã đạt được 58 cấp, Giang Hạo Thần hấp
thu xong hồn hoàn lúc chỉ có 54 cấp, một cái long châu trực tiếp đem Giang Hạo
Thần ước chừng đề thăng tứ cấp, hơn nữa trong cơ thể còn có một cổ mười phần
thuần túy đề thăng Hạo Thần lực lượng cùng Phòng Ngự !

Hấp thu xong Long châu lực lượng, Giang Hạo Thần thì nhìn hướng khối Hồn Cốt,
đây là một đôi cực hiếm ngoại phụ Hồn Cốt ―― Song Dực! Giang Hạo Thần nhìn đây
một đôi Song Dực hưng phấn không thôi, đây là đôi cánh còn sót lại của Ứng
Long, là điều làm nên tốc độ của nó.

Cùng Nghê Thường dọn dẹp sau đó ăn dựng tạm chỗ nghỉ ngơi, Giang Hạo Thần lấy
ra Song dực, tinh thần lực dẫn dụ hồn cốt bay lên, đồng thời hồn lực truyền
vào trong hồn cốt, bắt đầu quá trình dung hợp.

Ứng Long Dực hồn cốt vốn một màu sáng bóng, lúc này dưới sự dẫn dắt của hồn
lực đã từ từ chuyển sang một màu kim sắc. Sau đó bất ngờ một luồng kim sắc ánh
sáng trực tiếp bắn thẳng vào thân thể của Giang Hạo Thần

Theo thời gian trôi qua, hai bên xương sau lưng lồi ra cũng đã bao phủ bởi một
tầng kim sắc lông vũ rậm rạp, khung xương cũng được kéo dài hơn một mét năm.
Từng sợi lông như có sinh cơ, không ngừng phập phừng chuyển động trong gió,
hết sức suông mượt cùng đẹp đẽ, tạo ra vố số ánh đỏ quang ảnh truyền ra ngoài.

Sau khi dung hợp thì trời cũng đã tối, Giang Hạo Thần thu lại song dực, cùng
Nghê Thường ăn tối sau đó đi ngủ chuẩn bị sáng mai về Sử Lai Khắc Thành.


Tuyệt Thế Đường Môn Chi Thánh Ngân - Chương #25