2:thiên Vũ


Người đăng: anhhungxanga

“Vũ nhi con mau tỉnh lại ai." "Ca ca huynh phải tỉnh lại, huynh đã hứa dẫn
Song nhi đi chơi mà". Thiên Vũ vừa tỉnh lại, thấy xung quanh huyên náo. Hắn có
cảm giác đầu đau như búa bổ. Cố gắng nhớ lại, hắn chỉ nhớ mình bị sét trúng
sau đó thì....:"không lẽ ta chết thật rồi sao? CMN chứ, ông méo cam tâm. 20
năm trời,ta còn chưa hưởng hết đời trai đâu".
"Im hết cho ta, các ngươi khóc lóc như vậy làm gì?" Một tiếng quát uy nghiêm
vang lên, kéo hắn khỏi dòng suy nghĩ.

Hắn cố mở mắt xem chuyện gì xảy ra. Trước mặt hắn là một trung niên khuôn mặt
lạnh lùng nhưng chàng ngập phúc hậu. Người ấy chính là phụ thân của cơ thể hắn
đang mang Thiên Vô Cực.


Tuyệt Phẩm Xuyên Không - Chương #2