Người đăng: adadari
Trước mắt tiểu Lạc bây giờ là một tòa sơn phong hùng vĩ, nhuệ khí lăng thiên
tỏa ra như một thanh kiếm khổng lồ sừng sững.
Ba ngày qua, hắn đã đi một vòng bên ngoài của kiếm tông, đã đến lúc hắn phải
nhập môn.
Mấy hôm nay hắn cũng đã nghe ngóng về Vạn Kiếm phong. Giống với Bách Thú
phong, nơi này rất ít nhận thân truyền nhưng tất cả đệ tử nội tông đều phải
đến học kiếm trận.
Kiếm trận bát đại tinh thâm, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Các đệ tử đã từng đến nơi
đây đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, có thể đoàn chiến tốt hơn nhưng phần lớn họ đều
không muốn quay lại thêm lần nào nữa.
Cái gì mà mất nhân tính, ăn người không nhã xương, tuyệt vọng chi địa. Nghe
những sư huynh, sư tỷ miêu tả mà tiểu Lạc thấy rùng mình.
Tuy vậy, tất cả đệ tử đều khẳng định nơi đây là một trọng địa của kiếm tông.
Tu vi của Cừu phong chủ thì sâu không thể lường, mạnh mẽ, nghiêm khắc nhưng vô
cùng bao che khuyết điểm.
Tiểu Lạc vượt qua sơn đạo, đạp lên bậc thềm phía trước ngó vào.
Một đại điện với kiến trúc xưa cũ không khác gì các nơi khác của kiếm tông.
Sân trước lát đá, một vài chậu cây cùng hai bức tượng Ngọa Sư trấn cửa, căn
bản là vô cùng bình thường.
Lúc này, có một nhân ảnh phía trước đại môn, quần áo màu tro, tóc búi cao, khí
tức sắc bén như thanh kiếm.
“Cừu phong chủ hảo.” – Tiểu Lạc vội vàng chạy đến, cúi đầu chào.
“Gọi ta là sư phụ.” – Cừu phong chủ khẽ nhíu mày nói rồi quay người đi
trước.
“Vâng, sư phụ.” – Tiểu Lạc nối gót theo sau.
Hai người đi xuyên qua đại điện, hoa viên đến mặt sau của sơn phong.
Nơi đây có sơn có thủy, hoa hoa thảo thảo hài hòa yên bình, đẹp như một nhân
gian tiên cảnh.
“Sư phụ, đây là.” – Tiểu Lạc ngó nghiêng, không phải nên để hắn ở đại điện
bái sư rồi giới thiệu sư huynh đệ cho hắn sao.
“Là nơi tu luyện của ngươi, tu luyện giả hòa hợp với thiên nhiên. Trừ những
lúc bế quan, tốt nhất là tu luyện trong môi trường tự nhiên, hòa cùng thiên
địa. Vừa dễ dàng hấp thu linh khí, tâm thần thoải mái, lại có lợi cho tiến
cảnh sau này.” - Cừu phong chủ giải thích.
“Sư phụ, nghi thức bái sư cũng ở đây luôn ạ.” – Tiểu Lạc ở trong rừng nên
không có gút mắc gì với tu luyện ở đây nhưng nghe nói nhân loại có nhiều nghi
thức rườm rà. Nơi đây không trà không rượu, sao làm lễ được.
“Không cần, lễ nghi phiền phức mà thôi, trong lòng tự hiểu là được. Ngươi
là đệ tử thân truyền duy nhất của ta, không phải ta kén chọn mà là lười. Thiên
phú ngươi rất tốt làm ta nổi tâm tư đào tạo, nếu ngươi mà không chăm chú tu
luyện thì đừng trách ta vô tình. Chắc ngươi cũng nghe được lời bàn tán của bọn
đệ tử nội tông ngu ngốc rồi.” – Cừu phong chủ ngồi vào một hòn đá phủ đầy rêu
xanh nhẹ nhàng nói, tiểu Lạc thì kính cẩn lắng nghe.
Được rồi, kể cho ta nghe tất cả những gì ngươi biết về tu luyện.
A… đệ tử chỉ biết tu luyện chia ra làm chín cảnh giới, từng bước cường hóa
thân thể cùng hấp thu linh khí thiên địa nâng cao tu vi.
Ừm… ở tam cảnh hạ thì đại khái là vậy, sau này sẽ khác. Để ta giải thích rõ
hơn về tam cảnh hạ.
Nó chia làm ba cảnh giới là khai vi, uẩn mạch và trùng thân. Dựa vào khí
tức để đánh giá thì nhất cảnh lại chia tam kỳ : sơ, trung, thượng.
Ở cảnh giới Khai Vi phải tu luyện qua ba giai đoạn. Đầu tiên là Khai Ngộ,
tu luyện giả phải cảm nhận được linh khí thiên địa, câu thông, hấp thu vào
thân thể. Đây là bước đầu tiên, có thể phải cần đến cảm ứng thiên hoặc linh
trận, đan dược để giúp. Tuy nhiên với những người có thiên phú tốt như ngươi
thì không cần, linh thể mở ra giúp người sở hữu tự động câu thông linh khí.
Thứ hai là Dẫn Khí, nó chia làm cửu trọng, ngươi phải không ngừng hấp thu
linh khí vào thân. Đến khi thân thể tràn đầy là lúc đỉnh phong cửu trọng.
Tiếp theo là Ngưng Linh, ngươi ngưng tụ linh khí thành linh lực của bản
thân, tùy vào độ hòa hợp từng loại nguyên tố mà linh lực khác nhau. Cũng có
thể dựa vào công pháp chỉ dẫn, linh lực của ngươi màu gì, có dựa vào công pháp
không.
“Linh lực hắc bạch ạ, không… có công pháp, là tự ngưng tụ mà ra.” – Tiểu
Lạc nói có thật có giả, trí linh không cho hắn để lộ ra các truyền thừa nhận
được nên hắn đành dấu.
“Hai màu trắng đen à, đưa tay ta xem.” – Cừu Phong chủ không để tâm lắm đến
ngập ngừng của tiểu Lạc, không muốn nói thì hắn không ép. Từ bây giờ chuyển
sang công pháp của Vạn Kiếm phong là được, lộ tuyến sẽ từ từ thay đổi.
“Linh lực rất tinh thuần, hơn ba bốn lần Uẩn Mạch cảnh nên có, lại giống
như âm dương tuần hoàn. Ta... chưa gặp bao giờ nhưng rất tốt, hình thái linh
lực này có sức bộc phát vô cùng mạnh mẽ. Tuy nhiên ngươi phải tu luyện điều
hòa, nếu để chúng mất cân bằng ngươi sẽ nổ thành từng mảnh.” – Cừu phong chủ
tra xét linh lực của tiểu Lạc, mắt sáng lên nhưng cũng có chút lo ngại.
Được rồi tiếp theo là Uẩn Mạch cảnh, đầu tiên là Cố Thể. Ngươi phải dùng
linh lực của mình tưới tắm cơ thể, chủ yếu là để cả hai hòa hợp lẫn nhau,
không bị đối nghịch, lạ lẫm.
Trên cơ bản thì đây là bước dễ nhất trong quá trình tu luyện, linh lực và
thân thể đều là của ngươi nên chuyện hòa hợp là đương nhiên.
-Tuy vậy nó là một bước quan trọng, giống như Dẫn Khí ngươi phải luôn luôn thực hiện để hấp thu linh khí. Ngưng Linh biến đổi nó thành sở hữu của bản thân. Cố Thể cũng phải không ngừng được thực hiện để cơ thể không ngừng cường hóa, mạnh mẽ hơn.
Nghe giống như nó chỉ là một cảnh giới nhưng nếu ngươi vẫn còn muốn tu
luyện thì vẫn phải làm. Đó là lý do mà xây nền móng là vô cùng quan trọng,
những bước cơ bản sẽ được ngươi sử dụng cả đời, càng lên cao càng cần thiết.
Bước thứ hai trong Uẩn Mạch là Thác Mạch, ngươi phải dùng linh lực mở ra
những đường kinh mạch chưa thông suốt trong cơ thể. Tùy vào nội tại và công
pháp đòi hỏi mà ngươi phải mở bao nhiêu đường, đến một mức độ hợp lý thì dừng
lại để bước vào cảnh giới tiếp theo. Những kinh mạch còn lại sẽ mở dần theo tu
vi tăng lên. Không nên có mộng tưởng mở tất cả kinh mạch, không chỉ tốn rất
nhiều thời gian mà hơn hết là linh lực Uẩn Mạch cảnh là không đủ sức.
Thứ ba là Hoàn Linh, tạo vòng tuần hoàn mới cho tất cả kinh mạch vừa mở.
Dựa theo công pháp để hoàn thành, vòng tuần hoàn mới tạo ra sẽ giúp ngươi nâng
cao tốc độ hô hấp linh khí, tạo thành linh lực.
Bản thân ta khám phá ra một bí pháp tại cảnh giới này, đến lúc thích hợp sẽ
dạy cho ngươi. Cảnh giới Trùng Thân cũng đến lúc đó giảng giải luôn, nói nhiều
quá cũng chỉ làm rối mà thôi.
“Tiếp theo ta sẽ để ngươi tự mình tu luyện, đây là Vạn Linh Quỷ Thần Kinh,
công pháp của Vạn Kiếm phong. Nó là công pháp mạnh nhất của bổn tông, có thể
xếp tốp đầu công pháp của Thiên Vũ đại lục, ngươi phải cố gắng tu luyện. Có
thắc mắc gì không?” – Cừu phong chủ kết thúc bài giảng cho tiểu Lạc, thường
thì phần này được các chấp sự làm khi đệ tử mới nhập nội tông.
“Tạm thời thì không, đệ tử còn đang nắm bắt, có thể hỏi sau được không?” –
Tiểu Lạc đang căng não ra nhớ, hắn rất ít tiếp xúc với các định nghĩa cùng
giải thích nên hơi khó một chút.
“Được, lần sau ta đến hỏi sau cũng được. Bây giờ ngươi ở đây tu luyện theo
công pháp mới, ba bữa cơm sẽ có người đưa tới. Khi ngươi quen thuộc công pháp
sẽ đến bước tiếp theo.” - Cừu phong chủ nói đoạn xoay người đi về phía đại
điện của Vạn Kiếm phong.
‘Ngươi vừa kiếm được một sư phụ giỏi đấy.’ – Sau khi Cừu phong chủ đi, trong
đầu tiểu Lạc vang lên giọng nói của trí linh có vẻ tán thưởng.
‘A Thạch, sao ngươi không chỉ cho ta tu luyện như vậy, thấy sư phụ ta giải
thích cặn kẽ không.’ – Tiểu Lạc còn nghĩ chỉ cần A Thạch là tu luyện được, hắn
bây giờ mới biết là mình vô cùng ngây thơ.
‘Vì ta không biết dạy đệ tử, ta chỉ là một linh khí chi linh a. Thật ra thì ở
tam cảnh hạ ngươi không cần phải tu luyện như vậy, cơ thể ngươi đã được truyền
thừa cải tạo hoàn toàn. Chỉ cần hấp thu linh khí chuyển thành linh lực, đổ đầy
thân thể là tự động bước vào Ngưng Tâm cảnh.’ – Trí linh chậm rãi giải thích.
‘Là như vậy, còn công pháp này thì sao.’
‘Với tinh cầu cấp thấp thì đây là công pháp rất khá rồi nhưng ngươi không cần
tu luyện theo. Nó không so được với thứ ngươi đang luyện bây giờ. Chỉ cần đọc
để biết lộ tuyến là được, nếu có kiểm tra thì ngươi vận chuyển theo. Cơ thể
ngươi bây giờ là toàn mạch, Hỗn Linh Tố Huyền Kinh có thể bao quát công pháp
cấp thấp, khi bắt chước sẽ không khác biệt bao nhiêu đâu. Cơ bản thì dù là một
công pháp, mỗi người tu luyện lại không giống nhau nên đừng lo sư phụ ngươi
nhận ra.’
‘Được, ta tin tưởng ngươi.’
‘Xì.’
Tiểu Lạc ngồi xếp bằng đọc công pháp mà Cừu phong chủ đưa, nó chỉ có tam thiên
cho tam cảnh hạ. Kinh mạch vẽ chằng chịt trên giấy nhưng so ra vẫn kém hơn hai
công pháp trong đầu hắn rất nhiều, rõ ràng không cùng một cấp bậc. Hắn thử vận
chuyển theo thì thấy đường linh lực mỏng manh trong cơ thể đổi lộ tuyến di
chuyển nhưng cũng không có thay đổi gì nhiều xảy ra. Chỉ có tốc độ hô hấp linh
khí là bị giảm đi kha khá.
Mất bốn giờ xem xét xong công pháp, một hạ nhân mang vào cho hắn bữa trưa
thịnh soạn. Đồ ăn giống như dưới nhà ăn, có thịt có rau, đầy đủ dinh dưỡng,
thơm ngon nóng hỏi. Không phải kiểu tu luyện thì cách ly phàm tục, ăn uống đạm
mạc.
Dùng xong bữa trưa, tiểu Lạc rãnh rỗi tìm hiểu Thái Thượng Ma Thể cùng Hỗn
Linh Huyền Biến, hai chiến kỹ duy nhất mà hắn có hiện giờ.
Vận chuyển chiến kỹ, linh lực trong cơ thể tiểu Lạc bùng nổ mạnh mẽ. Vận tốc
chuyển động linh lực tăng lên gấp mười lần, sức mạnh cơ thể cùng tốc độ nhờ
vào linh lực bổ sung cũng tăng lên đáng kể.
Hắn thử dùng cả hai cùng một lúc, cơ thể trướng lên một vòng, cơ bắp phồng lên
như vẫn chưa thích ứng được. Hai nữa cơ thể một bên tỏa ra ma khí, bên kia
linh khí đậm đặc, mái tóc đen trên đầu cũng bị nhuốm thành hai màu khác nhau.
Tròng mắt cũng hai màu hắc bạch tà dị, thân thể tỏa ra một ảo ảnh nữa thiên
thần nữa ác quỷ mờ ảo chưa ngưng thật.
Tiểu Lạc lầm bầm nhưng không dừng vận chuyển, hắn phải làm quen, tập luyện
nhiều hơn. Vài lần chiến đấu làm hắn hiểu rõ sự quan trọng khi sở hữu những
chiêu thức bùng nổ có thể thay đổi cục diện trận đấu.
Trong ánh mặt trời chói chang, hậu sơn mỹ cảnh hữu tình có một thiếu niên toàn
thân tỏa ra quang mang hắc bạch, khí tức hỗn loạn kỳ dị lúc như tiên nhân, đôi
khi lại như ma đầu hiếu sát.