A Di Hứa Với Con


Người đăng: ♛๖ۣۜTiểu☆๖ۣۜThâu࿐♛

Khi quân đội đuổi tới, bọn họ thấy một cảnh tượng mà có lẽ suốt đời bọn họ
cũng khó quên.

Một người nam nằm co ro dưới đất, hai tay ôm đầu kêu oai oái, từ bóng lưng
thì rõ ràng là trung tướng đại nhân.

Một nữ nhân dung mạo xinh đẹp đang dùng chân đạp người nam kia, miệng liên
tục chửi : “ Ta cho ngươi trang bức . “, “ Ngươi giỏi thì đánh ta a . “, “
Tên biến thái chết tiệt . “

Một nữ hài đứng gần bên hihi haha cổ vũ, chính là tiểu công chúa.

Một đám thiết huyết quân nhân thấy vậy thì cũng bối rối không biết phải nên
làm cái gì.

Cuối cùng vẫn là người lính trẻ tên Đặng Ái Quốc xông ra phá vỡ cục diện.

“ Nữ nhân kia, ngươi dừng tay lại cho ta, sao ngươi dám ra tay với trung
tướng Hàn Lãnh Huyên, không biết chữ chết viết ra sao đúng hay không ? “

Nghe thấy âm thanh, Đàm Cửu U ngẫng đầu lên nhìn qua thì giật mình không nhẹ
. Trước mắt là mười mấy hai mươi người quân nhân, bọn họ đều mặc quân phục
chỉnh tề, tay cầm súng.

Ở đâu ra thật nhiều quân nhân nha ? Bọn họ nói, trung tướng Hàn Lãnh Huyên
chẳng lẽ là tên biến thái chết tiệt nằm dưới chân nàng sao ?

“ Vị quân nhân đại ca này, người có nhận lầm người hay không ? Tên này rõ
ràng là biến thái, ban nãy còn muốn bắt nữ hài tử nhà người ta mà ? “ . Đàm
Cửu U nghi hoặc hỏi.

Đặng Ái Quốc nghe vậy thì bực mình, lập tức nói : “ Ngươi nói ai nhận lầm ,
trung tướng đại nhận tất cả chúng ta đều nhận ra, không lẽ mười mấy người đều
nhận lầm . “

Nói rồi Đặng Ái Quốc chỉ hướng khuôn mặt của người đang nằm co ro dưới đất .
Vừa nhìn đám quân nhân đều hít vào ngụm khí lạnh, chỉ thấy người trên mặt đất
hai má sưng lên, mũi chảy máu, mắt thâm đen như gấu trúc, môi phồng lên như
hai cây xúc xích.

Lúc này trong đầu đám quân nhân đều toát lên một ý nghĩ : “ Chẳng lẽ chúng ta
thật nhận lầm ? A phi phi, chẳng qua là mặt bị đánh biến dạng thôi, nhất
định là trung tướng đại nhân . “

Đàm Cửu U cũng hơi chột dạ, chẳng lẽ mình thật đánh bầm dập một vị trung
tướng, còn mắng người ta là biến thái . Nhưng ngoài miệng nàng vẫn cố một tia
may mắn không phải, Đàm Cửu U lập tức nói :

“ Không đúng, rõ ràng là tên này muốn bắt nữ hài tử đi, nữ hài rõ ràng nói
không quen hắn, không tin các ngươi hỏi a . “ . Nói rồi nàng nhìn sang chỗ
Hàn Băng Nhi, nữ hai đang đứng đó, cúi gằm đầu xuống, chân tay luống cuống
, một bộ ta không liên quan, đừng nhớ tới ta.

Lúc này Đàm Cửu U trong lòng chỉ còn hai chữ : “ Thôi xong . “

Lúc này tên nào đó đang nằm dưới đất đã nhận ra mình được cứu, lập tức đứng
dậy huênh hoang đắc ý.

“ Hắc hắc, mỹ nữ a, chết ngươi rồi, ta nói ngươi đánh nữa a, ta cho ngươi
đánh nè, đánh đi, đánh ta a . Còn ngươi nữa nhóc con, lần này thì ngươi
chạy đi đâu, lần này về xem ta thế nào xử lí ngươi, Hắc hắc, hắc . “

Mọi người mười phần im lặng, trung tướng đại nhân, nhìn bộ dạng của ngươi
thì ai tin ngươi không phải người xấu ?

Đàm Cửu U hiểu ra thì cũng nhíu mày hỏi Hàn Băng Nhi : “ Băng Nhi, con gạt a
di sao ? “

Hàn Băng Nhi thấy nét mặt của Đàm Cửu U thì gấp, chết rồi, a di giận Băng
Nhi rồi, mai mốt không muốn gặp mình nữa . Vừa nghĩ tới Đàm Cửu U mai mốt
không chơi với nó nữa, con nhóc lập tức nước mắt lưng tròng.

“ A di, Băng Nhi xin lỗi mà, hức, Băng Nhi lúc nào cũng bị nhốt ở nhà ,
không được đi đâu hết, hức . Con chơi với a di vui lắm, không muốn xa a di ,
nên Băng Nhi mới nói dối, hức, A di đừng ghét con mà, Băng Nhi thật xin lỗi
. “ . Nói tới đây nữ hài òa lên khóc, cả người run rẩy, nhìn rất đáng thương
.

Thật ra từ lúc thấy nữ hài rưng rung nước mắt là Đàm Cửu U đã mềm lòng rồi ,
nghe con bé nói xong thì nàng càng cảm thấy đau lòng, Đàm Cửu U lập tức chạy
tới bế nữ hài lên ôm vào lòng dỗ.

“ Băng Nhi ngoan, ngoan không khóc, a di không giận con, cũng không ghét
con, được không ? Băng Nhi đang yêu như vậy, a di thương con còn không kịp ,
làm sao ghét con đâu ? “

Con nít khóc thì khó dừng, một lần khóc này gần hai mươi phút mới chịu nín.

Hàn Lãnh Huyên và đám quân nhân cũng chỉ biết đứng một bên, không dám lên
chen vào, có người hai mắt còn hơi ướt, bọn họ cũng cảm động a, tiểu công
chúa thật là đáng thương.

Hàn Băng Nhi ngưng khóc xong thì ngẫng đầu lên hỏi Đàm Cửu U : “ Thật sao, a
di không ghét Băng Nhi sao ? “ . Nữ hài miệng chu lên, hai mắt vừa khóc xong
hơi đỏ, làm tâm Đàm Cửu U một trận đau lòng . Nàng cúi đầu hôn lên má nữ hài
.

“ Thật . “

Sau đó nàng nhìn thấy nữ hài đưa bàn tay phấn phấn nộn nộn lên, chìa ra ngón
út, hai mắt nhìn nàng đầy mong đợi.

Đàm Cửu U bật cười, là muốn nàng hứa sao ? Vậy là nàng cũng đưa ra ngón út
nghéo lấy ngón tay của nữ hài : “ A di hứa với con . “

Lúc này nữ hài mới mỉm cười rồi rúc mặt vào lòng Đàm Cửu U.


Tướng Quân, Buông Ta Ra, Tang Thi Kìa - Chương #16