11


Người đăng: thanhkienquagioi@

- ‘vâng, mình K đây.’

- ‘Tao muốn gặp mày nói chuyện’ vãi chưởng. Bố đời có thằng nào con nào lạ
hoắc gọi điện thoại tự dưng đòi gặp nói chuyện tôi nhớ tôi ăn ở hiền lành,
không gây thù chuốc oán với ai, sao tự dưng lại có ai gặp tôi đòi nói chuyện.

- ‘Bạn là ai thế? Mình có biết bạn àh?’

- ‘Mày không biết tao là ai đâu. T5 này gặp tao ở quán Soho. Tao muốn gặp mày
nói chuyện, không có gì nguy hiểm cả,đừng lo.’ thằng kia đáp, giọng bình tĩnh.
Có vẻ nó không có ý hăm doạ hay “thịt” tôi.

- ‘Nhưng mình không biết bạn là ai? Làm sao mình gặp bạn được? Bạn kiếm mình
có việc gì chứ?’

- ‘Không tiện nói trên điện thoại, chuyện khá dài. Nói chung là đi rồi sẽ
biết’

- ‘Nhưng…’ tôi chả hiểu cái quái gì

- ‘Thế nhé. T5 7h tại soho. Chào’ nói xong nó cúp máy.

Quái lạ thật ai thế này. Tự nhiên làm cho 1 tràng, tôi chẳng kịp hiểu gì cả.
T5 7h soho…? Thôi kệ, đi làm gì, rõ vớ vẩn. Chẳng biết là ai và chẳng có hứng
thú gì. Tôi tự nói vậy, rồi tôi lái xe về nhà.

Về tới nhà, việc đầu tiên tôi làm là lao vào máy vi tính. Tôi mở Võ lâm lên
(hồi đó chơi VL có con CB top 10 SV ) ngồi cày cuốc cho qua thời gian.

- ‘Hi anh ^^. Đi học về rồi đúng không ?’ tin nhắn của em A. Công nhận em
khoái xài ^
^ thật.

- ‘uh anh vừa về, sao em biết thế ?’

- ‘Em cũng từng đi học mà anh...’

- ‘uh nhỉ, hì. Àh, em có yahoo không? Chat nói chuyện cho dễ’

- ‘Có anh. Anh add đi. %#$%#$%#$%#$. Đấy, em cũng đang onl’

- ‘Ok em’

Nói rồi, tôi add nick yahoo của em. Em đồng ý ngay. Thế là hai chúng tôi bắt
đầu tám với nhau.

- ‘Người đẹp, hát hay, tới cả cái nick yahoo cũng đẹp nữa nhỉ :-“ ‘ tôi bay
vào pm trước, chọc em.

- ‘Haha anh khéo nịnh thật.’

- ‘Anh đâu dám nịnh, nói thật mà thôi’

- ‘Àh mà em bao nhiêu tuổi? Gọi bằng em mà lỡ em lớn hơn anh thì….nhục lắm
trốn đâu cho hết ‘

- ‘Hihi, em mới 15 thôi anh àh. Bộ nhìn em già lắm sao mà a nghĩ vậy? ^^ ‘

- ‘Àh không... đâu có. Anh hỏi cho chắc, đề phòng thôi mà. 15 thì nhỏ hơn anh
1 tuổi rồi.’

- ‘hihi.’

- ‘Mà …tại sao em nghỉ học thế? Anh xin lỗi nhưng anh hơi thắc mắc’

- ‘Chuyện cá nhân thôi anh. Nói chung thì một lúc nào đó rồi anh cũng sẽ biết


- ‘Uh... thế anh không hỏi nữa. Àh, em còn hát bài nào nữa không?’

- ‘Còn chứ. Đợi em send cho’ nói rồi em send cho tôi 4 bài nhạc.

- Dở lắm đấy, đừng chê ^
^’

- ‘Anh làm sao mà dám chê, giọng em hay thế còn gì ‘

- ‘hì…’ không hiểu sao lúc này tôi cảm thấy hình như em đang buồn thì phải.
Hì, cứ như em vừa cười buồn vậy…


Tuổi 16 Tình Yêu - Chương #11