Luyện Hóa, Đột Phá


Người đăng: TÀ ĐẠO TÔN

Bên ngoài phòng hai mẫu nữ Lâm Quân Nghi vô cùng lo lắng thường nhìn vào bên
trong, muốn tiến vào nhưng nghỉ đến hàn khí chỉ có thể ở bên ngoài đi tới đi
lui.


  • Nương người nói bọn họ ở trong đó lâu như vậy, chúng ta thử vào xem như thế
    nào đi.

Triệu Như Hương giọt lệ lưng tròng nhìn mẫu thân mình lo lắng, trong lòng
không chịu được nói ra, Lâm Quân Nghi nhìn nữ nhi mình nàng hai vành mắt cũng
đó.


  • Bên trong hàn khí rất mạnh chúng ta không thể vào, chỉ có thể bên ngoài cầu
    nguyện cho hai người bọn họ.

nàng nhìn trời hai tay chấp vào nhau cầu khẩn, Triệu Như Hương nhìn mẫu thân
mình, lại hướng của phòng nhìn trong lòng lo lắng cho Triệu Thiên.

-Nhưng ca ca huynh ấy ở trong lâu như vậy không có mạnh như phụ thân lỡ hắn bị gì làm sao?.


  • Như Hương ngươi phải tin tưởng vào Thiên nhi, hắn bảo chúng ta ra nhất định
    sẽ có cách, ngươi hãi yên tâm chờ hắn ra.

tuy nàng nói như vậy nhưng trong lòng thì vô cùng lo lắng, nàng lúc này chỉ có
thể tin tưởng vào Triệu Thiên, Triệu Như Hương nghe mẫu thân mình nói như vậy
nhưng trong lòng nàng lại không yên.


Trong phòng Triệu Thiên Vận dụng pháp quyết hấp thu hàn khí, xung quanh hàn
khí bắt đầu giảm dần, Triệu Thiên Hùng cả người gần như đông cứng thành một
khối băng đang bắt đầu khỏi sắc.

từng tia hàn âm khí từ người hắn bị một cỗ lực lượng thần bí rút ra, những hàn
khí màu đen ấy dần bị triệu thiên thôn phệ.


  • Hàn độc không ngờ lại mạnh như vậy đã hơn một canh giời trôi qua rồi, chỉ
    còn thiếu một chút nữa là có thể tiêu trừ toàn bộ hàn khí.

hắn cảm nhận hàn khí bị thôn phệ vào trong cơ thể mình chỉ một phần nhỏ liền
chau mày, sau trên mặt nổi lên tia hàn quang.


  • tên đã đả thương phụ thân ta không ngờ tu luyện thứ hàn độc mạnh như vậy,
    nếu là Tiên Thiên nhất trọng trở lại e hư tổn kinh mạch, đông cứng mà chết.
    Cũng may phụ thân là cường giả tiên thiên nhị trọng có thể chịu được. nếu biết
    hắn là ai ta nhất định sẽ giết hắn.

hắn mặt tràng đầy hàn quang, trong cặp mắt thoát lên sát ý, sau lại tiếp tục
hấp thu hàn độc. hắn tập trung vận chuyển pháp quyết thôn phệ.


  • nương đã một canh giời rồi tại sao bọn họ chưa ra, chẳng lẽ có chuyện gì
    rồi sao?

Triệu Như Hương chờ đợi cảm thấy lâu rồi mà bên trong không động tĩnh càng
thêm bất an, hai mắt khóc đến đỏ nhìn mẫu thân mình.


  • cố gắng chờ thêm một chút nữa nếu bọn họ không ra chúng ta sẽ đi vào.

Lâm Quân Nghi trong nội tâm bất an, nhìn trong phòng không động tĩnh lo lắng
hai tay nắm chặt đến căng người cố gắng áp chế.

lại nữa canh giờ trôi qua trong phòng hàn khí hoàn toàn bị Triệu Thiên Thôn
phệ, Triệu Thiên Hùng nhiệt lượng trở lại bình thường, sắc mặt hai tái, Triệu
Thiên bưng lấy chén thuốc cho hắn uống.

sau một hồi Triệu Thiên Hùng cũng có phản ứng, Triệu Thiên vì hắn thôn phệ
nhiều hàn độc ca nhiều đều suy yếu trên mặt từng giọt mồ hôi tuông rơi.


  • ca ca, huynh không sao chứ?

từ bên ngoài phòng Triệu Như Hương đi vào nhìn thấy hắn suy yếu tựa vào giường
của Triệu Thiên Hùng liền hoảng hai mắt lệ rơi.

-Huynh không sao chỉ cảm thấy suy yếu mà thôi.


  • Thiên nhi làm sao ngươi lại như vậy"

Lâm Quân Nhi cũng theo vào nhìn hắn như vậy nàng cũng chịu không được rơi lệ,
Triệu Thiên vỗ đầu muội muội mình lại nhìn mẫu thân đang lo lắng nói.


  • Chịu hàn khí xâm nhập khi cho phụ thân uống thuốc liền bất tĩnh, nhưng may
    hàn khí tự tán đi, lúc tĩnh lại thì đã như vậy.

Hắn che giấu bản thân đã thôn phệ đi hết hàn khí trong cơ thể Triệu Thiên Hùng
dẫn đến bản thân suy yếu, Lâm Quân Nghi nhìn hắn vừa tức giận vừa lo lắng.


  • ngươi đã không chịu được tại sao lại cố như vậy lỡ ngươi có mệnh hệ gì ta
    và phụ thân ngươi làm sao được?

nàng rất tức giận tuy Triệu Thiên không phải nàng thân sinh nhưng nàng luôn
coi hắn như con thân sinh của mình nhìn hắn như vậy liều mạng nàng làm sao yên
lòng.


  • Người đừng giận ta sai rồi, người mau qua xem phụ thân hắn đã trở lại bình
    thường.

Triệu Thiên vội vàng nhận sai, Lâm Quân Nghi nghe hắn đi đến bên cạnh Triệu
Thiên Hùng phát hiện hắn đã bình thường, phi thường mững rỡ không khống chế
được bật khóc.


  • tốt quá ......

Triệu Thiên nhìn mẫu thân mình vui đến phát khóc hắn hai mắt cưng ương ước,
lại nhìn muội muội mình ôm hắn mà khóc, liền vội nói.


  • Như Hương muội đừng khóc nữa ta hiện ta đã không sau rồi.


  • Huynh biết ta với mẫu thân lo cho huynh lắm không, sao huynh lại làm đều
    ngu ngốc như vậy chứ nếu huynh bị làm sao ta.....


nàng ngước nhìn hắn hai tay liên tục đánh vào lòng ngực hắn khóc nói vô cùng
thương tâm, Triệu Thiên gắng nhịn nhìn muội muội mình.


  • xin lỗi đã làm muội cùng mẫu thân lo lắng, ta chỉ nhất thời mà thôi,....
    aiz, muội đừng đánh nữa ta chịu không được.

hắn tay ôm ngực nhìn nàng nói, Triệu Như Hương nghe vậy liền ngừng đua ánh mắt
lo lắng.


  • Huynh có sao không?

Triệu Thiên vội lắc đầu nhìn nàng cười nói


  • không sao, huynh muốn về phòng nghĩ ngơi muội hãy ở lại cùng mẫu thân chăm
    sóc phụ thân.

Triệu Thiên nói hết liền quay người rời đi, Triệu Như Hương lo lắng nhìn hắn,
Lâm Quân Nghi nhìn Triệu Thiên rời đi lại nhìn nữ nhi mình nói:


  • Hương nhi, ngươi mau đi sắc cho hắn chén thuốc bồi bỏ, ở đây có ta lo cho
    phụ thân ngươi là được rồi.


  • dạ vâng


nàng gật đầu nhanh chạy đi tìm nguyên liệu nấu cho Triệu Thiên bồi bổ thân
thể...........


Trở lại trong phòng mình Triệu Thiên nhanh đi đến bên giường ngồi xuống tĩnh
tọa, hai tay chấp ấn


  • Nhiêu đây có thể giúp ta đột phá không nhỉ.

hắn nhắm mắt ngưng thần tĩnh tâm, Hỗn Độn Thôn Thiên pháp vận chuyển hàn độc
kiềm nén lại bên trong một lần nữa bị hắn tiến hành luyện hóa.

trong cơ thể hắn đan điền như một động không đáy hàn độc liền bị nó thôn phệ,
hàn độc như muốn kiếm đường thoát như lại bị nó hấp thu. dần dần chuyển hóa
thành chân nguyên chi khí vô cùng tinh thuần.

từng luồng chân nguyên chi khí sôi trào từ đan điền xông thẳng vào các khiếu
mạch chưa được khai mở, tu vi của hắn cũng từ Hậu Thiên nhị trọng không ngừng
tăng.

Trong phòng Triệu Thiên Hùng cũng dần tỉnh lại, Lâm Quân Nghi bên cạnh chăm
sóc thấy hắn tỉnh liền vui mừng.


  • Thiên Hùng chàng tỉnh rồi, có thấy chỗ nào không khỏe không?

nàng giọng nói vừa vui mừng vừa lo lắng, phải biết hàn độc phát tác làm hắn
đau đớn quằn quại. Triệu Thiên Hùng vừa tỉnh trong thấy thê tử mình lo lắng
vội nói


  • Ta chỉ cảm thấy cơ thể rất suy yếu...

hắn đang nói bỗng dưng cảm nhận được trong cơ thể hàn độc đã không còn hơn nữa
đan điền thức hải tiên thiên chi lực tuôn trào liền giật mình kinh hoảng.


  • Ta....ta hàn độc tại sao như vậy biến mất.....

Lâm Quân Nghi nghe hắn nói vậy hai hàng lệ tuôn ra ôm lấy hắn kích động.


  • tốt quá... chàng không sao..

Triệu Thiên Hùng cảm nhận nàng kích động trong nội tâm hắn cũng như vậy. bản
thân bị hàn độc vây khốn trong bốn năm, bị hàn khí ăn mòn mỗi lần như vậy
chính là địa ngục của hắn, hắn lại cảm nhận cơ thể mình một lần nữa, liền vui
mừng.


  • nàng nói cho ta biết, ta làm sao hàn độc đều biến mất.

Lâm Quân Nghi nghe hắn hỏi liền lau nước mắt cầm lấy một chén thuốc nói.


  • ta đã lấy một nửa cây sâm mà đại ca đưa cho chàng nấu thành một chén thuốc,
    không ngờ nó có hiệu quả.

nàng vừa nói vừa vui mừng nhìn phu quân mình, Triệu Thiên Hùng không thể tin
nhìn vào chén thuốc. đây là linh dược được vị lão nhân tặng cho đại ca không
nó lại có hiệu quả giúp mình như thế.


  • lần này nhờ đại ca ta mới có thể thoát khỏi hàn độc xâm chiếm, nhất định ta
    phải cảm tạ huynh ấy thật tốt.

thực hắn không biết chỉ dựa vào cây sâm ấy cũng chỉ kiềm chế nó phát tác mà
thôi, nếu để hắn biết Triệu Thiên đã giúp hắn trừ đi hàn độc không biết biểu
cảm sẽ như thế nào.


  • cũng may Thiên Nhi giúp chàng uống thuốc nếu không, ta không biết như thế
    nào.


  • Thiên Nhi giúp ta hiện tại hắn như thế nào?


  • lúc ta đi vào hắn đã suy yếu vì hàn khí xung quanh nên đã trở về nghỉ ngơi
    rồi.


Triệu Thiên Hùng nghe vậy cảm thấy nhẹ nhõm, Lâm Quân Nghi nhìn hắn khí sắc
còn suy yếu liền nói.


  • chàng ở đây nghỉ ngơi đi sắc cho chàng chén thuốc bồi bổ

Triệu Thiên Hùng nghe vậy gật đầu, Lâm Quân Nghi thấy vậy an tâm liền rời khỏi
phòng.


Đêm sương rét lạnh đã biến mất bình minh lại hiện cây cối đua nhau mà nở,
tiếng gà đánh thức vang lên. Triệu Thiên trong phòng khoanh chân ngồi tĩnh
tọa.

âm âm

chân nguyên chi khí trong đan điền du tẩu các khiếu mạch, từng đợt xung kích
cảnh giới vang lên, sau một lúc Triệu Thiên mở mắt.

hô ........

một ngụm trọc khí từ miệng hắn phun ra, hắn nhìn bản thân mình hai tay nắm
chặt cảm nhận, trên mặt không che giấu kinh hỉ.


  • haha, không ngờ một đêm luyện hóa hàn độc lại giúp mình đột phá hậu thiên
    tứ trọng cảnh.

Đêm qua hắn đã thôn phệ hàn độc từ Triệu Thiên Hùng sau trải qua một đêm bị
hắn tiếp tục luyện hóa giúp hắn từ nhị trọng kỳ tăng lên tứ trọng kỳ trong đan
điền chân nguyên chi khí thật dồi dào như một cái giếng sâu.


  • với thể trạng của ta bây giờ có thể cùng Triệu Minh đánh ngang nhau đi.
    phải tìm một môn vũ kỹ tu luyện nâng cao thực lực hơn nữa cần phải thực chiến
    một lần.

hắn vừa nói hai nắm tay nắm chặt trong mắt toát ra tia hàn ý, nghĩ đến mình
hiện giờ thiếu vũ kỹ cùng thực chiến lâm vào suy tư các đệ tử khi đạt đến hậu
thiên tam trọng khai mạch cảnh sẽ có thể tự mình chọn môn vũ kỹ tu luyện.


  • phải hỏi phụ thân thử xem người có vũ kỹ mạnh nào không?


Tung Hoành Thiên Khung - Chương #6