Người đăng: TÀ ĐẠO TÔN
Một bữa cơm này bốn người điều im lặng, Triệu Thiên trong lòng có rất nhiều
điều muốn hỏi Triệu Thiên Hùng nhưng thấy hắn im lặng cũng không lên tiếng,
bữa ăn cứ như vậy trôi qua Triệu Thiên ăn vài bát cơm, Lâm Quân Nghi nhìn hắn
ăn ít hơn mọi khi liền nói:
Ngươi hôm nay sao ăn ít vậy ? có phải hay không cảm thấy không khỏe ?
Không có chỉ là hôm nay cùng tiểu muội bên ngoài ăn rồi không ít thức ăn,
các người cứ việc tiếp tục ta muốn trở về phòng nghỉ ngơi.
Lâm Quân Nghi nghe hắn nói như vậy cũng thôi nhìn hắn ân cần nói:
Triệu Thiên nghe vậy gật đầu, hắn bây giờ muốn tranh thủ thời gian mau chóng
đột phá trước khi đại hội tiến hành.
Nhìn Triệu Thiên rời đi Lâm Nghi Quân thở dài nhìn Triệu Thiên Hùng trách cứ:
Triệu Thiên Hùng liếc mắt nhìn nàng trong lòng ám đạo như thế nào nói ta đi,
nhưng hắn cũng không dám nói ra chỉ im lặng, một bên Triệu Như Hương nhìn
Triệu Thiên Hùng không dám lên tiếng trong lòng cũng cười thầm.
-------------------------//------------------
Triệu Thiên trở về phòng mình liền lâm vào tu luyện, trong tay hắn nắm lấy một
khỏa yêu hạch màu đỏ nhỏ bằng đầu ngón tay, đây chính là khỏa yêu hạch hắn
muốn về nhìn trong tay mình hắn tự lẩm bẩm:
Hắn trong lòng đối với tuyển chọn đệ tử của Thiên Tinh Vũ Viện cũng rất hứng
thú, suy nghĩ một lát hắn bắt đầu vận chuyển công pháp hấp thu yêu hạch.
Từ trong tay hắn yêu hạch bằng mắt thường nhanh hóa thành từng sợ năng lượng
bị hắn hấp thu, những sợi năng lượng chạy dọc theo kinh mạch toàn thân tuần
hoàn thành một chu thiên tu vào đan điền.
Trong khi Triệu Thiên nhập tâm tu luyện, thì trong phòng phu phụ Triệu Thiên
Hùng, Lạm Quân Nghi nhìn hắn trầm tư liền hỏi:
Triệu Thiên Hùng nghe nàng hỏi cũng không trả lời, Lâm Quân Nghi thấy hắn im
lặng đang muốn nói thì lại nghe hắn nói:
Nghe hắn nói như vậy Lâm Quân Nghi hơi ngây người nhớ lại, phải lúc bọn họ tìm
thấy Triệu Thiên bên mình hắn có một cái hộp cùng một bức thư, thật lâu nàng
mới trả lời:
Chuyện này cùng hắn có quan hệ gì sao?
Không quan hệ, nhưng trong bức thư ấy cũng đã nói rõ nếu như Thiên nhi lựa
chọn một cuộc sống bình thường thì không sao, nhưng hắn lại lựa chọn tu luyện
thì chuyện này cùng hắn có quan hệ.
Nghe phu quân mình nói Lâm Quân Nghi trong lòng lo lắng dâng lên, Triệu Thiên
tuy không phải nàng thân sinh nhi tử nhưng đối với một người như nàng mười mấy
năm nuôi dưỡng hắn bản thân đã coi là hắn thân sinh mẫu thân nhưng khi nhắc
đến chuyện này lại làm nàng kìm lòng không được hai hàng lệ rơi.
Triệu Thiên Hùng nhìn thê tử mình khóc hắn tiến đến ôm nàng vào lòng an ủi :
------------------------------//----------------------
Đêm khuya tại Hồ gia, sau khi từ tửu lâu trở về Hồ Khải liền tiến vào một
thạch thất sau khi tiếng đến hắn đứng trước thạch thất cung kính:
Đợi một hồi từ trong thạch thất truyền đến một tiếng nói lạnh lùng:
Hắn nói xong thạch thất trên mặt một cánh cửa từ từ mở ra, bên trong cũng hiện
rõ ra ánh sáng mờ ảo một lão nhân đang khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, mái tóc
hoa râm nét mặt lạnh lùng trên người thanh lưu y phục, hai mắt thâm thúy tỏa
ra nguy hiểm, người này hiển nhiên chính là gia chủ Hồ gia Hồ bất Dạ tu vi
sanh ngang cùng Triệu Vô Địch hắn những thời gian này đều một mực bế quan mọi
sự việc điều giao cho Hồ Khải
Nhìn thấy Hồ Khải tiến đến, Hồ Bất Dạ hai mắt chợt đóng lại nhưng vẫn đối với
hắn lạnh lùng mở miệng:
Hồ Khải nghe hắn hỏi cũng không chần chừ liền lên tiếng nói:
Nghe Hồ Khải nói đến Diêm Quân cái tên Hồ Bất Dạ một lần nữa mở mắt nhìn Hồ
Khải :
Giúp hắn chiếm lấy Thiên Tân Thành, không ngờ hắn dã tâm cũng đã bộc lộ,
sau đó như thế nào ngươi đã đồng ý ?
Ta ba đầu đã từ chối nhưng vì muốn chúng ta giúp đỡ hắn đã đưa tặng ta ba
lọ đan dược có thể giúp Hồ gia chúng ta tăng lên thực lực vì vậy ta đã đồng ý,
không biết phụ thân ngài nghĩ như thế nào ?
Nói rồi hắn lấy ra ba bình đan dược Hồ Bất Dạ nhìn lấy cũng kinh ngạc hắn
không kìm được nói:
Bạo Nguyên đan, Thăng linh đan, Bồi nguyên đan. Thật không ngờ Diêm Quân vì
muốn chúng ta giúp hắn lại bỏ ra giá lớn như vậy. Nếu hắn đã có thành ý như
vậy chúng ta có thể giúp hắn một tay. Ngươi lần này làm rất tốt.
Việc này là hài nên làm, người xem những đan dược này chúng ta nên làm như
thế nào ?
Hồ Bất Dạ nhìn ba lọ đan dược trong tay, nhìn Hồ Khải nói:
Ngươi hiện tại tu vi cũng đã là tiên thiên cảnh nhất trọng trong tay có hai
viên thăng linh đan ngươi một viên ta một viên, Hải nhi cũng đã vào bát trọng
hậu thiên cảnh Bồi nguyên đan này đưa hắn cùng những trưởng lão, ngươi xem gia
tộc ai tu vi thất trọng, bát trọng mỗi người một viên, Bạo nguyên đan có thể
phòng hờ. Ta cũng tranh thủ lần này bế quan mọi việc còn lại điều giao cho
ngươi xử lý.
Vâng.
Được rồi ngươi cũng mau trở về đi.
Hồ Khải cung kính sau đó lui ra ngoài nhìn hắn rời khỏi Hồ Bất Dạ nhìn trong
tay đan dược cười lạnh:
Lúc này trong đại điện Hồ gia Hồ Khải uy nghiêm nhàn nhạt nhìn các bọn người
trong điện, đây là hắn sau khi rời khỏi mật thất Hồ Khải trực tiếp triệu tập
tất cả các trưởng lão trong gia tộc bao gồm Hồ Hải cùng những đệ tử nổi bật
trong gia tộc, Hồ Quang Bình đứng ra nhìn lấy đại ca mình hỏi:
Nhìn bọn họ nghi hoặc Hồ Khải trầm ngâm chốc lát lên tiếng:
Hồ Hải nghe phụ thân gọi mình liền đứng ra dẫn đến rất nhiều chú ý, trong Hồ
gia tất cả đệ tử hắn là người xuất sắc nhất tuổi còn trẻ cũng đã là hậu thiên
bát trọng tốc độ tu luyện như thế cũng không ai bì vì vậy hắn trong gia tộc
địa vị rất cao, nhìn Hồ khải hắn tự tin nói:
Hồ Khải nhìn thấy nhi tử mình bộ dạng tự tin rất hài lòng gật đầu nhàn nhạt
cười sau trở nên nghiêm túc:
Ta cũng mới nhận được nó từ thành chủ, lần này Thiên Tinh Vũ Viện sẽ đến Thiên
Tân Thành muốn tuyển đệ tử vì vậy các ngươi thật tốt chuẩn bị đây cũng là một
cơ hội khó có được, vì vậy các ngươi phải đốc thúc đệ tử cố gắng tu luyện.
Mọi người nghe hắn trong lòng điều chấn động, bọn họ không ngờ lần này Thiên
Tinh Vũ viện sẽ tới đây chọn đệ tử, lập tức trong điện một mảnh xôn xao, Hồ
Hải trong lòng cũng vô cùng kích động. Nhìn bọn họ như vậy kích động Hồ Khải
liền lên tiếng:
Mọi người lập tức im lặng nhìn hắn, Hồ Khải từ trong người lấy ra một lọ đan
dược nhìn bọn họ nói:
nghe hắn nói trong điện trở nên xôn xao hôm nay đối với bọn họ là một ngày đại
hỉ a.