Người đăng: hieugskm
Buổi sáng hôm sau, Quang tới sớm. Vẫn như lần trước, Kevin đã đứng chờ sẵn,
dẫn nó tới sân sau. Chỉ khác một chỗ là lần này không có những dụng cụ linh
tinh như lần trước mà chỉ có một tảng đá cao tầm 4 mét to tổ chảng nằm ngay
giữa sân còn ông Trương đứng ngay đó. Thấy Quang đến, ông cười chào.
“Quang! Đến sớm thế?”
“Dạ.”
“Đến sớm cũng tốt. Ta có kế hoạch huấn luyện mới rồi. Lại đây.”
Nó bước lại gần cái tảng đá. Ông Trương cười.
“Ban đầu ta định để cháu luyện tập thể lực, cơ bắp trước. Nhưng giờ cơ thể của
cháu đã mạnh như vậy rồi thì chúng ta sẽ bắt đầu với mục tiếp theo luôn: ma
võ.”
“Ma võ?”
“Ừ, giờ ta sẽ cho cháu xem sức mạnh của ma võ. Nhìn tảng đá này. Đây là đá cẩm
thạch hoa cương. Không phải loại bình thường đâu, mật độ cao gấp năm lần bình
thường. Nặng gần hai tấn. Bình thường muốn cắt loại đá này phải dùng dao phủ
bụi kim cương.” Ông cười. “Nhìn này.”
Ông ra hiệu cho nó lùi lại. Ông hạ xuống tấn, hít hơi, tay phải đấm mạnh ra
trước.
Rầm.
Nắm đấm của ông đập vào với một tiếng nổ lớn. Một cái lỗ lớn bắn tung ra từ
phía đằng sau tảng đá. Ông rút tay lại, xoay người đá chân lên phần đầu.
Rầm.
Phần đầu tảng đá văng ra thành những mảnh nhỏ. Nó nhìn một cách kinh ngạc, cất
miệng hỏi.
“Bác làm thế nào đấy?”
“Đây chỉ là một ứng dụng đơn giản của ma võ thôi. Rút đũa ra.”
“Làm gì ạ?”
“Cứ rút ra.”
Quang đưa tay rút đũa ra từ túi quần, nói.
“Bắn một bùa tấn công vào người ta. Không phải lời nguyền không thể tha thứ là
được.”
“Nhưng mà cháu không được phép dùng phép thuật trong mùa hè?”
“Yên tâm, bộ không dò được ma pháp trong trang trại của ta đâu. Cứ làm đi.”
Nó gật đầu, giơ đũa chĩa vào người ông và hét to.
“Choáng!”
Một tia sáng bắn ra từ cái đũa của nó về phía ông Trương. Tia sáng chạm vào
người ông nhưng lại biến mất như không có gì. Quang nhíu mày.
“Đoán được không?” Ông Trương cười hỏi.
“Đoán?” Nó nhíu mày. “Bác dùng bùa chắn phủ cả cơ thể?”
“Sai.” Ông cười. “Đây là một phương pháp dùng ma lực của ma võ: dùng ma lực để
cường hóa cơ thể. Thay vì dùng bùa chắn, ta dùng ma lực để cường hóa cơ thể
mỗi ngày, cho đến mức mà cơ thể của ta trở thành kháng pháp. Tất nhiên chỉ tới
một mức độ nào đó mà thôi. Ta mới chỉ kháng lại được phép của một thần sáng
tầm trung. Cha ta kể lại là thời thế chiến, ông nội ta từng có thể chống lại
đến sáu bùa Avada Kedavra (bùa giết chóc) từ sáu thần sáng cao cấp cùng một
lúc.” Ông Trương kể đầy tự hào.
“Sáu cái ạ?”
“Ừ, sáu cái! Thành huyền thoại của Trung Quốc. Sau trận đánh đấy, giang hồ tôn
ông là Bất Tử Đạo Nhân.”
“Bất Tử Đạo Nhân? Ông là người đạo giáo ạ?”
“Ừ. Giờ ta sẽ giới thiệu cho cháu về gia tộc của ta.”
“Dạ?” Quang tò mò.
“Tên ta là Trương Thanh. Gia tộc họ Trương của ta là con cháu mấy chục đời của
lão tổ Trương Quân Bảo, hay còn được biết đến với cái tên Trương Tam Phong,
Trương Chân Nhân, người sáng lập ra phái Võ Đang.”
“Vậy là bác sẽ dạy cháu võ thuật Võ Đang ạ? Thái Cực Quyền ạ?” Quang mắt sáng
bừng. Từng là một fan hâm mộ của truyện võ hiệp, tất nhiên nó đã từng nghe về
phái Võ Đang. Bắc tôn Thiếu Lâm, Nam sủng Võ Đang.
“A, vậy là cháu đã từng nghe về Võ Đang.” Ông Trương vui vẻ cười. “Không hẳn.
Trước khi cháu chính thức thành đệ tử của ta thì ta không được quyền dạy cháu
võ công chính tông.”
“Thế thì cháu sẽ học cái gì?”
“Trước đây Cho Chang có nói là cháu có khả năng điểu khiển ma lực?”
“Vâng. Nhưng cái đấy thì liên quan gì ạ?”
“Điều khiển ma lực là một trong những điểm quan trọng trong ma võ. Và cũng là
thứ ta định dạy cháu hôm nay. Tâm pháp nội công.”
“Tâm pháp nội công? Nhưng mà cháu đã điểu khiển được ma lực rồi mà?”
Ông Trương hừ một tiếng rồi nói.
“Cháu chỉ biết điều khiển được thôi. Nhưng mà cháu đâu có biết điều khiển nó
như thế nào để cho hữu dụng? Ta đoán là cháu chỉ điều khiển ma lực chạy lung
tung thôi đúng không?”
“Dạ.”
“Nội công tâm pháp nói đơn giản là một lộ tuyến ma lực chạy qua các huyệt đạo
và mạch máu trên cơ thể để tạo ra các hiệu quả kỳ diệu.”
“Hiệu quả kỳ diệu ạ?” Mắt Quang sáng lên.
“Ừ. Ta đoán là lúc cháu điều khiển nó lung tung, thỉnh thoảng cơ thể cháu có
phản ứng kỳ lạ?”
“Dạ vâng. Chủ yếu cháu làm thế để tăng tốc ma lực tăng trưởng. Nhiều lúc nó
tăng nhanh hơn bình thường. Nhiều lúc thì mất cả ngày mới hồi phục đầy đủ. Ý
bác là thế ạ?”
“Ừ. Ví dụ như tăng tốc độ hồi phục thương thế hay ma lực. Cường hóa cơ bắp…
Vân vân… Trên cơ thể con người có 365 huyệt. 108 đại huyệt và 257 tiểu huyệt.
Rồi tính thêm cả 12 chính kinh, hai mạch Nhâm Đốc và cả đống mạch phụ nhỏ.
Điều này tức là có đến cả tỷ lộ tuyến có thể dùng. Cũng có nghĩa là trên đời
có cả đống nội công tâm pháp với hiệu quả kỳ diệu.”
Quang gật gật, ra hiệu nó vẫn đang theo dấu.
“Nhưng mà ta phải nói thật là chúng ta không biết huyệt đạo nào có tác dụng
nào, kinh mạch cũng vậy. Qua mấy nghìn năm lịch sử, bao nhiêu người đã cố viết
ra lý thuyết giải thích nhưng mà cũng chẳng có ai thành công cả. Vì thế nên
chúng ta hầu hết dùng phương pháp thử để biết cái nào tốt, cái nào xấu. Qua
ngàn năm thì những tâm pháp tốt sẽ nổi lên. Những cái xấu sẽ chết đi. Đơn giản
vậy thôi.”