Người đăng: hieugskm
Cả buổi sáng, Quang thử hết tất cả mọi bài kiểm tra mà ông Trương nghĩ ra
được. Từ cái đơn giản như hít đất, gập bụng đến những thứ phức tạp hơn như đeo
tạ đứng tấn cân bằng trên hai cái xà. Cơ thể nó không những mạnh mẽ, bền bỉ mà
còn dẻo dai. Mấy động tác co dãn vòng vèo như của yoga mà nó cũng làm được
tuốt.
Điều này làm cho ông Trương băn khoăn mãi. Đến khi thử lực đấm trên bao cát
thì ông Trương há mồm kinh ngạc. Tuy ông nói rằng kỹ thuật phát lực của nó
chẳng ra thể thống gì hết nhưng hình như vì lực lượng của nó quá mạnh nên mỗi
lần đấm của nó đều đủ để bắn bay mấy cái bao cát to đùng ông Trương chuẩn bị.
Sau một hồi, ông Trương gọi nó lại, bảo nó ngồi xếp bằng xuống rồi cất tiếng.
“Thả lỏng nhé, ta sẽ dùng ma lực để kiểm tra tình huống cơ thể của cháu.”
Ông Trương đặt tay lên cổ tay Quang. Một dòng lực lượng kỳ quái vừa ấm áp vừa
thanh mát truyền qua vào trong người nó rồi tản ra dần dần. Dòng lực lượng này
lan đến đâu, nó thu lại của ma lực của nó đến đấy. Dần dần, dòng lực lượng kia
tản đều ra hết cả cơ thể Quang.
Cũng chỉ một vài phút, lực lượng kia rút lại thu dần về phía cổ tay rồi biến
mất hẳn. Nó mở mắt ra thì thấy ông Trương nhăn mày suy nghĩ. Quang thấy vậy
ngồi im lặng chờ đợi xem ông có đánh giá gì về cái cơ thể này của nó.
Ông Trương bỗng dưng thở ra.
“Kỳ lạ. Kỳ lạ thật.”
“Sao ạ?”
“Cơ thể của cháu khác thường một cách không thể hiểu nổi.”
“Khác sao ạ?”
“Nó như thể là không phải của con người vậy.”
“Dạ…?”
“Tất cả bộ phận nội tạng của cháu đều nhìn giống như của con người nhưng lại
vận động mạnh mẽ kinh khủng. Tim của cháu đập có 15 lần một phút. Chậm phải
nói là kỷ lục. Đấy là cháu còn vừa vận động ác liệt xong. Tế bào của cháu có
vẻ như thiêu đốt năng lượng nhanh hơn người trưởng thành bình thường gấp mấy
chục lần. Ta đoán cháu ăn rất nhiều?”
“Vâng.” Nó gật gật. Từ đợt có hai bé rồng xong, Quang như bị lây tính ăn nhiều
của bọn nó. Bữa nào cũng phải đớp ít nhất bốn năm đĩa gà chiên mới vừa bụng.
“Phổi, gan, thận, cơ bắp, cốt xương. Tất cả mọi thử đều ưu tú hơn một người
học võ lâu năm.” Ông càng nói càng nhíu mày. “Mà đấy còn chưa là chỗ kỳ lạ
nhất.”
“Còn gì nữa ạ?”
“Cháu vừa mới mười hai, đúng không?”
“Dạ, vâng.”
“Hừm. Đúng ra mà nói, thì ở tuổi này nên là thời điểm cháu phải chuẩn bị dậy
thì, cơ thể bắt đầu trưởng thành, nhưng tế bào của cháu lại như thể cháu mới
sinh vậy.”
“Mới sinh ý ạ?” Nó nghĩ ngợi. Có thể nào mà lúc nó liên kết linh hồn với hai
bé rồng, cả ba đứa được cộng hưởng cả tuổi thọ? Ừ, có thể lắm chứ. Nó gật thầm
trong lòng.
“Đó còn chưa hết, tốc độ trưởng thành của tế bào lại nhanh gấp năm lần người
bình thường nữa. Mà rõ ràng cháu chưa bắt đầu dậy thì. Nghịch lý. Rõ ràng nếu
mà tốc độ sinh trưởng nhanh như thế này thì cháu phải thành người lớn từ năm
bốn tuổi rồi. Vô lý, vô lý quá đi.” Ông tặc tặc lưỡi, lắc lắc đầu.
Ngẫm lại thì quá trình trưởng thành của rồng mất ba năm còn của người mất mười
tám năm. Cộng hưởng xong thì chắc nó cũng trưởng thành trong tầm ba năm hơn.
Cũng may là tới gần đây nó mới lấy được hai bé rồng. Lớn nhanh như vậy người
ta lại bảo là quái vật, hay người khổng lồ gì đó. Giờ thì trùng hợp vào đợt
dậy thì, nên cũng đỡ phải lo lắng.
“Hay có lẽ nào cơ thể cháu mới thay đổi gần đây?” Mắt ông Trương sáng lên.
“Đấy là cách duy nhất để giải thích tốc độ tế bào sinh trưởng. Sao? Gần đây có
thay đổi gì không?”
“Dạ không, chẳng có gì cả. Chỉ đi học trên trường thôi ạ. Hay là do đồ ăn của
trường ạ? Nhà cháu chẳng khá giả cho lắm nên thỉnh thoảng ăn cũng không được
đủ. Đến trường thì được no bụng hơn.”
Ông lại nhăn mày, có vẻ không chấp nhận câu trả lời của nó lắm.
“À mà bác à, sao bác kiểm tra thân thể cháu bằng ma lực kia được thế ạ? Có vẻ
như bác nhìn thấy được đến cả từng tế bào. Bác biết Trung Y à? Tại vì nhìn như
bắt mạch ý ạ.” Nó cố gắng đổi chủ đề.
“Hử?” Ông Trương nghiêng đầu giãn đôi mày, cười. “À không, cái này là kỹ thuật
của phù thủy cấp cao thôi. Về sau ta sẽ dạy cháu sau.”
Ông Trương đáp xong lại ngồi trầm tư. Thấy đánh lạc hướng không thành, Quang
đành ngồi im chờ ông ra lệnh. Sau một hồi nghĩ ngợi, ông cũng đành cho nó về
sớm. Khả năng cơ thể nó vượt qua dự đoán của ông nên cũng làm phá sản kế hoạch
huấn luyện mà ông đã đặt ra trước đó. Giờ thì ông bảo ông cần vài ngày để suy
nghĩ và chỉnh sửa lại kế hoạch, hẹn nó vài ngày nữa quay lại. Nó hơi thất vọng
vì chưa được nghe về ma võ nhưng cũng đành vâng rồi ra về.