Người đăng: hieugskm
“Nhưng mà bác à, bác vẫn chưa nói lý do tại sao Tây Âu lại đặc biệt.”
“Ừ, tại vì ta chưa chắc chắn. Ta đã có chút manh mối rồi nhưng phải chờ kiểm
tra thêm đã. Hơn nữa trình độ của cháu còn lâu mới hiểu được. Cứ học thêm đi
đã.”
Quang đành ngậm ngùi mà gật đầu.
“A… nhưng mà cháu đang đi làm ở chỗ ông Olivander.”
“Đi làm? Ta tưởng cháu đi học làm đũa cơ mà?”
“Thì vừa làm vừa học. Năm ngoái cháu kiếm đủ tiền để mua cho Ron cái đũa mới
đấy. Năm nay em gái cháu cũng vào trường, nên cháu định mua cho nó một chiếc
đũa mới luôn. Còn định cố dành dụm mua cho nó một con thú nuôi.”
“…” Ông Trương nghe vậy thở dài. “Được rồi, có gì ta bù vào cho.” Người khác
thì phải đóng tiền để học mà thằng bé này lại còn phải cho nó tiền nó mới chịu
học.
“A… cảm ơn bác.” Nó cười tươi, hí hửng.
“Được rồi. Vậy đi ra chơi với Cho Chang đi. Mai trở lại bắt đầu học. Để ta còn
chuẩn bị một vài thứ đã.”
“Vâng. Vậy cháu chào bác.”
Nó đi ra ngoài thì thấy Cho đang ngồi trên xích đu, cầm quyển sách, vừa đu nhẹ
vừa đọc. Thấy nó nhìn, cô bé đặt quyển sách xuống cười đáp.
“Đi, để tớ dẫn cậu đi coi trang trại nhà tớ.”
Hai đứa sánh vai đi thăm từng khu một của cái trang trại to tổ chảng nhà họ
Trương này. Từ khu chuồng ngựa, đến dải dưa hấu, rồi đến vườn hoa thơm lừng,
nơi đâu cũng có một vài gia tinh đang chăm sóc. Nó cất tiếng hỏi.
“Nhà cậu nhiều gia tinh lắm hả?”
“Hử? Gia tinh á? Ừ, nhà tớ có khoảng hơn chục. Họ chăm chỉ, ngoan ngoãn nghe
lời lắm, nhưng mà chán phèo. Mấy lần tớ rủ đi chơi mà chẳng ai theo. Rủ ra
ngoài thì bảo sợ bố tớ mắng, rủ chơi quidditch thì toàn chơi lấy lệ. Chán
lắm.”
Cô bé vừa nhảy nhót vừa bĩu môi kể lể. Nó nghe vậy cười.
“Vậy lúc nào qua trang trại tớ chơi. Nhà tớ không rộng với đẹp bằng nhà cậu
nhưng được cái đông người. Chẳng bao giờ sợ thiếu bạn chơi cả. Có tám anh chị
em tớ nè, rồi có Harry cũng sắp tới chơi nữa. Hermione thì chưa biết nhưng mà
chắc cũng sẽ tới. Chiều mai bọn tớ đi đón Harry tới, chiều ngày kia cậu qua
chơi nhá? Bọn tớ tính làm ván quidditch.”
“Tớ sang nhà cậu chơi á?”
“Ừ, cậu chơi Tầm Thủ cho Ravenclaw mà? Sang chơi cho vui. Cậu có bận gì
không?”
“Không.” Cô bé lắc lắc đầu.
“Ừ, vậy đi, sáng ngày kia cậu sang nhà tớ nhé, dùng bột Floo ý, cậu biết địa
chỉ rồi mà đúng không?”
“Ừ.” Cô bé gật gật.
Nó cười. Hai đứa đi dạo một hồi rồi Quang về nhà, ông Trương có nói nó ở lại
ăn tối nhưng nó bảo rằng mẹ ở nhà đã nấu cơm nên xin phép. Lúc về đến nơi, nó
báo cáo với hai ông bà Weasley về vụ học võ. Do thành tích học tập của nó rất
xuất sắc nên hai người cũng chỉ ừ, dặn nó cẩn thận rồi mặc kệ nó làm gì thì
làm.
----------
Tám giờ sáng hôm sau, Quang đã đi đến cửa hàng cụ Olivander để báo cho ông
biết. Cũng may dạo này cửa hàng chưa đông khách nên cụ cũng ừ, chỉ bảo nó là
đợt gần cuối hè thì phải ra giúp cụ cả tuần.
Báo xong, nó đi thẳng qua trang trại họ Trương. Kevin, con gia tinh nó gặp từ
hôm qua, đã chờ sẵn ở đó, bước tới chào rồi dẫn nó đi tới sân tập đằng sau.
Cái sân đầy dụng cụ tập võ mà nó đã xem nhiều trên phim ảnh, từ bao cát, người
gỗ rồi đến xà đơn, ván gỗ bày bừa ra trên sân. Ông Trương đang đứng đó chờ
sẵn, nhìn thấy nó tới, ông cười lớn, nói.
“Thấy hoành tráng không?”
“Dạ.”
“Sẵn sàng chưa?”
“Dạ, cũng tạm.”
“Ừ, vậy đầu tiên, học ma võ căn bản vẫn là học võ. Võ thì quan trọng nhất là
cơ thể. Giờ ta muốn thử xem sức của cháu đến đâu đã.”
Nó gật.
“Lên xà thử coi. Xem được bao nhiêu.”
Quang nhảy lên, kéo lên, hạ xuống liên tục gần trăm cái thì ông Trương bảo nó
dừng lại.
“Đây, đeo thêm cái tải trọng này xem.”
Nó nhìn thì thấy cái tải trọng có ghi “10kg”. Nó nhặt lên hai cái, đeo vào
chân rồi lại tiếp tục nhảy lên xà kéo lên xuống liên tục thêm trăm cái. Ông
Trương nhìn vậy nhíu mày băn khoăn. Sao lại thế này được? Thằng bé mười ba
tuổi chưa học võ đeo hai mươi ký tải trọng mà lại lên xà nhiều như thế này
được? Ông giơ tay dừng nó lại rồi chỉ ra ngoài.
“Thôi không lên xà nữa, ra chạy bền cho đến khi hết sức. Cứ đeo hai cái tải
trọng đấy. Đi đi.”
Quang nghe lời chạy đi. Nhưng cũng tương tự, nó chạy được hơn năm mươi vòng
những vẫn chưa thấy mệt. Ngay cả nó cũng thấy bất ngờ về khả năng của mình.
Nhưng mà nghĩ lại cũng thấy hợp lý, nó có liên kết linh hồn với tận hai con
rồng đã gần một năm trời, cơ thể nó bị ảnh hưởng thì mạnh lên là phải, chỉ là
không rõ giới hạn ở mức nào mà thôi.