Thế Giới (2)


Người đăng: hieugskm

Quang gật đầu đáp dạ. Ông Trương thấy vậy cười ha hả nói.

“Chỉ cần một vài năm cháu sẽ thấy đây là quyết định đúng đắn dường nào.”

Nó mỉm cười, mở miệng hỏi.

“Vậy giờ bác nói tiếp về đoạn thế chiến phù thủy kia được không ạ?”

“A… được thôi. Lúc nãy tự dưng lại bị lạc đề. Mình nói đến đoạn nào rồi nhỉ?”

“Bác đang nói về phép thuật Tây Âu đặc biệt thế nào?”

“À ừ, đúng rồi. Văn hóa Tây Âu đặc biệt ở ba điểm chính: nhiều phù thủy, học
nhanh giỏi và chỉ có tác dụng ở Tây Âu.”

“Khoan, tức là bác đang nói những phép thuật ở những văn hóa còn lại khác
không có giới hạn về khu vực?”

“Ừ, đúng rồi.” Ông Trương gật đầu. “Ví dụ như ta có thể sử dụng ma võ ở bất kỳ
nơi nào.”

“Kể cả trên vũ trụ ý ạ?”

“Vũ trụ?” Ông Trương đổ mồ hôi hỏi lại.

“Dạ, trên bầu khí quyển, ngoài không gian ý ạ. Ví dụ như trên trạm vũ trụ Quốc
Tế. Có phù thủy nào lên đó thử chưa ạ?”

“Ơ… bác không biết.”

“A… vậy bác nói tiếp đi.”

“Ừ. Văn hóa Tây Âu tuy không thể đến vùng khác dùng phép thuật, nhưng cái hay
là vật phẩm ma pháp được phù phép trong Tây Âu dù đi đến đâu vẫn sẽ có tác
dụng.” Ông liếc nó như thể biết nó định hỏi lại. “Ít nhất là trên Trái Đất thì
vẫn còn tác dụng. Tất nhiên những chỗ khác cũng có vật phẩm ma pháp. Nhưng mà
do ít phù thủy hơn nhiều, trình độ kém hơn nhiều nên số vật phẩm ma pháp có
được cũng ít hơn nhiều. Nhờ vào số lượng áp đảo những vật phầm ma pháp này mà
châu Âu có thể đô hộ thế giới. Cháu cứ tưởng tượng nhé, ví dụ như rương để đồ
chẳng hạn, thay vì một rương lương ăn, họ giờ có thể chứa đến gấp mười lần số
lượng. Tương tự như vậy cho súng ống đạn dược.”

“Nhưng mà cháu tưởng thế giới phù thủy và người thường tách biệt nhau? Sao phù
thủy lại giúp người thường đánh chiếm được ạ?”

“Không phải hai bên sống như vậy ngay từ đầu, hồi trước hai bên sống với nhau
khá hòa bình. Chỉ mới được tách ra gần đây thôi. Cháu nghĩ kỹ xem, thế giới
phù thủy có đồ đạc giống như thời gian nào của lịch sử hiện đại? Máy ảnh, báo
chí, in ấn, tàu, xe buýt. Đoán thử xem là tách ra từ bao giờ?”

“Cuối thế kỷ mười chín ạ?”

“Ha, câu hỏi mẹo. Họ tách ra từ thời cuối thế chiến thứ hai cơ.”

“Thế chiến thứ hai ạ? Nhưng mà đấy là năm 1945, công nghệ phát triển mạnh hơn
nhiều rồi mà?”

“Phải nói là phù thủy đi khá chậm so với công nghệ của thời đại. Họ thích dùng
phép hơn.” Ông Trương giải thích.

“Vậy tại sao lại tách ra thời thế chiến ạ?”

“Ha, đây là một trong những biến cố mà các nhà sử học phù thủy Tây Âu gần như
xóa bỏ.” Ông Trương cười nhếch miệng. “Đến những năm 1920 thì các phù thủy từ
các nền văn hóa khác đều nhận ra sức mạnh của phù thủy Tây Âu và dần dần tạo
nên một đồng minh hờ chống lại phù thủy Tây Âu chỉ chờ một cơ hội đến để phản
công. Và rồi thế chiến thứ hai đến, các phù thủy Tây Âu tấn công lẫn nhau
lưỡng bại câu thương. Hội đồng minh lúc này mới nhảy vào tấn công. Tuy phù
thủy Tây Âu nhiều hơn nhưng do đã trải qua một cuộc chiến nên thua một cách
thảm bại.”

Ông nhấp một ngụm nước rồi nói tiếp.

“Sau trận thua, hội đồng minh sau một hồi bàn thảo đã ép Tây Âu phải phân tách
phù thủy và người thường. Bất kỳ xung đột gì cũng mặc kệ người thường xử lý.
Tây Âu đành đồng ý. Lãnh đạo hội đồng minh lúc đó cùng với lãnh đạo Tây Âu mới
hợp sức làm phép xóa sạch trí nhớ của mọi người kể cả những phù thùy thông
thường. Thế mới tạo nên Tây Âu như hiện giờ.”

Quang thở ra, như là choáng váng với lượng thông tin vừa mới được nhận.

“Vậy tại sao bác lại biết về việc này ạ?”

“Ta nói rồi mà, nhà họ Trương là gia tộc cổ đại. Ông nội ta tham gia vào trận
chiến năm đó nên có kể lại.”

“Wow.”

Nó ngồi bệt ra đấy, ngẫm nghĩ. Thế giới này to lớn hơn nó tưởng nhiều. Có vẻ
giờ nghĩ lại thì Chúa Tể Hắc Ám Voldemort cũng không có vẻ gì là nguy hiểm cho
lắm. Cùng lắm cũng chỉ bá được ở Tây Âu thôi, hắn mà đi Trung Quốc hay Châu
Phi là chắc ăn hành hết.


Tuệ Thần - Chương #54