Cạm Bẫy (2)


Người đăng: hieugskm

“Chơi luôn!”

“Được. Giờ tụi mình phải bàn bẫy nó kiểu gì cho thảm. Đi về phòng anh rồi nói
tiếp.”

Ba đứa kéo nhau lên phòng rồi tiếp tục. Ron hỏi.

“Hay là bọn mình hỏi George với Fred vô chung hội nhỉ? Hai ổng rành mấy trò
này nhất. Em dám cá là tụi ổng có mấy trò cực ác luôn.”

“Không được, hai ổng vô thì vui nhưng mà lại phải kể về vụ con rồng. Điều này
càng ít người biết càng tốt.” Nó lắc đầu phản đối.

“Thì bọn mình chỉ hỏi ý kiến hai ổng về đoạn bẫy thôi. Đâu nhất thiết phải kể
hết.” Harry góp ý.

Nó hơi ngẫm nghĩ rồi gật đầu. Phải công nhận rằng khả năng phá rối của hai ông
tướng là vô địch thật. Nhờ hai ổng giúp thì tốt hơn nhiều.

“Ok. Thế thì đế anh gọi hai ổng lại đây.”

Nói xong, nó lấy ra một trang giấy, cầm bút lông viết lên vài dòng chữ.

Ê. Có vụ này chơi vui lắm. Liên quan đến Malfoy. Cần trợ giúp. Đến phòng em
ngay. Tụi Ron và Harry cũng đang ở đây rồi. KHẨN TRƯƠNG.

Cuộn trang giấy lại, dùng dây buộc vào, nó rút đũa phép ra chỉ vào trang giấy
rồi niệm chú trong đầu. Cuộn giấy bay lên, dần dần trở nên tàng hình rồi biến
mất.

“Wow. Đấy là phép gì đấy ạ?”

Nó cười cười thỏa mãn. Phép thuật này là một thành quả nhỏ mà nó làm ra sau
khi khám phá được khả năng ghép phép thuật lại với nhau. Nó ghép phép tìm,
phép bay, phép bảo vệ và phép tàng hình vào làm một phép thuật kép: đưa thư
nhanh trong phạm vi ngắn. Phép tìm là để tìm người, phép bay để thư bay, phép
tàng hình là để không ai có thể thấy cái lá thư đang bay mà tóm lấy, còn phép
bảo vệ thì để thư đỡ bị hỏng trên đường bay quá tốc. Nói là ngắn nhưng cũng đủ
để bao phủ trường Hogwarts rồi. Dùng phép thuật này để truyền tin khá là tốt,
nó đã thử qua mấy lần với Fred và George. Hai thằng hỏi nó dạy mấy lần nhưng
mà nó cũng chưa biết dạy sao.

Thực chất mà nói, phép này vẫn đang trong quá trình phát triển. Lá thư mà
Quang gửi khi bay có thể sẽ va đập vào người hay thú trên đường bay. Nó chỉ
tránh được vật tĩnh, còn vật đang di chuyển thì chịu. Nói chung là vẫn còn chỗ
để tiến bộ.

“Phép này anh phát minh ra đấy. Hay không?”

“Phát minh á? Anh đùa à? Phát minh bùa phép nguy hiểm chết người đấy.”

“Tùy người thôi.” Nó bĩu môi. “À mà cũng đừng nói với Hermione nhá. Nó mà biết
thì mệt lắm.”

“Thế nó có tác dụng gì?”

“Thì truyền tin khoảng cách ngắn. Hữu dụng lắm. Đỡ phải dùng cú.”

“Dạy bọn em được không?”

“Không, nó còn chưa hoàn thiện.” Nó lắc đầu. “Lúc nào được anh sẽ dạy. Mấy đứa
cứ học những thứ trên lớp đi đã.”

Bọn nó phải đợi gần nửa tiếng sau Fred và George mới tới. Quang kể cho hai
thằng về việc cái bẫy rồi cả bọn bắt đầu bàn bạc.

“Tụi bây có cách lừa nó lên tháp cú vào giữa đêm hôm thứ bảy?”

“Vâng.”

“Chắc không đấy?”

“Chắc mà.”

“Lừa thế nào?”

“Nói chung là lừa được là được rồi.”

“Nghe nghi quá, tụi bây mà không nói thì tụi anh sẽ chẳng giúp đâu.”

“Thoải mái đi. Ai cần tụi anh giúp, bọn em tự chơi là được rồi.”

“…”

“…”

“Thẳng đểu mày. Nói không thì bảo?”

“Bọn anh có chơi không? Không thì mời đi giùm cho đỡ vướng chỗ.”

“…”

Sau một hồi đốp chát thì Fred và George cũng chịu thua. Cả bọn năm thằng ngồi
bàn bạc hồi lâu, ra được một đống kế hoạch ác độc, nhưng phần lớn bị nó phủ
quyết. Nó không muốn ác quá, chỉ muốn trừng trị thằng bé Malfoy chút xíu thôi.

“Được rồi. Kết luận là kế hoạch tạm như sau.” Nó tổng kết. “Chiều hôm thứ sáu,
em và Harry và Ron sẽ đi lừa Malfoy, làm cho nó lẻn đi tháp cú tối thứ bảy lúc
mười một giờ. Chiều tối thứ bảy tầm chín giờ, cả bọn sẽ bắt đầu đi đặt bẫy.
Hai ngày tới, em sẽ chuẩn bị vũ khí bí mật. Cấm truyền lời cho người khác, đặc
biệt là Hermione, không thì nghỉ hết. Hẹn nhau chiều thứ bảy. Giải tán.”

Vũ khí bí mật mà nó nói thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt cho lắm. Là bom khói
mà thôi. Độc ở chỗ khói đó là khói được xuất ra khi bột rễ cây cơm nguội tác
dụng với dung dịch chiết xuất từ cây nhựa ruồi. Khói này chỉ cần hít vào một
hai hơi là có khả năng làm mấy kiểm soát bóng đái trong vòng một hai ngày.
Không cần giải thích cũng hiểu điều này có nghĩa là gì. Malfoy sẽ có thể vì
thế mà bị danh xấu tè dầm nhưng mà cũng tạm. Kế hoạch này là kế hoạch chấp
nhận được nhất trong đống ý tưởng điên rồ của Fred và George rồi.

Chỉ mong là thằng bé sẽ không bị ám ảnh cho tới già. Nam mô a di đà Phật.
Thiện tai. Thiện tai.


Tuệ Thần - Chương #45