Rồng? (1)


Người đăng: hieugskm

Harry hối hả chạy về trong ký túc. Đến khi tìm được Ron đang ngồi cạnh bàn đầy
đồ ăn, nó vội vã nói.

“Ron! Ron! Tìm anh Quang, tớ có cái này phải kể cho mọi người…”

Miệng vẫn còn cắn cái đùi gà dang dở, Ron quay qua nhìn Harry.

“Ưng…à…ớ…ang…ăn…”

“Thì ăn nốt miếng đấy đi.”

“Ực. Bình tĩnh. Tớ còn tận hai miếng gà rán mật ong rõ ngon.”

Ron rất từ tốn mút mút ngón tay. Harry nhìn mà bực mình.

“Đi. Để đấy về ăn tiếp.”

“Đồ đang nóng. Tí về lạnh rồi ăn mất ngon chứ.”

Nói vậy, thằng bé cấm một miếng gá lên rồi lại gặm. Harry nhìn trợn mắt. Thấy
Ron chả chịu đi, cu cậu ngồi bịch xuống bàn, cầm nốt miếng gà còn lại trong sự
chống cự của Ron mà ăn ngấu nghiến.

Cũng khoảng mười phút sau, hai nhân vật chính mới tranh nhau xong hai cái
miếng đùi gà mà đi tìm Quang để báo cáo.

-----------

“Snape nói vậy?”

“Vâng.”

Hai đứa giờ đang ngồi trong phòng Quang. Harry vừa kể xong cho Quang về vụ
việc mà thằng bé vừa nghe lỏm được và giờ Quang đang nhăn mày nghĩ ngợi.

Hừm. Snape nghi ngờ thầy Quirell và bạn ông ý. Mình cũng từng nghi người bạn
kia là bị Voldemort ám. Tên đó nhập trường vào đúng thời điểm quá nhạy cảm.
Lại thêm nó từng nghe được là Ramses chính là người rủ thầy Quirell đi chơi Ai
Cập mùa hè năm ngoái, nơi mà đáng nhẽ thầy ý sẽ bị ám.

Nhưng giờ này thấy thầy Quirell bảo vệ Ramses như vậy thì chứng tỏ rằng vào
lúc con quỷ xổng chuồng, hai người đã ở cùng nhau. Không biết làm gì nhưng như
thế cũng có nghĩa là Ramses khả năng lớn là không liên quan.

Khó đây. Khó đây. Không có manh mối gì nữa cả. Chẳng lẽ giờ mình lại cứ án
binh bất động mãi?

Trong khi Quang vẫn đang suy nghĩ thì hai thằng ngồi chán, nhìn quanh tò mò
táy máy trong căn phòng. Thực ra thì phòng nó khá là đơn giản và gọn gàng. Chủ
yếu do là nó sinh hoạt phần lớn trong không gian của hệ thống Tạo Thần, chứ ở
kiếp trước lúc nó còn học đại học, phòng nó bừa chả kém ai.

“Vết gì đây ạ?”

“Hử?”

Nó quay ra thì thấy Ron đang chỉ vào mấy vết xước trên cái bàn mà Tiểu Hắc cào
ra mấy hôm trước, nó tính sửa mà cứ quên suốt.

“Hôm trước, con cú của anh cào xước ý mà.”

Quang rút đũa phép ra vẩy, sửa luôn cái bàn, miệng thì đáp bừa.

“Quay về chủ đề chính. Việc vừa rồi hẳn đã chứng minh cho hai đứa rằng Snape
vô tội rồi chứ?”

Hai thằng nhìn nhau. Ron nhún vai trả lời.

“Chắc ổng giả vờ để đánh lạc hướng hai người kia?”

“…”

“Ừ, có thể lắm chứ, ổng đang giả vờ để thầy Quirell mất cảnh giác.”

“…Rồi. Mấy chú giỏi, kiểu gì cũng nghĩ ra lý do được. Về học bài đi, sắp thi
rồi. Để mấy việc đấy cho người lớn lo.”

-----------

Mấy tuần kế tiếp trôi qua khá êm ả. Cả bọn đều đâm đầu vào ôn tập cho kỳ thi
cuối năm. Tất nhiên là ngoại trừ Quang ra, nó đã học hết từ lâu lắm rồi. Mà kể
cả nó không nhớ thì nó đã có cái thư viện di động ngay trong hệ thống rồi, chả
có gì mà phải lo hết cả.

Ron và Harry thì khá bình tĩnh, hay chính ra là lười chảy thây. Hermione tức
lắm, ngày nào cũng bắt hai đứa ra ngồi chung ở thư viện để coi chừng bọn nó
học. Cô bé quyết tâm lắm, ôn đi ôn lại chắc phải đến mười mấy lần rồi. Cũng do
Hogwarts không có giữ đề thi năm cũ chứ không thì cô bé chắc phải làm đến tận
đề của năm mươi năm trước rồi.

“Sao mà lằng nhằng quá đi.” - Ron vứt cái bút lông xuống bàn bực tức. - “Hay
là đi xin hai anh Fred và George ít phao nhỉ? Chắc hai ổng phải có cả tấn.”

“Vớ vẩn, kiểm tra trong lớp thì còn may ra cọp được chứ thi cuối năm làm chặt
lắm. Có cả nhân viên của Bộ tới giám sát đấy.” – Quang nhẹ nhàng đáp lại.

“Tập trung học đi. Nhắc tới phao lần nữa là tôi báo cô đấy.” – tất nhiên là
Hermione lên tiếng.

Ron bĩu môi đầy khó chịu. Nhưng rồi bỗng nhiên có một thứ hấp dẫn sự chú ý của
cả nhóm học: Hagrids, người gác cổng khổng lồ đang cố nhét cái thân hình to
đùng của mình để chen qua giữa hai kệ sách.

“Hagrids, bác đang làm gì ở đây thế?”

“Ờ, tìm sách đọc thôi. Mấy đứa đang làm gì ở đây thế?” – Ông bỗng nhăn mày
nghi ngờ hỏi – “Không phải vẫn đang tìm hiểu về cụ Nicolas Flamel đấy chứ?”

“Dạ không, bọn cháu tìm ra lâu lắm rồi.” – Ron khoe khoang – “Bọn cháu còn
biết con chó của bác đang gác gì cơ. Là Hòn Đá Ph…”

“Suỵt…” – Hagrids hết hồn, nhìn quanh. – “Đừng có to tiếng thế chứ.”

“Bọn cháu còn định hỏi bác là ngoài con Fluffy ra thì còn cái gì canh giữ hòn
đá nữa không?”

“Suỵt! Nghe đây, lát nữa đến cái chòi của ta. Ta hứa là ta sẽ kể hết những gì
ta biết. Phải tuyệt đối cẩn thận, nghe chưa? Đừng có mà bép xép loanh quanh.
Nhỡ mà cụ Dumbledore lại tưởng ta nói lung tung cho bọn mi biết thì chết.”

“Vâng. Vậy hẹn tí nữa gặp bác vậy.” Harry đáp lại một cách vui vẻ.

Trong khi Hagrids đang đi “khẽ khàng” ra khỏi thư viện với cái điệu bộ như đi
ăn trộm, Hermione cất tiếng hỏi.

“Bác ý giấu gì sau lưng vậy?”

Cái cảnh này làm Quang nhíu mày, cảm giác rối loạn và một sự bất an khó hiểu.


Tuệ Thần - Chương #41