Thực Chiến


Người đăng: hieugskm

Chiều ngày thứ ba, thầy Quirell dẫn Quang theo sau đi đến địa điểm tập trung
của câu lạc bộ thực chiến. Nó đã xin thầy để gia nhập từ mấy hôm trước rồi,
tuy thầy đắn đo hồi lâu nhưng cuối cùng cũng cho phép nó tham gia. May thêm
nữa cho nó là tuần này là tuần đầu tiên họp mặt giành cho thành viên mới của
năm nay. Nửa năm đầu gần như là một lượt các thử thách nhỏ được đặt ra để kiểm
tra trình độ và lọc bớt học sinh yếu kém. Tuy nói là câu lạc bộ thực chiến
nhưng nếu lý thuyết còn không thông thì làm sao có thể học được thực hành?

Hai người rảo bước nhanh chóng đến điểm hẹn: sân gạch, nối giữa tòa tháp
Gryffindor và tòa tháp hướng Bắc. Trên sân đã có khoảng mấy chục người đang
chờ sẵn, người Gryffindor là nhiều nhất, rồi đến Ravenclaw, ít nhất là
Slytherin. Nó gần như chẳng biết một ai trong số học sinh năm trên đó ngoài
anh trai nó, Percy, một người mà nó không thể tin nổi cũng thích học về thực
chiến, cộng với Oliver Wood, đội trưởng đội Quidditch nhà Gryffindor.

Lúc thầy Quirell bước tới, tiếng nói chuyện lắng dần rồi mất hẳn. Thầy bước
vào đứng ngay trung tâm, gật đầu hắng giọng nói.

“Chào tất cả mọi người. Hôm nay là buổi đầu tiên chúng ta gặp mặt các thành
viên mới năm nay. Có vẻ như chúng ta có nhiều người hơn mọi khi. Năm nay có
thêm tổng cộng mười ba người. Chà, số may mắn đây.”

Cả bọn cười rộ.

“Năm người năm thứ bảy. Ba người năm thứ sáu. Hai người năm thứ năm. Một người
năm bốn và thêm hai người được đặc cách năm thứ hai. Xin nhắc lại là đây là
câu lạc bộ, chứ không phải lớp học. Nơi đây là nơi để mọi người tham khảo lẫn
nhau. Không phải chỉ có mình ta là đúng, chỉ mình ta là người dạy. Nếu bất kỳ
ai thấy những gì ta dạy là không hiệu quả hay là sai đều có thể lập tức đứng
lên bục. Không phân biệt tuổi tác hay địa vị, nơi đây chỉ nói thực lực mà
thôi. Hiểu chưa?”

Bọn lính mới vâng vâng dạ dạ. Thầy gật đầu hài lòng nói tiếp.

“Sở dĩ câu lạc bộ thu ít người như vậy là do các hoạt động của câu lạc bộ chỉ
được coi là phụ so với kết quả học hành trên lớp. Chúng ta chỉ nhận những ai
có thể cam đoan điểm tốt trong khi tham gia. Vậy nên ta muốn nhắc trước rằng
bất cứ ai mà điểm chác tụt lùi khi tham gia sẽ lập tức bị đuổi. Đây là thiết
luật của câu lạc bộ. Nghe rõ không?”

Quirell phải mất khá nhiều thời gian và sức lực mới được cụ hiệu trưởng
Dumbledore cho phép thành lập và hoạt động. Tuy trường cũng từng có khá nhiều
câu lạc bộ nhưng hầu hết những cái đó đều chỉ là nơi hội họp nói chuyện tán
gẫu, còn CLB Thực Chiến thì lại yêu cầu học hỏi, suy nghĩ, thực tập, thậm chí
còn vất vả hơn một số lớp học thực sự. Vậy nên cái thiết luật này là điều kiện
bàn giao của cụ Dumbledore với Quirell.

“Được rồi, thành viên cũ thì tiếp tục buổi thực hành liêp tiếp. Ai đã đạt yêu
cầu thì có thể giúp những người còn lại. Đi đi.”

Thành viên cũ đi hết để lại mười ba người mới đứng đó bao gồm cả Percy, hóa ra
cu cậu cũng mới vào. Giờ nhìn kỹ thì nó thấy học sinh năm hai được nhận cùng
với mình chính là Lux, cô bé “nguy hiểm nhất” trong lớp học đang đứng khoanh
tay. Tuy trông cô bé cũng khá xinh xắn nhưng cái vẻ mặt lạnh tanh từ chối
người từ ngàn dặm của cô làm cho cô khá là cô độc.

Thầy Quirell ra hiệu cho tụi nó đứng gọi lại trước mặt.

“Buổi hôm nay ta sẽ dạy về một số phương pháp cơ bản để sử dụng phép thuật. Ai
đã biết thì có thể bỏ qua. Bắt đầu thôi.”

Thầy vẩy đũa qua vào một mảnh đất trống đằng sau. Một thằng hình nộm người rơm
với một bảng mục tiêu hiện lên cách xa bọn nó khoảng hai mươi mét.

“Quang. Bắn bùa Đẩy Vật Lý vào nó.”

Nó thuần thục rút đũa ra, trong sự ngạc nhiên của các học sinh khác, bắn phép
không lời ngay chính giữa mục tiêu. Một tiếng “Tinh” vang lên như chúc mừng.

“Tạm được.”

Quirell gật đầu. Ông vẩy nhẹ cây đũa lần nữa, một chiếc biển lớn cao tầm hai
mét hiện lên chắn giữa đám người và cái hình nộm.

“Giờ thì sao?”

Nó ngớ người. Bị chắn như vậy thì làm sao bắn trúng được? Chẳng lẽ bắn xuyên
qua? Nó nhìn qua xem có ai biết cách nào không thì thấy cả bọn đều ngẩn người
như nhau. Thầy Quirell lắc đầu cười.

“Nhìn nhé.”

Ông giơ đũa hơi chếch 35 độ, khẽ gẩy. Một tia sáng bắn ra từ đũa phép của ông.
Tia sáng đó bay cao rồi bắt đầu vòng cung hạ xuống như là một tảng đá rơi dần
theo trọng lực.

“Điều quan trọng nhất của việc làm phép là phép thuật đó phải trúng được mục
tiêu. Dù có đơn giản như bùa choáng hay mạnh mẽ như lời nguyền giết người thì
bùa phép phải trúng mục tiêu mới có thể có tác dụng. Đây là một trong những
phương pháp rất hữu ích ta tìm được để có thể đánh trúng đối thủ.”

“Phương pháp này tuy hơi khó nhưng nếu tập được thì lại cực kỳ hữu dụng trong
thực chiến. Đầu tiên, mọi người chắc tất cả đều biết tới bùa tăng trọng rồi
chứ?”

Bùa tăng trọng là một bùa ếm được dạy vào năm lớp ba. Ngoại trừ hai đứa năm
hai ra thì hội còn lại đều là năm bốn trở lên, tất nhiên là đều biết rồi. Tất
cả đều gật đầu trừ Lux ra.

“Tốt lắm. Nói về ý tưởng thì phương pháp này khá là đơn giản, bất kỳ một phép
nào chúng ta chỉ cần hợp một phần của phép tăng trọng vào là có thể tạo ra môt
hình phép vòng cung như ném đá. Muốn cục đá rơi nhanh hay chậm thì tùy độ ma
lực được đưa vào cái phép tăng trọng này.”

“Đầu tiên, tất cả hãy tập với một bùa đẩy đơn giản. Nếu mà đã biết cách phù
phép không nói lên lời thì việc này sẽ dễ hơn nhiều. Đọc phép đẩy ra mồm nhưng
trong đầu thì nghĩ làm phép tăng trọng. Giờ hãy tách ra. Việc này tuy nói dễ
nhưng thực hiện được thì khá là khó khăn nên đừng nản chí. Trong cả buổi tập
hôm nay, các trò chỉ cần có thể làm ra một phép hơi vòng cung là cũng đã thành
công lắm rồi. Đừng lo về phần chính xác vội. Tập trung vào việc vòng cung. Làm
đi!”

Cả bọn phân ra thử nghiệm. Nó cũng cố thử làm theo thầy bảo.

“Đẩy!”

Tăng Trọng!

Chiếc đũa phép bắn ra hai luồng phép thuật khác nhau thẳng tắp.

“Nghe rõ đây, các bé. Hợp hai phép làm một, chứ không phải bắn hai phép liên
hoàn. Có vẻ như tất cả mọi người ở đây đều đang gặp lỗi này thì phải. Hợp!
Không phải bắn liên tục.”

Một đứa giơ tay thắc mắc.

“Thưa thầy, hai phép có động tác vẩy đũa khác nhau thì dùng của cái nào ạ?”

“Không dùng cái gì cả. Tôi tin rằng trò cũng biết là khi thành thục một phép
thuật thì một phù thủy không cần gẩy cũng có thể làm phép. Đừng nói với tôi là
trò chưa thuần thục phép Đẩy, tôi đuổi luôn đấy.”

Hợp hai phép làm một? Làm sao có thể hợp hai phép làm một khi mà hai cái có
dòng chảy ma thuật khác nhau? Nó nghĩ ngợi. Không thể nào là hợp hai dòng chảy
vào làm một được, vì một dòng chảy chỉ khác đi tí tẹo sẽ đưa ra kết quả khác
hẳn so với dự định. Hay là cứ thử làm song song hai cái xem sao? Nghĩ là làm,
nó giơ đũa tiếp tục.

“Đẩy!”

Tăng Trọng!

Điều khiển hai dòng chảy song song cùng lúc khó hơn nó tưởng rất nhiều. Việc
này tương tự như là vẽ hình vuông tay phải vẽ hình tròn tay trái vậy. Hình
vuông được thẳng nếp thì hình tròn méo xệch, hình tròn hoàn chỉnh thì hình
vuông lại xiên xẹo. Lần thử đầu tiên hai dòng chảy trong người nó bị loạn xị
ngậu cả lên, đến mức không có phép nào được phóng ra cả, như là cái đũa phép
đang bị tịt ngòi.

Lần thứ hai, cái đũa xì xì ra khói như pháo xịt.

Lần thứ ba, đũa bắn ra lạch tạch như pháo bông.

Nó cứ như vậy thử đi thử lại, cũng khoảng phải hơn nửa tiếng sau, nó mới có
được lần thành công đầu tiên.

Lần thứ một trăm hai mươi sáu, đũa phép nó giữ nhắm thẳng vào người cái hình
nộm, bắn ra một tia sáng. Tia sáng này không bay thẳng vào chỗ nó nhắm phải,
mà lại hơi cong xuống, bắn trúng vào tầm chân con hình nộm. Điều này làm nó
vui sướng không thể tả. Việc này có ý nghĩa rất lớn lao.

Thứ nhất, điều này chứng minh giả thiết của nó là đúng. Để hai dòng chảy chạy
song song có thể giữ nguyên tác dụng của hai cái phép thuật đơn độc. Thứ hai,
việc này cũng chứng minh rằng phép thuật có thể kết hợp được với nhau. Không
biết thầy Quirell có nghĩ tới hay chưa nhưng điều thứ hai này mở ra một con
đường rất lớn cho tương lai của phép thuật. Nó có thể thử kết hợp nhiều loại
phép thuật khác nhau để đạt được hiệu quả ngoài ý muốn. Ví dụ, phép chắn kêt
hợp phép tấn công liệu có thể thành lá chắn phản đòn? Hay phép cháy cộng phép
gió có làm cho nó mạnh hơn? Đây là một chủ đề rất có tiềm năng phát triển.

Đã chứng minh được hướng suy nghĩ của mình là chính xác, nó cứ thế mà cố gắng
tập cho thuần thục việc điều khiển hai dòng chảy khác nhau.


Tuệ Thần - Chương #36