Người đăng: hieugskm
Cảm giác may mắn tràn đầy, nó bưng quả trứng lại gần chiếc lò sưởi, nhẹ nhàng
đặt xuống ngay giữa đám than hồng. Quang ngồi xuống, nói vào cái lò.
“Bùng lửa.”
Cái lò bùng cháy, ngọn lửa phập phùng bao trùm lấy quả trứng đỏ vằn đen. Nó
nói tiếp.
“Tăng nhiệt độ dần lên đến khoảng 80. Giữ lửa thấp.”
Chiếc lò ma thuật là một trong những phát minh có ảnh hưởng lớn nhất trong
lịch sử độc dược. Một thiết bị có thể hiểu tiếng người và thi hành theo chỉ
dẫn. Ngay từ lúc được sáng chế ra, nó đã được tung hô là người trợ thủ đắc lực
nhất của một dược sư, thức hiện những mệnh lệnh đơn giản một cách chính xác và
nhanh chóng hơn con người rất nhiều, kể cả khi so sánh với các dược sư có kinh
nghiệm nhất.
Loài rồng tuy là loài máu lạnh nhưng lại cần nhiệt độ cao để trứng nở. Ở ngoài
thế giới tự nhiên, rồng bố hoặc rồng mẹ chỉ cần phun lửa cho đến khi rồng con
chui ra là được. Quang tất nhiên là không biết phun lửa nên là phải dùng cái
lò rồi.
Trước khi đến đây nó đã mang quả trứng kị cọ kỹ càng. Chủ yếu là vì một phần
lớn động vật đẻ trứng khi mới sinh ra sẽ ăn vỏ trứng để lấy canxi. Tuy nhìn vỏ
trứng rồng có vẻ dày, chưa chắc con rồng con đã muốn ăn nhưng cẩn thận vẫn
hơn. Đồ ăn thì cứ nên rửa.
Nhìn quả trứng sáng bóng đang nóng dẫn lên trong ngọn lửa phập phùng, Quang
hồi hộp chờ đợi. Cũng không biết bao lâu sau đó, từ trong quả trứng bắt đầu
vang ra những tiếng động nho nhỏ.
Crack!
Chóp đỉnh quả trứng bật ra khe rãnh nho nhỏ. Nó ghé mình nhìn chằm chằm vào
cái rãnh bé tí.
Crack! Crack!
Cái khe mở to dần. Một mảnh trứng nỏ bung hẳn lên, chuẩn bị rơi xuống. Cái lỗ
vẫn chưa đủ to để con rồng con chui hẳn ra ngoài nhưng cũng đủ để nó thực hiện
bước tiếp theo của quá trình ấp trứng: kết nối linh hồn.
Nó lấy ra từ trong túi sách bên cạnh người một con dao nhỏ cầm tay. Cầm con
dao sắc bén trên tay phải, nó giơ rộng bàn tay trái lên trên quả trứng và cắt
một vết lớn ngay lòng bàn tay. Mặt nó nhăn nhó, chỉ thiếu điều hét lên vì đau.
Dòng máu đỏ chảy từ lòng bàn tay nó vào trong kẽ hở trên vở quả trứng. Ngay
lúc máu bắt đầu chạm vào quả trứng rồng, nó vận ma lực lên bàn tay trái để cho
dòng ma lực theo máu chảy vào trong trứng. Đã từ rất lâu, phù thủy đã biết
rằng ma lực được gắn liền với linh hồn của một người và máu cũng chính là chất
dẫn tốt nhất dành cho ma lực.
Từ trong quả trứng truyền ra vài tiếng gầm gừ. Quang cảm thấy rõ ràng ma lực
của nó đang được hấp thu một cách nhanh chóng. Nếu là một đứa trẻ khác thì có
lẽ đã vì thiếu ma lực mà lăn ra ngất từ lâu rồi, nhưng may thay Quang có lượng
ma lực kinh người. Nó sợ nó sẽ ngất vì thiếu máu nhiều hơn là vì hết ma lực.
Crack! Crack! Crack!
Tiếng vỏ trứng vỡ dồn dập hơn. Mảnh vỏ rơi ra càng nhiều. Một chiếc móng vuốt
nhỏ xíu giơ ra trên chóp đỉnh qua kẽ hở, bám vào thành trứng. Con rồng con như
đang cố vịn chân kéo người mình ra khỏi trứng. Quang không biết có nên dừng
máu chảy trên bàn tay hay không nữa.
Trong sách nói rằng nên để cho đến khi liên kết linh hồn được thiết lập. Quá
trình liên kết này được nói là sẽ rất đau đớn, nhưng mà nó còn chưa cảm thấy
gì xảy ra cả. Sách cũng nói rằng trong quá trình này rồng con sẽ nằm im trong
trứng chứ không phải như những gì đang xảy ra: cố bò ra khỏi trứng.
Đã không nằm trong kế hoạch thì đành làm bừa vậy. Nó vẫn để máu chảy, ma lực
vẫn đang bị hút. Rồng con thì vẫn đang loay hoay cố gắng mở vỏ trứng. Nó cũng
chẳng buồn giúp, vì nó nhớ đã đọc đâu đó rằng việc thoát ra khỏi vỏ rất quan
trọng đối với ý chí của rồng nhỏ. Giúp đỡ thì sẽ làm cho chúng nó ỷ lại, không
biết kiên nhẫn.
Phải một hồi, cái chân thứ hai mới thò ra được. Rồng con vịn người thò chiếc
đầu đen sần sùi ra khỏi trứng, há mồm kêu lên khè khè như đang báo hiệu sự ra
đời. Máu Quang vẫn đang chảy lên đầu rồng nhỏ. Con rồng há ngửa mồm hứng lấy
máu đang chảy. Không biết lấy sức từ đâu ra, rồng nhỏ phi lên, cả người bay ra
khỏi quả trứng, miệng đợp vào bàn tay trái đang rỉ máu của nó.
Quang giật mình, chưa kịp phản ứng gì thì một cơn đau không biết từ đâu tới
chợt đến. Đầu nó như căng ra, nó cảm giác được linh hồn nó vặn vẹo méo mó rồi
nóng cháy. Máu trong người nó như sôi sùng sục. Quang phải cố hết sức để kìm
lại cái cảm giác muốn quăng con rồng con đang cắn tay mình vào tường.
Chỉ một vài phút mà nó cảm giác như dài cả mấy thế kỷ, cơn đau dần biến mất,
rồng con cũng nhả miệng rơi bịch xuống đất. Lòng bàn tay nó đã ngừng chảy máu.
Dùng tay phải sờ sờ, nó thấy trên lòng bàn tay xuất hiện một con dấu xám bạc
kỳ lạ thành hình xoắn lại.
Cố gắng kìm lại cả ngàn câu hỏi đang vang lên trong đầu, nó nhìn xuống con
rồng con đang nằm lăn trên sàn liếm chân. Cả người nó màu đen, chỉ có phần
trong cánh và dưới bụng là màu đỏ. Trên người cũng không thấy có gai góc gì
hết, chắc là trưởng thành mới hiện.