Người đăng: hieugskm
Nó mở mắt ra thì thấy mọi thứ xung quanh đã thay đổi. Giờ nó đang đứng giữa
một quảng trường nhỏ hình tròn chỉ tầm trăm mét vuông. Bốn cái trụ màu xanh
thẫm kiểu Hy Lạp cổ. Ở ba khoảng giữa của bốn cái trụ đó có ba điểm sáng trắng
lơ lửng giữa trời. Xung quanh chỉ một màu đen thăm thẳm. Mình ở đâu thế này?
Nó vừa quan sát xung quanh vừa nghĩ.
“Đây là không gian của hệ thống Tạo Thần.” – Một giọng nam trẻ máy móc lạnh
lùng vang lên.
Nó giật mình, nhìn quanh, cố tìm chỗ phát ra cái giọng nói dễ sợ vừa rồi nhưng
vô vọng.
“Xin mời ngài chọn linh cho hệ thống!” – giọng nói đó lại lần nữa vang lên.
“Linh?”
“Vâng. Linh là đại diện cho hệ thống, sẽ hướng dẫn và đi theo ngài theo đến
lúc ngài thành thần.”
“A… lựa chọn của ta có ảnh hưởng gì đặc biệt không?”
“Không hẳn. Nó chỉ là sở thích mà thôi. Tính năng của hệ thống vẫn vậy.”
“Ừ, vậy có những lựa chọn gì?”
“Các lựa chọn bao gồm: giới tính, giọng nói, giao diện. Còn nhiều cái nữa
nhưng chưa được mở ra.”
“A… thế thì đơn giản. Chọn nữ, giọng trẻ, giao diện thì bừa đi.”
Xẹt. Xẹt. Điểm sáng ở giữa bỗng nhiên có nhiều tia sét bắn ra, sáng choang,
biến dần thành một hình người nữ. Da trắng, tóc nâu vàng dài hơi quăn, môi
hồng, mắt kẻ dài. Trên người mặc áo sơ mi trắng, áo khoác xám mỏng đi với quần
jean xanh đậm, giày thể thao trắng. Nó nhìn mà ngây ngất. Lâu lắm mới được
thấy mỹ nữ đẹp vậy. Sao trông na ná Kate Beckinsale.
“Chào chủ nhân.” – giọng thì đã đổi sang nữ nhưng mà cái nét lạnh lùng vẫn còn
đó.
Nó hơi bối rối. Nhưng mà chắc bất kỳ thằng con trai trẻ nào mà có mỹ nữ trước
mặt gọi chủ nhân thì chắc đều vậy cả.
“À… Ừ… Chào cô.” Mãi nó mới rặn được ra hai chữ.
“Chủ nhân có thể đặt tên cho tôi để dễ gọi.”
“A… Gọi là Linh luôn đi. Cô là linh của hệ thống mà.”
“Vâng. Chủ nhân đã biết gì về hệ thống chưa ạ?”
“Chưa. Ông sư phụ kia chưa nói được gì đã bay đâu mất rồi.”
“Dạ. Vậy thì để tôi giới thiệu qua vậy.” Linh bước hẳn ra khỏi khoảng giữa hai
cái trụ trắng kia, bước lại gần Quang rồi nói tiếp.
“Theo như người đã biết, đây là hệ thống Tạo Thần, một thứ vô cùng quý giá.
Người có thể hiểu nó như là một hạt giống mà lớn lên theo cùng chính chủ nhân,
đáp ứng các nhu cầu mà chủ nhân có, tuy rằng cũng sẽ có giới hạn nhất định.”
Vừa nói, Linh vừa chỉ lên trên khoảng giữa 2 cái trụ. Giờ nó hiện ra hình ảnh
cây con theo đúng lời Linh vừa nói. Lại còn PowerPoint à. Sành điệu nhể.
“Nhưng chủ nhân nên nhớ rõ: nó chỉ là một hệ thống hộ trợ. Nó sẽ không bơm
kiến thức vào đầu hay tiêm thuốc tăng cơ bắp. Ví dụ như nếu ngài muốn có kiến
thức thì nó sẽ lập thành thư viện. Nếu ngài muốn khỏe hơn thì nó sẽ biến thành
phòng tập gym. Na ná vậy.”
Linh dừng lại, nhìn sang để xem nó có hiểu được những gì cô vừa nói. Nó gật
đầu ra hiệu cho cô tiếp tục.
“Tất nhiên nó sẽ không phải ngài muốn cái gì là nó sẽ hiện ra ngay mà sẽ có
điều kiện nhất định. Điều kiện gì thì còn phải tùy trường hợp. Phần lớn đều là
đi tìm đồ vật như nguyên liệu. Đó chỉ là đạo lý đơn giản: không gạo thì chẳng
nấu được cơm thôi.”
Nó gật đầu. Định luật bảo toàn năng – khối lương đây mà.
“Vậy muốn thành thần tôi phải bắt đầu từ đâu?”
“Học. Ngài phải đến một thế giới mới và học được những kiến thức nền tảng của
thế giới đó.”
“Kiến thức nền tảng?”
“Vâng. Kiến thức nền tảng. Hay có thể gọi là Đạo căn bản của một thế giới. Mỗi
một giới sẽ có một điểm đặc biệt riêng và hệ thống sẽ giúp ngài tìm ra.”
“Vậy ta cần phải học từ bao nhiêu thế giới mới thành thần?”
“Cái đó còn tùy. Thế giới có cái to, có cái nhỏ. Đạo căn bản cũng vậy, có
mạnh, có yếu. Có khi ngài phải học mấy ngàn thế giới mới thành thần được.”
Nó nghe vậy, hơi trầm tư. Có vẻ như cái việc thành thần này khó hơn mình tưởng
nhiều. Thế mà cái ông sư phụ mình nói bâng quơ như dễ lắm ý.
“Vậy ta nên chọn thế giới thế nào?”
“Ngài nên biết rằng các câu truyện, bộ phim mà các tác giả trên trái đất viết
ra đều tạo ra các thế giới khác nhau.”
“Hả? Thật ý à?”
“Vâng. Vậy nên tôi khuyên ngài nên chọn một thế giới mà ngài đã biết, vậy thì
những việc mà ngài phải làm sẽ đơn giản hơn nhiều. Nhưng mà ngài nên chú ý:
các thế giới đó thưởng có rất nhiều lỗ hổng. Các tác giả đó dù sao cũng chỉ là
phàm nhân, thế giới họ tưởng tượng ra thường sẽ có sai sót. Hệ thống sẽ cố
gắng bổ sung và chữa những lỗi này vì thế nên ngài đừng nghĩ rằng tất cả mọi
thứ đều như trong truyện.”
Không nói thì mình cũng nghĩ ra, hiệu ứng cánh bướm là mình nhảy vào thì làm
sao có thể như truyện hết được. Nó nghĩ lại về thời thơ ấu của mình, hoài niệm
những cuốn truyện mà nó đọc đi đọc lại. Có thể được sống trong những thế giới
đầy mầu sắc ấy thì tuyệt biết bao.
“Được rồi. Ta quyết định rồi.”
“Dạ. Vậy thế giới đầu tiên mà ngài muốn đến là?”
“Thế giới phù thủy – Harry Potter.”
“Dạ. Vì đây là lần đầu ngài đi, nên hệ thống sẽ sắp xếp ngầu nhiên thân phận
của ngài trên đường. Ngài còn muốn hỏi gì không ạ?”
Nó chập chừng, hơi nghiêng đầu, nghĩ ngợi.
“À, nếu ta chết ở một thế giới thì sao?”
“Ngài sẽ bị cấm khỏi thế giới đó. Còn linh hồn ngài sẽ quay về lại đây.”
“A, vậy được.”
Yay, bất tử nó rồi. Chả phải xoắn anh em thằng nào. Nó đang hí hửng cười thầm
thì lại nghe Linh nói tiếp.
“Nhưng mà tất cả thành quả của ngài sẽ về con số không.”
Đậu.
“Vậy đi thôi.” Người Linh mờ đi, cả không gian xung quanh nó cũng vậy. Thế
giới lại chìm vào bóng tối.
Thôi, lên đường thành thần thôi. Harry Potter, ta tới đây. Hì.