Quidditch


Người đăng: hieugskm

(Có một số bạn hỏi sao Ron và Harry biết Hermione ở trong phòng vệ sinh nữ.
Chuyện là trước đó, Ron nói xấu Hermione mà cô bé lại nghe thấy. Cô bé buồn,
trốn lớp khóc trong đó. Ron và Harry thấy cô bé vắng lớp, cảm giác tội lỗi nên
nghe lỏm từ mấy bé gái khác xem Hermione đang ở đâu. Tóm lại là vậy, lần sau
em sẽ cố viết rõ hơn.)

Tháng mười một đã tới. Trời trở nên lạnh căm. Những ngọn núi quanh trường đổi
màu xám xịt và mặt hồ se lại như tấm gương thép lạnh băng. Sáng sáng, sương
giá phủ khắp sân trường. Từ cửa sổ trên lầu có thể nhìn thấy lão Hagrid quấn
mình trong chiếc áo da lông chuột chũi, đeo bao tay da thỏ và mang đôi giày
khổng lồ bằng da hải ly. Lão đi rũ băng bám trên mấy cây chổi thần ngoài sân
bóng Quidditch, xong việc, lão bó chúng lại.

Mùa bóng Quidditch đã bắt đầu. Thứ bảy này Harry sẽ đấu trận đầu tiên, trận
Gryffindor gặp Slytherin. Nếu nhà Gryffindor mà thắng trận này thì sẽ được đôn
lên hạng hai trong vòng tranh cúp vô địch.

Không một ai được coi Harry luyện tập, bởi vì thủ trưởng đội bóng Wood đã
quyết định rằng phải giữ bí mật về Harry, như một vũ khí tuyệt mật của đội nhà
Gryffindor. Thế nhưng chẳng biết bằng cách nào mà tin tức cũng lan truyền ra
được, rằng Tầm thủ của đội Gryffindor chính là Harry. Dư luận chia làm hai phe
chính, phe thì tin chắc Harry sẽ chơi sáng chói, phe thì bảo là họ sẽ phải
xách chiếu chạy vòng vòng dưới sân để hứng thằng bé.

Mấy hôm vừa rồi, thằng bé tìm Quang, thở hổn hà hổn hển, kể chuyện bọn nó nghi
thầy Snape vụ Haloween. Nó kể việc nó nhìn thấy thầy Snape mắng thầy Filch ra
sao, rồi ông khập khiễng thế nào. Thằng bé lo lắm, chạy đến hỏi nó xem nó có
biết gì về con chó ba đầu hay không.

Quang cũng chỉ cười gạt đi, bảo đảm với thằng bé rằng Snape không phải thủ
phạm. Thằng bé chỉ im, có vẻ vẫn khăng khăng cho là mình đúng. Thấy thế, Quang
cũng mặc kệ.

Sáng sớm thứ bảy, bình minh rạng rỡ mà lạnh lẽo. Đại Sảnh đường ngào ngạt mùi
xúc xích chiên và um sùm tiếng hét hò của bọn trẻ con đang háo hức chờ coi một
trận Quidditch gay cấn. Đúng mười một giờ, dường như cả trường đều đổ ra đứng
quanh sân bóng Quidditch. Nhiều học sinh còn mang theo ống dòm. Mặc dù ghế
ngồi đều đã được nâng cao lên trời, nhưng thỉnh thoảng cũng khó theo dõi một
vài diễn biến của trận đấu. Ron ngồi cùng bọn với Seamus, Neville và Deam ngồi
cổ động ngay mấy hàng ghế đầu cho học sinh năm nhất, trong khi Hermione nhất
quyết đòi ngồi cạnh Quang ở mấy hàng sau cùng. Thấy cô bé đòi mãi, nó cùng
đành chịu.

Bà Hooch cầm còi trọng tài. Bà đứng giữa sân chờ hai đội tiến ra, một tay bà
đã cầm sẵn cây chổi. Khi tất cả các cầu thủ đã đứng chung quanh, bà Hooch nói.

“Tất cả các trò nghe đây, ta muốn tất cả phải chơi một trận thật hay, thật
đẹp.”

Bà liếc quanh sân nhìn cả hai đội nhưng có vẻ như bà lườm đội Slytherin nhiều
hơn. Bà gật nhẹ đầu.

“Lên chổi!”

Bà Hooch thổi một hồi còi chói tay bằng cái còi bặc. Mười lăm cây chổi vọt lên
không trung, càng lúc càng cao. Trận đấu bắt đầu.

“Và ngay lập tức, Angelina của đội Gryffindor giành được banh Quaffle. Chà, cô
bé này quả là một Truy thủ xuất sắc, mà lại dễ thương nữa chứ…“

“Jordan!”

“Dạ, em xin lỗi!”

Bị giáo sư McGonagall trừng mắt nhắc nhở, anh chàng Lee Jordan cụp tai lại.

“Còn bây giờ, thưa quý vị, cô ấy đang vượt lên cao, một đường chuyền chính xác
cho Alicia Spinnet. Ồ, không, đội Slytherin đã giành được Quaffle. Vâng, đội
trưởng Slytherin là Marcus Flint đã giành được Quaffle và bay vọt đi…”

“Flynt đang bay như một con diều hâu. Anh sắp… Không, thủ quân của Gryffindor
là Wood đã xuất sắc chặn đường bóng của Flint và giành lại được bóng. Đằng
kia, truy thủ Katie Bell của đội Gryffindor có mặt kịp thời, lặn tuyệt khéo
quanh Flint, rồi vút lên trở lại…”

Một trái Bludger đập vô ngay lưng Katie. Cả khán đài Gryffindor ồ lên trong
khi bên Slytherin vỗ tay ầm ỹ.

“Ối… Có lẽ chấn thương rồi. Bóng lại về tay Slytherin. Pucey đang tăng tốc bay
đến cột gôn, nhưng một trái Bludger thứ hai đã cản đường anh. Angelina một lần
nữa chiếm được Quaffle, trước mặt cô hoàn toàn trống trãi và… vút… Tránh được
một trái Bludger đang lao tới. Cột gôn trước mặt rồi. Cố lên nào, Angelina…
Thủ quân Bletchley lao xuống… Hụt rồi… GRYFFINDORS GHI BÀN!”

Học trò nhà Gryffindor bùng lên hoan hô làm sôi cả bầu khí lạnh, trong khi phe
Slytherin la ó, rên rỉ. Harry, người mà bay loanh quanh cả buổi nãy giờ, bỗng
dưng vụt ra.

Nó phóng người xuống theo ánh vàng lóe sáng trước mắ trong một cơn kích động
dữ dội. Tầm thủ của Slytherin là Terence Higgs cũng đã nhìn thấy quả bóng. Cả
hai kè cổ nhau lao vào tranh trái Snitch. Tất cả Truy thủ hai đội dường như
quen béng nhiệm vụ của mình, cứ ngẩn ra, lửng lơ bất động giửa không trung.
Harry đã nhanh hơn Higgs. Nó nhìn thấy trái banh nhỏ xíu với đôi cánh chấp
chới, đang bay chếch lên cao, ở phía trước. Harry dồn sức làm một cuộc đột phá
tốc độ để vọt lên …

Ầm!

Rồi một tiếng gầm căm phẫn nổi lên từ phía cổ động viên nhà Gryffindor: Marcus
Flint đã cố ý ngáng chổi của Harry, khiến cây chổi bật khỏi đường bay, hất
văng Harry, và nếu Harry không cố lỳ bám được cán chổi thì có thể đã rơi
xuống, toi mạng thì chắc không nhưng mà gãy xương thì chắc vẫn có. Cổ động
viên Gryffindor gào vang.

“Phạt.”

Bà Hooch tức giận phê bình Flint và cho Gryffindor được hưởng một trái phạt
đền. Nhưng sau phút giây rối loạn ấy, trái Snitch đã lại biến đâu mất tăm.

Mắt Quang từ đầu đến cuối không hề xem trận đấu mà đang nhìn quanh khán đài
xem có ai khả nghi. Nó nhớ rõ trong truyện là có vụ ếm bùa xảy ra ngay trong
trận Quidditch này. Tuy thầy Quirell không bị Voldemort ám nhưng hình như vẫn
có gì đó mờ ám đang xảy ra trong năm học này. Từ vụ con quỷ xổng chuồng là nó
đã rõ ràng được việc đó. Vì thế, trước khi vào trận, nó đã mượn chổi của Harry
rồi ếm cả đống bùa phòng thủ lên đó cho chắc ăn.

Trận đấu diễn ra khá yên bình, không có vụ Harry quay vòng vòng trên chổi như
trong truyện. Nhưng mà thằng bé vẫn bắt quả Snitch bằng mồm. Cũng không hiểu
có phải có sở thích gì không nữa.

Nhưng mà nói chung là Gryffindor thắng trận vang rội. Cả ký túc ăn mừng tới
gần sáng sớm.


Tuệ Thần - Chương #29