Sau Vụ Ầm Ỹ


Người đăng: hieugskm

Trong khi Hermione vẫn còn đang khóc nấc, thì bên ngoài tiếng cửa đóng mở rầm
rầm và tiếng chân người dồn dập. Trong lúc đánh nhau, Quang đã không để ý đến
tiếng ồn do bọn nó gây ra, nhưng con quỷ đập phá lung tung ầm ỹ như vậy, hẳn
là người xung quanh cũng phải nghe thấy tiếng rồi. Chỉ trong tích tắc, giáo sư
McGonagall chạy ào vô phòng, theo sát bà là giáo sư Snape và giáo sư Quirrell.

Thấy có người đến, Hermione đỏ mặt ngại ngùng buông tay, đầu cúi tịt. Hai thầy
Snape và Quirell cúi xuống xem xét con quỷ. Giáo sư McGonagall nhìn Quang chằm
chằm. Chưa bao giờ nó nhìn thấy một cơn giận dữ như vậy trong mắt bà. Môi bà
trắng bệch. Bà hít một hơi dài như để chế ngự cơn bùng nổ.

“Quang, trò là học sinh ngoan và giỏi nhất của khối. Ta cho trò năm phút để
giải thích việc này.”

Nó nhăn nhó, từ lúc bà bước vào là nó đã bắt đầu nghĩ ngợi về lý do lý trấu
rồi, nhưng mà thật sự chả nghĩ ra được cái nào ra hồn. Căn phòng rơi vào trong
im lặng ngoài tiếng nấc của Hermione, chẳng ai nói câu nào, nó có thể cảm thấy
sự tin tưởng của giáo sư McGonagall giảm dần theo từng giây. Bà lại hỏi, như
thể không muốn tin rằng đứa học trò ngoan của mình lại phá luật liều lĩnh như
vậy.

“Trò không giải thích được?”

Nó đang định mở mồm thú tội thì cô bé bên cạnh đã ngẩng đầu vừa nấc vừa đáp,
mặt vẫn hơi đỏ hồng.

“Thưa cô, lỗi là do con ạ.”

“Hermione?”

Bà nhướng mày.

“Dạ, con đi tìm con quỷ khổng lồ… bởi vì… con tưởng mình con có thể đương đầu
được với nó… con… cô cũng biết mà… con đã đọc hết các sách về quỷ…”

Quang định cản lại nhưng không kịp.

“Nếu anh Quang không tìm thấy con thì con đã chết rồi. Anh bắn cả đống bùa vào
con quỷ, nó bay vô tường rồi lăn ra ngất. Anh ý không kịp chạy đi kêu cứu ai
cả, lúc anh ý chạy tới là lúc con quỷ sắp giết con rồi.”

Có một khoảng lặng trong căn phòng.

“Thôi được, trong trường hợp này…”

Giáo sư McGonagall chăm chú nhìn hai đứa bé.

“Hermione, con bé ngu ngốc, sao con có thể nghĩ là một mình con đối đầu nổi
với một con quỷ to như trái núi, hả?”

Hermione cúi gằm.

“Hermione, con làm mất năm điểm cho nhà Ravenclaw. Ta rất thất vọng về con.
Nếu các con không bị thương tích gì thì hãy nhanh chóng trở về tháp. Học sinh
đang tiếp tục ăn tiệc trong từng ký túc xá.”

Hermione bước ra. Giáo sư McGonagall quay lại Quang:

“Thôi được rồi, cũng còn may cho con đó. Con vậy mà đánh thắng được quỷ khổng
lồ một mình, mười lăm điểm. Ta sẽ báo chuyện này cho giáo sư Dumbledore. Con
đi về được rồi đó.”

Nó gật đầu vâng dạ, bước vội. Lúc nó đi ngang qua Quirell, ông thầy nở nụ cười
đểu, ngón trỏ cái chỉ lên, nói thầm: “Được đấy, thằng bé.” Quang cười ngại. Nó
nhận ra ngay ông thầy không phải đang nói về con quỷ núi to đùng kia, ông thừa
biết khả năng của nó nên việc nó thắng cũng chẳng thể làm ông ngạc nhiên. Giờ
mới biết cái mặt khả ố của ông này.

Quang nhanh chóng quay lại ký túc xá Griffindor. Căn phòng đông đúc và ồn ào.
Mọi người đang ăn uống những thứ được đưa lên từ Đại Sảnh đường. Chỉ có
Hermione vẫn đứng một mình cạnh cửa, đợi nó về. Cô bé bất mãn hỏi.

“Sao anh chậm thế? Em đợi mãi.”

Thánh thần ơi, chị đi trước em có hơn phút thì chờ bao lâu? Quang cũng chẳng
nói gì, chỉ cười, tay gãi gãi đầu.

"Sao chờ ờ đây mà không về ký túc?"

"Thì định ăn cùng anh. Vào đại sảnh thôi, không sao đâu. Nhanh, em đói lắm
rồi."

Hai đứa đang định bước vào thì đằng sau lại có tiếng cửa lạch cạch. Harry và
Ron bước vào. Nó ngạc nhiên, rõ ràng nó đã bảo hai thằng bé về trước đi mà.

“Sao giờ mới về đến nơi?”

Hai thằng nhìn nhau, mặt mũi méo xệch. Harry kể lể.

“Bọn em đợi một lúc không thấy anh với Hermione quay lại nên lo chạy đi tìm.
Tìm thấy cái phòng vệ sinh nữ kia nhưng lại bị cô McGonnagall bắt tại trận,
trừ mất mười điểm luôn.”

Quang cười khổ, mình kiếm được mười lăm điểm thì hai đứa này mỗi đứa trừ năm
điểm, còn mỗi năm điểm. Nó đánh mắt sang ra hiệu cho Ron đang đứng im bên
cạnh. Thằng bé quay sang chỗ cô bé cà cẩm.

“Tớ… Tớ xin lỗi.”

Có lẽ cái việc hai thằng bé cũng xổ đi tìm làm cô bé cảm động, Hermione gật
đầu cái rụp. Sau đó cả bốn đứa vội bưng dĩa đi lấy đồ ăn, kết thúc một ngày
Haloween đầy kích thích.


Tuệ Thần - Chương #28