Hết Hè


Người đăng: hieugskm

Trước khi hết hè khoảng hai tuần thì nó xin cụ Olivander nghỉ để ở nhà chơi
trước khi trở lại trường. Trên trang trại Burrow cũng chẳng có mấy thứ để giải
trí cả. Mấy anh em thì thỉnh thoảng chơi Quidditch với nhau. Do chẳng đủ quân
nên cũng chỉ chơi mấy thứ như đập bóng, bắt bóng, quay đi quay lại cũng chỉ
vậy. Bọn trẻ còn bé, ma lực ít với lại cái đống chổi của nhà đã cũ, không hoạt
động được lâu nên cứ chơi được khoảng mười lăm phút là lại phải nghỉ.

Quang thấy mấy đứa có vẻ chán nên cũng dạy cho mọi người chơi đá bóng. Luật
thì khá đơn giản mà lại không cần ma lực gì hết nên đứa nào cũng chơi được.
Ngay cả Ginny cũng chạy vào tham gia. Cả trang trại ầm ỹ tiếng cười. Trong khi
mấy đứa rảnh rỗi đi chơi thì hai thằng quậy Fred và George phải ngồi nhà cuống
cuồng làm bài tập hè. Bài tập cho ba tháng trời mà hai ổng để đến tận hai tuần
cuối cùng mới làm. Còn xin xỏ vở cũ của Percy để chép nhưng mà không thành
công, bị bà Molly bắt tại trận. Giờ thì đành phải ngồi xó nghiêm túc mà làm
thôi.

Tiền nó làm thêm cả mùa hè ở chỗ cụ Olivander gần như chỉ vừa đủ để nó mua cho
Ron một chiếc đũa mới: lõi lông kỳ lân và gỗ thông, không quá quyền lực nhưng
khá ổn định. Thằng bé lúc nhận được cái đũa phải nói là mừng phát khóc, nhảy
tâng tâng quanh nhà mà khoe. Trong khi Ginny ghen tị cứ bám Quang đòi quà thì
bà Molly lại trách nó lãng phí quá, than mãi rằng cái đũa cũ của Charlie vẫn
dùng tốt.

Hết hè, vẫn như năm ngoái, bà Molly cùng với Ginny đi ga tàu tiễn mấy đứa nó.
Cái khác lần này là lúc vừa đến sân ga nó đã thấy Harry từ xa xa. Thằng bé
đứng cạnh một cái xe đẩy to đùng, tay cầm cái vé, đầu quay ngược quay xuôi như
bị lạc.

“Harry!” Quang giơ cao tay, vẫy gọi. “Đằng này!”

Harry nghe thấy, nhìn lại hướng nó đang đứng. Trên miệng lập tức cười tươi,
vừa đấy cái xe vừa đáp lại.

“Anh Quang!”

“Đến lâu chưa?”

“Dạ. Cũng mới thôi ạ.”

“Tìm ga chín ba phần tư hử?”

“Dạ.”

Quang quay sang giới thiệu với mọi người.

“Đây là Harry. Cũng là học sinh năm mới như Ron. Bọn con gặp nhau đợt con làm
ở tiệm Olivander ý.”

Trong khi hai thằng sinh đôi đang nhìn chòng chọc vào trán Harry thì bà Molly
đã bước lại hỏi.

“Chào con. Con đang chờ ai à?”

“Dạ không. Con đi một mình.”

“À, thế sao con vẫn đứng ngoài này?”

“Dạ nhưng mà… nhưng mà… con không biết làm sao…”

“Làm sao vô sân ga hả?”

Bà hơi cười mỉm.

“Đừng lo, đi, lại đây ta chỉ cho. Tất cả những gì con phải làm là đi thẵng vào
hàng rào giữa sân ga số chín và sân ga số mười. Đừng dừng lại giữa chừng, cũng
đừng có sợ đâm đầu vào đó. Tốt nhất là cứ chạy nhanh một chút nếu con thấy sợ.
Fred, George, đi trước làm mẫu coi.”

Hai thằng vẫn còn đang xì xầm với nhau xem có phải Harry là thằng bé được chọn
nổi tiếng kia không. Nghe vậy, hai đứa vâng dạ gật đầu, chạy trước.

Vụt. Vụt. Người cả hai biến mất cùng theo cái xe đẩy va li.

“Đó, con thấy không? Khá đơn giản thôi. Đi đi.”

“Dạ.”

Harry đẩy cái xe, chạy nhanh, mắt gần như là nhắm tịt. Vụt. Thằng bé vượt qua
cái rào. Tiếp ngay sau nó là Ron và Quang. Cả bọn hì hục xếp đống hành lý lên
trên tàu rồi vẫy chào bà Molly. Vẫn như năm trước, Ginny mếu máo khóc chạy
theo đoàn tàu khởi bánh.

Nó ngồi cùng toa với hai anh em sinh đôi. Ron và Harry thì tất nhiên cũng bám
đít bọn nó theo cùng. Xe lửa vừa cất cánh chưa được tí tẹo thì thằng Fred đã
hỏi.

“Em là Harry Potter huyền thoại phải không?”

Tay Fred chỉ chỉ vào cái thẹo hình tia chớp trên trán thằng bé trong khi
George cũng đang tò mò đứng cạnh ngó nghiêng.

“Huyền thoại?” Thằng bé hỏi lại.

“Ừ. Huyền thoại. Em đánh bại Chúa Tể Hắc Ám còn gì?”

“A… Dạ…”

“…”

Đã nghi nghi từ lúc nãy nhưng mà giờ biết chắc thì hai thằng đứng đực mặt ra,
nhìn chằm chằm vào Harry làm cho thằng bé đỏ bừng mặt. Quang đập nhẹ vào tay
Fred, hơi quát.

“Anh làm cái gì thế? Mất lịch sự quá đi.”

Nó quay ra cười xin lỗi với Harry rồi bắt đầu giới thiệu lại.

“Lúc nãy chưa giới thiệu chính thức. Đây là mấy anh em của anh. Hai tên này là
Fred và George. Năm ba. Còn đây là Ron, cùng năm với em.”

“Dạ. Chào mọi người.”

Harry gật đầu lễ phép. Fred và George thì không biết do ngại với hành động vừa
rồi hay sao, chào tạm biệt ba đứa rồi đi toa khác.


Tuệ Thần - Chương #19