Kế Hoạch Nuôi Rồng


Người đăng: hieugskm

Tuần thứ hai trôi qua khá là yên ả. Quang mỗi ngày cũng lặp đi lặp lại: sáng
và chiều đi học, tối ở nhà đọc sách trong thư viện của hệ thống. Mấy hôm nay
nó chọn toàn sách về rồng để đọc, nào là Luyện Rồng Cho Vui, rồi Rồng: Bộ Máy
Giết Người đủ thể loại. Lý do thì khá đơn giản, nó nghe anh Charlie kể về rồng
nhiều lắm rồi, thích lắm chứ. Mỗi tội là chưa được nhìn thấy bao giờ thôi.

Thế rồi nó bỗng nhớ ra một chi tiết trong truyện là vào năm sau, Hagrid sẽ
nhận được một quả trứng rồng Hắc Long Nauy thuần chủng. Lập tức nó tìm cả đống
sách về rồng để xem mình có khả năng thuần hóa thành thú cưỡi được không. Tuy
là Hội nghị Warlocks năm 1709 đã cấm phù thủy nuôi rồng nhưng mà nó vẫn muốn
thử.

Kiến thức trong sách cũng nhiều lắm, nào là cách ấp trứng, cách nấu ăn, cách
dạy rồng bay, vân vân… Nó đọc ngấu nghiến, ghi chép cẩn thận những phần nào
quan trọng xuống, hưng phấn lập nên một bản kế hoạch nuôi rồng.

Nhưng mà ngay trong giai đoạn lập kế hoạch đã gặp phải ba vấn đề quan trọng
làm nó tắc tịt. Thứ nhất là chỗ nuôi. Rồng lúc còn bé thì còn tạm được chứ lớn
lên thì sẽ to ngang cái nhà rồi. Nuôi rồng bất hợp pháp thì tất nhiên phải dấu
mọi người. Nhưng nó lại không biết nơi nào có thể giữ một con rồng to đùng cả.
Thứ hai là vấn đề thức ăn. Rồng ăn cực nhiều, một ngày lượng thức ăn chắc phải
bằng bốn người lớn cộng lại. Mà nhà nó thì nghèo, tiền tiêu vặt chẳng có bao
nhiêu thì đòi đâu ra tiền mua thức ăn cho rồng nữa. Rồi thứ ba là vấn đề quan
trọng nhất, làm cách nào để lấy được quả trứng rồng từ tay Hagrid. Chắc chắn
là sẽ không thể cứ thế mà xin Hagrid được.

Nó khổ sở đau đầu vắt óc ra suy nghĩ rồi tra cứu sách vở mãi cả tuần cũng
chẳng rặn ra được phương pháp giải quyết nào. Giờ thì nó đang cố gắng vớt vát
hy vọng cuối cùng: hỏi Linh xem hệ thống có phương pháp nào giải quyết hay
không.

“Linh ơi!”

“Dạ?”

“Ta muốn nuôi rồng.”

“Vâng?”

Nó giải thích cặn kẽ cả ba vấn đề rồi thầm cầu nguyện. Linh đứng đó, im lặng
một lúc rồi cất tiếng.

“Vấn đề chỗ nuôi thì ngài có thể xây cơ sở Chuồng Thú trong hệ thống. Ngài có
thể đưa động vật từ thế giới bên ngoài vào trong chuồng thú thoải mái. Vấn đề
thức ăn thì có thể đổi với chuồng thú bằng năng lượng tinh. Còn vấn đề thứ ba
thì chịu, chủ nhân phải tự nghĩ.”

Nghe được vậy, nó mừng lắm. Ít nhất là có phương án giải quyết là được rồi.
Chuyện trứng rồng để sau tính vậy. Nó nhìn lên trên màn hình của hệ thống. Màn
hình cũng chẳng có gì khác ngoài một con số làm cho người ta đau lòng: 38.

“Ơ, sao mới được hai tuần mà đã được thêm mười tinh rồi?”

Nó nhớ là tốc độ tăng năng lượng tinh đâu có nhanh đến vậy đâu.

“Dạ. Thức ăn của trường hồi phục ma lực nhanh hơn ạ.”

Ah. Ra thế. Nó gật gật. Ê, khoan. Thức ăn của trường! Trường cho ăn miễn phí!
Mình có thể lấy đồ về cho rồng ăn. Thế là giải quyết được vấn đề thứ hai rồi.
Nó mỉm cười sung sướng.

“Vậy thế cái chuồng thú mất bao nhiêu tinh mới xây được?”

Quang chần chờ cất tiếng hỏi, chuẩn bị sẵn tinh thần cho một con số vĩ đại.

“Dạ, mất một nghìn ạ.”

Nó nghe vậy mà mất hồn. Một nghìn? Hai tuần mình mới được mười tinh thì bao
giờ mới có được nghìn? Gần bốn năm! Lúc đấy thì con rồng bay đi Romani rồi còn
đâu. Quang run run hỏi lại.

“Chắc không đấy?”

“Chắc chứ ạ.”

Thôi. Đi đời kế hoạch nuôi rồng. Nó thở dài, gần như hết hy vọng, nhưng vẫn
vớt vát hỏi.

“Thế có cách nào kiếm năng lượng tinh nhanh hơn không?”

“Có chứ ạ. Ngài có thể kiếm vật chứa ma lực rồi đưa cho hệ thống tiêu hóa.”

“A. Sao không nói sớm? Vật chứa ma lực? Ví dụ xem nào.”

“Dạ, ví dụ như tài liệu từ các loại sinh vật huyền bí: lông phượng, gân rồng,
sừng bạch kỳ mã vân vân…”

“Hừm…”

Ngoài lớp Độc Dược ra thì chẳng lúc nào nó được tiếp xúc với những loại tài
liệu như vậy cả. Mà ngay cả tài liệu nó nhận được trong lớp cũng chẳng đủ cho
nó thí nghiệm chứ nói gì cho hệ thống tiêu hóa. Xem ra cách làm này cũng khó.
Quang đang nghĩ ngợi thì Linh lại mở miệng.

“Dung dịch sau khi pha chế cũng được ạ.”

Nghe vậy, nó sáng mắt. Mỗi buổi học lớp Độc Dược đều bắt học sinh tập pha chế
dung dịch nhưng thường vì học sinh làm rất ẩu đoảng nên đống dung dịch đó toàn
bị đổ đi. Bọn học sinh còn phải thay phiên nhau làm trực nhật, dọn đống phế
thải đi sau khi thí nghiệm. Nó nghĩ chỉ cần mình xung phong làm thay là bọn
bạn sẽ đồng ý ngay. Đến lúc đó thì tha hồ thu hoạch năng lượng tinh để dùng.
Ừ, quyết định vậy đi.

“Vậy làm cách nào để tiêu hóa?”

“Ngài phải cài đặt hệ thống tiêu hóa đã ạ.”

“Thế mất bao nhiêu?”

“Ít thôi ạ. 50 tinh.”

Nó trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi. Cái hệ thống chết tiệt này. Chơi đểu mình
đây mà. Thế là nó lại phải đợi thêm hai tuần để cho có đủ năng lượng cài đặt.

Lúc cài đặt xong thì Quang chạy ngay đến phòng cô giáo dạy Độc Dược của nó,
xin phép ở lại dọn phòng thí nghiệm một mình cho cả năm luôn. Cô Kate nghe vậy
thì trợn tròn cả mắt. Phòng thí nghiệm dùng xong vừa bẩn vừa mùi nồng nặc, bọn
học sinh tránh mãi chả được mà giờ lại có đứa tự xin đi vệ sinh.

“Con có sao không thế?”

“Dạ không ạ.”

“Có phải có bạn học nào bắt ép con làm không đấy?”

“Dạ không, con tự nguyện mà.”

“Con chắc không?”

“Dạ, con chắc mà.”

Thấy cô Kate nhìn mình một cách ngờ vực, nó cũng chẳng biết nói sao nữa. Đã
không biết giải thích sao nên nó cũng im, chỉ cố mở to mắt nhìn lại đầy vẻ
thương hại.

“Thôi được rồi. Nhưng nếu con muốn, con có thể dừng bất cứ lúc nào, con hiểu
chứ?”

“Dạ, vâng. Cảm ơn cô ạ.”

Nó mừng rối rít, cúi đầu cảm ơn rồi chạy miết. Vậy là phần đầu của kế hoạch đã
thành công. Giờ thì nó chỉ cần thu thập thật nhiều năng lượng tinh chờ ngày
rồng đến thôi.


Tuệ Thần - Chương #13