Sát Ý


Người đăng: hieugskm

Lucas hơi cúi người, tay vòng trước ngực, miệng cười mỉm. Quang đoán đây là
nghi lễ chào của quý tộc. Lucas bước dần xuống dưới đài trong tiếng vỗ tay hân
hoan của đám bạn học Slytherin.

Bỗng dưng thầy Quirrel làm một cử chỉ tay, tiếng vỗ tay lắng xuống và chìm
hẳn. Thầy lại tiếp tục.

“Đến lúc này, có lẽ tất cả mọi người đều nghĩ trò chơi đến đây là kết thúc.”

Thầy cứ chầm chậm nói trong khi sự tò mò của bọn nó lại được một lần nữa khơi
lên.

“Nhưng vẫn có một học sinh trong lớp này mà còn nguy hiểm hơn cả hậu duệ thuần
chủng của dòng họ Rothschild.”

Cả bọn quay đi, quay lại, xì xà xì xầm bàn tán xem thầy đang nói ai. Lucas hơi
nhăn mày trong khi cả bàn Slytherin bối rối.

“Lux, bước lên đây đi.”

Bàn Huffleduff quay mặt lại nhìn một cô bé tóc đen đang ngồi một mình trong
góc. Tóc cô phủ gần như hết cả khuôn mặt làm cho người ta muốn nhìn cũng không
được. Cô như là không nghe thấy, ngồi im tại chỗ mà cũng chẳng trả lời.

“Lux, đi lên đây.” Thầy Quirrel lại lặp lại lần nữa.

Lần này cô bé hơi liệng xiệng đi lên, dáng vẻ cực kỳ không muốn. Cả bọn thì tự
hỏi làm sao một cô bé mỏng manh nhỏ xíu đi còn không vững này lại có thể là
người ngủy hiểm nhất được. Lần này cả Quang cũng không rõ thầy đang muốn bày
tỏ cái gì.

“A. Đừng có khinh thường cô bé.” Thầy cười nhạt. “Hẳn là bọn mi đã nghe thấy
vụ việc nghiêm phạt đầu tuần.”

Vào hôm thứ ba mà Quang cắm đầu trong thư viện thì có một vụ việc ầm ỹ cả
trường. Năm học sinh Slytherin năm ba bị cấm túc trong vòng một tháng vì tội
bắt nạt một học sinh mới của nhà Huffleduff. Vụ việc ầm ỹ là vì vừa mới vào
năm học trường đã cho ra một hình phạt nặng như vậy mà lại không nói rõ ràng
chi tiết của sự việc.

Chẳng lẽ cô bé này là người bị bắt nạt? Nhưng nếu cô bé bị bắt nạt thì sao lại
là người nguy hiểm nhất được? Cả lớp có lẽ đều có cùng câu hỏi như nó.

“Ai nói là cô bé bị bắt nạt? Năm tên vô dụng kia mở lời trêu chọc nên bị Lux
đánh cho gãy cả đũa phép. Bọn chúng bị phạt nặng vậy vì có một tên đã dám dùng
lời nguyền Độc Đoán ngay giữa sân trường mà thôi.”

Hử? Cả lớp đều há hốc mồm vì không thể tin được lời mà ông vừa nói. Một cô bé
nhỏ nhắn như vậy mà đánh thắng năm tên lớp trên? Một đứa Slytherin giơ tay.

“Nhưng mà dù thế cũng chỉ chứng minh cô bé giỏi đánh nhau thôi chứ có phải
nguy hiểm đâu ạ?”

“Đúng.” Thầy Quirrel gật đầu đáp. “Đó không phải là lý do mà ta gọi Lux lên
đây.”

Thây quay qua cô bé rồi nói. “Lux, mọi đồ vật trên đời đều có công dụng riêng.
Hãy nêu cho ta mười cách dùng khác thường của các đồ vật trong phòng này trong
chiến đấu.”

Cả lớp im lặng trong hồi lâu, một phần thì nghĩ ngợi, một phần thì không hiểu
tại sao ông thầy lại hỏi vậy. Lux thì hơi nghiêng đầu rồi bắt đầu cất tiếng.

“Chỗ bàn nặng kia rơi từ trên cao xuống có thể chết người. Chân ghế làm bằng
kim loại cũng có thể chọc xuyên qua người. Đèn treo trên cao kia cũng có thể
bị bắn rơi, thủy tinh đập đầu chết chắc.”

Thầy Quirrel gật trong khi cả lớp vẫn đang nghĩ ngợi.

“Được ba rồi. Bảy cái nữa. Có vẻ như dưới lớp đang hết ý rồi.”

“Sàn nhà có thể lập thành hầm chông.”

“Ừ, nữa đi.”

“Dùng áo choàng thắt cổ. Dùng đũa phép tạo lửa thiêu sống. Biến đồ vật thành
khí độc. Làm sập trần nhà. Đổ tủ sách…”

“Còn một, Lux. Có vẻ như trò cũng sắp hết ý tưởng rồi.”

Cô bé lại càng hưng phấn.

“Chưa đâu. Có thể dùng lời nguyền Độc Đoán để điều khiển bọn Slytherin giết
người. Xương người cũng cứng như dao, giết người cũng được. Nội tạng có thể
bán đi lấy tiền thuê sát thủ. Máu nếu đủ có thể dìm chết…”

Giờ này thì cả lớp đều nhìn Lux với con mắt kinh hoàng và khiếp sợ. Bọn
Slytherin cũng bị sốc nặng. Thầy Quirrel ngắt.

“Được rồi, Lux. Rồi, giờ đã biết tại sao cô bé nguy hiểm nhất chưa?” Thầy
cười.

Không có ai trả lời. Ông chỉ đại một đứa nhà Huffleduff.

“À…Lux…rất sáng tạo?”

“Sai.” Thầy lắc đầu. “Tất cả những ý tưởng của trò Lux đều gần như là vô
dụng.”

Lux bỗng dưng quay lại nhìn thẳng vào thầy như thể ngạc nhiên lắm.

“Hầm chông? Đèn rơi? Sập trần? Nếu như mi biết làm những phép lực đẩy vật lý
này thì thà ngươi bắn thẳng vào người đối thủ còn hơn. Như vậy thì ma lực sẽ
không bị lãng phí qua một vật thể trung gian. Còn về khí độc sẽ ảnh hưởng cả
đối phương lẫn mình. Một phương pháp chỉ dùng để cảm tử mà thôi. Ta còn chưa
đánh giá mấy ý tưởng sau đấy.”

Lux có vẻ như không phục lắm cãi.

“Nhưng thầy hỏi cách dùng khác thường chứ có phải cách dùng có tính thực tiễn
đâu?”

Thầy lại lắc đầu.

“Ta chưa từng nói trò phải giết, Lux à. Có nhiều lúc mà chúng ta phải bắt sống
đối thủ, thắng mà không tổn thương. Ví dụ, dùng chân ghế đập ngất đối thủ.”

Bên Slytherin có vài tiếng cười trong khi mấy nhà còn lại vẫn khá im ắng.

“Nhưng Lux giờ đã chứng minh cho chúng ta cô là kẻ nguy hiểm nhất. Ta hỏi cách
dùng khác thường. Lux có thể nói dùng bàn làm tường, dùng ghế làm vấp chân,
dùng áo choàng làm lá chắn. Nếu để ý thì tất cả những gì Lux nêu ra đều mang
tính tấn công chứ không hề phòng thủ. Và tất cả cách tấn công Lux nêu đều làm
trọng thương hay giết luôn đối thủ.”

Thầy hơi ngừng lại.

“Và đấy chính là lý do tại sao những ý tưởng về sau của Lux lại kỳ dị và vô
dụng như vậy. Cô bé luôn muốn giết chết đối thủ. Tất cả những ý nghĩ nào mà
không đạt đều sẽ bị cô bé gạt đi. Đây được gọi là sát ý. Chúa Tể Hắc Ám có. Ta
có. Lux có. Và đó mới là điều chân chính tạo nên những phù thủy chiến đấu mạnh
mẽ nhất.”


Tuệ Thần - Chương #11