Giới Thiệu


Người đăng: ๖ۣۜTà๖ۣۜĐế

Ngay tại ngoại ô Tích Vũ Thành, ban đêm dưới ánh trăng sáng trở nên
to lớn bất thường, trong một thị trấn nhỏ bỗng nghe thấy tiếng tiêu
thổi lên những giai điệu buồn miên man làm lòng người như chợt thắt
lại.

Người dân trong trấn không thể tin nổi vào ánh mắt của mình khi cái
làn điệu đi vào lòng người kia lại là tiếng tiêu của một tiểu hòa
thượng mới mười lăm, mười sáu tuổi, mi thanh mục tú, tuấn dật hơn
người. Khí chất của hắn một bộ hòa ái dễ gần, bình dị gần gũi,
đặc biệt khi nhìn vào làm cho con người ta cảm thấy dễ chịu, an tâm.

Có người tu luyện gần đó đang trong tình trạng tẩu hỏa nhập ma khi
nghe tiếng tiêu của hắn, dõi mắt nhìn vào thiếu niên tiểu sư phụ
không có gì nổi bật mà trở nên an lành, tâm ma bị thanh trừ thoát
khỏi nguy hiểm.

“Vậy là đã được 16 năm ta đến thế giới này, không biết bây giờ ba
mẹ sống thế nào. Tiểu Nhu chắc đã lớn khôn có thể chăm sóc cho ba
mẹ thay mình, nhưng sao ta vẫn còn cảm giác tiếc nuối điều gì…”

Hóa ra hắn là thanh niên tiêu biểu, dân trí thức của thế kỉ 21 ở
địa cầu. Vì một lần đi du lịch tai nạn máy bay mà hắn bị xuyên
việt tới Cửu Thiên đại lục.

Ở đây, hắn được tiếp xúc vô số điều mà trên địa cầu tưởng chừng
như là thần thoại. Hắn đã từng nhìn thấy rất nhiều tiên nhân ngư
kiếm phi hành bay trên bầu trời tự do, thấy những yêu thú khủng bố
với nhiều hình dạng dị thường, dị chủng nhiều vô số kể, thấy
những nữ tu cường đại như những cửu thiên tiên nữ, tuyệt sắc mà cao
quý, tao nhã, khỗng nhiễm khỏi lửa bụi trần.

Một trong số đó có sư phụ của hắn, người xinh đẹp, thùy mị, có bộ
dạng khả ái nhưng cái khí chất lành lạnh, cự tuyệt người ngoài
ngàn dặm lại không phù hợp với vẻ đẹp đó.Hai cái khí chất khác
biệt không nên xuất hiện ở cùng một người nay lại hiện ra trên người
sư phụ hắn không những không hài mà lại càng toát lên vẻ thần bí,
cường đại.

Từ khi đến thế giới này, hắn bị cha mẹ vứt bỏ, sư phụ hắn là
người nuôi nấng hắn lớn lên, dạy công pháp tu luyện, vô số thần thông
cho hắn.

“Này tiểu sư phụ, tiện thiếp vừa mới đi ngang qua nghe thấy tiếng
tiêu của tiểu sư phụ cảm giác rất giống với tâm sự của thiếp, liệu
chúng ta có thể hảo hảo làm bằng hữu được không. Thiếp thật sự
muốn kết giao với tiểu sư phụ đây.”

Đang bồi hồi nhớ lại kiếp trước của mình bỗng có tiếng nói làm
hắn chợt tỉnh. Tiếng nói ấy trong trẻo như nước mùa thu, trong sáng
mà thanh nhã như quán chú vào thiên nhiên xung quanh, hài hòa với đất
trời. Nàng phát ra thanh âm bay bổng, mang theo một sự nghịch ngợm
khiến cho hăn có cảm giác không ai có thể từ chối được thanh âm ấy.

“Uy uy, tiểu sư phụ có nghe ta nói không đấy...”

Nàng vừa nói vừa giơ đôi bàn tay trắng muốt, nhẹ nhàng quơ quơ trước
mặt hắn. Tư thái tiểu nữ nhân làm nũng vô cùng đáng yêu khiến hắn
chợt bật cười, quên đi những cảm giác trống trải lúc trước. Hắn
hiện tại đã tân sinh, làm một con người mới, có mục đích mới, cố
gắng sống thật tốt với cuộc đời thứ hai này.

“Xin hỏi cô nương là ai sao lại rảnh rỗi muốn kết giao với ta, ta
cũng chỉ là một hòa thượng đi hóa duyên kiếm ăn qua ngày mà thôi.Đâu
đáng được cùng với cô nương kết giao bằng hữu.”Hắn thấy làm lạ,
hỏi.

“Nè nè tiểu hòa thượng, sao ngươi lại nói nhiều như vậy, ta muốn
kết giao với ai là việc của ta. Ta thấy ngươi rất hợp ý ta mới kết
giao chứ người muốn làm quen với bà cô đây phải xếp hàng từ kinh
thành nhá, toàn là thanh niên tài tuấn nha, khí chất hơn người đặc
biệt đều là thiên tài tu luyện được quốc gia trọng dụng. Ta bắt
chuyện với ai thì người đó phải tu đến bảy đời mới được.” Nàng
một bộ ta đây rất nổi tiếng bộ dáng, phi thường đáng yêu, lớn tiếng
mắng.

Chỉ qua hai ba dăm câu là đã lộ tẩy ra tính tình đại tiểu thư nhà
giàu. Hắn nghĩ chắc là tiểu thư con nhà nào ham chơi chạy trốn đến
đây. Một tiểu thư đi ra ngoài chơi cũng chả ba mẹ nào an tâm để nàng
đi một mình mà không có người chăm sóc, bảo vệ cả.

Hắn thấy thế liền tĩnh tâm, vận dụng thần thức quan sát xung quanh,
trong vòng trăm dặm gió, cây, ngọn cỏ rồi đến cả con giun đang bò
cũng không qua được thần thức hắn dò xét.

Tĩnh tâm một lúc hắn đã phát giác được hơi thở của hai tu sĩ cường
đại, nếu bọn họ không cố ý phát ra một tia khí tức thì hắn cũng
không thể biết nổi lai lịch của cô nàng này lại lớn đến như vậy.
Hắn nghĩ:

“Có lẽ những tu sĩ hộ vệ kia đã phát hiện ta dùng thần thức để
điều tra mà cố ý lô ra một tia khí tức, chắc là đang cảnh bảo mình
không được làm gì tổn hại đến cô nàng này đây. Khi không tự nhiên
rước đến một cục nợ thật là tức chết người mà…”

Hắn vừa suy tư vừa nhìn mặt nàng khiến nàng cảm thấy khó hiểu,
mình lớn lên rất xinh đẹp nha, hay là có gì đó dính trên mặt mình
mà mình không biết.

Nàng nghĩ ngợi đến đó thì khuôn mặt bỗng trở nên thẹn thùng, một
vùng ửng đỏ kiều diễm hiện lên làm cho nàng càng trở nên tuyệt mỹ.

Hắn nhìn vào cũng trở nên thất thần, ngượng quá mà quay mặt đi chỗ
khác, ho khan hai tiếng rồi đứng dậy, mới bước một bước mà đã biến
mất dưới chân trời.


Tuệ Không Hòa Thượng - Chương #1