Dị Năng Giả! Ngươi Là..!?


...Từ bây giờ tên nhân vật chính sẽ đổi thành Lê Thần( bởi vì thấy tên nhân
vật quá bình thường, vậy nên tác giả muốn đổi cái tên ngưu hơn). Truyện đang
trong quá trình vừa viết vừa sửa, còn mong người đọc châm chước...

Ngồi trên xe buýt, Lê Thần đeo tai nghe, nhắm mắt dựa vào cửa sổ, trang một bộ
cao lãnh hình tượng còn dẫn đến rất nhiều người nhìn.

“Chẳng lẽ ta hôm nay biến đẹp trai”hắn đắc ý sờ sờ cằm, chỉ là mấy ánh mắt này
thấy nó quái quái làm sao...

Xe buýt giờ cao điểm, càng ngày càng đông, cũng may Lê Thần chọn điểm vắng mà
lên xe, hiện tại hắn ngồi rung đùi nghe nhạc nhìn mấy bạn trẻ chen chúc, nội
tâm cười thầm “ tao niên a, còn quá non”. Trông bộ dáng vô cùng thiếu đánh.

“ Hừm, ai gọi điện?” Điện thoại bỗng tắt nhạc, rung rung, biểu thị có người
đang gọi đến. Nhìn màn hình có “ Thư ký” hai chữ, Lê Thần mỉm cười, ấn nghe.

“ Boss?” Đầu bên kia truyền đến giọng nữ, nói bằng tiếng anh.

“ Là ta, có chuyện gì không” Lê thần cũng dùng tiếng anh trả lời, đối với một
người tinh thông thế giới tất cả ngôn ngữ như hắn mà nói, quá dễ dàng.

“ Việc ngươi giao phó ta đã xử lý xong, còn một số vấn đề cần Boss ngươi tự
mình quyết định, ngươi bây giờ có rảnh không?”

“Nhanh như vậy?” Lê Thần ngạc nhiên: “ Ngươi biết mà, ta hôm nay phải đến
trường.

“Thật không hiểu nổi, ngươi đến trường để làm gì, dù sao...” đầu bên kia nói
đến một nửa thì ngừng, không biết tại sao.

“ haha, ta đang rảnh nhức cả trứng đây, không đến trường cũng không có việc gì
làm...” chết, lỡ mồm!

“ LeeSin(Lê Thần), ngươi đang rảnh lắm hả!?” giọng nói đầy sát khí tràn từ
trong điện thoại ra.

“ alo, yo, .. ngươi nói gì, ta nghe không rõ, sóng bên này yếu quá, có gì nói
sau a” Lê Thần chạy nhanh cúp máy. Làm một tên đại Boss, có việc thư ký làm,
không có việc làm thư ký , mơ tưởng Boss đi làm việc. Hắn hừ hừ tắt máy, lại
chuẩn bị nghe nhạc.

“ Ừm?” Lê Thần nheo mắt lại nhìn về phía đám đông trên xe. Ở góc độ của hắn
chỉ thấy một tên nam sinh đội mũ lưỡi trai tay mò xuống dưới mông của một nữ
sinh khác.Lê thần trong đầu bỗng nhiên hiện lên một bộ phim nổi tiếng thế giới
của Nhật:《 Tàu điện hentai》, không đúng, này là xe buýt hentai!

Nhưng sự tình cũng không giống như hắn đoán. Tên biến thái kia cũng không sờ
nắn gì mà hắn định lấy trộm cái ví. Bàn tay hắn chạm đến ,cái ví đột nhiên
biến mất, thay vào đó là một tờ giấy. Lê Thần con ngươi co rụt lại, hắn đã
biết đây không phải tên trộm bình thường, cái tên trộm này là một Esper hay
còn gọi là Dị năng giả( người nắm giữ năng lực siêu tự nhiên). Vì sao hắn chắc
chắn người kia là dị năng giả đâu, bởi vì sử dụng dị năng sẽ có năng lượng ba
động.

Lê Thần đứng lên, hắn muốn động thủ bắt giữ tên kia, không thể để một dị năng
giả tùy ý làm bậy được. Tên trộm thấy Lê Thần nhìn chằm chằm, biết mình bị
phát hiện liền thu tay lại, nhanh chân len ra cửa. Xe buýt quá đông làm hắn
không thể dùng năng lực, Lê Thần đành hô lên: “ Bắt tên đội mũ lưỡi trai lại,
hắn là ăn trộm”

Nhưng mà không ai để ý tên trộm mà tự tìm kiếm xem chính mình có mất thứ gì
không, thật là làm Lê Thần cạn lời. Các ngươi túm tên trộm lại không phải là
có thể lấy lại đồ sao, để hắn xuống xe thì làm thế nào.

Đúng lúc này cửa xe bật mở, tên trộm vội vàng lao xuống . Lê Thần vội vàng
chạy theo, chỉ sau tên kia vài giây, vậy mà tên kia đã chạy được hơn 10 mét.
Hắn cũng không vội vã đuổi theo, trên xe Lê Thần không có cách làm tên kia
nhưng xuống xe thì khác. Hắn giơ tay lên chỉ hướng tên kia, một luồng lôi điện
màu tím lấy vượt qua mắt thường tốc độ nhìn bắn vào tên trộm đang chạy làm hắn
tê liệt ngã xuống.

Người qua đường thấy có người đột nhiên ngã xuống liền xúm lại xung quanh chỉ
chỏ, còn có người lấy ra điện thoại định gọi cấp cứu.

“ Cho ngươi chạy” Lê Thần hừ lạnh, hắn cũng không giết tên kia chỉ điện cho tê
liệt một chút. Hắn từ từ bước đến, nhiều người vây quanh không có lối vào.
Người nào cũng tò mò xem xét xem tại sao người kia lại ngã xuống, cũng không
có ai nhìn thấy tia sấm sét kia bởi vì quá nhanh.

“ Interpol( cảnh sát quốc tế)làm việc , tất cả mọi người làm ơn tránh ra” Đột
nhiên một tiếng quát làm người vây xung quanh cả kinh, tự động tránh ra một
con đường cho người kia, mặc dù không biết có phải cảnh sát quốc tế thật
không.

Tất nhiên là không, bởi vì đó là Lê Thần. Hắn mặt không biểu cảm đi qua đám
người, từ trong hệ thống cửa hàng mua một chiếc còng số tám, còng lại tên trộm
tay. Diễn sao, phải diễn cho thật.

“ Người kia không biết phạm phải tội gì, vậy mà bị cảnh sát quốc tế truy bắt”

“ Cái này cảnh sát cũng quá trẻ a, không phải giả chứ?”

“ Đúng đấy, trẻ như vậy làm sao có thể là cảnh sát!?

“ Giả đi”

“ Chắc chắn là giả mạo”

“ Không ai để ý áo của cái cảnh sát này ư? Dù sao ta thấy thật phong cách”

Tuy rằng ai cũng nghi vấn Lê Thần là giả trang cảnh sát, bởi vì hắn nhìn quá
trẻ, hai mươi tuổi nhưng mà Lê Thần vẫn trông như mười bảy, mười tám nhưng mà
cũng không có người đi lên chất vấn .Súng bắn chim đầu đàn, ai biết người ta
có phải hay không thiên tài, hay là nhìn đặc biệt trẻ tuổi, dù sao là không ai
muốn dẫn đầu.

Đúng lúc này một người mặc comple màu đen, đeo kính đen đi tới, trông cách ăn
mặc rất giống mấy cơ quan chính phủ bí mật trong phim mỹ. Hắn đi vào giữa đám
đông, giơ lên một tấm thẻ thân phận, đối với người xung quanh nói: “ Ta là
người của Cục giám sát và điều tra sự kiện thần bí Liên Bang, mời mọi người
ngay lập tức giải tán, nếu không sẽ bị nhận đồng là cản trở người thi hành
công vụ”

Mọi người thấy thế đành phải giải tán, dù sao ai cũng không muốn gặp rắc rối,
nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện. Người áo đen nhìn mọi người tản đi
, quay đầu chỉ chỉ tên trộm nói với Lê Thần: “ Rất cảm ơn ngươi đã giúp chúng
ta bắt lấy người này, ta thấy ngươi cũng giống hắn, là một người có năng lực
đặc biệt đi , vì vậy mời ngươi theo ta về cục điều tra hỗ trợ làm một chút báo
cáo.”

Người áo đen này vừa nãy cũng ở trên xe buýt cùng Lê Thần, hắn thấy người mình
giám sát, chính là tên trộm chạy xuống xe liền đuổi theo, vừa lúc thấy được Lê
Thần bắt trộm một màn, hắn không vội vã tiến lên mà đứng từ xa quan sát Lê
Thần hành động. Nhìn thấy Lê Thần không biết từ đâu móc ra một cái còng hắn
liền càng thêm khẳng định, thanh niên này là người có năng lực đặc cũng chính
là Dị năng giả. Mà theo như tin tức hắn có thì khu vực này cũng không còn dị
năng giả nào khác, như vậy cần thiết mang người này về tra rõ thân phận.

Nếu Lê Thần là người bình thường mà nói, gặp tình huống này chắc chắn sẽ sợ
hãi cái gọi là “ cơ quan” mà đi theo người áo đen làm cái gì ‘báo cáo’, nhưng
mà hắn cũng không phải người bình thường.

“ Ngươi muốn bắt ta?” Lê Thần rất bình tĩnh rút lấy đồ mà tên trộm cầm rồi mới
xoay người đứng lên nhìn người áo đen , lạnh nhạt hỏi: “ dựa vào cái gì? Ta
chỉ bắt trộm, cũng không làm điều gì sai.”

Người kia thấy Lê Thần cũng không giống những người khác, nghe thấy hắn đến từ
tổ chức đặc biệt liền nói gì nghe đấy hoặc là kháng cự không muốn đi, làm hắn
khá ngạc nhiên nhưng vẫn nghêm túc giảng giải: “ Bất kỳ người nào có hành vi
sử dụng năng lực đặc biệt bất hợp pháp đều cần thiết điều tra rõ ràng, mặc dù
ngươi vừa nãy là làm điều tốt nhưng là ngươi cũng sử dụng năng lực gây thương
tích đối với người khác, vì vậy người cần hợp tác với ta làm điều tra báo
cáo.”

Tên trộm nằm trên mặt đất khóc ròng “uy,các ngươi để ý ta một chút a, ta bị
điện giật không đứng lên được”. Nhưng mà không ai để ý đến hắn.

“ Tuy rằng rất coi trọng tinh thần làm việc của ngươi, nhưng mà ta nghĩ là
không cần thiết” Lê Thần vỗ vỗ vai người áo đen, rút ra một tấm thẻ từ ví đưa
cho hắn.

Người kia thấy Lê Thần hành động như vậy, mày nhăn lại, hắn cũng muốn nhìn xem
người thanh niên này định cho hắn cái gì. Chẳng lẽ hối lộ? Không đúng nha, hối
lộ không cần thiết đưa cả thẻ ngân hàng đi!? Nhìn trên tay tấm thẻ, màu đen,
có một chữ S màu đỏ ở bên trái, trông khá quen mắt. Logo chìm là trái đất bên
dưới có hai nhánh lúa đan chéo.

“ Là...không thể nào!!? Chẳng lẽ ngươi là...!?” Nghĩ đến thân phận thanh niên
trước mặt , người áo đen tay run một cái suýt làm rơi cái thẻ.

“ Đúng” Lê Thần bình tĩnh trả lời.

Tấm thẻ này không thể làm giả, hắn còn mang theo máy xác nhận đây. Biết được
Lê Thần là ai sau, hắn đứng nghiêm , giơ tay đặt trên đầu, hơi cúi người hô:

“Chào thủ trưởng”


Tử Vong Tài Xế - Chương #7