Mà phía sau cửa Lê Thành lúc này cảm xúc cũng không bình tĩnh. Kiếp trước hắn
không có em gái, nhưng kiếp này có!
Mười năm trước, cha mẹ hai người không may mất đi trong chiến tranh thế giới
lần thứ tư, hắn cùng em gái được đưa vào cô nhi viện Hà Thành.
Bảo Hân từ bé phấn điêu ngọc trạc, ngoan ngoãn dễ thương, hơn nữa tính cách
nhu nhược, làm người muốn che chở nàng. Cũng chính là vì như vậy, mấy đứa bé
trai trong cô nhi viện hay bắt nạt Bảo Hân, muốn làm nữ hài chú ý.
Còn Lê Thành, làm ca ca, em gái bị bắt nạt, tất nhiên phải đứng ra bảo vệ. Hắn
trong lòng nghĩ
“ Bảo Hân là của ta, các ngươi quấn quýt cái gì, muốn đụng nàng phải bước qua
xác ta trước”. Không thể không nói, Lê Thành còn nhỏ đã có muội khống* thuộc
tính. Thế là bảo vệ chiến nổi lên, Lê Thành đánh từ nam cô nhi viện đến bắc cô
nhi viện, một tuần bị thương không biết bao nhiêu lần, Bảo Hân thấy ca ca bị
thương, khóc thút thít như con mèo nhỏ.
Cho đến một ngày, một đôi vợ chồng đến cô nhi viện, họ muốn nhận nuôi một bé
gái. Các ngươi đoán không sai, đôi vợ chồng này muốn nhận người, chính là em
gái hắn, Lê Bảo Hân. Hơn nữa chỉ muốn nhận một mình nàng, còn hắn cái này nhân
được “Cô nhi viện cách đấu vương” danh hiệu, ha hả, xin lỗi.
Bảo Hân còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, nàng không biết người lớn bàn tính chuyện
gì, nhưng Bảo Hân biết mình phải rời xa ca ca, không được ở chung, với hắn,
không thể đi sau lưng kéo góc áo hắn mỗi ngày ,không thể ôm hắn ngủ mỗi đêm,
nàng khóc, khóc rất thương tâm, kiên định không muốn rời đi cô nhi viện, rời
đi ca ca.
Bảo Hân còn nhỏ, nàng không hiểu chuyện, nhưng Lê Thành hiểu. Nói thật sự,
hoàn cảnh cô nhi viên không được coi là tốt. Mấy nghìn đứa trẻ ở chung một
chỗ, có thể tốt đến nơi nào. Cho dù quốc gia có quan tâm đến cô nhi đi chăng
nữa, thì có thể làm đến mức nào!? Nhưng thật ra muốn nhận nuôi cô nhi chiến
tranh như hắn với Bảo Hân thật sự không đơn giản, muốn có điều kiện tốt, thu
nhập ổn định, hoàn cảnh sống tốt đẹp không nói, còn hồ sơ lý lịch, tiền án
tiền sự, tính cách người nhận nuôi,...hơn nữa, trong thời gian đầu ở chung sẽ
có người giám sát quan tâm, mấy điều này đều cần cơ quan chuyên môn làm rõ
ràng. Đây là quốc gia đền bù cho cô nhi chiến tranh. Bởi vậy hắn không cần lo
lắng Bảo Hân có hay không gặp phải vấn đề, điều hắn cần làm là khuyên nàng
tiếp nhận, cho dù tim như đao cắt.
Bảo Hân thực ngoan, nàng rất nghe ca ca, Bảo Hân đi rồi!
Nhưng không cần lo lắng, nàng hứa mỗi tuần một lần đến xem hắn. Lê Thành đợi,
thực mau, hai người gặp lại.
Mỗi tuần một lần!
Mỗi tháng một lần...
Ba tháng một lần...
Sau đó, không còn sau đó! Bảo Hân không đến, nhưng mỗi ngày Lê Thành vẫn chờ
trước cổng cô nhi viện, hắn lo lắng nàng có phải hay không có chuyện quan
trọng, có hay không bị ốm, có hay không gặp rắc rối. Hắn tìm viện trưởng muốn
phương thức liên lạc, nhưng chỉ nhận được câu trả lời rằng nàng cuộc sống rất
tốt, rằng hắn không cần lo lắng, như vậy , là đủ rồi!
Mười sáu tuổi, Lê Thành phải rời khỏi cô nhi viện, cho đến lúc này hắn vẫn
không gặp lại được Bảo Hân. Quốc gia đôi với hắn hay là vẫn rất quan tâm, giúp
hắn tìm việc, giúp hắn tìm phòng, Lê Thành vừa đi làm, vừa đi học, hắn có thể
nuôi sống bản thân.
Mười tám tuổi, vừa vào đại học năm nhất, một tin tức trấn động cả nước được
đăng trên báo Vietnews, Trần Lập Hành, chủ tịch Hanks Industry hào phóng ra
tay mua một hòn đảo nhỏ tặng con gái Trần Bảo Hân nhân ngày sinh nhật, Đại
Việt chấn kinh, Thế giới chấn kinh. Bài viết kèm theo hình ảnh Trần Bảo Hân,
mặc dù là chụp nghiêng nhưng hắn làm sao có thể không nhận ra!
Cái này còn cần giải thích cái gì, Lê Thành nhìn thấy tin tức này cũng đã
hiểu, hắn không trách nàng cũng không có quyền trách nàng nên hắn cũng không
quyết định liên hệ, hắn bây giờ sẽ là Lê Thành, cô nhi một con, không thân,
không thích, người bình thường.Ký ức dừng tại đây!
Đứng bên cửa sổ nhìn chiếc siêu xe ferrari màu đỏ đi xa, Lê Thành trong lòng
ngổn ngang. Bao nhiêu năm, nàng cũng đã lớn như vậy, hơn nữa càng xinh đẹp đến
làm người khó thở. Nhưng nếu đã lựa chọn quên vậy còn quay lại làm gì, ai đúng
ai sai đã không còn quan trọng nữa. Điều quan trọng là bây giờ mỗi người đều
có cuộc sống riêng, ai xen vào ai đều không tốt.
Không tốt cái rắm! Đối với hắn bây giờ mà nói, bất kể ngươi là ai, cảnh ra
sao, trâu bò như thế nào đều là mây bay. Thế giới này từ trước đến nay vẫn
chưa bao giờ thay đổi, nói chuyện vẫn phải xem ai nắm đấm lớn. Tay mang hệ
thống, Lê Thành bây giờ chưa bao giờ sợ ai! Lê Thành chỉ không muốn làm Bảo
Hân khó xử mà thôi, dù sao nếu nàng bây giờ đột nhiên toát ra một cái anh trai
thì gia đình nàng sẽ nghĩ như thế nào. Tính, chuyện đâu còn có đó.Hừ hừ ca
khúc, Lê Thành lại xách cặp ra cửa.
Nhân tiện nói đến hệ thống, Lê Thành tác giả xuyên qua cũng mang theo hệ
thống, thêm Lê Thành Nvc hệ thống, hai cái hệ thống ý thức đâm nhau chết, cuối
cùng dung hợp hệ thống lấy Lê Thành ý thức là chủ. Nói cách khác hắn có quyền
sử dụng tất cả công năng của hệ thống. Trâu bò không trâu bò? Phải gọi là Thần
bò, Siêu Thần bò.
Dung hợp sau bảng nhân vật là
Boss: Lê Thành
Tuổi: Mãi mãi 20 tuổi thanh xuân mỹ thiếu niên.
Đẳng cấp:lv1(2.530.000/10000exp)
-Khí lv1-9
Points: 50.060.000
Năng lực: Lôi điện khống chế( xuất sứ từ thế giới To aru majutsu no Index,
Mikasa mikoto),
Véc tơ thao túng( xuất sứ từ thế giới To aru majutsu no Index, Accellerator)
Khai phá não bộ: Lv5(90%)
Kỹ năng: Ngôn ngữ tinh thông( hiểu biết đọc và viết tất cả ngôn ngữ trên trái
đất) , Siêu thần kỹ năng lái xe( lái phi thuyền không gian chỉ là chuyện nhỏ).
Nhìn số exp và số point có vẻ như rất nhiều nhưng mà đó là Lê Thành dùng mạng
đổi lấy, một trận chiến tiêu diệt mười mấy cái gia tộc, thay đổi cách cục cả
châu Âu lẫn châu Mỹ, nhiều exp như thế đại biểu cho sự kiện hắn làm lớn bao
nhiêu, mà theo định lý' biến đổi sinh năng lượng 'của hệ thống thì nó sẽ hấp
thu năng lượng đó làm số point dâng lên.
Có thể từ định lý của hệ thống suy ra rằng Lê Thành bất kể làm điều gì thì
cũng sẽ sinh ra năng lượng, năng lượng sinh ra nhiều hay ít phụ thuộc vào việc
hắn làm gây ra ảnh hưởng lớn hay nhỏ.
Từ lúc biết được điều này Lê Thành chỉ có thể nói đây là cái bug. Không quản
hắn đi làm cái gì đều có thể được point nhưng exp thì cần làm nhiệm vụ mới có
vậy nên Lê Thành để hệ thống xoát ra vô số nhiệm vụ chờ lúc rảnh rỗi mới xem
xét.
Còn một số công năng nữa mà Lê Thành chưa kịp dùng, ví dụ như quay số , ăn
trộm, ... mà hắn yêu thích nhất đó là Xuyên qua. Xuyên qua Anime, manga, tiểu
thuyết,điện ảnh, vô số thế giới, vố số mỹ nữ, hắc hắc...Nghĩ đến mà chảy nước
miếng.
Làm một cái nửa otaku, waifu mới là Lê Thành chân ái. Nhưng bây giờ còn chưa
được, thế giới này còn một số chuyện cần hắn đi giải quyết. Nghĩ đến đó, ánh
mắt Lê Thành lại biến thành mắt cá chết, mặt không biểu cảm tiếp tục đi về
phía trước, không ai biết hắn nghĩ đến điều gì.
Bây giờ mới là bắt đầu!