Người đăng: zip94cute
Sau khi Tiêu Sơn bộc lộ ra thực lực của mình thì đám người Tiêu gia giống như
bắt được vàng vậy, cả ngày cười lớn không dứt. Nhưng hiển nhiên bọn họ cũng
cấm đem truyện này đồn đại ra ngoài, trong tộc có một thiên tài như vậy sản
sinh không thể không nói là chuyện cực tốt. Nhưng nếu như thiên tài như vậy sẽ
rất dễ bị các thế lực biết được sẽ ngay lập tức bóp chết trong trứng nước.
Hiển nhiên bất cứ gia tộc nào đều không hy vọng chuyện này xảy ra rồi.
Đại trưởng lão thì mặt mũi hớn hở dù sao chuyện này cũng đã thành như vậy. Dù
sao mối làm ăn này trăm lợi mà không có một hại cứ sao lão không làm. Dù sao
mất đi một tôn nữ nhưng lại đổi được một tôn nữ tế (cháu rể) là một tứ phẩm
luyện dược đúng là lời lớn a. Lão suy nghĩ một chút về vấn đề này bất kế dù
chuyện gì đi nữa thì cũng không thể để cho hai đứa gọi là gắn kết chặt chẽ.
Đại trưởng lão bắt đầu tính toán kế hoạch. Lão nhân này nhất quyết phải giữ
lấy Tiêu Sơn làm nơi ở dựa dẫm như vậy phải xúc tuyến cái gọi là kế hoạch. Để
có thể giữ được Tiêu Sơn có mấy khả năng như sau. Thứ nhất đó chính là Tiêu
Ngọc không khôi phục được đan điền. Thứ hai đó chính là Tiêu Ngọc khôi phục
đan điền nhưng trong vòng ba năm không có thực lực đạt được đến cấp bậc đấu
sư. Thứ ba là xúc tiến tình cảm của hai đứa để hai đứa bababa nhau nhanh chóng
sinh ra một bảo bảo.
Theo trường hợp thứ nhất cũng có khả năng ra tay nhưng đại trưởng lão tuyệt
đối không làm được. Hơn nữa với ánh mắt chắc chắn, kiên nghị của Tiêu Sơn quả
thực đại trưởng lão sợ hắn có tám thành có thể chữa khỏi đan điền cho Tiêu
Ngọc mà đại trưởng lão tuyệt đối với Tiêu Ngọc không hạ thủ được như vậy chỉ
có cách thứ hai và thứ ba thôi.
Cách thứ hai là chính là để cho Tiêu Ngọc khôi phục đan điền nhưng không đạt
đến thực lực của đấu sư. Như vậy cách này có thể khả thi một chút chỉ cần để
cho Tiêu Ngọc không cố gắng như vậy không lên đấu sư cũng có khả năng. Nhưng
đại trưởng lão lại sợ với đan dược của Tiêu Sơn thì không lên cũng khó. Dù
mình có ra tay hắn là luyện dược sư chẳng lẽ không nhận thấy. Cách này thành
công cũng không lớn.
Cách thứ ba xúc tiến tình cảm để cho Tiêu Sơn bababa tôn nữ của lão như vậy
sau khi gạo nấu thành cơm rồi, hơn nữa lại để cho Tiêu Ngọc mang thai bảo bảo.
Mặc dù cách này có ti tiện và vô sỉ một chút nhưng quả thực thành công rất
cao. Khả năng nhận ra thiên tài hay không của đại trưởng lão cực kém nhưng nếu
như nhìn về cách làm người thì hắn tuyệt đối tin tưởng Tiêu Sơn là loại người
gì. Thế nên suy nghĩ đi suy nghĩ lại cách này thành công cao nhất. Nếu như
không được lão sẽ lén lén bỏ xuân dược cực mạnh cho hai đứa ăn đến lúc đó còn
sợ lão không có bảo bảo bế sao.
Đại trưởng lão nghĩ đến đây càng ngày càng đắc ý, mặt mũi mừng rỡ thi thoảng
đứng ở giữa sân đều cười lớn. Mấy người làm thuê lúc này đều nhìn về phía đại
trưởng lão với con mắt tò mò. Đại trưởng lão đỏ mắt cúi đầu ho nhẹ. Nhưng lão
nhân này vuốt vuốt râu thầm tự khen: "Lão phu thật là thông minh a! Cứ như vậy
tôn nữ ta có một bảo bảo mà ta lại có thêm một tôn nữ tế làm luyện dược sư a!"
Đại trưởng lão luôn gật đầu khâm phục về kế hoạch vô cùng cao siêu của mình.
Tam trưởng lão lúc này trong nhà mặt như xám tro. Vẻ mặt nhìn về phía mấy
người. Trong đó có ba người một trung niên nhân mặc một bộ đồ màu lam, một
thiếu phụ mặc một bộ đồ màu đỏ, một thiếu nữ mặc một bộ đồ màu hồng. Tam
trưởng lão lúc này vỗ đét vào mặt bàn một cái: "Cái tên đại trưởng lão đúng là
chó ngáp phải ruổi a! Tự nhiên lại kiếm được tôn nữ tế lại là một luyện dược
sư tứ phẩm. Ài..."
Tam trưởng lão nháy mắt nhìn về phía mấy người này sau đó thở dài nói: "Mị
Nhi, ngươi làm sao mà để mất hắn a! Tốt rồi giờ chẳng khác là may áo cho người
a! Ngươi có biết một tứ phẩm luyện dược sư ý nghĩa gì hay không. Mới có mười
năm tuổi đã là tứ phẩm luyện dược sư. Thực sự mà nói hắn tuyệt đối chính là
toàn bộ Gia Mã đế quốc chính là thiên tài trong thiên tài. Ngay cả Liễu Linh
đệ tử chính thất của đan vương Cổ Hà cũng không sánh bằng. Người này sau này
tuyệt đối tiềm lực không kém Cổ Hà. Muốn vượt qua Cổ Hà tuyệt đối chỉ là vấn
đề thời gian. Xem ngươi đã làm gì này Mị Nhi... Ài..." Tam trưởng lão giọng
trách mắng.
Thiếu nữ đứng đó hoàn toàn đầu hơi cúi thấp xuống, hai khóe mắt từ từ rơi
xuống nước mắt. Thấy thế thiếu phụ vỗ về an ủi. Nàng liếc mắt nhìn về phía tam
trưởng lão đang ngồi đó nói: "Phụ thân người cũng không thể nói với Mị Nhi như
vậy a! Mị Nhi nhưng đã chịu đủ khổ cực. Dù sao bây giờ nó cũng là thiên tài so
ra cũng đâu kém là bao a..."
"Câm miệng!" Tam trưởng lão đập bàn phát ra một tiếng khá lớn. Ngón tay run
run chỉ về phía thiếu phụ nói: "ngươi còn không câm miệng cho ta. Ngươi thử
nghĩ xem nếu như hắn hiện nay đã là tứ phẩm luyện dược. Mười năm tuổi tứ phẩm
luyện dược sư đấy. Sau này nếu như hắn trở thành thất phẩm, bắt phẩm thì sao
nào!? Đến lúc đó ai hơn ai kém thì biết. Chẳng lẽ ngươi không biết luyện dược
sư lợi hại đến mức nào à? Nếu như hắn trở thành thất phẩm luyện dược sư đến
lúc đó đừng nói là đấu hoảng ngay cả đấu tông đều hy vọng thiếu luyện dược mộ
cái nhân tình a..."
Thiếu phụ khó chịu nói ra: "Ta đương nhiên là biết! Nhưng mà đó chính là
chuyện sau này a! Nhưng hắn phát triển còn cần thời gian dù sao thiên tài
không phải cũng rất dễ chết sao?"
"Im!" Tam trưởng lão bực tực nói: "Chí ít bây giờ tiềm lực của hắn đủ chúng ta
đầu tư a!" Sau đó lão khe khẽ thở dài: "Xem ra chúng ta vẫn đánh giá thấp tên
này. Thôi, thôi... chuyện này cũng đã là như vậy! Sau này chúng ta hãy tận lực
giao hảo với hắn là được!"...
Hai ngày trôi qua, ngày đấu khí các mở ra cũng đã tới...
Trên lầu các có một tấm bài biển cực lớn, ba chữ “Đấu khí các ”hiện ra vẻ cổ
lão uy nghiêm, bài biển thoáng có chút màu vàng son, trên đó còn hiện ra chút
bụi đất, thể hiện đã trải qua bao năm tháng tang thương.
Lầu các này, là nơi quan trọng nhất của Tiêu gia : Đấu khí các.
Gia tộc suốt mấy trăm nay qua đã tìm kiếm được vô số bộ công pháp, toàn bộ đều
được lưu trữ ở đây, mà những công pháp này chính là những bảo bối chứng minh
cho địa vị của Tiêu gia hôm nay.
Trong gia tộc, quan trọng nhất là địa phương này, cho nên phòng thủ vô cùng
nghiêm ngặt, ngày thường cơ bản đây là cấm địa, chính cả tộc nhân cũng cấm
không được tự ý đi vào, chỉ có sau khi cử hành nghi thức thành nhân, lúc đó
nơi này mới tạm thời mở ra một thời gian.
Tiêu Sơn khoanh tay lại hắn cảm nhận được trung quanh có khá nhiều hộ vệ.
Những hộ vệ này hầu như lấp trong tối. Một số người thực lực khá cao cũng đã
đạt đến đấu sư cửu tinh cấp bậc. Hình như cũng có một số cố khí thể so với
Tiêu Chiến còn mạnh hơn. Đây rõ ràng là mặt sau của Tiêu gia cũng không giống
như nó biểu hiện ra như thế.
Tại nơi lầu các hẻo lánh, vắng vẻ này, Tiêu Sơn còn có thể nhận thấy được một
vài đạo hơi thở cường đại, xem ra Gia tộc với Đấu khí các này, quả thực vô
cùng trọng thị. Khóe miệng của Tiêu Sơn đảo quanh một chút. Mỗi nơi hắn dừng
lại hắn đều quan sát lâu một chút đều là nơi cảnh vệ của mấy người này. Tiêu
Sơn khe khẽ nhếch miệng vô cùng thỏa mãn.
“Quy củ khi tiến vào Đấu khí các ta đã nói qua rất nhiều lần, bây giờ cũng
không cần nhắc lại nữa, tóm lại, tiến vào trong đấu khí các, mỗi người có thể
ở đó trong vòng hai canh giờ là phải đi ra! Còn nữa, mỗi người không thể...
cầm nhiều loại, nếu có người muốn giấu trộm công pháp, nếu bị phát hiện sẽ bị
tước bỏ tư cách học đấu khí công pháp đã đạt được, cho nên các ngươi hãy chú
ý!”
Đứng ở phía trên đài cao, Tiêu Chiến ánh mắt oai nghiêm nhìn về một nhóm nam
tử nữ tử ở phía dưới, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Rõ !” đông đảo thiếu niên hưng phấn lớn tiếng trả lời, ánh mắt nóng bỏng nhìn
lầu các to lớn kia. Nếu có thể học tốt một loại công pháp đấu khí, là làm cho
chính mình có thể vượt lên trên người khác, điều này chính là điều mà tất cả
tộc nhân... mong chờ trong lòng nhất.
“Nếu tất cả đều nhớ quy định rồi, thì bắt đầu đi !”
Tiêu Chiến hài lòng gật đầu, từng bước lùi ra phía sau, hiện ra một chiệc cột
đá to lớn đứng sừng sững trước đại môn. Hai bên cột, cách chừng một thước là
hai bệ đá, trên mỗi bệ đều có gắn một viên thủy tinh cầu trong suốt.
Phất phất tay, phía sau hai vị hộ vệ vang lên những tiếng kèn kẹt trầm muộn,
chậm rãi mở cự môn màu đen ra.
“Khi phán đoán thuộc tính của bản thân rồi, mà khi tiến vào trong đó phải nhớ
kĩ, sau khi tiến vào, dựa theo thuộc tính của bản thân mà đi vào thông đạo cho
đúng, không được đi nhầm !” Gật đầu, Tiêu Chiến quay về phía đám người nói, ý
bảo có thể bắt đầu.
Nhìn Tiêu Chiến gật đầu, gã thanh niên đi đầu vẻ mặt đầy hưng phấn đi tới, hai
tay sờ sờ trên thủy tinh cầu, một luồng sáng màu xanh nhạt phóng ra.
“Phong thuộc tính, được, đi vào thôi!” Hờ hững liếc mắt nhìn thủy tinh cầu một
cái, Tiêu Chiến gật đầu cười nói.
Có người dẫn đầu vào, nhất thời mọi người dưới đài không ngừng được, cả đám
vội vàng kéo tới, tại thủy tinh cầu tìm ra thuộc tính của bản thân, đấu khí
các.
Tiêu Sơn lúc này cũng bước tới. Hắn lúc này không để ý có mấy người phía sau
để ý hắn. Một người là Tiêu Viêm, một người là Tiêu Huân Nhi, một người là
Tiêu An, một người là Tiêu Tuyết Nhi cùng với một người khác là Tiêu Mị. Tiêu
Sơn tiến về phía Tiêu Chiến. Thấy vậy Tiêu Chiến mỉm cười nhìn về phía hắn.
Tiêu Sơn nhẹ nhàng đặt tay lên quả cầu, bàn tay của hắn thiên hà nguyên lực từ
từ điều động một chút. Đột nhiên quả cầu sáng lên rực rỡ. Ngay lập tức quả cầu
phát ra hai màu ánh sáng. Một màu đỏ rực như lửa, một màu khác là xanh thẳm
như nước biển.
Mọi người ở đây đều bị ánh sáng hắn truyền vào mà che mắt. Tiêu Chiến kinh hãi
lẩm bẩm khá lớn: "Sao có thể như vậy nhỉ!? Sao lại là thủy hỏa hai thuộc tính
nhỉ!?" Tiêu Chiến nhìn trên quả cầu phát ra hai ánh áng. Màu đỏ rực chiếm rõ
ràng nhiều hơn so với màu lam.
Tiêu Sơn bỏ tay ra ánh sáng ngay lập tức từ từ phai nhạt xuống. May mắn là hắn
khả năng không chế rất tốt nên quả cầu không có chút nào hư hại cả. Tiêu Chiến
gật đầu nói: "Được rồi vào đi!" Tiếu Sơn mỉm cười gật đầu. Hắn tiến về phía
bên trong.
Hắn lúc này đi qua đại trương lão. Đột nhiên đại trưởng lão lên tiếng ho khan
sau đó vẫy vẫy tay với hắn. Tiêu Sơn nhíu mày nhưng cũng đi đến. Đại trưởng
lão khe khẽ nói vào tai hắn: "Hỏa đạo con đường thứ ba, phòng năm mươi ba.”
Tiêu Sơn cười khổ thì ra lão nhân này muốn hối lộ mình a. Đây là ý gì nhỉ!?
Tiêu Viêm lúc này cũng tiến lên. Bàn tay hắn đặt trên thủy tinh cầu, hồng
quang nóng cháy so với mọi người lần trước đây còn muốn rực rỡ hơn, hỏa thuộc
tính.
Tiêu Chiến đã sớm biết thuộc tính của con mình, cho nên cũng không có gì biểu
hiện ra mặt, sau đó có chút gật đầu, ánh mắt đột nhiên quét rất nhanh ra xung
quanh, sau đó lặng lẽ bước tới từng bước, ho khẽ một tiếng, làm bộ cúi xuống
một chút, âm thanh khe khẽ truyền ra:” Hỏa đạo con đường thứ ba, phòng bốn
mươi ba.”
Tiêu Sơn nghe thấy vậy xì một tiếng sau đó tiếp tục bước vào bên trong.
Lúc này đến lượt Tiêu Huân Nhi. Huân Nhi nhìn thủy tinh cầu bóng loáng kia,
chần chờ một chút, liền có chút lắc đầu bất đắc dĩ, ngón tay khe khẽ điểm lên
trên. Khi Huân Nhi chạm lên trên, thủy tinh cầu đột nhiên hơi trầm xuống rồi
ngay lập tức hỏa hồng bừng lên, dĩ nhiên cũng giống như mọi người nhưng thủy
tinh cầu lại như một hỏa cầu nóng cháy và sáng chói mắt.
Có chút rung động nhìn thủy tinh cầu hóa thành như một hỏa cầu, hỏa cầu chỉ
tồn tại trong chốc lát, đợi đến sau khi Huân Nhi rút tay lại, mới từ từ tiêu
biến, từng đạo khe nhỏ bé đã lan khắp thủy tinh cầu.
Cười khổ nhìn thủy tinh cầu bị bể tan tành, Tiêu Chiến bất đắc dĩ thở dài một
hơi, ánh mắt mang theo một chút ý vị khó hiểu nhìn Huân Nhi, khoát tay nói :
“Vào đi thôi !”
Tiêu Sơn nhếch miệng cười lên tiếng nói: "Nếu như làm vỡ quả cầu kia thì ai mà
chả làm được!? Khả năng khống chế đúng là đứa trẻ lên ba cũng không bằng.
Không hiểu cô luyện tập thế nào nữa!?" Tiêu Sơn nhún nhún vai, vẻ mặt coi
thường khinh bỉ nhìn về phía sau.
Tiêu Huân Nhi thấy hắn nói chuyện như vậy thì bĩu mỗi hừ nhẹ.
Tiêu Viêm lúc này đột nhiên có một giọng nói liên lạc với hắn: “Sách sách, hỏa
thân thể thật tinh thuần, bất quá trong cơ thể lại không có mộc thuộc tính,
nếu không quả thật là một luyện dược sư trời sinh.”
Tiêu Viêm hít một hơi sau đó lên tiếng hỏi: "Sư phụ ta thật sự không hiểu!?
Tiêu Sơn hắn rõ ràng thể chất lại có hai hệ thủy hỏa. Thể chất này tả quả thực
chưa từng thấy bao giờ. Hơn nữa luyện dược sư không phải là thể chất hỏa hệ
xen vào một tia mộc hệ sao!?"
Âm thanh khàn khãn của lão nhân liên lạc với hắn: "Việc này vi sư cũng không
biết! Người thảy quả thật kỳ lạ rõ ràng thân thể lại có hai thuộc tính. Từ
trước đến nay thân thể có hai thuộc tính vi sư cũng biết nhiều như phong lôi
thuộc tính, hỏa phong thuộc tính... Nhưng quả thực thân thể lại tồn tại hai
loại thể chất thủy hỏa đúng là quái thai mà..."
Tiêu Viêm nghe thấy thế giật mình hỏi: "Tại sao vậy!?"
Âm thanh khàn khàn đáp lại: "Từ trước đến nay loại thể chất này vô cùng hiếm
khó. Hơn nữa người có thể chất này đều không thể sống lâu. Thủy và hỏa là hai
loại năng lượng cực kỳ xung khắc nhau. Khi chúng va chạm ngươi có thể hiểu
được chuyện gì xảy ra chứ? Chính là bạo thể mà chết! Đúng là quái thai mà!" Âm
thanh khàn khàn kia mang theo một tia cảm giác vô cùng khó hiểu.
Tiêu Viêm sau đó lại hỏi: "Sư phụ, trên người hắn thực sự không có dị hỏa
sao!?"
Âm thanh khàn khàn đáp ra: "Vi sư đã nói rồi! Trên người hắn không có dị hỏa.
Mặc dù đối mặt với hắn bạch linh cốt hỏa của ta đều có hướng về kim sắc hỏa
của hắn hướng thần phục. Nhưng ta thực sự đó không phải là dị hỏa. Dị hỏa
thường có mùi đặc trưng. Mỗi một loại dị hỏa đều sẽ có sự liên kết cùng nhau.
Ngươi không hiểu được đâu tiểu Viêm tử. Hơn nữa dù hắn có dị hỏa thì sao chứ?
Ngươi suy nghĩ một chút đừng đằng sau hắn chắc chắn là một người nào đó ngay
cả vi sư cũng không chọc được a!?"
Nghe thấy thế sắc mặt Tiêu Viêm trở nên vô cùng ảm đạm. Hắn thở dài. Bất chợt
một âm thanh bên cạnh hắn lên tiếng nói: "Tiêu Viêm ca ca chúng ta còn là vào
đi thôi!"
Tiêu Viêm gật đầu: "Ân" Trong lòng khổ sở gật đầu, Tiêu Viêm đi tới bên cạnh
Huân Nhi, bất đắc dĩ nhún vai, rồi xoay người hướng về trong đấu khí các bước
đi.
Nhìn hai người sóng vai hướng về đấu khí các, lại cúi đầu nhìn thoáng qua thủy
tinh cầu bị vỡ làm mấy miếng, Tiêu Chiến sờ sờ vài mảnh, lẩm bẩm nói :” Ai,
thật sự là quá... cường hãn, cô bé Huân Nhi này, không chỉ tính tình tốt,
người cũng xinh đẹp, bối cảnh lại càng kinh khủng, so với... Nạp Lan Yên Nhiên
tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu Viêm Nhi mà có thể lấy được người vợ như
thế, thật là tốt biết bao...”
Nói xong, Tiêu Chiến lại tự giễu lắc đầu, vì chính suy nghĩ này của mình mà
cảm thấy bất đắc dĩ.
Trong lúc đó, Tiêu Chiến tự nhiên là không phát hiện ra khi hắn nói điều đó,
Huân Nhi đang sắp bước vào đấu khí các Tiêu Huân Nhi chỉ khe khẽ thở dài ra.
Thiếu nữ nhìn về phía trước con đường tối. Không biết nàng đang suy nghĩ cái
gì.
Bước qua đại môn đen bóng, ánh sáng u ám, ánh sáng nhu hòa từ những viên hỏa
châu gắn hai bên vách tường phát ra, đem chiếu sáng thêm những phần lầu các âm
u, yên tĩnh.
Tiến vào lầu các, mấy cái thông đạo rộng mở hiện ra trước mắt, tại phía trước
mỗi cái thông đạo...đều hiện ra các chữ to ghi rõ các loại thuộc tính. Tiêu
Sơn mỉm cười nhìn về phía thủy đạo mà bước tới. Hắn liên tục di chuyển vào
phía bên trong. Mọi người thấy được Tiêu Sơn bước về phía bên trong thì đều có
chút ngạc nhiên bởi vì hắn thể chất không phải hỏa thuộc tính sao? Cớ sao lại
đi về phía này. Mọi người đều nhìn về phía hắn với ánh mắt vô cùng tò mò.
Tiêu Sơn để mặc những ánh mắt tò mò hắn vẫn bước vào phía bên trong. Phía bên
trong lại phân ra năm con đường nhỏ, Tiêu Sơn mỉm cười tiến về phía con đường
bên trong. Tiến vào tiểu thông đạo nhưng lại có cảm giác đi vào một vùng thiên
địa khác, tại hai bên thông đạo, cứ cách vài thước lại có một tấm cửa gỗ chắc
chắn màu lam lửa, mà lúc này tất cả các cánh cửa gỗ đó đều bung ra, tất cả dần
hiện lên một màn ánh sáng màu lam nhàn nhạt.
Màn ánh sáng màu lam là một loại phòng vệ bí mật, đồng thời cũng là một loại
khảo nghiệm cuối cùng với các tộc nhân trẻ tuổi, muốn lấy được công pháp trong
đó, phải phá vỡ màn ánh sáng đó.
Trong đường nhỏ cũng có không ít tộc nhân, lúc này bọn họ đang ở trước cánh
cửa màu lửa lam trước mặt, hung hăng đánh về màn ánh sáng màu lam đó, ngẫu
nhiên cũng có người thành công, âm thanh tan vỡ của tấm màn vang lên trong
khắp con đường nhỏ, trong lúc này các tộc nhân khác đang ra sức công kích,
trên mặt đều không khỏi hiện lên vẻ hâm mộ.
Tiêu Sơn đột nhiên tới một căn phòng có màn ánh sáng màu làm đậm đặc nhất. Đây
chính là loại màn sang có độ sáng đậm đặc nhất. Mọi người thấy được hắn tiến
về phía đó thì có chút kinh hãi. Đây là phòng ngự kiên cố nhất vừa này đã có
khá nhiều tộc nhân muốn thử đánh vỡ màn sáng này nhưng hiển nhiên họ thất bại
mà về. Tiêu Sơn đứng ở đó hai chân đứng trung bình tấn, hắn dùng thiên hà
nguyên lực vận lên tay của mình hắn hét lên một tiếng vung tay đánh vào màn
sáng.
Vụt! Thân thể của Tiêu Sơn tự nhiên đánh xuyên qua màn sáng mà không có bất cứ
động tĩnh của màn sáng nào. Tiêu Sơn hoàn toàn kinh hãi ngạc nhiên lẩm bẩm
nói: "Đây là chuyện gì xảy ra..." Tiêu Sơn ngừng vận chuyển thiên hà nguyên
lực. Lúc này không ngờ cánh tay của hắn bị tấm màn sáng kẹt lại. Tiêu Sơn méo
mặt. Đám người ở đây đều trợn tròn mắt nhìn về phía cảnh này. Tiêu Sơn lại
tiếp tục vận dụng thiên hà nguyên lực, hắn dùng tay quơ quơ màn sáng cảm giác
được màn sáng giống như không tồn tại.
Tiêu Sơn cau mày lại, hắn rút tay ra, miệng nhếch lên. Bàn tay hắn mở rộng đột
nhiên trong không khí tất cả hơi nước đều tụ tập trên tay của Tiêu Sơn. Toàn
bộ nược trong lòng bàn tay của hắn xoáy tròn rít giống như một cái động vậy.
Không khí xung quanh bắt đầu bạo động. Tiêu Sơn đột ngột vung tay lên cả quả
thủy cầu đánh mạnh lên màn. Oanh! Một âm thanh lớn vang lên cả màn chắn hoàn
toàn giống như mảnh giấy mỏng bị thủy cầu của Tiêu Sơn nghiền thành phấn vụn.
Chúng như một tấm kính hoàn toàn bị đánh nát. Quả cầu nước hoàn toàn nghiền ép
có sức phá tan vô cùng mạnh mẽ.
Tiêu Sơn vỗ vỗ tay bình thản nói: "Quá dễ dàng!" Nghe thấy thế mấy tên ở bên
ngoài đều giật mình kinh hãi, mọi người há hốc mồm nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn
không để ý mọi thứ tiến vào bên trong. Khi tiến vào trong phòng, ánh sáng cũng
sáng hơn vài phần. Trong phòng cũng không rộng lắm, tại vị trí trung ương nho
nhỏ trong lòng, có một thạch đài, bên trên thạch đài lẳng lặng hiện lên một
quyển trục màu lam sậm.
Tiêu Sơn tiến về phía bên trong cầm quyền công pháp này lên thì lẩm bẩm:
"Hoàng giai công pháp cao cấp: Thủy Thiên phần" Tiêu Sơn lúc này đi ra phía
bên ngoài. Thấy được hắn đi ra thì mấy tộc nhân đều nhìn về phía hắn với ánh
mắt sùng bái. Tiêu Sơn nhìn về phía mấy người này thì khe khẽ nhíu mày. Hắn
ngang nhiên đi ngang qua thấy được mấy người ái một nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn
ném luôn một bộ công pháp về phía một thiếu nữ gần đó.
Thiếu nữ này có vài phần tư sắc. Thấy được quyển trục bay đến thì thiếu nữ
nhìn về phía Tiêu Sơn với con mắt kinh ngạc. Thiếu nữ này mỉm cười vứt cho
Tiêu Sơn một cái mị nhãn: "Cảm ơn Tiêu Sơn ca ca!"
Tiêu Sơn không để ý lắm. Hắn giảo bước lên phía trước. Tiêu Sơn tiến về phía
trước một trận huyên náo làm cho hắn có chút ngẩn người. Lúc này một thiếu nữ
trắng ở phía đó liên tục công kích màn sáng. Nhưng đáng tiếc màn sáng không hề
bị đánh vỡ chút nào. Bên cạnh nàng có mấy nam nhân đều nhìn về phía này với
ánh mắt đau lòng. Một người trong đó Tiêu Sơn nhận ra là Tiêu An.
Thiếu nữ mặc một thân bạch y, thân hình thon thả thướt tha, hai mắt của nàng
vương vương chút lệ. Nàng liên tục công kích vào màn sáng nhưng màn sáng không
có hư hao chút nào. Thấy được Tiêu Sơn tiến tới mấy người đều dạt sang một
bên. Tiêu Sơn tiến tới đột nhiên thiếu nữ lên tiếng nói: "Tiêu Sơn ca ca"
Thiếu nữ này chính là Tiêu Tuyết Nhi. Nàng chính là đang gấp đến độ khuôn mặt
nhỏ đỏ hồng lên, một đạo quang mang trước mặt không ngừng du chuyển, xem bộ
dáng của nàng, tựa hồ là tìm được công pháp bên trong, nhưng không có năng lực
phá vỡ quang mang...
Tâm tình của Tiêu Tuyết Nhi lúc này quả thực rất gấp rút, hôm nay tiến vào đấu
khí các, phụ thân nàng đã ám chỉ nói cho nàng biết dãy số phòng này, dặn dò
nàng phải lấy được công pháp trong đấy, phải biết rằng đây là phụ thân nàng
phải hao tổn biết bao tâm cơ, mới từ nhân viên đấu khí các lấy được tin tức
này, phụ thân nàng tin tưởng rằng, chỉ cần Tiêu Tuyết Nhi tìm được hoàng giai
cao cấp công pháp phong thuộc tính, nhất định có thể tại tu luyện đấu khí trở
thành một trong những người đứng đầu.
Nhưng mà, tuy phụ thân Tiêu Tuyết Nhi tìm được dãy số phòng, nhưng lại quá xem
nhẹ vòng bảo hộ phòng, lúc trước Tiêu Tuyết Nhi tìm được phòng này, đã cố gắng
gần một giờ, nhưng vần như trước không phá vỡ được, tuy cũng có tộc nhân vì mỹ
mạo của mình muốn hỗ trợ, nhưng vòng bảo hộ này chỉ có thể do một người kích
phá, nếu nhân số vượt quá hai người vòng bảo hộ sẽ theo đó biến cường lên. Dù
thời gian vẫn còn dài nhưng thực lực của nàng hiển nhiên không đủ để đánh vỡ
loại này.
Tiêu Sơn tiến về phía trước đột nhiên trong bàn tay của hắn xuất hiện một vệt
sáng màu đỏ. Hắn nhẹ nhàng hất tay ra oanh kích lên màn sáng. Màn sáng ngay
lập tức rung động giữ dội. Trên màn sáng có những sóng gợn lan ra. Sóng rợn
lan ngày một rộng. Tiêu Sơn không thèm quay đầu lại tiếp tục tiếp tục đi. Hắn
lúc này đã thấy được âm thanh vỡ vụn của màn sáng. Tiêu Sơn chẳng thèm quay
đầu lại tiến về phía trước.
Đột nhiên âm thanh gọi hắn vang lên: "Tiêu Sơn ca ca..."
Tiêu Sơn cau mày xoay đầu lại nói: "Có chuyện!?"
Tiêu Tuyết Nhi đột nhiên mở miệng đáp: "Cảm ơn Tiêu Sơn ca ca!" Tiêu Sơn chỉ
đưa ngón tay đưa ngang sang bên sau đó kẹp lại. Hắn cứ như vậy xoay người rời
đi. Hắn lúc này tùy tiện đi ra ngoài. Hôm nay đấu khí các, không thể nghi ngờ
là ngày náo nhiệt nhất, mỗi một thuộc đạo bên trong đều đầy ắp người, đám tộc
nhân sắc mặt kích động ra sức công kích vào quang mang, tạo nên những âm thanh
không ngừng vang lên. Hắn lại tiến về phía hỏa thuộc tính công pháp.
Tiêu Sơn bất chợt gặp một thiếu nữ mặc hắc sam cùng với một thiếu nữ mặc lam
y. Tiêu Sơn mỉm cười chào hai người: "Tiêu Viêm thiếu gia, Huân Nhi tiểu thư!"
Nghe những lời này hoàn toàn xa cách tới cực điểm. Tiêu Viêm mỉm cười đáp lại
hắn: "Tiêu Sơn biểu đệ!"
Huân Nhi cắn cắn răng nhưng sau đó cũng đáp lại hắn: "Tiêu Sơn biểu ca!" Nàng
cũng không có tiếp tục gọi hắn một tiếng ca ca vô cùng thân thiết nữa.
Tiêu Sơn mỉm cười đột nhiên hỏi: "Hai người đã tìm được công pháp!"
Tiêu Viêm gật đầu đáp lại: "Ân đã tìm được không biết Tiêu Sơn biểu đệ có hay
không tìm được!?"
Tiêu Sơn nhún nhún vai nói: "Ta đã có công pháp của mình. Ta cũng không định
có ý định tu luyện công pháp khác. Chẳng qua chỉ muốn đi xem một chút!" Hắn
thở dài sau đó nói: "Ở đây hầu như là công pháp đáng tiếc không có đấu kỹ tham
khảo một chút như vậy sẽ tốt hơn nhiều!?"
Nghe thấy vậy đột nhiên Huân Nhi từ trong túi áo lấy ra một cuốn sách. Quyển
sách này huyền giai cao cấu đấu kỹ hỏa thuộc tính: "Phần hỏa phá thiên
chưởng". Tiêu Sơn phẩy phẩy phẩy tay nói: "Ta không cần tự ta sẽ tìm!" Nói
xong hắn xoay người rời đi: "hai người không phiền nếu ta tời đi lúc này
chứ!?" Nghe thấy thế Tiêu Viêm nhíu mày nhìn về phía hắn. Tiêu Huân Nhi sắc
mặt hơi ảm đạm, ngay sau đó nàng cất quyển công pháp này vào tay áo.
Tiêu Sơn đi quanh nhưng tìm mấy thứ toàn là công pháp đấu khí cũng không có
mấy. Hắn đành quay ra...
Đến gần cửa đại môn thấy bên cạnh đại môn là hơn mười danh hộ vệ gác cửa với
diện mục lạnh lùng, ngồi ngay ngắn trên ghế dựa tại chính giữa đại môn sắc mặt
lạnh lùng không thay đổi là một lão giả, trong tay đang cầm bút cùng với một
quyển sổ thật dày.
Lúc này trước mặt lão giả có không ít tộc nhân, mỗi tộc nhân đều lấy ra đấu
khí công pháp mà mình tìm kiếm được, hướng lão giả để đăng ký, bên cạnh mười
danh hộ vệ sắc mặt lạnh lùng quan sát ở kế bên
Đây chính là quy định của đấu khí các, trớc khi tiến vào đấu khí các, Tiêu Sơn
và mọi người đều đã biết quy định này, cho nên việc đăng ký cũng không xảy ra
việc gì ngoài ý muốn.
Đấu khí các là nơi cất giữu công pháp do hơn mười thế hệ Tiêu Gia lao khổ thu
thập và đoạt được, mấy công pháp này đối với Tiêu Gia mà nói chính là căn cơ
của Tiêu Gia tại Ô Thản Thành, cho nên gia tộc đối với việc bảo hộ công pháp
rất là nghiêm khắc
Đấu khí công pháp mà Tiêu Sơn cùng mọi người tìm kiếm được là quyển trục được
chế tạo từ một loại vật liệu đặc thù, đó chính là mặc trúc sở chú, loại trúc
mộc này đặc thù ở chỗ chia làm tử thể và mẩu thể, mẫu thể có thể cảm ứng được
tử thể trong vòng mấy chục thước, dùng loại vật liệu này tạo thành quyển trục
đấu khí công pháp, như vậy chỉ cần tộc trưởng trong tay nắm giữ mẫu thể, như
vậy trong phạm vi giám trắc của mẫu thể là có thể cảm ứng được đấu khí công
pháp.
Khă năng giám trắc của mẫu thể vừa vặn với diện tích mà Tiêu Gia bao quát, cho
nên, mấy công pháp quyển trục này, chỉ cần một khi rời khỏi Tiêu Gia là sẽ dễ
dàng bị phát hiện, đương nhiên, điều này cũng không phải tuyệt đối, một số
người có thực lực cường đại, có thể mạnh mẽ cắt đứt loại cảm ứng này, chắng
qua đối với cấp bậc cường giả loại này,ai hội lại để ý đến số hoàng giai công
pháp này.
Tiêu Sơn tiến về phía lão nhân sau đó lên tiếng cười nói: "Ta cũng không có
mang theo công pháp. Cụ thể là ta đã có công pháp của mình mấy loại công pháp
này ta cũng không có tu luyện thế nên ta cũng không có lấy bất cứ công pháp
nào!"
Nghe thấy vậy lão nhân khe khẽ gật đầu nói: "Ngươi có thể đi!"
Đứng đằng sau đội ngũ, qua một lát thời gian rút cuộc, cuối cùng cũng đến
phiên Tiêu Viêm, đi ra phía trước, từ trong lòng lấy ra công pháp quyển trục,
hướng lão giả đăng ký
Một tay tiếp nhận từ Tiêu Viêm hồng sắc quyển trục, lão giả ánh mắt khẽ dò xét
Tiêu Viêm, trong lòng tự nói “Này chính là Luyện Hỏa Phần.Vòng phòng ngự tựa
hồ phải đạt đến cửu đoạn đấu khí mới phá vỡ được ? Tiểu tử này như vậy có thể
tìm được ? Quả nhiên là có chút bản lãnh.”
Cầm công pháp đăng ký một lúc, lão giả đưa trở lại cho Tiêu Viêm, nhàn nhạt
nhắc nhở :”Quy củ hẳn là ngươi cũng biết ? Công pháp không thể mang ra ngoài
gia tộc, nếu vi phạm sẽ bị trọng phạt ! Một năm sau ngươi phải trả lại công
pháp !Không được để có chút nào hư tổn “
Tùy ý gật gật đầu, Tiêu Viêm nghiêng người sang một bên, khẽ dựa vào đại môn,
đợi Huân Nhi đăng ký
Khẽ cười với Tiêu Viêm, Huân Nhi từ trong lòng lấy ra công pháp.
Nhìn thấy Huân Nhi đứng trước mặt, lão giả sắc mặt luôn lạnh lùng không đổi
sắc, thế nhưng khuôn mặt lại thoáng có chút cung kính, khẽ cười, hai tay tiếp
nhận công pháp quyển trục, rất nhanh tiến hành đăng ký. Lão nhân này tựa cùng
mấy đại trưởng lão trong gia tộc địa vị cũng không hề kém.
Nhưng mà vị lão giả này luôn lãnh diện và không đặt mọi người trong mắt thế mà
trước mặt Huân Nhi lại thể hiện thái độ cung kính, Tiêu Sơn nhìn về phía này
càng tò mò về thân phận của nàng. Có lẽ nàng đến với Tiêu gia định làm gì đó.
Hắn chỉ hy vọng nàng đừng có ý xấu với Tiêu gia như vậy là được. Đặc biệt là
với mẫu thân của hắn. Nàng là người thân duy nhất của hắn ở thế giới này. Mẫu
thân của hắn chính là chỗ dựa tinh thần của hắn, hắn chỉ hy vọng mẫu thân của
hắn không có bất cứ chuyện gì.
Đột nhiên Tiêu Huân Nhi nhìn về phía Tiêu Viêm nói rất nhỏ nhưng với đôi tai
thính của Tiêu Sơn nghe khá rõ: "Thể chất luyện dược sư thật là tốt a! nếu như
ta có thể chất loại đó thì thật là tốt!?"
Tiêu Sơn cau mày lại. Hắn bắt đầu lẩm bẩm tính toán. Hắn tính toán đầy đủ
những kễ hoạch mình cần phải làm. Nếu như có thể giao dịch được với Tiêu Huân
Nhi thật là tốt. Hiện giờ hắn đi ra ngoài như vậy sẽ rất nguy hiểm. Hắn sợ để
lô ra một chút phong thanh thế lực sau Huân Nhi sẽ để mắt đến hắn. Thử nghĩ
xem công pháp của hắn tu luyện trong nhẫn của hắn toàn thuộc loại vô cùng bá
đạo. Một quyền công pháp cũng cho bất cứ ai điên cuồng vì nó. Ngay cả cường
giả của thế giới này cũng tuyệt đối tranh dành đến sứt đầu mẻ trán. Bởi vì
công pháp ở vi diện thế giới này cao cấp nhất đó chính là thiên giai cao cấp.
Mà công pháp của hắn thấp nhất là đế giai sơ cấp. Cao nhất là thần giai cao
cấp. Chỉ chính hắn không biết công pháp này tu luyến sẽ như thế nào.
Công pháp này Tiêu Sơn khẳng định sẽ mạnh hơn so mấy hoàng giai cao cấp đó
không biết bao nhiêu lần. Hắn không biết địa giai cùng thiên giai thế nào
nhưng cứ nhìn vào tốc độ tu luyện đến tứ tinh đấu giả của Tiêu Mị thì rõ. Hình
như khí thế của nàng lại một lần nữa sắp tiếp tục đột phá nữa thì phải. Cái
này đúng là có chút không có thiên lý mà. Nhưng Tiêu Sơn không để ý đến mấy
điều đó hắn cần làm lúc này là sắp sếp một số thứ. Nếu không có vụ của Tiêu
Ngọc hắn đã nhanh chóng chọn người truyền công pháp sau đó đi lịch làm rồi.
Trong cơ thể của Tiêu Huân Nhi có một ngọn lửa vô cùng đáng sợ. Có lẽ trên đại
lục này thứ đó gọi là dị hỏa. Ngay từ nhỏ đã nhận được dị hỏa thì tuyệt đối
thiếu nữ này với thế lực sau lưng của nàng tuyệt đối không nhỏ chút nào. Hắn
muốn hợp tác một chút với Tiêu Huân Nhi nhưng rất sợ thực lực sau lưng nàng sẽ
động dụng với hắn sau đó sử dụng cường ngạnh với hắn đến lúc đó thực lực của
hắn quá yếu. Ngay cả một hộ vệ của Tiêu Huân Nhi cũng cực kỳ đáng sợ như vậy,
hắn đánh không lại người ta thế nên hắn không dám bất cẩn.