Người đăng: zip94cute
Tiêu Chiến nhìn về phía dưới đài. Lúc này người cuối cùng đã đưa tay lên đó
đặt lên. Hắn cũng thất vọng rời đi. Tiêu Chiến thở dài đứng lên nhìn về phía
mọi người nói: "Trắc nghiệm đã xong, phía dưới, tiếp theo cử hành khiêu
chiến, người có đủ tư cách có quyền lợi hướng tới đồng bạn phát ra một lần
khiêu chiến, nhớ kỹ cơ hội chỉ có một lần !"
Nghe vậy, giữa sân huấn luyện có chút tao loạn lên, kém một cấp bậc là có
thể đủ tư cách, nhất thời những mục quang nóng bỏng hướng tới đám đồng bạn có
đủ tư cách để khiêu chiến
Mà đối mặt với từng đạo ánh mắt tràn ngập tính khiêu khích phía đối diện ,
nhóm đồng bạn này lại khinh thường giơ tay lên đầu, lục đoạn cùng với thất
đoạn, căn bản là hai cấp bậc cách biệt, nếu không có gì đặc thù ngoài ý muốn
, một gã có lục đoạn đấu khí rất khó có khả năng đả bại đối thủ có thất đoạn
đấu khí
Đối với điểm này, những người có thực lực lục đoạn đấu khí thập phần rõ ràng
, nhưng đối với cơ hội này cho dùng thành hay không thành, đều muốn liều mạng
thử một lần.
Trong lúc nhất thời, giữa sân không khí có chút quái dị, từng đạo mục quang
nóng cháy đảo qua những đồng bạn đủ tư cách, tất cả mọi người đều âm thầm lựa
chọn đổi thủ tốt nhất để ứng phó.
Lúc này ở giữa sân, rốt cục có người không nhịn được đã đứng dậy. Thiếu niên
có dáng người tráng thạc, bước nhanh đi tới trước mặt Tiêu Mị, có chút khẽ
lớn tiếng nói : "Tiêu Mị biểu muội, thỉnh !"
Thiếu niên tuy trên mặt nhìn như cung kính, chẳng qua hai mắt đang nhìn Tiêu
Mị, tổng hội lên nét nghi ngờ, khuôn mặt ẩn ẩn nét khó chịu, mới vừa đây Tiêu
Mị bất qua là năm đoạn đấu khí không thể nào tăng tốc độ nhanh như vậy được.
Thấy Tiêu Mị lúc này đang ngơ ngẩn nhìn về phía xa. Tiêu Bá lại một lần nữ
liên tục hô lên: “Khụ, khụ… Tiêu Mị biểu muội. Ta muốn khiêu chiến với người.
Mong ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta!”
Tiêu Mị lúc này vẫn giống như không nghe thấy bất cứ âm thanh gì. Tiêu Hàn lúc
này đứng ở trên lầu mới ho khan gọi lớn: “Mị Nhi”
Tiêu Mị giật mình một cái: “Nga!” Nàng nhìn về phía thanh niên trước mặt thấy
hắn đang đứng trước mặt mình. Tiêu Mị vội vàng hô lên: “Tiêu Bá biểu ca có
chuyện gì sao?”
Tiêu mị nhớ rõ được người này tên là Tiêu Bá chính là người đã đạt được sáu
đoạn đấu khí. Người này được nổi tiếng bởi tính chăm chỉ của hắn nhưng trời
sinh hắn cũng giống như Tiêu Sơn kinh mạch vô cùng suy yếu tộc độ so với người
khác kém rất nhiều. Hắn chỉ muốn chứng minh một điều rằng hắn không so với bất
cứ kẻ nào yếu hơn.
Tiêu Bá ho khan vài cái nhìn về phía Tiêu Mị nói: “Khụ, khu… ta muốn khiêu
chiến với Tiêu Mị biểu muội thỉnh tiếp nhận!?”
“Nga” Tiêu Mị nghe thấy thế giật mình. Lúc này nàng mới nhớ ra được nàng lúc
này cần đó chính là điều khiển lại tâm trạng của mình ứng đối với trận chiến
trước mắt. Tiêu Mị cố gắng nở ra nụ cười nhìn về phía thanh niên nói: “Thỉnh
biểu ca…” Đồng thời thiếu nữ hướng lên đài bước đi.
Nhìn hai người trong sân, tất cả mọi người trong huấn luyện trường đều nhanh
chóng hướng tầm mắt vào trong sân. Nói thật sự, không chỉ Tiêu Bá đối với
thành tích Tiêu Mị đạt được có chút cảm thấy khó tin, chính bản thân Tiêu
Chiến và mấy trưởng lão, ở sâu trong đáy lòng cũng có một chút không tin ,
cái này cũng không thể trách hắn không tin Tiêu Mị, dù sao, nội trong vài
tháng tăng lên hai đoạn đấu khí, loại tốc độ này, cơ hồ là không thể hình
dung được, tốc độ này cho dù là Huân Nhi tiểu thiên tài trong gia tộc cũng
không thể nào đạt được.
Mà cũng chính bởi thành tích quá mức khủng bố này cho nên trong lòng mọi người
khó có thể tin tưởng được
Chẳng qua mặc kệ là tin hay không tin cũng thế, chỉ cần Tiêu Mị cùng người
khác giao thủ, chân thật thực lực sẽ bại lộ ra, mà đến lúc đó, mọi người có
thể nhìn ra trình độ chân chính của Tiêu Mị
Bên cạnh Tiêu chiến, ba vị trưởng lão cùng Tiêu Hàn hô hấp cũng dồn dập, ánh
mắt phức tạp giương mắt nhìn vào giữa sân.
Tiêu Bá nhanh chóng lao về phía Tiêu Mị đánh ra một chưởng. Trên trưởng loáng
thoáng tụ tập đấu khí bốc ra. Tiêu Bá sử dụng là toái thạch chưởng hoàng giai
trung cấp đấu khí yêu cầu của chưởng pháp này là đấu khí cấp sáu. Đây chính là
đòn mạnh nhất của Tiêu Bá, đòn công kích của Tiêu Bá mạnh mẽ đánh lên ngực của
Tiêu Mị. Hiện giờ an nguy đến với tiền đồ của hắn, hắn sẽ tuyệt đối không phân
biệt nam nữ.
Tiêu Mị lách người sang một bên đồng thời vung chưởng lên đánh vào bung của
Tiêu Bá. Tiêu Bá ngay lập tức thay đổi thế công dùng tay đỡ lên đỡ đòn của
Tiêu Mị. Ba! Một âm thanh vang lên cả hai người lùi về phía sau mấy bước. Tiêu
Bá lùi về phía sau sáu bước trong khi Tiêu Mị chỉ lùi về phía sau hai bước.
Mặc dù Tiêu Mị là bảy đoạn đấu khí nhưng ngày hôm qua vừa đột phá hơn nữa Tiêu
Bá lại là đấu khí sáu đoạn đỉnh phong hai bên giao phong chênh lệch cũng không
quá lớn không giống như cửu đoạn đấu khí và đấu giả.
Tiêu Bá trong con người có chút mừng rỡ hắn biết Tiêu Mị vừa mới đột phá bảy
đoạn đấu khí mình hoàn toàn có thể chiến thắng. Tiêu Bá là thổ hệ đấu khí so
với Tiêu Mị là phong hệ đấu khí thì Tiêu Bá có sức phòng thủ lớn nhưng tốc độ
chậm còn Tiêu Mị lại ngược lại phòng thủ thấp tốc độ cao.
Tiêu Bá quyết định đấu dai dẳng kéo dài như vậy hắn sẽ chiếm được ưu thế. Tiêu
Hàn lúc này lo lắng nhìn về phía mấy trưởng lão lên tiếng nói: “Mị nhi vừa
tiến vào đấu khí bảy đoạn trong khi Tiêu Bá đã là đấu khí đỉnh phong. Ta xem
hắn còn một chút nữa là đột phá bảy đoạn đấu khí. Nếu như cứu theo tình trạng
này Mị Nhi có khả năng sẽ bại!”
Tiêu Chiến liên tục vuốt vuốt tròm râu lên tiếng nói: “Không sai quả thực Mị
Nhi tôn nữ đã vào bảy đoạn đấu khí nhưng thời gian quá ngắn!” Nói xong Tiêu
Chiến tiếp tục quan sát trên đài. Mọi người cũng ngững trọng nhìn về phía đài.
Tiêu Bá vung lên cước đá về phía Tiêu Mị. Tiêu Mị lách người sang môt bên đồng
thời nàng vung tay lên chặt thẳng lên cước của Tiêu Bá. Tiêu Bá thực sự đây là
đòn hư hắn vội vàng rụt chân lại toàn lực công kích về phía bụng của Tiêu Mị.
Ba! Tiêu Mị kịp thời nhận được đưa tay lên đỡ. Do đấu khí không tụ tập được
bao lâu lên chưởng lực của hắn đánh mạnh lên cánh tay nàng khiến cánh tay của
Tiêu Mị trở nên sưng đỏ. Tiêu Mị bị đánh lùi ra mười bước.
Tiêu Bá ngay lập tức thừa thắng truy kích. Tiêu Mị đột nhiên nhớ đến thứ gì
đó. Hai tay của nàng ngay lập tức áp súc lại. Mọi người cảm giác được không
khí có vẻ bắt đầu nay động. Một người hét lên: “Mọi người nhìn kìa!”
Tiêu Mị lúc này áp xúc trong lòng bàn tay lại với nhau. Trên bàn tay xuất hiện
một quả cầu gió liên tục xoáy tròn. Tiêu Bá cảm giác được có gì đó không ổn
vội vang nhanh chóng lao tới. Bàn tay của hắn tung ra một chưởng toàn lực
hướng về phía Tiêu Mị đánh ra.
Tiêu Mị ngay lập tức vung tay dùng tay đối tay. Cánh tay của nàng đang bị
thương chấp nhận va chạm trực tiếp với Tiêu Bá.
Phanh!
Một âm thanh vang lên. Tiêu Mị bị đẩy lùi bốn bước từ miệng phun ra một tiếng
hét lớn. Mọi người lần này tưởng Tiêu Mị đã bại trận nhưng ngay sau đó là một
tiếng hét thảm thiết. “Aaaa.. Tay của ta, tay của ta…” Tiêu Bá lúc này đột
nhiên ngã nhào xuống đất thống khổ ôm lấy tay của mình liên tục gào thét.
Rắc! rắc…
Âm thanh của tiếng xương gáy liên tục vang lên. Cánh tay của Tiêu Bá lúc này
trở lên vặn vẹo. Tiêu Chiến vỗ bàn một cái ngay lập tức đứng dậy hô lên:
“Người đâu mau đem Tiêu Bá đi chữa thương!”
Mọi người lúc này mới tỉnh dậy. Ngay sau đó là một đám người mang theo chiếc
cáng ngay lập tức cáng đi Tiêu Bá sau đó nhanh chóng rời đi. Mấy trưởng lão tò
mò quay sang Tiêu Hàn hỏi: “Tiêu Hàn ngươi có biết Tiêu Mị tôn nữ học được đấu
kỹ này ở đâu hay không? Ta hình như chưa từng thấy đấu kỹ đó trong gia tộc a!
Khụ, khụ… hinh như đó là đấu kỹ cao cấp a?”
Tiêu Hàn nhìn về phía mấy lão nhân thì trong lòng có chút khinh thường: “Rõ
ràng muốn đánh chủ ý với đấu kỹ của Mị Nhi, mấy cái lão bất tử này lại còn…”
Tiêu Hàn mỉm cười nhìn về mấy trưởng lão cùng với Tiêu Chiến cười nói: “Việc
đó thì ta cũng không quá rõ a! Có lẽ nó đi ra ngoài chẳng may gặp được kỳ ngộ
gì đó cũng nên!” Mấy trưởng lão thấy thế thì bĩu môi, vẻ mặt của họ tỏ ra
không tin.
Tiêu Chiến vỗ vỗ tay, ho khan tuyên bố: “Tiêu Bá khiêu chiến thất bại, mong
rằng ngày sau cố gắng tu luyện "
Tiêu Mị cảm giác hai tay đỏ ửng có chút run rẩy. Tiêu Hàn lú này thấy nữ nhi
của mình như vậy thì vội vã chạy xuống vì nàng dùng thuốc trị thương. Tiêu Hàn
vuốt vuốt chòm râu của mình nhìn về phía nữ nhi của mình cười nói: “Mị Nhi hôm
nay ngươi làm rất tốt!”
Tiêu Mị mỉm cười nhìn về phía trung niên nhân nhưng trong nụ cười của nàng có
chút gượng gạo. Tiêu Hàn thở dài lắc lắc đầu, hai bàn tay của hắn nhẹ nhàng vỗ
lên vai của thiếu nữ: “Vẫn vì chuyện của Tiêu Sơn sao?” Tiêu Mị khe khẽ gật
đầu nói: “Phụ thân chỉ muốn hỏi ngươi một điều đấu kỹ vừa rồi là hắn dạy cho
ngươi sao?”
Tiêu Mị mở miệng nói: “Vâng!”
Tiêu Hàn nghe thấy thế cười khổ nói: “Mị nhi lần này ngươi quả thực quá ngốc
rồi!” Hắn vỗ vỗ lên đầu của Tiêu Mị. Trung niên nhân tiếp tục mở miệng nói:
“Hắn rất bí ẩn ta cũng không quá rõ. Nhưng ngươi thử nghĩ xem nếu như hắn
không tu luyện được đấu khí làm sao có thể chiến thắng đám người Gia Liệt Áo,
làm sao có thể dạy ngươi đấu kỹ!”
Nghe thấy thế Tiêu Mị ngẩn người ra. Nàng giờ mới nhớ mọi chuyện nếu nàng
thông minh chịu suy nghĩ một chút đâu có rơi vào bẫy của Tiêu Sơn. Cũng có lẽ
sự tiến bộ ngày hôm qua của nàng khiến cho nàng quá mất cảnh giác. Khi nghĩ
đến bộ mặt buồn bã của Tiêu Sơn rời đi trong lòng nàng thoàng có chút đau.
Tiêu Mị nhìn về phía phụ thân trong mắt nàng mang theo chút ít nước mắt hỏi:
“Phụ thân giờ ta phải làm sao?”
Tiêu Hàn vỗ vỗ đầu của hắn sau đó hít một hơi nói: “Lần này quả thực ngươi làm
cho hắn quá thất vọng rồi! Nhưng ngươi yên tâm ngươi vẫn còn cơ hội chỉ cần
ngươi tiếp xúc hắn nhiều một chút là tốt rồi. Nếu như ngươi không thích hắn
phụ thân cũng không bắt ép ngươi a…”
Tiêu Mị lắc đầu nói: “Lúc này lòng ta rất loạn ta cũng không biết làm gì nữa
phụ thân!?” Nghe thấy thế trung niên nhân gật gật đầu cũng không tiếp tục nói
gì nữa.