Thu Phục Dị Hỏa


Người đăng: Predator

Trong không khí xuất hiện một chút vặn vẹo. Từ trong vị trí vặn vẹo ấy một
thân hình bị nó ném ra ngoài. Một thiếu nữ mặc y phục màu trắng tinh xảo, theo
sau nàng là một con lửa màu xanh lá cây giống như bị không khí trực tiếp phun
ra. Thân mình của thiếu nữ lảo đảo trong không khí giống như một chiếc lá đung
đưa trong gió. Thân mình của nàng rơi bịch xuống phía dưới đất.

“Bịch” Cặp mông thiếu nữ đập mạnh lên đất phát ra âm hưởng khá lớn. Nàng cảm
giác từ cặp mông săn chắc của mình một cảm giác ê ẩm truyền lên. Thiếu nữ khẽ
cau mày kêu lên: “A, ui...” Đôi mắt đẹp của nàng chớp chớp nhìn khắp nơi thì
thấy được mình đang đứng ở giữa một mảnh rừng khá lớn. Chính nàng không có rõ
ràng đây là đâu.

Thiếu nữ đứng dậy phủi bụi trên thân thể của mình, đôi mắt mở to nhìn xung
quanh nơi này. Nàng lẩm bẩm nói: “Không lẽ trận pháp kỳ lạ đó đưa ta tới nơi
này? Đây là đâu?” Bất chợt một cảm giác ấm áp trực tiếp tác dụng lên người
nàng làm cho nàng hơi giật mình. Sau đó đầu của nàng ngước về phía hơi ấm phát
ra.

Xuy, xuy...

Âm thanh rất nhỏ do ngọn lửa cháy lên. Một ngọn lửa màu xánh lá cây đậm đặc
chập chờn trước mặt của nàng. Thiếu nữ mặc y phục màu trắng có chút tò mò nhìn
về phía ngọn lửa. Bản thân của nàng hơi lùi lại thì ngọn lửa lại tới gần.
Miệng của thiếu nữ khe khẽ lẩm bẩm nói: “Thứ này chẳng là dị hỏa trong truyền
thuyết...” Thiếu nữ quan sát thì ngọn lửa cũng quan sát nàng.

Đối với ngọn lửa này nàng cảm giác được nó không có bất cứ sát ý nào với nàng.
Ngoài ra, ngọn lửa này còn làm cho nàng có cảm giác vô cùng thân thuộc. Tiểu Y
Tiên thử đưa bàn tay ngọc ngà của nàng lên nhẹ nhàng sờ vào ngọn lửa, ai ngờ
khi nàng đưa ra ngọn lửa này lại rụt trở lại.

Ngọn lửa màu xanh lá cây giống như một tiểu hài tử tò mò nhìn về phía nàng.
Hơn nữa nó vây quanh nàng di chuyển một cách nhẹ nhàng cùng cẩn thận. Nó di
chuyển trung quanh nàng, nó tiến gần nàng sau đó trực tiếp lúi lại, rồi lại
đến gần hơn. Nó lượn lờ quanh thân thể của nàng. Tiểu Y Tiên cũng ngạc nhiên
đứng im quan sát ngọn lửa này. Dường như ngọn lửa cảm nhận được thứ gì đó nó
bập bùng lên lóe lên quang mang.

Sau đó trước mặt của Tiểu Y Tiên, nó hóa thành đủ mọi hình dáng vô cùng đặc
biệt. Nó bốc cháy lên rực rỡ. Nó đang trước mặt của Tiểu Y Tiên mà nhảy múa.
Những hoa cỏ trong khu vực ngọn lửa trực tiếp bắt đầu sinh trưởng. Sinh cơ
ngào ngạt phát ra. Nó bắt đầu khiến cho tất cả các loài hoa cỏ vây quanh lấy
Tiểu Y Tiên làm trung tâm. Dường như luc này, Tiểu Y Tiên là thê tử nó yêu
nhất, muốn lấy lòng nàng vậy.

Tiểu Y Tiên nhìn về phía trung quanh, cây cỏ của nàng bắt đầu phát triển đặc
biệt là có một số dược liệu ở trung quanh đậy trực tiếp trưởng thành. Tiểu Y
Tiên hơi lùi lại, nàng có chút đề phòng nhìn về phía ngọn lửa màu xanh. Ngọn
lửa màu xanh lá cây không ngờ trực tiếp hóa thành một bông hoa cực kỳ xinh đẹp
bay về phía Tiểu Y Tiên.

Nó phát ra ánh sáng lấp lánh màu xanh mờ ảo vô cùng xinh đẹp giống như đang
mời gọi Tiểu Y Tiên bắt nắm lấy nó vậy. Lúc này, Tiểu Y Tiên biết có lẽ sẽ có
nguy hiểm nhưng sự tò mò lại thôi thúc nàng. Tiểu Y Tiên trực tiếp đưa bàn tay
ra cấm lấy bông hoa màu xanh xinh đẹp này.

Bất chợt khi nàng chạm tay vào bông hoa màu xanh này thì bông hoa màu xanh
trực tiếp hóa thành một ngọn lửa bào trùm lên thân thể của Tiểu Y Tiên. Tiểu Y
Tiên giật mình kinh hãi hô lên một tiếng: “A”. Ngọn lửa hiện giờ hóa thành một
nguồn năng lượng điên cuồng tiến vào trong cơ thể của nàng.

Bởi vì nguồn năng lượng quá mạnh mẽ khiến cho Tiểu Y Tiên trực tiếp ngất đi.
Thân hình của nàng ngã xuống đất, tâm thần trực iếp rơi vào trạng thái hôn mê.

Lúc này, ở một nơi khác, trong không khí bắt đầu trở nên vặn vẹo. Từ trong
không khí một thông đạo mở ra trực tiếp phun ra một người. Theo sau nó là mấy
con ma thú đều bị không gian trực tiếp ói ra ngoài

Lảo đảo trong không khí, thanh niên với vẻ mặt tuấn tú không có hốt hoảng. Hắn
trực tiếp từ trong không gian trữ vật giới chỉ lấy ra một vật kỳ lạ nhọn có
hình giống như hình tam giác. Hai bàn chân của hắn trực tiếp đặt lên đó. Vật
này trực tiếp khiến cho thân thể của hắn lơ lửng trong không gian.

Hắn đạp trên vật hình tam giác trực tiếp lơ lửng trong không trung. Phía sau
mấy con ma thú cũng bắt đầu ổn định lại thân hình. Chúng ngước nhìn về phía
trung quanh. Chúng cũng có cảm giác vô cùng kỳ lạ.

Ở trung quanh đây một mảnh đất sáng giống như ban ngày vậy. Đầu của thanh niên
ngước lên trời thấy được vòm trời nhưng điều kỳ lạ là toàn bộ khu vực này sáng
như ban ngày nhưng trên trời cao lại không có lấy một mặt trời nào. Cả khu vực
này mát mẻ giống như mùa xuân. Thanh niên ngước nhìn về phía trước cũng thấy
được một mảnh rừng rộng lớn và bát ngát.

Hai hàng lông mày của thiếu niên nheo lại. Hắn quan sát thấy được ở phía xa là
một ngọn núi vô cùng lớn. Trên ngọn núi có một tòa nhà. Bởi vì khá xa nên hắn
cũng không nhìn rõ lắm chỉ thấy được đó là một căn nhà theo phong cách cổ châu
Âu.

Tam Trảo Tử Sắc Giao Long uốn lượn trong không khí. Cái đầu rồng của nó trực
tiếp ngó xung quanh lên tiếng hỏi: “Đây là nơi nào!?”

Thanh niên trực tiếp quay ra hướng về một một con sư tử khổng lồ với cái cánh
dơi cực lớn bắt truyện. Hắn hỏi: “Hoàng Tử Yên có phát hiện được tung tích của
Tiên Nhi hay không!?”

Con sư tử khổng lồ đập mạnh hai cánh, mỗi cú đập cánh của nó đều có một ngọn
lửa màu tím phun ra ngoài. Giọng nó ồm ồm đáp lại thanh niên: “Chủ nhân theo
ta!” Nói xong nó trực tiếp đập mạnh hai cánh bay về phía trước.

Con chim ưng khổng lồ với cặp móng vuốt màu kim trực tiếp bay tới gần thanh
niên. Nó bay thấp xuống phía dưới thanh niên nói: “Chủ nhân, mau ngồi lên lưng
ta!”. Thanh niên trực tiếp nhảy lên lưng của con chim ưng khổng lồ. Hai cánh
của con chim ưng khổng lồ bốc ra ngọn lửa xanh da trời, nó vẫy mạnh hai cánh
thân mình lao vút về phía trước. Theo sau nó là hai con ma thú Kim Sỉ Kim
Quang Ưng Dực Hổ cùng với Bát Dực Hắc Xà Hoàng.

“Các ngươi muốn đi đâu!?” Tam Trảo Tử Sắc Giao Long muốn lên tiếng nói nhưng
đám người thanh niên trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của nó. Tam Trảo Tử Sắc Giao
Long nghiến răng một cái sau đó trực tiếp gấp rút đuổi theo.

Ngồi trên thân mình của Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng, khuôn mặt của thanh niên
toát ra vẻ ngưng trọng và lo lắng. Hắn hướng về phía Tử Tinh Dực Sư Vương đang
bay ở phía trước lên tiếng nói: “Hoàng Tử Yên ngươi toàn lực tăng nhanh tốc độ
cho ta!”

“Vâng” Con sư tử khổng lồ nhanh chóng đáp lại. Ngay sau đó toàn thân nó bốc
lên ngọn lửa màu tím. Thân mình của nó biến thành một viên sao băng màu tím
bay vút về phía chân trời. Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng đập mạnh cánh, toàn thân
của nó bốc ra hỏa diễm, thân mình của thanh niên bị ngọn lửa màu xanh trực
tiếp bao phủ nhưng kỳ lạ ngọn lửa màu xanh này lại không tổn thương đến hắn
chút nào. Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng giống như một mảnh sao băng bay vút về
phía trước.

Bát Dực Hắc Xà Hoàng thấy vậy cũng vội tăng hết tốc lực. Tam Trảo Tử Sắc Giao
Long cũng tăng nhanh tốc độ đuổi theo đám người này. Chỉ có duy nhất Kim Sỉ
Kim Quang Ưng Dực Hổ tụt lại phía sau. Nó khó chịu kêu lên một tiếng: “Khốn
kiếp!” Toàn thân nó phát ra kim quang sáng chói hóa thành một nguồn sáng bay
vút đuổi theo.

Đứng trên lưng Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng mà Tiêu Sơn cực kỳ lo lắng. Hắn biết
mặc dù Tiểu Y Tiên có đủ bản lãnh tự bảo vệ mình nhưng nói cho cùng thì thân
nàng vẫn là một nữ nhân. Hắn là nam nhân của nàng không thể không quan ái,
không thể không lo lắng. Hắn chỉ sợ với thực lực của nàng hiện nay sẽ xảy ra
vấn đề gì đó rất nguy hiểm chính hắn lại không có ở bên cạnh.

Năm nguồn ánh sáng khác nhau truy đuổi hướng về phía chân trời bay đi.

Lúc này, Tiêu Sơn cảm giác được một giây giống như một năm vậy. Hắn cảm giác
được mỗi giây mình trải qua chẳng khác nào địa ngục. Tiêu Sơn nhìn về phía
trước lo lắng cùng chờ đợi. Hắn cố gắng nén lại bình tĩnh nhưng tâm trạng của
hắn đang trở nên loạn hơn. Hắn cũng không biết mình hỏi Hoàng Tử Yên bao nhiêu
lần câu: “Sắp đến chưa!?” Hay “còn bao lâu nữa!?”

Hắn không chú ý một chút về phía dưới. Ở phía dưới một đám ma thú hầu như toàn
bộ đều là cấp thấp. Cấp mạnh quá không vượt qua cấp bốn. Đám ma thú ở đây khi
phát hiện được khí tức trên không trung, đám ma thú ở đây toàn bộ run rẩy cúi
đầu xuống phía dưới. Mấy con ma thú họ chim trực tiếp núp vào trong hang, toàn
thân run như cầy sấy. Nó ngơ ngác ngước cái đầu lên nhìn về phía không trung.
Nó giật mình bởi vì cảm giác áp bức đến rất nhanh nhưng cũng qua đi rất nhanh.
Nó chẳng qua chỉ nhìn thấy một đám sao băng bay qua mà thôi.

Đám người Tiêu Sơn nhanh chóng tiến tới một khu vực rừng rộng lớn. Tử Tinh Dực
Sư Vương trực tiếp ngừng lại, nó quay đầu về phía Tiêu Sơn lên tiếng nói: “Chủ
nhân, nếu ta cảm ứng không sai thì chủ mẫu hẳn ở nơi này!?”

Tiêu Sơn xoay người về phía đám người sau đó lên tiếng nói: “Trực tiếp chia
nhau ra nhanh chóng tìm kiếm! Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ, ngươi đi với ta”
Nói xong hắn trực tiếp đạp phi hành khí bay về phía Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực
Hổ.

Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ trực tiếp để cho thanh niên ngồi lên thân mình của
nó. Thanh niên ngước nhìn về phía con rồng màu tím đang bay trong không trung.
Hắn trực tiếp mở miệng nói: “Tam Trảo Tử Sắc Giao Long, ngươi không muốn trong
lúc này giao tránh chứ! Chúng ta tạm thời đình chiến sau khi tìm được Tiên Nhi
sau đó bàn bạc lại. Ngươi hẳn cũng muốn tìm được dị hỏa mà ta muốn là tìm được
người. Chúng ta hợp tác thế nào! Nếu như ngươi tìm được người ta không những
đem dị hỏa trả lại cho ngươi hơn nữa còn bồi thường ngươi một cây hóa hình
thảo thế nào!?”

Tam Trảo Tử Sắc Giao Long nghe được lời của thanh niên thì hoàn toàn kinh hãi
lên tiếng hỏi: “Ngươi, ngươi... Lại có hóa hình thảo!?”

Thanh niên chỉ trầm mặc lạnh lùng lên tiếng nói: “Ta có hóa hình thảo! Ta có
thể thề tất nhiên chúng ta có thể hợp tác rồi! Nếu như ngươi nghĩ dở trò gì
đừng trách chúng ta không khách khí. Trong thời gian chúng ta đi tìm người hẳn
người cũng sẽ đi tìm, có thể ngươi tìm được nàng trước nhưng ta cảnh cáo ngươi
nếu như nàng mất một sợi tóc ta tuyệt đối không để ngươi sống yên ổn!”

Nghe được thanh niên uy hiếp, Tam Trảo Tử Sắc Giao Long mở miệng với giọng ồm
ồm khó chịu: “Ngươi đây là uy hiếp ta sao!?”

Thanh niên nhẹ nhàng gật đầu, trong ánh mắt của hắn tràn ngập sát khí hướng về
phía Tử Sắc Giao Long nói: “Có thể là như vậy! Bất quá nó vẫn là một cuộc giao
dịch. Một cuộc giao dịch cho dù ngươi muốn hay không ta cũng làm như thế!” Hắn
vỗ mạnh lên đầu của Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ nói: “Chúng ta đi!”

Toàn bộ đám ma thú đều tản đi để lại một mình Tam Trảo Tử Sắc Giao Long ở đó.
Khi đi, Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ chỉ nhàn nhạt liếc mắt về phía nó. Giọng
của Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ chứa đầy khinh bỉ nói: “Gian ngoan mất linh!”
Nghe được lời này Tam Trảo Tử Sắc Giao Long có vài phần khó chịu. Bất quá nó
thoáng suy nghĩ một chút sau đó cũng bắt đầu đi tìm người.

Dù sao hiện giờ nó đã thuộc thế yếu một khi nó tấn công một trong bốn con ma
thú như vậy nếu trong thời gian ngắn không thể giải quyết được đối thủ tuyệt
đối sẽ gây ra động tĩnh đến lúc đó nó sẽ gặp phải sự vây công của bốn con ma
thú này. Hơn nữa nhân loài kia nó lại nhìn không ra sâu cạn. Mặc dù có khả
năng lớn thực lực của nhân loài kia không mạnh nhưng nó không dám đánh cược.

Tiêu Sơn cùng với Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ rực tiếp bay xuống phía dưới khu
rừng. Con hổ trực tiếp thu nhỏ thân mình lại. Thanh niên ngạo nghễ ngồi trên
lưng hổ. Hắn từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một cái áo lót màu trắng đưa lên
nói: “Món đồ này của Tiên Nhi mau ngửi đánh hơi xem sao!?”

Nhìn cái áo lót trắng phau với hai hình ngọn núi dơ trước mặt của Kim Sỉ Kim
Quang Ưng Dực Hổ làm cho nó khóc không ra nước mắt. Chủ nhân thiếu gì món đồ
mà lấy ra cho nó ngửi chứ ai ngờ lấy món đồ ra cho nó ngửi không ngờ là áo lót
của phụ nự. Một chiếc áo lót tinh khôi chứa mùi mồ hôi của nữ nhân.

Thật ra Tiêu Sơn cũng còn món đồ khác của Tiểu Y Tiên chẳng qua muốn tìm mấy
món đó rất mất thời gian mà thôi. Mà trong những món đồ hắn lưu lại của Tiểu Y
Tiên thì có chín thành toàn bộ là quần lót cùng với áo lót của nàng. Trong đó
nhiều thứ còn dính lên đậm đặc chất dịch từ nơi tư mât của nàng phun ra. Nhiều
lúc Tiểu Y Tiên mắng hắn là biến thái bất quá hắn chỉ cười trừ: “Ngoài trừ lão
bà của mình ta cũng không có biến thái cùng dê với bất cứ nữ nhân nào khác a!”

Một người một thú nhanh chóng vọt thẳng tới một khu vực khá lớn. Ở phía trước
một đám cây cối mọc thành bụi rậm. Tiêu Sơn nhíu mày lại. Hắn xực nhớ cái gì
đó trực tiếp mở ra linh hồn quét xem. Tại sao lúc này hắn lại quên mất việc
này nhỉ. Bất chợt khi quét qua bụi rậm cao lớn, khuôn mặt của Tiêu Sơn xuất
hiện một vẻ mặt mừng rỡ. Hắn trực tiếp đạp chân rời khỏi thân mình của Kim Sỉ
Kim Quang Ưng Dực Hổ bay về phía trước.

Bàn tay của hắn giống như một cái máy gọt đem toàn bộ đám bụi rậm nhanh chóng
phạt đi. Thân mình của hắn vọt vào bên trong để mặc những cây gai đâm rách
quần áo trên cơ thể của hắn. Vạch ra bụi dậm, một thiếu nữ mặc một bộ y phục
màu trắng, làn da của nàng trắng hồng, khuôn mặt xinh đẹp. Nàng chẳng khác nào
một công chúa ngủ trong rừng.

Thanh niên với vẻ mặt mừng rỡ đan xen lo lắng kêu lên: “Tiên Nhi!” Hắn trực
tiếp xà xuống ôm lấy thiếu nữ vào lòng. Bàn tay trực tiếp cầm lấy tay của
nàng, một luồng thiên hà nguyên lực trực tiếp vọt vào thân thể của nàng đồng
thời linh hồn lực xâm nhập thân thể của nàng.

Hắn phát hiện ra một điều cực kỳ kinh hãi. Một ngọn lửa màu xanh lá cây trực
tiếp cuộn tròn sống trong đan điền của nàng., Ngọn lửa phát ra sinh cơ nồng
đậm. Nó cắn nuốt chân nguyên lực của Tiểu Y Tiên nhưng nó cũng đồng thời thải
ra một loại năng lượng khiến tu vi của nàng bắt đầu điên cuồng tiêu thăng.
Hiện giờ Tiểu Y Tiên đạt đến nằn ranh của tụ hạt trung ký muốn tiến vào đột
phá tụ hạt hậu kỳ.

Phanh!

Đan điền của nàng phát ra một tiếng nổ nhỏ. Khí thể của Tiểu Y Tiên trực tiếp
tăng lên. Tiêu Sơn kinh hãi lên tiếng nói: “Tụ hạt hậu kỳ!” Hắn bắt đầu dò xét
thân thể của Tiểu Y Tiên phát hiện được nàng tu vi vẫn tiếp tục tăng, nó không
có ý định dừng lại. Tiêu Sơn hiện giờ không biết phải làm sao. Ngọn lửa màu
xanh lá cây kỳ lạ ở trong đan điền của nàng không biết là phúc hay họa.

Sau hơn nửa ngày rốt cuộc đám ma thú tìm được thanh niên cùng với thiếu nữ.
Đầu tiên là Tử Tinh Dực Sư Vương. Sau đó Tử Tinh Dực Sư Vương trực tiếp hóa
thành một mỹ nhân tóc vàng lõa thể. Tiêu Sơn cười khổ bất đắc dĩ ném cho nàng
một bộ y phục. Hoàng Tử Yên trực tiếp trước mặt hắn thay. Bất quá hắn hiện giờ
có nhìn thấy được cả kẽ của nàng hắn cũng không có cảm giác gì bởi vì toàn bộ
tâm trạng của hắn bây giờ đó chính là lo lắng cho Tiểu Y Tiên.

Vài giờ sau toàn bộ đám ma thú cũng tụ họp đầy đủ. Tam Trảo Tử Sắc Giao Long
cũng có mặt trong đám ma thú này. Nó nhìn chăm chú về phía đám ma thú. Nhất
thời đám ma thú đề phòng đứng canh trừng trước mặt của Tiểu Y Tiên và Tiêu
Sơn.

Tam Trảo Tử Sắc Giao Long mớ cái miệng lớn hướng về phía đám người Tiêu Sơn
hỏi: “Nhân loài, ngươi đã tìm được người rồi vậy thì dị hỏa của bản hoàng đâu.
Ngươi mau trả nó cho bổn hoàng! Sau khi người trả lại nó cho bản hoàng, bản
hoàng sẽ rời đi trực tiếp không bao giờ làm phiền ngươi nữa!”

Thanh niên kia cúi đầu nhìn về phía khuôn mặt xinh đẹp ôn nhu của thiếu nữ,
hắn ôm lấy thiếu nữ trong lòng mỉm cười đưa bàn tay vuốt khuôn mặt của nàng,
trong ánh mắt của hắn tràn đầy yêu thương. Bất chợt nghe được âm thanh của Tam
Trảo Tử Sắc Giao Long nói: “Dị hỏa, ở đây không có!?”

Nghe được lời này Tam Trảo Tử Sắc Giao Long lên tiếng nói, giọng của nó âm
trầm nhìn về phía Tiêu Sơn: “Nhân loài, đừng tưởng bản hoàng sợ ngươi! Trên
người tiểu nữ nhân kia rõ ràng có mùi của dị hỏa vậy mà ngươi dám lừa dối bản
hoàng. Ngươi nghĩ bản hoàng là kẻ ngu ngốc!? Nếu như ngươi không trảo trả dị
hỏa cho bản hoàng đừng trách bản hoàng không khách khí!”

Hoàng Tử Yên cùng với Thanh Hỏa Kim Trảo Ma Ưng cười lạnh nhìn về phía Tam
Trảo Tử Sắc Giao Long nói: “Thế nào Tam Trảo Tử Sắc Giao Long muốn cùng chúng
ta đánh sao!? Haha... Dị hỏa vốn thuộc về người có duyên rõ ràng nó thuộc về
chủ mẫu chúng ta như vậy chủ mẫu chúng ta hắn phải là chủ nhân của dị hỏa này!
Ta khuyên ngươi một câu tốt nhất nhanh cút khỏi nơi này đi nếu không đừng
trách chúng ta bốn ma thú ăn hiếp một mình ngươi!”

“Ngươi” Cái đầu rồng nghiến răng lại phát ra âm thanh ken két, hai lỗ mũi phun
ra không khí nóng bỏng.

Bát Dực Hắc Xà Hoàng trầm ngâm mở rộng cái miệng đen ngòm của nó mà lên tiếng
nói: “Tam Trảo Tử Sắc Giao Long đừng tưởng ta không biết ngươi muốn làm gì.
Người hẳn muốn lợi dụng một loại dị hỏa này đối với ngươi tiến hành lột xác.
Ngươi chắc muốn tiến hóa thành rồng thật sự nhưng hiện giờ chủ mẫu ta đã đạt
được dị hỏa này rồi vậy thì nó thuộc về chủ mẫu. Mà dù không phải chủ mẫu ta
cũng tuyệt không muốn nó rơi vào tay ngươi...”

Nghe được những lời này của Bát Dực Hắc Xà Hoàng, hai hàng lông mày của Tiêu
Sơn hơi nhíu lại. Hắn loáng thoáng nghe thấy được thứ gì đó liên quan tới tiến
hóa. Thường tu chân giới có nhắc đến khi xà tu luyện một thời gian sẽ tiến hóa
thành giao long. Giao long nột xác sẽ biến hóa thành long thật sự. Chính là
rồng trong truyền thuyết. Nói đúng ra là độ kiếp nhưng thế giới này tu luyện
khác tu chân. Nó dùng tu luyện là đấu khí mà không phải chân nguyên lực. Ma
thú tu luyện hình thành ma tinh mà không phải nội đan như vậy mà cũng có tiến
hóa sao.

Tam Trảo Tử Sắc Giao Long nổi giân, mũi nó phun ra khói phì phì căm tức, hai
mắt đỏ ngầu nhìn về phía đám ma thú nói: “Các ngươi...”

Kim Sỉ Kim Quang Ưng Dực Hổ cười khà khà nói: “Còn không chút!”

“Hừ” Tam Trảo Tử Sắc Giao Long hừ lạnh một tiếng. Nó xoay người rời đi để lại
đám người Tiêu Sơn ở đó...

Một căn nhà lá được dựng lên, phía trong căn phòng khá là đạm bạc. Một thanh
niên trực tiếp cầm lấy tay của thiếu nữ. Thiếu nữ nhắm mắt lại an tĩnh nằm
trên giường. Khuôn mặt của nàng bình thản, không biết có phải hay không bàn
tay của thanh niên luôn nắm lấy tay nàng khiến cho nàng cảm giác an bình.

Không biết qua bao lâu chỉ biết là thanh niên gục đầu lên giường, hai mắt nhắm
nghiền. Hắn cũng không biết mình thức đếm bao lâu rồi có lẽ là mười ngày có lẽ
là mười hai ngày. Đến khi có một bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc bạch kim
của hắn mới làm cho hắn tỉnh lại


Tu Tiên Tại Đấu Phá Thương Khung - Chương #166