Người đăng: nala
Rời khỏi Tứ trưởng lão, Diệp Lăng mang theo tâm trạng hồi hộp rảo bước trong
Hắc Ám sâm lâm. Đây là lần đầu tiên hắn đi một mình.
Diệp Lăng cẩn thận vạch từng bụi cỏ tìm kiếm linh dược. Trong số các linh dược
luyện chế Quy Nguyên đan có một loại là Thoát Phàm thảo, bộ dáng giống hệt cỏ
dại bình thường, rất khó phân biệt. Hơn nữa lại không tỏa ra mùi thơm đậm đà
như những linh dược khác. Chỉ khi gí sát mũi lại mới nghe được một mùi hương
thanh khiết rất nhạt.
Tỉ mỉ tìm kiếm một hồi, Diệp Lăng phát hiện được một hang động nhỏ bị che
khuất sau một cây cổ thụ lớn được bao quanh bởi vô số bụi cây nhỏ. Nếu không
phải hắn đi vạch từng bụi cây một thì e là sẽ không bao giờ thấy được cái hang
này.
Hang động này có lẽ chưa từng được tìm thấy, bên ngoài đóng đầy rêu xanh. Theo
kinh nghiệm của Diệp Lăng, hang động này bên trong chắc chắn sẽ có linh dược
sinh trưởng. Nghĩ thế, hắn vô cùng vui mừng đi đến chỗ hang động. Cửa hang rất
hẹp, Diệp Lăng phải cúi người thấp xuống mới đi vào được. Càng vào trong, hang
càng rộng hơn, ánh sáng cùng yếu dần. Hắn cẩn thận lấy cây đuốc nhỏ ra thổi
lên soi đường đi. Đi thêm một đoạn nữa thì hắn phát hiện được một loại linh
dược khá hiếm có - Nguyệt Bạch hoa.Tuy đây không phải là linh dược để luyện
chế Quy Nguyên đan nhưng rất hữu hiệu với công pháp Tinh Thần cửu biến của
hắn. Đem Nguyệt Bạch hoa này phối hợp với Tinh Thần thảo cùng vài loại linh
dược phụ trợ thì sẽ luyện chế được Nguyệt Tinh dược tề. Nếu hắn phục dụng vào
thì sẽ đột phá công pháp lên đại thành, thực lực sẽ tăng cao.
Nghĩ đến đây, Diệp Lăng liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vội vàng thu lấy
Nguyệt Bạch hoa cất đi rồi tiếp tục đi vào trong. Không ngờ vừa đi được một
đoạn thì lại nhìn thấy rất nhiều linh dược, hơn nữa tuổi cũng trên mấy chục
năm, thậm chí có gốc còn trên trăm năm.
Diệp Lăng hét toáng lên trong lòng. Phát tài rồi! Lần này phát tài rồi!! Lục
Linh chi, Huyết Nhân sâm, Tinh Thần thảo, Thoát Phàm thảo, Ngũ Thải hoa, La
Thiên thảo, Long La quả, Băng Tinh quả,...
Rất nhiều linh dược đột nhiên hiện ra trước mắt làm Diệp Lăng chìm vào hạnh
phúc. Đống linh dược này có không ít linh dược để luyện chế Quy Nguyên đan
cùng Nguyệt Tinh đan. Diệp Lăng không chút do dự thu sạch sẽ.
Đi thêm một đoạn, Diệp Lăng phát hiện càng sâu bên trong linh khí càng nồng
đậm hơn. Linh dược sinh trưởng rất nhiều, hắn có thể thu thoải mái, cảm giác
rất là sung sướng. Lúc nhìn đến cuối hang, Diệp Lăng không khỏi hít một ngụm
khí lạnh. Ở tận cùng hang động là một con cự mãng dài bảy, tám trượng đang ngủ
say .Cơ thể khổng lồ của nó quấn quanh một cây linh dược màu trắng ngà, tỏa ra
hương khí nồng đậm. Nếu mắt của hắn không có vấn đề gì thì đó chính là Quy
Nguyên thảo vô cùng quý hiếm, là dược liệu chính để luyện chế Quy Nguyên đan.
Đặc biệt niên kỉ của gốc linh dược này ít nhất cũng là năm trăm năm. Nếu có
thể đem luyện chế Quy Nguyên đan thì công hiệu sẽ tăng lên rất nhiều.
Diệp Lăng nuốt nước bọt cái ực đưa mắt thèm thuồng nhìn gốc linh dược trước
mặt, nhưng hắn tuyệt không có khả năng thu lấy. Cự xà kia chính là yêu thú cấp
2 Hắc Mãng Xà. Tu vi ở khoảng Luyện khí kì tầng chín, mười. Loại gà mờ mới
Luyện Khí tầng một như hắn chỉ đáng làm một bữa ăn sáng cho nó mà thôi. Hắn
thầm nghĩ sẽ trở ra gọi Tứ trưởng lão tới chế trụ đầu Hắc Mãng này cướp lấy
Quy Nguyên thảo, nhưng không ngờ con cự xà này nhạy bén đến mức nghe được cả
tiếng nuốt nước bọt của hắn mà tỉnh dậy.
Hắc Mãng nghe động tỉnh dậy thì nhìn thấy Diệp Lăng, liền không chút do dự há
cái miệng to lớn tanh tưởi táp về phía hắn. Diệp Lăng tuy tu vi không cao
nhưng do tu luyện Tinh Thần cửu biến, phải rèn luyện căn cơ cùng thân thể rất
nhiều nên phản ứng rất nhanh, lăn qua một bên né tránh, sau đó dùng hết tốc
lực vắt chân lên cổ mà ra khỏi hang. Cự xà thấy nhân loại nhỏ yếu kia cư nhiên
lại tránh được công kích của nó thì vô cùng tức giận, bèn gầm lên một tiếng
rồi đuổi theo. Diệp Lăng thầm than, sau đó dứt ruột lôi ra một tấm phù màu
trắng dán lên người, lập tức tốc độ của hắn liền tăng gấp đôi. Hắc Mãng trông
thấy càng tức giận, rít lên một tiếng phun một bãi nước màu đen về phía Diệp
Lăng nhưng bị hắn né được. Nơi bãi nước đen kia rơi xuống “Xèo” lên một tiếng,
đất đá ở nơi đó liền chảy thành nước đen.
Diệp Lăng hít một ngụm khí lạnh, trong lòng vô cùng hoảng sợ, càng ra sức
chạy. Kịch độc của Hắc Mãng này không ngờ có thể ăn mòn cả đá, nếu lúc nãy hắn
không né kịp thì...hậu quả thật khó lường.
Grao!!!
Tiếng rít của cự xà làm hắn càng thêm hốt hoảng, không chút do dự tăng nhanh
tốc độ mau chóng bỏ chạy. Cự xà đuổi theo sát phía sau, chốc chốc lại phun ra
kịch độc đánh về phía hắn.
Lúc đầu đường còn rộng, Diệp Lăng còn tránh được. Nhưng càng gần miệng hang,
đường càng hẹp, khiến hắn mấy lần suýt mất mạng. Trong đầu hắn liên tục suy
nghĩ cách để cắt đuôi cự xà, sau đó nghiến răng nghiến lợi quay lại phóng ra
một tấm phù màu lục. Tấm phù vừa ra liền phát ra lục quang nhu hòa bao lấy cự
xà làm nó không cử động được, khựng lại tại chỗ. Nhân cơ hội đó, Diệp Lăng
nhanh chóng chạy mất, trong lòng không biết đã mắng cự xà bao nhiêu lần. Định
thân phù này là năm ngoái hắn hái được một cây linh dược quý hiếm đem tặng cho
Tứ trưởng lão mới được ban cho để phòng thân. Còn Tật Phong phù kia là Tứ
trưởng lão ban cho hắn ba tấm sau ba năm chăm chỉ làm việc. Không ngờ bây giờ
đã phải dùng mất hai tấm phù quý giá này làm hắn tiếc đứt ruột đứt gan.
May mắn thu hoạch lần này rất phong phú, coi như cũng có lời. Chỉ riêng việc
phát hiện Quy Nguyên thảo kia thì hắn sẽ được thưởng lớn rồi. Cộng thêm mấy vị
linh dược cần thiết cho việc luyện chế Quy Nguyên đan. Hắn chắc mẩm lần này
hắn sẽ trở thành kẻ giàu có nhất nhì trong đám đệ tử. Nếu được ban cho một ít
linh thạch thì quá tốt rồi. Vừa chạy Diệp Lăng vừa suy nghĩ về những điều tốt
đẹp sau này liền cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Chạy hộc tốc một hồi, hắn rốt cục thoát khỏi hang, sau đó lại ba chân bốn cẳng
đi tìm Tứ trưởng lão. Kết quả hệt như hắn đã nghĩ, Tứ trưởng lão có tu vi Trúc
Cơ trung kì dễ dàng đánh chết đầu Hắc Mãng xà kia, thu lấy Quy Nguyên thảo. Có
được Quy Nguyên thảo khiến Tứ trưởng lão vô cùng vui vẻ, trực tiếp ban cho hắn
thân thể của Hắc Mãng xà. Còn bảo về đến môn phái sẽ xin chưởng môn ban thưởng
cho hắn thật hậu làm hắn lâng lâng như đang ở trên thiên đường. Diệp Lăng
không khỏi cảm khái. Vận may của hắn rốt cuộc cũng tới rồi a!!!