Ngô Thanh Bình


Người đăng: talahunam

Thương hội Tự Do nằm ở phía nam của Trấn Kiếm Tông, do một vị trưởng lão của
Trấn Kiếm Tông lập ra từ hơn một nghìn năm trước. Bình thường hàng hóa ở đây
đều là tinh phẩm, muốn loại nào có loại đấy. Ngươi muốn mua đan dược? Chỉ cần
có đủ điểm cống hiến là được. Ngươi muốn mua công pháp? Vẫn là câu đó, chỉ cần
ngươi có đủ điểm cống hiến là được. Có thể nói, không sợ thương hội Tự Do
không có, chỉ sợ ngươi không có đủ điểm cống hiến thôi! Cứ mỗi ba tháng,
thương hội lại tổ chức một buổi đấu giá nhỏ. Mỗi năm lại tổ chức một buổi đấu
giá lớn. Thường thì các tinh phẩm trong tinh phẩm đều tụ tập ở các buổi đấu
giá này. Nghe đồn đã từng có một vị trưởng lão tham gia đấu giá của năm và đạt
được một cuốn Huyền giai sơ cấp bí kíp. Sau này thực lực đại tăng.

Tô Lâm đi đến trước cổng của thương hội Tự Do. Nơi này được xây dựng bằng gỗ
Thanh Thúy, vừa mát mẻ, lại vừa có tác dụng tụ hội linh khí. Bên trên là những
mái ngói hình tứ linh Long - Lân - Quy - Phụng được làm từ vàng. Ở nhân gian,
vàng có thể rất quý, thế nhưng ở tu chân giới thì chúng còn không đáng một
huyền tinh. Thế nên, thấy thương hội xây dựng một phần từ vàng cũng chẳng có
gì ngạc nhiên. Tòa lầu này gồm năm tầng. Chỉ cần có đủ điểm cống hiến thì có
thể lên tầng càng cao hơn. Mà càng trên cao thì trân phẩm càng nhiều, càng
quý.

Tô Lâm bước vào tầng một thì có một thị nữ ăn mặc khá kín đáo, trên người cũng
tỏa ra linh lực nên hắn đoán cô nàng cũng là người tu chân. Cô ta bước lên,
cung kính hỏi: "Kính chào quý khách. Xin hỏi quý khách muốn mua gì?" Cô ta
ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt của Tô Lâm thì bỗng cúi đầu xuống, nóng
bừng mặt. Tô Lâm cũng không để ý lắm, nói ra những thứ mà mình cần: "Ta cần
giải độc đan cấp thấp, một thanh Huyền binh nhất phẩm sơ giai cùng với, tích
cốc đan." Cô nương kia cũng đã chỉnh đốn lại cảm xúc của mình, khẽ đáp : "Xin
mời công tử đi theo ta. Không biết công tử muốn bao nhiêu giải độc đan, bao
nhiêu tích cốc đan. Một lọ giải độc đan có giá ba điểm cống hiến, gồm mười lăm
viên. Một lọ tích cốc đan có giá trị hai điểm cống hiến, gồm mười bảy viên."
Tô Lâm khẽ suy nghĩ. Giải độc đan, tên như ý nghĩa, dùng để giải độc của một
số loại độc tố cấp thấp. Tích cốc đan dùng để cung cấp chất dinh dưỡng cho cơ
thể, khiến cơ thể không cần ăn trong ba ngày mà vẫn sống được. Tô Lâm đáp:
"Lấy cho ta mỗi loại một bình." Cô nương kia tỏ vẻ đã hiểu: "Vâng, thưa quý
khách. Lát nữa chúng tôi sẽ đóng gói đan dược cho ngài. Bây giờ mời ngài theo
tôi đến quầy vũ khí để chọn huyền binh."

Tô Lâm theo hướng dẫn của cô gái đi đến một quầy hàng gọi là quầy vũ khí. Nơi
đây bán ra đủ các loại vũ khí, đương nhiên, phẩm cấp đều là thấp nhất. Cô gái
kia đứng một bên để cho Tô Lâm chọn hàng. Hắn nhanh chóng nhấc lên một thanh
đoản kiếm, kiếp trước, vũ khí của hắn chính là kiếm, kiếp này, hắn cũng không
định thay đổi con đường kiếm đạo của mình. Còn thân thể kiếp này, không phải
không có vũ khí, chẳng qua vũ khí lại là một thanh gươm. Thanh đoản kiếm dài
khoảng hai tấc (Đại khái 20 cm), trên mình nó toát ra đầy thủy khí, hiển nhiên
là một thanh kiếm hệ thủy. Hắn thấy không thích hợp liền bỏ xuống, tại vì hắn
chủ tu là kim hệ. Hắn liên tục nhìn thanh cây kiếm khác, thế nhưng không có
thanh nào phù hợp với hắn.

Đúng lúc hắn đang định bỏ xuống, tìm một thanh khác thì một thanh âm chứa đầy
trào phúng vang lên: "Tiểu bạch kiểm, ngươi lựa tới lựa lui cũng không chọn ra
thanh nào, nghèo quá hay sao? Thế mà cũng dám đi cùng Tiểu Đào của ta." Tô Lâm
quay đầu lại thì thấy gương mặt của một tên con trai, dù là con trai nhưng
cũng xinh đẹp, thanh tú đến lạ thường. Làn da trắng bóc như trứng gà, đôi môi
đỏ mọng. Nếu không phải do bộ ngực đồng bằng thì ai cũng nghĩ hắn là một đứa
con gái.

Tô Lâm hơi ngạc nhiên một chút, tiếp lời: "Ngươi là ai? Ta lựa chọn huyền binh
mà cũng phiền ngươi quản sao?" Hắn ta (Kẻ lạ mặt) hơi sựng lại, dường như
không thể tin rằng Tô Lâm có gan đáp trả. Bởi vì hắn chính là Ngô Thanh Bình,
là đệ nhất thiên tài của đệ tử nội môn. Hắn vừa bước vào tuổi mười sáu mà tu
vi đã đến Huyền Vũ cảnh Hạ tầng đỉnh phong. Đủ thấy thiên phú của hắn ra sao.
Bình thường đệ tử ký danh hay ngoại môn, nội môn thậm chí là một số đệ tử tinh
anh cũng xu nịnh hắn, bởi vì tiềm lực của hắn cực cao, sau này trở thành
trưởng lão là chuyện chắc như đinh đóng cột. Thế mà lúc này lại có một tên đệ
tử ký danh không biết sống chết cãi lại lời hắn.

Còn Tiểu Đào mà hắn nói chính là thị nữ đã bồi Tô Lâm. Cô ấy vô cùng xinh đẹp,
nếu không phải là do tư chất kém, không bái được vào ngoại môn của Trấn Kiếm
Tông thì cũng đã vô cùng nổi tiếng. Trong một lần Ngô Thanh Bình đi mua chút
đồ ở thương hội Tự Do, gặp được Tiểu Đào, thấy cô vô cùng xinh xắn, lại chăm
chỉ, hiền lành, thấu tình đạt lý, không có chanh chua, điêu ngoa như những cô
gái khác thì bèn lấy lòng yêu thương. Tiểu Đào cũng vừa gặp đã mến, vô cùng
kính trọng và quý mến Ngô Thanh Bình. Nhưng cũng chỉ dừng ở mức làm bạn thân,
không muốn tiến thêm một bước với hắn ta. Ngô Thanh Bình thì cứ hẹn hò, tán
tỉnh mãi. Kết quả hơn mười chàng trai thầm thương trộm nhớ Tiểu Đào đều bị Ngô
Thanh Bình chỉnh đến chết đi sống lại. Căn bản không dám bén mảng tới gần Tiểu
Đào nữa.

Ngươi khẳng định sẽ nghi hoặc tại sao Ngô Thanh Bình lại dám làm nhiều chuyện
như vậy mà không bị thượng tầng Trấn Kiếm Tông trách phạt. Đơn giản là vì mẹ
hắn là nữ trưởng lão duy nhất của tông môn. Hơn nữa thực lực cũng không yếu.
Chỉ kém vài vị trưởng lão mà thôi.


Tu Tiên Giả Tung Hoành Tại Dị Giới - Chương #4