Hôn Thê


Người đăng: TroiKhongMua

Hôm sau,Lâm mộc, ngồi ngây người trong phòng đọc khẩu quyết,vận hành từng tia
linh khí chảy vào cơ thể từng chút một,chỉ một lát sau thì cảm nhận được trong
cơ thể mình biến hóa...chỉ là lúc này trước cửa phòng có tiếng bước chân cùng
với đó là vang lên một giọng nói.

Lâm Mộc nghe thế đành dừng lại việc tu luyện và hướng ngoài cửa phòng đáp một
tiếng, hắn đã chấp nhận thân phận hiện trạng này, và có mục đích hiện tại là
tu thành tiên nhân thứ mà từ kiếp trước hắn chỉ cho là trong truyền thuyết,
nếu hắn tu luyện thành công mới có thể bảo vệ gia đình người thân của mình cho
thân nhân mình một cuộc sống tốt đẹp,

Lâm Mộc đứng dậy sửa lại quần áo rồi đi tới phòng khách tuy gia cảnh chỉ có mẹ
hắn và một vú nuôi chăm sóc hắn từ nhỏ, hắn và mẹ cũng không xem vú nuôi như
người hầu,càng coi như người thân mà đối đãi,

Lâm Mộc bước chân đi vào thì thấy trong phòng khách sạch sẽ cũng không có gì
đáng tiền nhưng có thể nói cũng hơn người khác không lo lắm về cái ăn cái mặc,
trên bàn ăn có chút cháo và củ cải trắng và một ít cá khô,Lâm Mộc thấy thế
cũng khẽ thở dài, hắn đi tới ngồi xuống,Nói." Mẹ à con muốn đi chơi một chút
có được không mẹ,

Mẹ Lâm Mộc," Ừ con đi chơi nhớ cẩn thận đừng đi xa gần đây thôi có gì qua nhà
Trương đại thẩm tìm Trương Hồng Liên, Mà chơi,

Lâm Mộc nghe xong khá ngẩn người,cũng dể hiểu thôi vì Trương Hồng Liên cùng
Lâm Mộc vốn có hôn ước từ bé, ông tổ hai nhà từng có hứa hẹn nếu sau này đời
sau có con trai bên kia có con gái sẽ gả cho bên kia còn con trai thì cho 2
đứa nó kết nghĩa hunh đệ,

hai đứa bé gái thì kết làm tỷ muội nên cha của Mộc Lâm cũng chính là Lâm Tùng
Thiên, sau khi đẻ Lâm Mộc mà cha của Trương Hồng Liên sau khi sinh ra nàng thì
tiếp nối hứa hẹn ông tổ hai nhà nên cho 2 người kết thân từ bé.

Nghe mẹ mình nhắc đến Trương Hồng Liên cũng khiến Lâm Mộc thấy hiếu kỳ không
biết vị hôn thê của mình dáng dấp như nào bèn quay lại đáp ," dạ con biết rồi
mụ mụ con ăn no rồi con đi đây hắn vừa ăn vừa nói trước khi đi còn kẹp thêm
hai cái bánh bao chạy nhanh ra cửa, Sẽ bù thiếu chữ ..hiện đang bận


Tu Tiên Đạo Nhân - Chương #2