Đối mặt với ngữ khí của Dạ Phàm hai người Ninh Vân cùng Chu Liêu âm thầm cả
kinh, hai người cho dù là Á Đế, cho dù luôn trăm phương ngàn kế muốn tìm ra
Đông Hoàng Lăng nhưng thật sự hiểu biết về Đông Hoàng Lăng quá hạn hẹp.
Cũng không trách hai người này, dù sao Đông Hoàng Lăng bên trong có gì chỉ sợ
chân chính Thần Long Sơn cấp bậc lão tổ mới có thể đại khái biết một hai hơn
nữa lại càng không thể nào tinh tường bằng Dạ Phàm.
Thiên hạ này kẻ đi nhiều, nhìn nhiều, biết nhiều như Dạ Phàm chỉ sợ không tồn
tại.
Nhìn thấy hai cái Á Đế sau lưng rõ ràng do dự, Dạ Phàm cũng không gấp, khóe
miệng thủy chung chỉ mỉm cười, dù sao nếu đặt hắn vào địa vị của hai người kia
cũng là thật sự không dám liều.
Không gian quả thật cũng có chút yên tĩnh, ngũ đạo môn trước mặt nhưng ba
người lại không người nào đi lên, hai vị Á Đế rõ ràng đang cố gắng xem thấu
huyền cơ bên trong, về phần Dạ Phàm hắn lại đang bảo vệ.
Bảo vệ ở đây đương nhiên là hai cái Á Đế đi theo, ít nhất hắn cần phải bảo vệ
hai vị Á Đế vô thương vượt qua cửa thứ ba, vì một điểm này hắn nhất định phải
phá trận cuối cùng, chỉ cần hắn chưa nhập trận hắn vẫn là có khả năng ra tay
cứu Ninh Vân cùng Chu Liêu, đây là Dạ Phàm tự tin, đây là Dạ Phàm bản lĩnh.
Thân là Á Đế có rất nhiều việc phải nhìn trước ngó sau, tu luyện đến Á Đế cũng
không phải là người ngu, nếu có sự tình không nắm chắc liền không muốn đi làm.
Trong ba người Ninh Vân rốt cuộc mở miệng, nắm tay của hắn nhè nhẹ nắm lại.
“Ta không tin ngươi nhưng ta lại càng không tin Chu Liêu, nếu phải chọn ta vẫn
là nguyện ý tin tưởng ngươi hơn một chút, bất quá điều kiện là thực lực ngươi
đủ để làm ta bình đẳng đối đãi”.
Rất trực tiếp cũng rất thẳng thắn, Ninh Vân chỉ tung ra một quyền.
Một quyền này đơn giản cực kỳ nhưng lại là Ninh Vân một đòn toàn lực.
Ninh Vân thân là Á Đế hơn nữa còn là yêu thú thân, huyết mạch của hắn thậm chí
đã chuẩn bị phản tổ, nhục thân cường đại không cách nào tưởng tượng, man lực
phi thường lớn.
Một quyền không có đạo vận, không mang nguyên lực cũng không nhiễm quy tắc,
một quyền đơn giản chỉ là lực lượng cơ thể bất quá quyền này đánh nát người
Thần Hoàng thừa sức.
Trước một quyền trực tiếp của Ninh Vân, bản thân Dạ Phàm âm thầm gật đầu, loại
cường giả như Ninh Vân . . . thế gian hiếm gặp.
Không phải bởi hắn mạnh hay yếu mà vì đạo của kẻ này, cách làm người của kẻ
này.
Dạ Phàm cũng không có thời gian suy nghĩ, một đấm cũng đấm ra.
Bàn tay của Dạ Phàm vốn là bàn tay của phàm nhân, căn bản không có tư cách
tiếp một quyền của Ninh Vân bất quá rất nhanh sau lưng Dạ Phàm xuất hiện một
tôn hắc giáp nam tử, xung quanh hắc giáp nam tử ngập tràn ma khí.
Người này thay Dạ Phàm tung một quyền, trực tiếp dùng quyền đối quyền với Ninh
Vân.
Hai quyền va chạm, đơn thuần man lực dĩ nhiên lại bất phân thắng bại, bất quá
hắc giáp nam tử không thua nhưng Dạ Phàm lại có chút không chịu nổi.
Cho dù hắn không bị thương cũng bị đẩy lùi về sau 7 bước.
Đây chung quy vẫn là phàm nhân thân thực sự quá yếu.
Dạ Phàm không ra tay thì thôi, Dạ Phàm ra tay liền khiến cả Chu Liêu cùng Ninh
Vân kinh hãi gần chết.
Kinh hãi không phải là vì thực lực của Dạ Phàm mà là vì thủ đoạn của Dạ Phàm.
Chu Liêu cùng Ninh Vân đều quay đầu nhìn nhau, trong mắt ngập tràn không tin
tưởng.
“Cổ Hồn Đế Sư ?”.
Không trách hai người không kinh ngạc, Cổ Hồn Đế Sư bản thân Cửu Tiêu có thể
không biết nhưng Cửu Tiêu chỉ là bước thứ hai sâu kiến, không biết cũng là
việc thường tình.
Chu Liêu cùng Ninh Vân liền là bước thứ tư tuyệt đỉnh cao thủ, sao có thể
không biết ?.
“Ngươi . . . ngươi sao có thể là Cổ Hồn Đế Sư . . . chẳng lẽ “.
Dạ Phàm nhếch miệng, chiêu vừa rồi hắn không có bị thương, đơn giản chỉ là hắn
không cách nào đứng vững mà thôi, trước mặt hai vị Á Đế nghi hoặc hắn cũng
không trực tiếp trả lời chỉ có im lặng thừa nhận.
Cổ Hồn Đế Sư bình thường chỉ có ở Thất Âm bất quá ở Cửu Dương không hẳn không
tồn tại.
Thần Long Sơn – Ma Long Tộc bản thân chính là đi theo Cổ Hồn Đế Sư con đường.
Ma Long Tộc là một cái cấm kỵ tồn tại của Thần Long Sơn nói riêng cùng toàn bộ
Cửu Dương nói chung.
(Hôm nay 2/9 uống say quá, thật sự không có cách nào viết được, mọi người
thông cảm, chương này hơi ngắn sẽ bổ sung sau)