Thực lực của đội hình 10 người Dạ Phàm cực kỳ đáng sợ, không tính Dạ Phàm thì
có đến 2 Á Đế cùng 7 Thần Hoàng, trong đó có tới 6 Trấn Thiên Thần Hoàng, đội
ngũ này tuyệt đối có thể diệt sạch bất cứ thế lực nào của Hoang Vực.
Đội ngũ như vậy đương nhiên cũng rất nhanh có thể tiến nhập vào Bích Lạc Hoàng
Tuyền Đảo.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đảo nằm ở sâu bên trong Huyền Vũ Liên Minh, được bao phủ
bởi một cánh rừng nguyên sinh.
Cánh rừng này rất lớn, cây cối cao đến bất thường, thậm chí sinh vật tại đây
cũng trở nên lớp gấp 10 lần bình thường, đây có thể coi là điểm đặc biệt nhất
của Bích Lạc Hoàng Tuyền.
Tất nhiên ở Cửu Dương mà nói địa phương khiến sinh vật trở nên khổng lồ tuy
không nhiều nhưng cũng chẳng ít, chưa đủ để làm quá nhiều người quan tâm, kích
thước có lớn hơn nhưng thực lực không tăng lên là bao, loại biến hóa này trong
mắt cường giả căn bản không là gì.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đảo vốn là cấm địa của Huyền Vũ Liên Minh, đương nhiên
Ninh Vân có thể đi ngang, tuyệt không gặp trở ngại.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đảo cũng không phải nơi xa lạ gì với những người ở đây,
mỗi trăm năm cường giả của tứ đại liên minh đều đi qua đây một lần, từng góc
đất, từng nhánh cây ngọn cỏ đều bị đào lên, căn bản cũng không có cái gì gọi
là bí mật.
Đoàn mười người lấy Dạ Phàm dẫn đầu, sau khi vào bên trong địa phận của Bích
Lạc Hoàng Tuyền Đảo thì toàn bộ đều là do Dạ Phàm dẫn đầu, dù sao có một mình
hắn liền dám vỗ ngực khảng định mình biết Đông Hoàng Lăng ở đâu.
Cả Chu Liêu cùng Ninh Vân đều đã thử qua Dạ Phàm, lúc này cả hai đều lựa chọn
im lặng, việc hai người có thể làm thủy chung chỉ là chờ đợi mà thôi.
Tất nhiên cả hai cũng không gấp, bọn họ đã tìm kiếm Đông Hoàng Lăng vài ngàn
năm thì có thêm một khoảng thời gian có là gì ?, chỉ cần có thể tiến vào Đông
Hoàng Lăng liền là đủ.
Thật ra mà nói bên trong Đông Hoàng Lăng cất chứa một loại bí mật, bí mật này
có rất nhiều người nghe đến nhưng lại không thể chứng thực, bí mật về thần
linh.
Trước Giới Chiến Thời Đại là Hoang Cổ Thời Đại, trước nữa liền là Thần Thoại
Thời Đại.
Thần Thoại Thời Đại là một thời đại bị bóng đêm che phủ có điều vẫn còn lại
những tàn tích, vẫn còn lại không ít thông tin có thể tìm thấy.
Thần Thoại Thời Đại được coi là thời kỳ hưng thịnh nhất của Vô Tận Giới, lúc
này cũng không tồn tại cái gọi là Cửu Dương hay Thất Âm, Vô Tận Giới liền
thành một khối.
Trong Thần Thoại Thời Đại tồn tại một cái chủng tộc bá chủ gọi là Cổ Thần Tộc.
Cổ Thần Tộc truyền thuyết chia thành từ nhất khiếu đến cửu khiếu, đến cửu
khiếu Cổ Thần liền có thể xưng làm bá chủ, trở thành Vô Tận Giới chân chính bá
chủ, truyền ngôn còn cho rằng Đại Đế cường giả cũng không có cách nào so sánh
với cửu khiếu cổ thần.
Tất nhiên người của thời đại này biết việc thời đại này, không có ai đứng ra
kiểm chứng rốt cuộc truyền ngôn có thật hay không dù sao Cổ Thần Tộc đã bị
diệt tuyệt, đi theo nó cũng là Thần Thoại Thời Đại kết thúc, mở ra Hoang Cổ
Thời Đại.
Hoang Cổ Thời Đại cũng chính là điểm nhấn mở ra Cửu Dương cùng Thất Âm, mở ra
Âm Dương Nhị Giới.
Lại nói về Cổ Thần Tộc, ba chữ này đã biến mất rất lâu rất lâu trong dòng chảy
thời gian bất quá cũng không phải ai cũng quên, ít nhất Thần Long Sơn cùng
Thiên Phượng Sơn chắc chắn còn lưu lại thông tin về chủng tộc này.
Tại Cửu Dương có lẽ cũng chỉ còn hai cái thế lực này tồn tại vượt trên Thần
Thoại Thời Đại.
Năm đó Đông Hoàng bị tiêu diệt không phải hắn có thể tu thành Vô Địch Thần
Hoàng mà bởi vì hắn là một cái nửa khiếu Cổ Thần.
Cho dù không phải chân chính Cổ Thần nhưng bằng vào nửa khiếu hắn liền bước
vào Vô Địch Thần Hoàng cảnh giới.
Đáng tiếc Đông Hoàng hắn cả đời cũng chỉ là Vô Địch Thần Hoàng, hắn không phải
một khiếu Cổ Thần, hắn liền có khiếm khuyết, cả đời không thể bước vào Á Đế,
càng đáng tiếc hơn thân phận của hắn bị lộ, vì bí mật liên quan đến Cổ Thần
Tộc bản thân Thần Long Sơn liền xuất thủ.
Đông Hoàng Lăng trong truyền thuyết liền có thể mở ra Cổ Thần Tộc bí mật, có
thể nhận được Cổ Thần Tộc truyền thừa.
Chỉ cần trở thành một cái nhất khiếu Cổ Thần . . . cả Chu Liêu cùng Ninh Vân
hay bất cứ ai khác đều có thể một bước thông thiên.
………………………………………………………………
Dạ Phàm di chuyển rất chậm rất chậm bất quá sẽ không có ai thúc dục hắn.
Nhờ Tử Mặc giúp phi hành trên không trung, Dạ Phàm cứ đi một đoạn thường
thường sẽ dừng lại xem xét, hắn thật sự quá lâu không có đi đến Đông Hoàng
Lăng.
Đông Hoàng Lăng nơi này vốn ẩn chứa rất nhiều bí mật, những bí mật không ai
được phép biết.
Long Thần Sơn năm đó vì nắm được thông tin từ Thần Thoại Thời Đại liền dám
đánh vào Đông Hoàng Lăng, Long Thần Sơn năm đó không phải như nhiều người
nghĩ, bọn họ thật sự thành công mở ra Đông Hoàng Lăng.
Bất quá mở ra là một việc, phần còn lại là một việc khác.
Dạ Phàm hiện nay cái gì cũng thiếu có điều thông tin cùng kiến thức thì hắn
lại luôn thừa, sự việc năm đó hắn vừa vặn cũng thấy.
Long Thần Sơn thật sự rất mạnh, Dạ Phàm liền biết kể cả Đông Hoàng năm đó thề
chết thủ hộ Đông Hoàng Lăng bất quá bằng vào một cái Vô Địch Thần Hoàng chứ
mười cái Vô Địch Thần Hoàng cũng không có cách nào khiến Long Thần Sơn tổn
thất thảm trọng như vậy, đến mức đánh xuyên thủng một lỗ tại Hoang Vực đồng
thời bồi theo ngàn vạn tính mạng.
Long Thần Sơn không phải là bao nhiêu năm nay không tìm được Đông Hoàng Lăng,
bọn họ liền là thế lực đầu tiên tại Cửu Dương mở ra chân chính Đông Hoàng
Lăng, phần còn lại . . . liền là lịch sử bị che đi.
Trong Đông Hoàng Lăng năm đó có người . . . năm đó Dạ Phàm còn là Luân Hồi
Điệp, hắn nhìn thấy một người đi ra khỏi Đông Hoàng Lăng, Đông Hoàng chủ nhân.
Vì người này mà Long Thần Sơn chỉ có thể chấp nhận lui binh, vô công mà rút
thậm chí còn bồi theo ngàn vạn sinh mệnh.
Đông Hoàng Lăng chân chính chủ nhân, Đông Hoàng chủ nhân người này không ai
khác chính là Đệ Nhất Lâu chủ nhân – Đệ Nhất.
Nếu không phải ở Thiên Phong Thành bản thân Dạ Phàm mặt dày chạy đến xin Đệ
Nhất một vật, hắn đúng là còn không mở nổi Đông Hoàng Lăng.
. . . . . . . . . . . . .
Rốt cuộc, Dạ Phàm cũng dừng lại, lúc này Dạ Phàm dĩ nhiên đang lơ lửng ở cực
đông của Bích Lạc Hoàng Tuyền Đảo, nơi này có một hồ nước tương đối rộng.
Nhìn thấy Dạ Phàm dừng lại, Chu Liêu cùng Ninh Vân bốn mắt nhìn nhau, bất quá
cũng không ai tiếp tục nói gì, dù sao Á Đế thân phận, chút phong phạm vẫn phải
có.
Dạ Phàm đứng đó một lúc lâu, hai mắt nhắm lại.
Chu Liêu cùng Ninh Vân cũng trực tiếp lựa chọn nhắm mắt, vẻ mặt không quan tâm
đến nhân tình thế thái.
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc Dạ Phàm mới phá tan bầu không khí im ắng.
“Mở ra Đông Hoàng Lăng chỉ có thể mở vào ban ngày, bất quá lại không được có
ánh nắng mặt trời”.
Câu nói này quả thật có vài phần khó hiểu nhưng đối với Á Đế cảnh giới Chu
Liêu cùng Ninh Vân lại khác, thân hình hai người bất động vài giây sau đó lập
tức động.
Chỉ thấy Ninh Vân trên người ngập tràn hàn khí, sau đó hai tay chỉ lên thiên
không, mạnh mẽ một ấn.
Toàn bộ thiên không lập tức bị đóng băng, thủ đoạn quả thật có vài phần cao
minh.
Ninh Vân khóe miệng tiếp tục cong lên, sau đó nắm tay nắm lại,
Bầu trời đang bị đóng băng lập tức vỡ vụn, lúc này Chu Liêu cũng ra tay.
Chỉ thấy lão hồ ly này tay áo khẽ phất, toàn bộ băng trên bầu trời đang rơi
xuống liền bị đốt khô, sau đó một lớp sương mù được tạo thành.
Sương mù bao trùm thiên địa, sương mùa nhiều đến mức trực tiếp che đi ánh sáng
mặt trời.
Không thể không nói có hai cái Á Đế tay chân, vẫn là phi thường không tệ.
Dạ Phàm mỉm cười, giọng nói bình thản một lần nữa vang lên.
Muốn mở ra Đông Hoàng Lăng nhất định phải mượn nhờ mặt trái năng lượng.
Chu Liêu cùng Ninh Vân nhíu mày nhìn nhau bất quá hai người một là hỏa một là
thủy, cũng có thể coi là mặt trái năng lượng.
Một kẻ cực nhiệt, một kẻ cực hàn.
Ở Hoang Vực cũng chỉ có hai người này mới đủ tu vi trực tiếp cung cấp năng
lượng cho chìa khóa.
Chỉ thấy trữ vật giới chỉ của Dạ Phàm lóe lên, bên trong một chiếc hộp ngọc
xuất hiện.
Dạ Phàm liền mạnh mẽ cắn nát đầu ngón tay của mình, từng giọt máu cảu hắn chậm
rãi rơi lên thành hộp.
Máu của Dạ Phàm như chất xúc tác, một luồng huyết khí mạnh mẽ từ trong chiếc
hộp bắn ngược lên thiên không.
Hộp cổ rốt cuộc mở ra.
Bên trong có một hạt châu rất nhỏ màu xám, hạt châu bay lơ lửng trên bầu trời,
ảm đạm vô quang căn bản không có lấy một tia linh lực.
Dạ Phàm lúc này lùi lại phía sau, hắn liền không tiếp tục ‘diễn’.
Chu Liêu cùng Ninh Vân cũng hiểu ý Dạ Phàm có điều lần này hai người không có
lập tức ra tay.
Chu Liêu mặt cười hòa nhã, giọng nói có chút thân thiết.
“Long tiểu hữu, không biết Á Đế của quý quốc bao giờ hiện thân ?”.
Hai người là Á Đế cường giả bất quá Á Đế tại Hoang Vực hay bất cứ đâu thường
thường vẫn là yếu hơn Á Đế của Trung Châu một chút, hai người nào biết hạt
châu của Dạ Phàm là gì ?, lỡ đang hợp sức thì Á Đế của Long Minh Cổ Quốc hiện
thân, cả hai chỉ sợ không có kết cục tốt.
Dạ Phàm thản nhiên nhấc đôi vai nhỏ nhắn sau đó chỉ chỉ về phía hạt châu.
“Tổ tiên liền bị nhốt trong đó, nếu không phải bằng một vị Á Đế của Long Minh
Cổ Quốc chúng ta không cách nào khống chế tình hình, ta cũng không phải mời
hai vị tiền bối xuất thủ”.
Dạ Phàm lời nói quả thật có chút đáng tin , dù sao cả Chu Liêu và Ninh Vân đều
biết nếu Á Đế tổ tiên của Dạ Phàm thất bại bên trong Đông Hoàng Lăng thì Dạ
Phàm rất có khả năng đi tìm giúp đỡ bên ngoài mà không quay về Long Minh Cổ
Quốc xin cứu viện.
Long Minh Cổ Quốc cùng Long Thần Sơn mặt mũi rất lớn, tuyệt đối rất khó chấp
nhận thất bại, đám người này liền là tự ngạo cuồng, thất bại với bọn họ liền
là đại sỉ nhục, sỉ nhục tất nhiên càng ít người trong tộc biết là tốt.
Càng quen trọng hơn Long Minh Cổ Quốc cũng không thành một thể, quốc gia này
chia theo phe phái cùng huyết mạch rất nặng, phe phái này thất bại liền là
điểm để phe khác đạp lên.
Chu Liêu cùng Ninh Vân rốt cuộc vẫn là xuất thủ.
Một Cực Nhiệt, một Cực Hàn vừa vặn bắn vào hạt châu nhỏ.
Không thể không nói hai vị Á Đế này không hổ là chí cường giả trong thiên địa
hiện nay, khống chế lực lượng căn bản không có lấy một tia để chê.
Dần dần hạt châu màu xám bị nhuộm bởi hai màu xanh đỏ, đại diện cho nước và
lửa.
Hạt châu dần dần xoay tròn, tốc độ xoay tròn càng ngày càng nhanh.
Trong ánh mắt mong chờ của Chu Liêu cùng Ninh Vân, rốt cuộc từ bên trong hạt
châu, một tấm cổ xưa đại môn hiện ra .
Việc tiếp theo liền không phải Chu Liêu cùng Ninh Vân có thể nắm trong tay.
Cổ xưa đại môn vừa hiện ra lập tức đã biến mất, theo nó biến mất còn có thần
bí hạt châu cùng ba người Dạ Phàm, Chu Liêu cùng Ninh Vân.
Ba người biến mất khiến không gian lập tức trở nên cực kỳ quỷ dị.
Một cảm giác không ổn đến cực điểm hiện lên trong đầu 6 vị Thần Hoàng của Chu
Tước cùng Huyền Vũ liên minh.
Quả nhiên chỉ thấy Tử Mặc vốn âm trầm một bước bước ra, khẽ vặn vẹo cổ đồng
thời giọng nói bá đạo bao trùm tất cả.
“Sáu người các ngươi, lên một lượt đi”