Hắc Giáp một quyền đánh ra trực tiếp đánh cho bốn vị Thần Hoàng tiên huyết
tung bay, một quyền này lực đạo thậm chí có thể đục thủng thiên khung.
Một quyền đánh xong, Hắc Giáp cũng không có bất cứ ý định nào dừng tay hay nói
đúng hơn Dạ Phàm liền không định dừng tay.
Hắc Giáp lần này nắm cả hai quyền lại sau đó cùng lúc mạnh mẽ đánh ra, hai
quyền như hai trọng pháo oanh thẳng lên thiên khung.
Khác biệt giữa Thần Hoàng cùng Á Đế tuyệt đối không phải là nhỏ huống hồ trong
bốn vị Thần Hoàng của Chiến Thần Điện có đến ba người chỉ là Vấn Thiên Thần
Hoàng, người cuối cùng Diệp Phiêu Nhiên chung quy cũng chỉ là Chiến Thiên Thần
Hoàng mà thôi.
Bằng vào bốn vị Thần Hoàng này muốn liều chết cường ngạnh chống lại Á Đế quả
thật là người si nói mộng, Dạ Phàm liền tin tưởng bằng vào hai quyền tiếp theo
hoàn toàn có thể trực tiếp oanh sát một trong bốn vị Thần Hoàng của Chiến Thần
Điện, đương nhiên Thần Hoàng vẫn là Thần Hoàng, muốn giết bọn họ cũng không
đơn giản như vậy.
Chiếc kinh khủng hai quyền do Hắc Giáp đánh ra bản thân Diệp Phiêu Nhiên mặt
xám như trò tàn, hắn lúc này không có thời gian để nghĩ đến tại sao Dạ Phàm
lại là Cổ Hồn Đế Sư lại càng không dám nghĩ đến việc hoàn thành nhiệm vụ, thứ
mà hắn nghĩ đến bây giờ chỉ là làm sao bảo vệ bản thân chạy ra ngoài mà thôi.
“Mở Chiến Kỳ, Đốt Chiến Hỏa”.
Diệp Phiêu Nhiên thân là kẻ đứng đầu nhiệm vụ lần này, hắn lập tức gầm lên.
Ba người còn lại cũng lập tức làm theo, tuyệt đối không có lấy một giây một
phút suy nghĩ, sau lưng bốn vị Thần Hoàng lập tức bốn cây chiến kỳ xuất hiện.
Chiến Kỳ hiện thân, tiếp theo là đốt lên chiến hỏa, trên bầu trời lúc này lập
tức 25 đóa hắc hoa hiện thân giữa nhân gian, bốn cây đại kỳ kết hợp 25 đóa hắc
hoa lập tức tổ hợp thành đại trận, một đóa hắc hoa khổng lồ hiện thân, mạnh mẽ
ngạnh kháng lấy hai quyền của Hắc Giáp nam tử.
Chiến Thần Điện bản thân nắm giữ Chiến Thần Quyết, bọn họ tu liền là chiến
hỏa.
Cấp thấp nhất liền là thanh hỏa sau đó liền là hồng hỏa, tử hỏa, kim hỏa, bạch
hỏa, hắc hỏa cùng hư vô hỏa.
Đám người Diệp Phiêu Nhiên bên trong chỉ có một mình Diệp Phiêu Nhiên có thể
tu thành 7 đóa Hắc Hỏa, còn lại cả ba người còn lại thủy chung bị giữ ở cảnh
giới 6 đóa có điều kết hợp bốn cây chiến kỳ sau lưng quả thật cũng đủ sức mạnh
mẽ ngăn cản một chiêu của Hắc Giáp.
Chiêu đầu tiên của Hắc Giáp khiến bốn vị Thần Hoàng tiên huyết tung bay bắn
ngược lên thương khung còn lần thứ hai tuy không thể mang theo sát thương thực
chất nhưng lại mang theo kinh người áp lực đánh cho bốn vị Thần Hoàng bắn
thẳng xuống đất.
Trọng quyền của Hắc Giáp nam tử liền không dễ đỡ như vậy cho dù 25 đóa hắc hỏa
đốt lên cũng không cách nào triệt tiêu toàn bộ sức mạnh của nó, khi bốn Thần
Hoàng của Chiến Thần Điện đặt chân xuống đất khí huyết trong ngực liền cuộn
ngược lên, khuôn mặt trắng bệch.
“Hừ, Tứ Kỳ Lược Trận ?”.
Nhìn thấy bốn vị Thần Hoàng của Chiến Thần Điện mạnh mẽ sống qua được lần tấn
công vừa rồi, sắc mặt của Dạ Phàm có chút lạnh lại, tất nhiên hắn lạnh lại
không vì Tứ Kỳ Lược Trận mạnh mẽ ở đâu mà quan trọng Tứ Kỳ Lược Trận năm đó
chính là Huyết Sát Quân Đoàn của Bạch Khởi thành danh tổ đội công pháp, thứ gì
của Huyết Sát Quân Đoàn năm đó rơi vào tay Chiến Thần Điện bản thân Dạ Phàm
liền cảm thấy ‘ngứa mắt’.
Tiếp theo có lẽ là một cảnh tượng Diệp Phiêu Nhiên cho dù chết cũng không thể
tin thậm chí còn kinh ngạc hơn cả thực lực của Dạ Phàm chỉ bởi một tấm lệnh kỳ
cũng xuất hiện thương khung, một tấm hắc kỳ khổng lồ màu đỏ nồng đậm mùi máu,
mùi máu tanh lan ra toàn bộ Hoang Vực.
Mùi máu cực kỳ nồng nặc thậm chí cho người ta cảm giác tấm lệnh kỳ liền này
liền đã lấy máu của toàn bộ Cửu Giới tế lên, mang theo vô tận sát phạt, kinh
người sát khí, chỉ một tấm lệnh kỳ này hiện thân liền khiến bốn tấm hắc kỳ của
Chiến Thần Điện tương đối giống ‘rẻ rách’.
Đáng sợ hơn là huyết kỳ kia lại ở trong tay Hắc Giáp, đây mới là chuyện không
thể tưởng tượng nổi.
Huyết Kỳ tung bay sau lưng, trên tay của Hắc Giáp bỗng chốc xuất hiện một cây
huyết thương, ẩn trong chiếc mũ giáp kia là một đôi mắt màu huyết hồng như tu
la chiến tướng.
“Đây là Bạch gia thương pháp ?”
Ở đây không có người nào của Bạch gia Chiến Thần Điện nhưng không có nghĩa
không ai nhận ra Bạch gia thương pháp, đây là lần đầu tiên bọn họ được nhìn
thấy Cổ Hồn lại sự dụng đấu kỹ hơn nữa đây là một vị Á Đế dùng đấu kỹ.
“Huyết Sát Vệ, Trấn Hồn Thương – Toái Sát Thương”.
Nhìn thấy Hắc Giáp đánh ra một thương này bản thân Dạ Phàm mới có thể gật đầu,
dù sao nhìn lại Huyết Sát Quan Đoàn tuyệt học chắc chắn đẹp mắt hơn đám người
Chiến Thần Điện nhiều lắm.
. . . . . . . .
Dạ Phàm trước khi rời khỏi Việt Quốc đi đến Chiến Thần Điện liền mượn đến tôn
Hắc Giáp này, nói đúng ra Hắc Giáp vốn không phải Cổ Hồn bị Dạ Phàm thu phục,
bản thân Dạ Phàm hiện nay đúng là không có Cổ Hồn nào, đương nhiên bản thân
Hắc Giáp nam tử muốn trở thành Cổ Hồn chính thức của Dạ Phàm cũng không được,
ít nhất trong mắt Dạ Phàm thì Hắc Giáp còn thiếu một chút.
Ở Thất Âm mà nói tuyệt đối không có ai có thể hiểu biết về Cổ Hồn hơn Dạ Phàm
bởi Dạ Phàm liền từng đi qua Địa Ngục, từng chân chính ở tại Địa Ngục.
Cổ Hồn chính là một dạng tồn tại đặc biệt, một dạng linh hồn thể cường đại
không cách nào triệt tiêu trong thiên địa lại không bị đưa vào luân hồi, đây
là sản phẩm đặc biệt của Địa Ngục Môn.
Cổ Hồn không có ký ức kiếp trước nhưng lại mang theo một loại ý thức rất mờ ảo
về xuất thân của mình, một loại ý thức tương đối mơ hồ giống như dã thú vậy có
điều bếu Cổ Hồn Đế Sư đủ hiểu biết đối với Cổ Hồn của mình, dựa vào chút ý
thức mờ ảo kia thì hoàn toàn có thể khiến Cổ Hồn càng thêm sinh động, càng
thêm mạnh mẽ.
Hắc Giáp nam tử được Dạ Phàm triệu hồi không phải không có ý nghĩa, bằng quan
hệ của Dạ Phàm với ‘nơi đó’ mà nói hắn muốn mượn Cổ Hồn mạnh hơn Hắc Giáp
không phải là không thể nhưng chính vì Dạ Phàm quen thuộc Hắc Giáp vì vậy mới
lựa chọn mang hắn ra ngoài.
Hắc Giáp chính là một trong hai Hộ Vệ Thần Tướng của Bạch Khởi năm đó, là Tiên
Phong Thần Tướng của Huyết Sát Quân Đoàn, mũi thương mạnh mẽ nhất trong tay
Bạch Khởi cũng là một trong bốn cường giả mạnh mẽ nhất của Huyết Sát Quân Đoàn
năm đó, thực lực có thể thông thiên.
. . . . . . . .
Trấn Hồn Thương đâm xuống triệt để nghiền nát mọi loại phòng ngự, trực tiếp
oánh nổ bốn tấm hắc kỳ bảo hộ bốn vị Thần Hoàng của Chiến Thần Điện, sau đó
mũi thương không dừng lại, nó biến thành vô số mũi thương như vạn xà cùng
xuất, trực tiếp muốn nghiền nát bốn thân ảnh phía dưới.
“Trấn Hồn Thương – Sát Diệt Thương”.
Mưa thương lao xuống, sát ý cuồn cuộn, thế không thể đỡ.
Bốn vị Thần Hoàng ở ngoài kia có thể hô mưa gọi gió, nhưng lúc này lại trở nên
nhỏ bé vô cùng, trước một kích tất sát kia cả bốn vị Thần Hoàng đều run rẩy,
đây chính là sự yếu nhược về khí thế, trên mặt khí thế đã thua liền cực khó
đánh tiếp.
Bốn vị Thần Hoàng của Chiến Thần Điện cũng không có quá nhiều thời gian suy
nghĩ, bọn họ trên người lập tức mở ra đạo tượng, đạo tượng khổng lồ hiện ra
sau lưng, mạnh mẽ khiến khí thế của bọn họ càng thêm cường đại, lấy bốn vị
Thần Hoàng đạo tượng hợp lại liền dám cường ngạnh kháng một kích của Hắc Giáp.
Thần Hoàng mạnh mẽ bởi bọn nắm giữ phép tắc, mở ra đạo tượng, mở ra thần luân,
mở ra tiểu thế giới, nắm giữ vô thượng lĩnh vực, Thần Hoàng cường đại liền
phải xem bọn họ nắm được mấy đầu phép tắc, nắm được đạo tượng có đủ cường đại
hay không.
Vấn Thiên Thần Hoàng thông thường mà nói chỉ nắm giữ một đầu phép tắc, ba
người Độc Cô Trùng Hoàng, Độc Cô Thuận Minh cùng Trần Phá Dạ quả thật cũng chỉ
nắm một đầu phép tắc, chính là chiến chi phép tắc, phép tắc mà bất cứ vị Thần
Hoàng nào của Chiến Thần Điện cũng phải nắm giữ.
Về phần Diệp Phiêu Nhiên là người cường đại nhất, hắn nắm giữ hai đầu pháp
tắc, chiến chi pháp tắc cùng phong chi pháp tắc, đạo tượng của hắn cũng là
mạnh mẽ nhất.
Đạo tượng của Độc Cô Trùng Hoàng liền là một mảnh chiều tà cùng một vầng thái
dương.
Đạo tượng của Độc Cô Thuận Minh cũng là một vầng thái dương nhưng lại là bầu
trời cao trong của ánh bình minh.
Đạo tượng của Trần Phá Dạ là một mảnh đêm tối cùng một vầng bán nguyệt.
Đạo tượng của ba người này đại diện cho bình minh, hoàng hôn cùng đêm tối, lấy
ba đạo tượng hợp một liền có thể xếp trồng lên nhau, hóa thành nhật nguyệt
xoay tròn.
Cuối cùng là Diệp Phiêu Nhiên, đạo tượng của hắn liền cao cấp hơn ba vị sư đệ
nhiều, đạo tượng của hắn có thể gọi ra nhân hình, đây liền là không tầm thường
sự tình, Diệp Phiêu Nhiên đạo tượng chính là bản thân hắn có điều lại hư hư ảo
ảo ngoại trừ một đôi cánh tay màu bích lục phi thường ngưng thực.
Bốn người đạo tượng hợp lại mạnh mẽ ngăn một huyết thương của Hắc Giáp có điều
cho dù bốn người liên thủ vẫn còn thiếu vài phần hỏa hầu.
Chỉ thấy hai cánh tay của Hắc Giáp mạnh mẽ xoay lại, Huyết Thương trong tay
hắn xoay tròn sau đó mạnh mẽ đâm xuống.
Một thương duy nhất nhật nguyệt tan vỡ , một thương duy nhất thiên địa tan nát
chỉ có duy nhất đôi tay màu bích lục kia của Diệp Phiêu Nhiên có thể cường lực
ngăn lại có điều rất nhanh ánh mắt Diệp Phiêu Nhiên cũng biến thành tuyệt
vọng, hắn mạnh mẽ hét lên.
“Chạy, chia ra bốn hướng mà chạy”.
Hắn gào như muốn rách cổ họng chỉ bởi trước mặt hắn là một dòng sông máu, một
dòng sông máu chắn ngang giữa bầu trời.
Bên trong dòng sông máu đó là trăm vạn thân ảnh, trên người đều mặc hác giáp,
sau lưng một tấm huyết kỳ, ánh mắt đỏ rực như hỏa diễm, nửa thân dưới ẩn trong
dòng sông máu, nửa thân trên liền lộ ra tràn ngập tử vong lực lượng, hai tay
nắm chặt trường thương.
Đứng đầu trăm vạn thân ảnh này là một Hắc Giáp Nam Tử, hắn là người duy nhất
lộ toàn thân hình ra, cơ thể hắn to như núi, cưỡi lên trên người một đầu hắc
mã che phủ bởi huyết giáp, sau lưng có đến chín tấm huyết kỳ.
Hắc Giáp Nam Tử cực kỳ sinh động, hắn như khinh thường bốn con kiến hôi ở bên
dưới, trường thương đưa lên, chỉ về phía trước.
“Sát”
Âm thanh như từ vạn cổ truyền đến, âm thanh vượt qua vô tận tuế nguyệt, âm
thanh mang theo vô tận sát phát lực lượng.
Đạo Tượng thành hình chỉ cần Thần Hoàng liền có thể làm được nhưng để Đạo
Tượng có được sinh mệnh ngưng thực liền phải là Á Đế trở lên.
Một lệnh hạ xuống, thiên địa khiếp sợ.
Bốn vị Thần Hoàng trực tiếp bỏ chạy, trong đầu lúc này liền không còn chút
chiến ý nào có điều chạy nổi sao ?.
Ngoại trừ Diệp Phiêu Nhiên bị một thương xuyên ngực vẫn có thể cắn răng lướt
đi thì ba vị Thần Hoàng khác liền bị ghim trên mặt đất, thân thể ầm ầm tan vỡ,
thần hồn không thể thoát ra.
Nhìn Diệp Phiêu Nhiên bỏ chạy mang theo một đường huyết lộ, ánh mắt Dạ Phàm
lóe lên một tia kinh thường.
“Giải quyết nốt đi, để hắn chạy liền không vui rồi “.
Dạ Phàm vừa nói xong cái bóng của hắn rõ ràng rung lên một chút sau đó lại trở
lại bình thường.