36 : Nàng Là Nữ Nhân Của Ta (2)


Độc Cô Phá Đạo thân là Chiến Thần Điện đời trước nữa Chiến Thần, tư chất của
hắn lại là thần nhân, có thể nói Độc Cô Phá Đạo tuyệt đối không tầm thường.

Độc Cô Phá Đạo thật sự rất mạnh có điều cuộc đời của hắn lại không mấy may mắn
mà thôi.

Nhìn thấy Độc Cô Phá Đạo thậm chí Dạ Phàm còn có chút bất ngờ, hắn thật sự
không ngờ lão nhân này có thể cường ngạnh sống tiếp, chỉ bằng một điểm này Độc
Cô Phá Đạo liền tuyệt đối không yếu như lời Tử Mặc nói.

Năm xưa Dạ Phàm còn là một con phàm điệp, hắn liền ở bên ngời Huyết Sát Ma Đế
của Huyết Sát Điện, Độc Cô Phá Đạo năm đó chính là bại dưới tay Huyết Sát Ma
Đế.

Trên người Độc Cô Phá Đạo đến lúc này vẫn còn tồn tại Vô Sinh Chú của Huyết
Sát Ma Đế, hắn đến lúc này còn giữ được Thần Hoàng thực lực đã đủ kinh diễm.

Vô Sinh Chú liền là một trong Huyết Sát Tứ Chú, là vô thượng sát thuật kinh
diễm toàn bộ Cửu Dương năm đó.

Huyết Sát Ma Đế khi còn chưa bước vào đại đế ngôi vị bằng vào Huyết Sát Tứ Chú
liền không đặt bất cứ Á Đế nào vào mắt.

Độc Cô Phá Đạo trong trí nhớ của Dạ Phàm quả thực cũng là một cái Á Đế cường
giả, để một Á Đế cường giả bây giờ không khác gì một cái xác ướp, một cái chờ
chết lão nhân có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Vô Sinh Chú.

Tất nhiên là người khác chỉ sợ đã sớm chết, bằng vào một điểm này không cần
biết là do Chiến Thần Điện hay là bản thân Độc Cô Phá Đạo thì hắn đều không
tầm thường.

. . . . . . .

Lúc này Diệu Thiền cùng Độc Cô Thần triệt để hít vào một hơi lãnh khí, cả hai
người đều có cảm giác như đang nằm mộng vậy, không ai ngờ Tử Mặc dĩ nhiên lại
là một tồn tại đáng sợ như vậy, lại càng không ai ngờ Độc Cô Phá Đạo lần đầu
giao thủ liền lập tức bị đánh bay đi.

Dạ Phàm ánh mắt thản nhiên, hắn không nói thêm bất cứ câu nào chậm rãi đi đến
bên Độc Cô Cửu Tiêu, trong ánh mắt rung động của nàng, hắn thản nhiên ôm lấy
eo nữ nhân này sau đó chậm rãi bế nàng lên.

Dạ Phàm có thể cảm nhận được khuôn mặt lãnh diễm của Độc Cô Cửu Tiêu xuất hiện
một tia ưng đỏ mị hoặc vô cùng, hắn cũng có thể cảm nhận hương thơm trên người
nàng, như một đóa u lan nơi sơn cốc.

Dạ Phàm lúc này liền nhoẻn miệng cười nhìn về phía Diệu Thiền, giọng nói không
nhanh không chậm, không có sự kính cẩn cũng chẳng coi thường, chung quy chỉ là
sự thản nhiên đến đáng sợ mà thôi.

“Tiền bối, lần này vãn bối liền mang nàng đi vậy, dù sao nữ nhân của ta ở đây
không an toàn, không phải con mèo con chó nào cũng có tư cách đụng đến nữ nhân
của ta”.

Câu nói cuối cùng liền là dành cho Độc Cô Thần, ít nhất trong mắt Dạ Phàm mà
nói Độc Cô Thần so với con chó con mèo ngoài kia cũng không khác là bao, đây
chính là sự thực.

Cái gì là một đời thần nhân ?, một đời này không nói đến Thất Âm chỉ tính Cửu
Dương số lượng thần nhân tuyệt không dưới 10 người.

Trăm vạn năm qua, bao nhiêu cái kỷ nguyên, bao nhiêu cái thời đại bản thân Dạ
Phàm cũng không nhớ rõ, hắn chỉ biết thần nhân hắn đã nhìn đến nhàm, nhìn đến
có chút chán.

Thần nhân đều có một đặc điểm chung, cao ngạo hơn người, khinh thường thiên
hạ, chính vì vậy tỷ lệ thần nhân ngã xuống trong dòng chảy thời gian quá nhiều
quá nhiều.

Cảm nhận được ánh mắt của Dạ Phàm, Độc Cô Thần nắm chặt tay lại, trong mắt
ngập tràn sát khí cùng hận ý.

“To gan, ngươi nghĩ Chiến Thần Điện là nơi nào ?, đặt nàng xuống nếu không bản
thiếu gia liền tuyệt đối không để ngươi sống đi ra khỏi đây”.

Độc Cô Thần hít vào một hơi lãnh khí, giọng nói của hắn lúc này mười phần bá
khí.

Độc Cô Thần cũng quả thật có vốn để kiểu ngạo, bởi đây là Chiến Thần Điện,
trong Chiến Thần Điện thì Thần Hoàng quả thực không đủ tạo ra cái gì sóng gió,
Chiến Thần Điện có đế trận, có đế binh thậm chí Á Đế cường giả không phải là
không có.

Độc Cô Thần không biết Dạ Phàm là ai nhưng tuyệt đối có thể nhìn ra Dạ Phàm
không phải là người Chiến Thần Điện, chỉ cần không phải là người Chiến Thần
Điện hắn liền không sợ.

Nhìn Độc Cô Thần lúc này quả thật có chút giống chó cậy gần nhà gà cậy gần
chuồng, hắn thậm chí liền nhìn không ra sắc mặc của Diệu Thiền lúc này phi
thường kì dị, hắn thậm chí không nghĩ ra rất nhiều rất nhiều thứ.

Dạ Phàm chưa từng gặp Độc Cô Thần trước đây chỉ là loại thiên tài để một chút
huyết khí tuổi trẻ che mờ đi ánh mắt, loại thiên tài này không có cũng được
bởi bọn họ thường thường liền là kéo theo toàn bộ cơ nghiệp tổ tông đi theo.

Dạ Phàm chậm rãi lắc đầu, hắn thản nhiên đi về phía trước, coi lời nói của Độc
Cô Thần giống hệt gió thổi qua tai, Chiến Thần Điện một thế này liền chủ định
rất thảm.

Thấy Dạ Phàm không để ý gì đến lời nói của mình, thân hình của Độc Cô Thần
liền run lên, có điều hắn cũng thực sự không dám làm gì Dạ Phàm chỉ bởi Tử Mặc
vẫn ở đó, Tử Mặc một quyền có thể đánh bay Thần Hoàng cường giả thì thực lực
phải thế nào ?.

Tất nhiên sự việc sẽ không kết thúc ở đây.

Cát bụi bắt đầu bay lên, phong vân bắt đầu nổi.

Ở đây có một nhân vật Dạ Phàm tuyệt đối sẽ phải nhìn nhiều một chút, Độc Cô
Phá Đạo liền cùng Huyết Sát Ma Đế tồn tại một cái thời kỳ, nếu Độc Cô Phá Đạo
cứ như vậy bị đánh bại Dạ Phàm liền là người đầu tiên không tin.

“Tử Mặc, tí nữa nhường lão nhân đó vài chiêu, cố gắng câu thêm vài con cá to
to một chút”.

Dạ Phàm chậm rãi truyền âm cho Tử Mặc, sau đó liền không để ý đến tất cả, ở
đây có Tử Mặc hắn liền yên tâm.

Tử Mặc nghe thấy Dạ Phàm ra lệnh, ánh mắt lập tức nhíu lại nhìn về phía Độc Cô
Phá Đạo vừa bị đánh bay, quả nhiên ở đó gạch đá bị thổi lên, một luồng kinh
khủng đạo lực trấn áp toàn bộ không giản.

Luyện Thể Cảnh sử dụng nguyên lực.

Đạp Không Cảnh cũng sử dụng nguyên lực nhưng ngoài ra liền có thần hồn lực
lược.

Sinh Tử Cảnh liền chuyển nguyên lực thành tiên lực.

Đạp Thiên Cảnh liền bắt đầu chuyển tiên lực thành đạo lực.

Năng lượng trong thiên hạ không gì tinh tuần bằng thiên đạo lực lượng cũng
không gì mạnh bằng thiên đạo lực lượng.

Khai Thiên Chí Bảo có thể mạnh mẽ tiệt luân liền vì nó có thể mang theo thiên
đạo lực lượng.

Đại đế có thể vô địch một đời cũng vì đại đế có thể chấp chương thiên đạo lực
lượng.

Đạo lực liền là một loại phi thường kinh khủng lực lượng.

“Trường Sinh Đại Đế - Trường Sinh Ngọc ?”.

Dạ Phàm lúc này rốt cuộc đã hiểu Độc Cô Phá Đạo tại sao lại có thể cường ngạnh
sống tiếp đến bây giờ, bởi hắn có Trường Sinh Ngọc của Trường Sinh Đại Đế.

Dạ Phàm không biết quá nhiều về Trường Sinh Đại Đế, hắn cùng vị đại đế duy
nhất của Chiến Thần Điện cũng không có cái gì giao tình nhưng Trường Sinh Ngọc
thì lại như sấm bên tai.

Trường Sinh Ngọc có tổng cộng 5 khối, Trường Sinh Đại Đế bản mệnh thần binh
liền là 5 khối Trường Sinh Ngọc này.

Bản mệnh thần binh một người cả đời chỉ có thể chọn lấy một kiện, cả đời cũng
không thể thay đổi, bản mệnh binh khí chính là do cường giả ngưng tụ ra, chỉ
có khi trở thành Thánh Vương cường giả mới có tư cách ngưng tụ bản mệnh binh
khí cho mình, đến khi đột phá thành đại đế mới có tư cách xưng là bản mệnh
thần binh.

Bản mệnh thần binh thứ này liền không tầm thường, tuyệt đối mạnh hơn Thiên
Mệnh Thần Binh.

Trường Sinh Đại Đế có tổng cộng 5 khối Trường Sinh Ngọc, truyền thuyết kể rằng
phàm nhân đạt được 1 khối Trường Sinh Ngọc liền thật sự trường sinh.

Thánh Vương cường giả có tư cách luyện hóa 1 khối liền có huyết khí gấp 5 lần
cường giả cùng cảnh giới thậm chí huyết khí còn vượt xa đa số Thần Vương.

Nếu là Thần Vương cường giả có thể luyện hóa 3 khối liền đảm bảo thọ huyết
không cạn, đây là tuyệt đối nghịch thiên sự tình cho dù thọ nguyên hao hết thì
thọ huyết vẫn không cạn điều này có nghĩa là gì ?, chỉ cần không chân chính
hao hết thọ nguyên mà chết thì thực lực mãi mãi giữ ở đỉnh phong.

Năm đó Trường Sinh Đại Đế chạm được vào thời gian đại đạo, dùng cả đời luyện
thành 5 khối Trường Sinh Ngọc, khi khối Trường Sinh Ngọc thứ 5 được tạo thành
hắn liền gánh chịu thiên mệnh.

Độc Cô Phá Đạo có thể sống đến giờ phút này chỉ sợ trên người hắn liền có 3
khối Trường Sinh Ngọc, chỉ có 3 khối Trường Sinh Ngọc cộng tồn mới có thể mạnh
mẽ cứu lại Độc Cô Phá Đạo một cái hơi tàn.

Quả nhiên đúng như Dạ Phàm suy đoán, mi tâm của Độc Cô Phá Đạo lúc này bừng
sáng, sau đó lần lượt ở hai bên ngực của hắn cũng bừng sáng, ba điểm sáng cùng
nhau quy nhất để rồi huyết khí của Độc Cô Phá Đạo liền bành trướng.

Lúc trước Tử Mặc một quyền đánh bay đối phương liền là vì Độc Cô Phá Đạo không
có huyết khí.

Thần Hoàng không có huyết khí chỉ sợ gặp Thánh Hoàng cũng phải quay đầu rời đi
nhưng lúc này Độc Cô Phá Đạo mới chân chính xứng đáng với Thần Hoàng hai chữ.

Huyết khí bành trướng liền đồng nghĩa với sinh cơ bừng bừng, làn da nhăn nheo
trắng nhợt của Độc Cô Phá Đạo liền lập tức hồng hào trở lại, ánh mắt hắn tràn
ngập tinh quang.

Nhật nguyệt vờn quanh, đạo vận thăng hoa, đạo lực bành trướng, sinh cơ bừng
bừng, huyết khí dường như vô cùng vô tận.

“Ở Chiến Thần Điện còn chưa đến mức kẻ bên ngoài diễu võ dương oai”.

Độc Cô Phá Đạo đạp không mà đứng, trên tay hắn rốt cuộc cũng xuất hiện bản
mệnh binh khí của mình, Phá Đạo Thủ.

Độc Cô Phá Đạo lúc này giống hệt một tôn thần linh hạ xuống nhân gian, chiến ý
bừng bừng, hắn không ngờ đã luyện thành Chiến Thần Quyết tầng 12, đã tu thành
vạn đạo Chiến Hỏa.

Đối mặt với Độc Cô Phá Đạo ở trên thiên không, Tử Mặc khóe miệng liền khẽ
nhếch lên.

“Chiến Thần Điện đời trước nữa Chiến Thần vẫn là có chút nội tình, ngươi đã
muốn chiến thì lên cửu thiên không đi, nếu không thua lại đổ tại ở Chiến Thần
Điện bó tay bó chân”.

Nói xong Tử Mặc trên người cũng xuất hiện kinh thiên đạo lực, hắn cũng là một
tôn Thần Hoàng hàng thật giá thật.

Tử Mặc không có cái gì kinh người đạo vận, sau lưng hắn chỉ có từng đóa từng
đóa huyết hoa, bầu trời Chiến Thần Điện không ngờ liền bị huyết hoa bao phủ,
lúc này Tử Mặc cho ngươi ta một cảm giác tang thương, một tia bi ý.

Trong tay Tử Mặc rốt cuộc cũng hiện ra bản mệnh binh khí của mình, hắn lấy họa
nhập đạo nhưng bản mệnh binh khí của hắn dĩ nhiên lại là một cây mâu.

Bát Xà Mâu, đây là bản mệnh binh khí của Tử Mặc.

Khuôn mặt của hắn lúc này cũng thảy đổi, khuôn mặt xuất hiện những hoa văn
trắng đen kỳ dị vô cùng.

Lấy họa nhập đạo, lấy sát nhập họa, lấy máu làm mực, lấy đầu người làm huyết
hoa, đây là vô thượng họa đạo của Tử Mặc đồng thời cũng là sát đạo của hắn.

Độc Cô Phá Đạo cũng không nói lời nào, thân hình của ông ta cùng Tử Mặc lập
tức biến mất, hai người liền xuất hiện ở cửu thiên không.

. . . . . . . .

Khi Độc Cô Phá Đạo cùng Tử Mặc rời đi, Dạ Phàm mới nhoẻn miệng mỉm cười, lúc
này người cần đến cũng nên đến, kẻ cần xuất hiện cũng nên xuất hiện.

Độc Cô Thần kẻ này tiểu nhân vật Dạ Phàm không quan tâm, hắn ngu xuẩn liền để
hắn ngu xuẩn nhưng Độc Cô Phá Đạo thì khác.

Độc Cô Phá Đạo dù sau cũng sống lâu thành tinh, cũng là cùng Huyết Sát Ma Đế
tranh dành thiên mệnh, cho dù y nguyên thất bại thảm hại thì vẫn là một nhân
vật.

Độc Cô Phá Đạo hiện thân chính là muốn thăm dò, hắn muốn dò ra sâu cạnh của Tử
Mặc.

Chiến Thần Điện ra tay liền phải là tuyệt sát, liền phải là chắc chắn thành
công, một lần dọn đường cho Độc Cô Thần không chỉ là Dạ Phàm phải chết, Tử Mặc
cũng không thể chạy ra ngoài được.

Nếu không phải Độc Cô Phá Đạo đột nhiên trở về, nễu không phải lão hồ ly này
ánh mắt vẫn là kinh người chỉ sợ Chiến Thần Điện căn bản không có ai nhìn ra
Tử Mặc là Thần Hoàng.

Rất nhanh ‘nhân vật hòa giải’ rốt cuộc xuất hiện, khi mà Độc Cô Thần còn chưa
kịp hiểu cái gì xảy ra thì phụ thân hắn Độc Cô Siêu Phàm liền hiện thân.

Độc Cô Siêu Phàm từ khi Độc Cô Phá Đạo đến liền thủy chung ở nơi này.

“Nam Cung hiền chất, haizzz , không ngờ lần này lại nháo ra đại sự, lần này
cũng thật là làm mất giao tình hữu hảo cúng chúng ta”.

Khuôn mặt Độc Cô Siêu Phàm hiện lên một tia bất đắc dĩ cùng một tiếng thở dài.

“Cũng tại lão phu không biết dậy khuyển tử, đứa bé này đúng là nuông chiều quá
thành hư, không ngờ lại lôi theo hai vị lão tổ tham chiến, cũng là lỗi của
Chiến Thần Điện ta”.

Dạ Phàm một mắt liền nhìn ra Độc Cô Siêu Phàm đang giả mèo khóc chuột chỉ là
hắn cũng không quan tâm, hai tay vẫn đang ôm lấy Độc Cô Cửu Tiêu, khóe miệng
liền chậm rãi mở ra, khuôn mặt bình thản vô cùng.

“Điện chủ cũng không cần lo lắng, dù sao đây cũng là tiểu nháo của vãn bối
cùng vị thế huynh kia mà thôi, còn về phần hai vị lão tổ chỉ là muốn thử tài
nhau mà thôi, đến điểm là dừng cũng không có gì nghiêm trọng, vãn bối đêm nay
liền mang Cửu Tiêu đi trước vậy”.

Nói xong Dạ Phàm khẽ cúi đầu một chút trước Độc Cô Siêu Phàm sau đó thật sự
rời đi.

Nhìn Dạ Phàm mang mỹ nhân đi, Độc Cô Thần ánh mắt liền cay độc nhìn theo thân
ảnh hắn.

“Phụ thân ? rốt cuộc là việc gì xảy ra, Cửu Tiêu vốn là . . . “.

Độc Cô Thần chưa nói xong liền lập tức ngậm miệng lại, hắn lúc này bị cái nhìn
như hầm băng của Độc Cô Siêu Phàm khiến không thể nói ra lời.

Không biết bao lâu sau Độc Cô Siêu Phàm mới thở dài trước đứa con này nhưng
cũng không có ý trách phạt, giọng nói mang theo 7 phần ấm áp.

“Một con đàn bà tính là gì ? không bỏ được cái nhỏ sao làm nên đại sự ?, đàn
bà chỉ như quần áo mà thôi, quần áo ngươi muốn bao nhiêu chẳng được ?, đợi sau
này ngươi đăng lâm đế vị muốn gió được gió muốn mưa được mưa, quan tâm làm gì
một con đàn bà ?. Trở về chủ điện cùng ta, lần này ngươi trở về ta cũng có vài
việc muốn nói với ngươi”.

Độc Cô Siêu Phàm sau đó lập tức mang Độc Cô Thần rời đi.

Diệu Thiền lúc này cũng chậm rãi lắc đầu, ánh mắt hướng về cửu thiên không sau
đó cũng chậm rãi biến mất.

. . . . . . . .

Không lâu sau Tử Mặc cùng Độc Cô Phá Đạo rốt cuộc trở về, mỗi người đều mang
về một thông tin.

. . . . . . . . . .

Độc Cô Phá Đạo khi trở về liền là trạng thái huyết khí toàn thân khô quắt chỉ
là khuôn mặt của hắn liền không có bất cứ thay đổi gì, hắn đứng trước Tổ Điện
chỉ lạnh giọng nói một câu.

“3 vị Thần Hoàng tuyệt đối có thể lấy mạng hắn, Vấn Thiên Thần Hoàng mà thôi”.

. . . . . . . . . .

Về phần Tử Mặc thì sao ?, hắn quay về nói cho Dạ Phàm một tin, một tin này làm
Dạ Phàm phá lên cười.

“Công tử, trên người Độc Cô Phá Đạo có 4 viên Trường Sinh Ngọc”.

Bốn viên Trường Sinh Ngọc, liền đại biểu một điều, Dạ Phàm hắn nhất định phải
âm thêm Chiến Thần Điện một lần.

Chiến Thần Điện đời này tuyệt đối rất thảm, rất thảm.


Tử Thần Lộ - Chương #36