Trên đời tồn tại một thứ được gọi là ‘lợi ích’.
Cho dù là Thất Âm hay Cửu Dương, cho dù là bất cứ ở đâu thì ‘lợi ích’ luôn
được đề cao nhất.
Đối với đế cấp thế lực, đế cấp tông môn như Chiến Thần Điện mà nói ở đây từ
lâu đã không có thân tình chỉ có lợi ích.
Không có lợi ích lớn nhất chỉ có lợi ích lớn hơn.
Với Chiến Thần Điện hay bất cứ thế lực nào tại Vô Tận Giới mà nói từ đầu đến
cuối cũng chỉ có hai chữ lợi ích này.
Lúc này Dạ Phàm đứng giữa Thần Điện, hắn ung dung đối mặt với Độc Cô Siêu Phàm
cao cao tại thượng, ánh mắt của hắn rực sáng mang theo sự tự tin phi thường
cường đại, trong mắt hắn thậm chí không có lấy một tia cố kỵ.
Sự trấn tĩnh, biểu cảm cùng lời nói của Dạ Phàm khiến Độc Cô Siêu Phàm thậm
chí phải hít một hơi khí lạnh, trong ánh mắt của Độc Cô Siêu Phàm rốt cuộc đã
không còn cái gọi là trấn định, không còn cái gọi là cao cao tại thượng không
thể lại gần bởi Dạ Phàm đã nhìn thấy Độc Cô Siêu Phàm thật sự động tâm.
Trong một sát na ánh mắt của Độc Cô Siêu Phàm liền thay đổi bốn lần, toàn bộ
đều không thể thoát khỏi ánh mắt của Dạ Phàm.
Đầu tiên là tức giận, tiếp theo là kinh ngạc, nghi hoặc cuối cùng liền là dục
vọng.
Chiến Thần Thông Thiên Tháp chỉ là một phần của Thiên Lý Âm Dương Tỏa Thiền Đồ
đã có thể trở thành đệ nhất báu vật của Chiến Thần Điện thử hỏi Bàn Long Sát
Thần Thương còn cường đại đến tình trạng nói ?.
Dạ Phàm có thể nói Bàn Long Sát Thần Thương cường đại đế không thở nổi, cường
đại đến mức bất cứ ai cũng không có ý định chống lại, đứng thứ 7 trong danh
sách Khai Thiên Chi Khí, Bàn Long Sát Thần Thương quả thật có thể sát thần.
Loại thế lực như Chiến Thần Điện liền không có tư cách đụng vào Bàn Long Sát
Thần Thương, nếu không phải năm đó Bàn Long Sát Thần Thương nhận Bạch Khởi làm
chủ thì hiện nay cũng không đến lượt Chiến Thần Điện sở hữu cho dù chỉ là trên
danh nghĩa.
Tất nhiên bao nhiêu năm nay Chiến Thần Điện không thể nào thần phục được Bàn
Long Sát Thần Thương không phải bởi vì bọn họ kém mà là bọn họ căn bản không
thể, Bàn Long Sát Thần Thương vật này cho dù cả đại đế muốn chiếm đoạt chỉ sợ
cũng không có cách nào.
Độc Cô Siêu Phàm nhìn chằm chằm vào Dạ Phàm, hắn ta không hiểu Dạ Phàm lấy đâu
ra cái tự tin có thể giúp Chiến Thần Điện nắm giữ Bàn Long Sát Thần Thương,
bởi nếu Dạ Phàm có bản lĩnh này thì Tịnh Phạm Thần Điện đã sớm ra tay đoạt
thương có điều cho dù chỉ 0.1% khả năng Độc Cô Siêu Phàm vẫn muốn nghe Dạ Phàm
nói.
Nói một cách khó nghe thì Độc Cô Cửu Tiêu liền là có cũng được mà không có
cũng được, tuyệt thế thiên tài liền rất không tầm thường nhưng loại tuyệt thế
thiên tài không thể nào đột phá Thần Hồn Cảnh như Độc Cô Cửu Tiêu chỉ sợ so
với phế vật cũng không khác là bao.
Giá trị của Độc Cô Cửu Tiêu trong mắt Độc Cô Siêu Phàm mà nói căn bản không là
gì cả điều duy nhất khiến hắn không muốn gả đứa con gái này ra ngoài liền là
vì danh hiệu Tiểu Chiến Thần của nàng, vì một điểm danh dự của toàn bộ Chiến
Thần Điện, việc này chung quỹ cũng nằm ở mặt mũi.
Mặt mũi đối với quái vật khổng lồ như Chiến Thần Điện liền phi thường quan
trọng nhưng phải xem là so sánh với cái gì.
Vẫn câu nói cũ, không có lợi ích lớn nhất chỉ có lợi ích lớn hơn.
Bộ mặt của một đế phẩm thế lực phi thường quan trọng nhưng chỉ cần lợi ích đủ
lớn liền chuyện gì cũng có thể xảy ra, ít nhất quyền khống chế Bàn Long Sát
Thần Thương liền là đủ lớn.
Phải biết Bạch Khởi năm đó là phế vật thật sự, hắn liền không tính là cái gì
thiên tài nhưng Bạch Khởi vẫn có thể tu thành Thần Hoàng.
Thần Hoàng là bước thứ tư Đạp Thiên Cảnh siêu cấp cường nhân, thực lực của
Thần Hoàng chung quy cũng chỉ dưới một chữ ‘đế’, loại cảnh giới này cho dù Độc
Cô Siêu Phàm cả đời cố gắng cũng không có cách nào đạt được, đương nhiên năm
đó Bạch Khởi liền là có Bàn Long Sát Thần Thương trợ giúp.
Bằng một cây Bàn Long Sát Thần Thương hộ chủ Bạch Khởi đến cả Đại Đế tập kích
vẫn có thể mạnh mẽ đi ra ngoài tử cục, Bàn Long Sát Thần Thương trong tay
thống nhất thiên hạ cũng không phải là cái gì khó khăn, ít nhất năm đó chỉ cần
Bạch Khởi hắn nguyện ý tiến thêm một bước chỉ sợ Vạn Thủ Đại Đế cũng không thể
nào áp chế nổi hắn.
Tất nhiên Bạch Khởi năm đó không tiến thêm một bước, hắn tiến thêm thì hắn
không còn là Bạch Khởi.
Suốt lịch sử dài đằng đãng của Cửu Dương, trải qua không biết bao nhiêu thời
đại, trải dài mấy cái kỷ nguyên tổng cộng chỉ mới có năm kiện Khai Thiên Chí
Bảo nhận chủ, chủ nhân của mỗi kiện Khai Thiên Chí Bảo này ai không phải một
đời phong vân ?, một thế bá chủ.
. . . . . . . .
“Tiểu hữu lời nói là thật ?, ngươi thực sự có thể giúp Chiến Thần Điện có thể
thần phục Bàn Long Sát Thần Thương ?”.
“Tiểu hữu tốt nhất nên trả lời cẩn thận dù sao ăn có thể ăn bậy nhưng nói
không thể nói bậy”.
Độc Cô Siêu Phàm lúc này giọng nói liền trầm lại rất nhiều nhưng không cái
loại khí chất làm người ta kính trọng, làm người ta nguyện ý tin cậy nữa mà là
một loại áp lực kinh khủng, như hồng hoàng cự thú vậy.
Dạ Phàm không hề hoài nghi, Độc Cô Siêu Phàm thậm chí đã nổi sát tâm.
Tất nhiên Dạ phàm nào thèm quan tâm đến đối phương có sát tâm hay không, hắn
vẫn đứng đó ung dung mỉm cười.
“Còn tùy xem là điện chủ đại nhân ngài muốn khống chế Bàn Long Sát Thần Thương
theo cách nào”.
Lần này ngữ khí của Dạ Phàm tiếp tục thay đổi thậm chí cho người nghe cảm giác
vài phần khó hiểu, vài phần úp úp mở mở.
Độc Cô Siêu Phàm cũng rời khỏi ghế chủ tọa, ánh mắt của ông ta híp lại sau đó
cũng mỉm cười.
“Hiền chất nói thế không biết là ý gì ?”.
Độc Cô Siêu Phàm vừa nói vừa tiến lại gần Dạ Phàm, khoảng cách của hai người
kéo lại càng ngày càng gần cũng là lúc áp lực Dạ Phàm phải chịu càng ngày càng
lớn.
“Tiền bối ngài cũng phải biết nếu là hoàn toàn khống chế Bàn Long Sát Thần
Thương vãn bối thực sự không làm được, nếu vãn bối có cách thì lúc này Bàn
Long Sát Thần Thương cũng không còn ở lại Chiến Thần Điện hơn nữa chỉ sợ lúc
đó cũng không đến lượt vãn bối”.
“Tất nhiên nếu hiểu theo một cách khác thì đúng là vẫn có thể, vãn bối thực sự
có thể giúp Chiến Thần Điện có ba lần cơ hội xuất động Bàn Long Sát Thần
Thương rời Chiến Thần Điện, không biết tiền bối có hứng thú ?”.
Ba lần xuất động Bàn Long Sát Thần Thương tuyệt đối là phi thường đáng sợ thủ
đoạn, phải biết cây Bàn Long Sát Thần Thương này nếu vào trong tay Thần Hoàng
cường giả mỗi khi toàn lực một kích liền tương đương với Đại Đế toàn lực, Đại
Đế toàn lực mấy ai dám đỡ ?.
Dạ Phàm nói như vậy Độc Cô Siêu Phàm cùng hai vị trưởng lão trên thạch trận
cũng có thể âm thầm gật đầu, dù sao mà nói nếu Dạ Phàm có thể có cách thu phục
Bàn Long Sát Thần Thương mới là không thể nào, mới là không đáng tin.
Độc Cô Siêu Phàm liền khẽ mỉm cười với Dạ Phàm, bàn tay hắn khẽ đưa ra sau đó
chậm rãi vỗ vào vai Dạ Phàm, ánh mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị có điều khóe
miệng phi thường ôn hòa.
“Hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy chỉ là ta vẫn vô cùng tò mò, rốt cuộc hiền
chết liền có thủ đoạn nào để điều động Bàn Long Sát Thần Thương ?”.
Dạ Phàm khẽ liếc một tay Độc Cô Siêu Phàm đang đặt vào vai mình, hắn chỉ chậm
rãi cười cười.
“Có tâm chồng hoa hoa không nở, vô tâm chồng liễu liễu thành cây, cái này cũng
có thể nói là trùng hợp”.
“Xa tận chân trời gần ngay trước mắt, chỉ cần có thể tìm được chấp niệm của
Bạch Khởi tiền bối còn tại thế, liền có thể điều động Bàn Long Sát Thần Thương
không phải sao ?”.
Lần này không đợi Độc Cô Siêu Phàm lên tiếng, huyết y nhân sau lưng hắn đã lập
tức cười lạnh.
“Tiểu tử, ta đã nói rồi đừng cuồng, ý nghĩ này ngươi nghĩ Chiến Thần Điện
chúng ta không nghĩ đến sao ?, nếu làm được đã không đến lượt tiểu tử ngươi
hoa tay múa chân”.
Quả thật Bạch Khởi cũng không có ấn tượng tốt đẹp với Chiến Thần Điện, năm đó
Bạch Khởi tọa hóa hắn cũng không lưu lại bất cứ vật gì, căn bản thế gian này
không có bất cứ vật gì có thể mang theo chấp niệm của Bạch Khởi hoặc ít nhất
Chiến Thần Điện liền không có.
Huyết y nhân giọng nói ngập tràn mùi máu tanh tưởi có điều đáp lại hắn chỉ là
tiếng cười thản nhiên của Dạ Phàm.
“Thứ Chiến Thần Điện không tìm được không có nghĩa là Tịnh Phạm Thần Điện tìm
không ra, Tịnh Phạm Thần Điện gần đây quả thực tìm được một cái không tầm
thường bảo vật, quả thật vãn bối cũng nguyện ý mang thứ này ra làm sính lễ với
Cửu Tiêu”.
Nói xong trong ánh mắt ngập tràn kinh ngạc của ca ba người Chiến Thần Điện,
Bán Nguyệt Loan Đao chậm rãi hiện ra trong tay Dạ Phàm.
Tất nhiên bọn họ tuyệt không nghĩ đến Bán Nguyệt Loan Đao này vốn xuất thân từ
Chiến Thần Điện.
Khi Bán Nguyệt Loan Đao xuất ra bản thân Độc Cô Siêu Phàm cùng huyết y nhân
đều nhíu mày chỉ có bạch y nữ tử ngồi đó đứng bật dậy, lần đầu tiên nàng liền
lên tiếng.
“Thật sự là tiên tổ khí tức ?, vật này dĩ nhiên tồn tại ở nhân gian ?”.
Dạ phàm nghe thấy nữ tử kia lên tiếng, trong mắt thực sự hiện lên một tia nghi
hoặc nhưng sau đó rất nhanh bình thường trở lại.
“Vị này tiền bối không lẽ là Bạch gia con cháu ?, nếu đã vậy thì càng đơn giản
rồi, không biết tiền bối có thể xác nhận một lần thứ này hay không”.
Nữ tử áo trắng đứng lên, cho dù khuôn mặt nàng không hiện ra thì Dạ Phàm cũng
có thể cảm nhận nàng đang ngưng trọng vô cùng, thậm chí cả Độc Cô Siêu Phàm
cùng huyết y nhân cũng trở nên phi thường khẩn trương, huyết y nhân đã rời
khỏi ghế từ bao giờ về phần Độc Cô Siêu Phàm thì trực tiếp nhường đường cho nữ
tử.
Nữ tử bàn tay run rẩy cầm lấy Bán Nguyệt Loan Đao, nàng chậm rãi nhắm mắt lại
cảm nhận từng chút từng chút một, sau đó hai bờ vai liền run run.
Tất nhiên nữ tử này tuyệt đối không bình thường, sau một thoáng xúc động nàng
liền bình ổn tâm tình, ánh mắt nhu hòa nhìn Dạ Phàm.
“tiểu hữu, vật này với Chiến Thần Điện liền là trọng đại, không biết ngươi có
thể tin tưởng danh dự Chiến Thần Điện, để ta cùng chư lão tiếp tục kiểm chứng
?”.
Dạ Phàm nghe vậy liền gật đầu, hắn không phải là coi thường Chiến Thần Điện
cao tầng mà hắn chỉ là tự tin với chính mình, trừ khi Bạch Khởi chân chính
sống lại nếu không ai cũng đừng hòng nhìn ra thủ đoạn của Dạ Phàm.
“Danh dự của Chiến Thần Điện không tin tưởng thì còn có thể tin tưởng ai có
điều vẫn là mong tiền bối sớm cho vãn bối câu trả lời, vãn bối lần này chịu
tông môn ủy thác, chỉ sợ ngày mai rốt cuộc cũng vẫn phải rời khỏi Chiến Thần
Điện, tất nhiên tốt nhất liền là vật quy nguyên chủ, vãn bối liền có thể mang
Cửu Tiêu trở về Tây Vực”.
Nói xong Dạ Phàm liền cúi đầu với ba đại nhân vật của Chiến Thần Điện, hắn
chậm rãi ung dung rời đi, khi đi không ai phát hiện Dạ Phàm vậy mà khẽ cười
lạnh.
. . . . . . . . .
Hiện nay mình vẫn đang bận, sợ hết tuần này mới lại quay lại tiến độ ngày 2
chương như cũ, mọi người thông cảm nha.