21 : 61 Tầng Thông Thiên Tháp


Đối với Dạ Phàm mà nói Cửu Tiêu không chỉ là duyên phận nàng thực sự còn để
hắn thưởng thức thậm chí cho Dạ Phàm một cái chuyên tâm lý do.

Dạ Phàm sống tại một thế này hắn rất lười, phi thường lười, chỉ cần nhìn những
việc hắn làm ở Việt Quốc suốt 13 năm qua liền có thể biết, việc đáng để hắn
chuyên tâm liền không có nhiều, Cửu Tiêu là một trong số ít những việc cho đến
lúc này có thể làm Dạ Phàm bắt đầu nghiêm túc chăm chú.

Không biết phải nói nàng là đại vận khí hay là đại xui xẻo, Cửu Dương con dân
vốn thuộc dương thể, vốn mang theo dương khí hay còn gọi là sinh khí của Cửu
Dương, nhưng bản thân nàng lại sở hữu Địa Ngục Ma Nhãn, đây tuyệt đối là
thương thiên không cho phép sự tình.

Không phải ai cũng có thể có được luân hồi lực lượng như Dạ Phàm để hòa hợp âm
dương, để có thể hoàn mỹ vô khuyết dung hợp ma nhãn cùng thần nhãn.

Tay chưởng luân hồi liền Á Đế cấp cường nhân, Cửu Dương Á Đế quả thực cũng có
tư cách chưởng khống Địa Ngục Ma Nhãn bởi bọn họ nắm lấy luân hồi lực lượng
nhưng phải biết tu luyện đến Á Đế cảnh giới liền không kẻ nào muốn nắm giữ Địa
Ngục Ma Nhãn bởi khi đó Địa Ngục Ma Nhãn đã không còn không gian phát triển,
nó liền trở thành một cái phi thường phiền phức sự tình.

Địa Ngục Ma Nhãn có thể tiến vào Thập Ma Thể một trong bởi nó phi thường cường
đại nhưng cường đại đến đâu cũng cần tu luyện, không thể nào vừa nắm giữ Địa
Ngục Ma Nhãn liền trở thành vô địch cường giả, cũng giống như Thập Ma Thể đều
phi thường không đơn giản nhưng muốn mang loại thể chất này đi đến đại thành
nào phải việc đơn giản.

Địa Ngục Ma Nhãn liền phải trưởng thành theo chủ nhân của nó, nó đi theo chủ
nhân càng sớm thì không gian phát triển của Địa Ngục Ma Nhãn càng thêm mạnh
mẽ, cái này ma nhãn có thể coi là gắn liền với con đường tương lai của chủ
nhân nó.

Cho dù quả thật Địa Ngục Ma Nhãn có thể đào móc ra, có thể bị cướp đoạt nhưng
tuyệt đối liền phải tu luyện lại Địa Ngục Ma Nhãn từ đầu, phi thường phiền
phức cũng phi thường khó khăn, nếu không phải tại Thất Âm tồn tại Cổ Hồn chỉ
sợ không có ai muốn dính vào cái cọc phiền phức này, dù sao Cổ Hồn thật sự
cũng là một loại dụ hoặc phi thường khó cưỡng.

Dạ Phàm một thân phàm nhân, dựa vào Cổ Hồn liền dám cùng Á Đế đánh một trận,
Cổ Hồn cường đại không phải việc đùa, nếu Cổ Hồn không mạnh mẽ đã không tồn
tại cấp bậc Cổ Hồn Đế Sư.

Cổ Hồn Đế Sư nếu nắm giữ Địa Ngục Ma Nhãn đại thành liền có thể chưởng khống
ba đầu Á Đế cấp Cổ Hồn, loại chiến lực này ai không kinh ?, thiên hạ ai không
sợ ?.

Vì một điểm này Dạ Phàm liền không muốn Địa Ngục Ma Nhãn của Cửu Tiêu mai một,
cũng lại càng không muốn một đại mỹ nhân cứ như vậy lụi tàn trong dòng chảy
thời gian, nếu Cửu Dương không có Cổ Hồn hắn liền mang Cổ Hồn đến, nếu Cửu
Dương không có Địa Ngục Ma Nhãn truyền thuyết, hắn liền giúp Cửu Tiêu tạo nên
cái truyền thuyết này.

Ánh mắt có chút nhàm chán ngước nhìn Âm Dương Tháp tầng 53, Dạ Phàm lại một
lần nữa thở dài một hơi.

“Thân thể này quả thực không được, đi một chút liền buồn ngủ, thật sự lười đi
tiếp”.

Nói thì nói như vậy, Dạ Phàm trong tay Âm Dương Lệnh run lên một chút, sau đó
hắn trực tiếp khoanh chân xếp bằng trên mặt đất, hai mắt liền từ từ nhắm lại.

Âm Dương Lệnh ở trong Âm Dương Tháp căn bản liền là chí tôn lệnh, Giới Chủ
chết đi thì Dạ Phàm liền là chưởng khống giả tòa tháp này, cho dù từ tầng 80
trưở lên Dạ Phàm biết không ít Đạp Thiên Cảnh cao thủ, có Thần Vương thậm chí
cả Thánh Hoàng tồn tại cũng vô pháp chống lại một lệnh của bản thân hắn.

Âm Dương Tháp năm đó Dạ Phàm liền phá nát tầng 100, nếu là đại nhân vật có đủ
thực lực tuyệt đối cũng có thể thoát thân trở ra, đám người còn lại căn bản
không đáng để Dạ Phàm quan tâm, trong mắt hắn ngày đó đám cường giả này căn
bản không lên nổi mặt bàn, hắn cũng lười mang bọn hắn ra khỏi Âm Dương Tháp
lần thứ hai.

Ở cả tòa Âm Dương Tháp ngoại trừ Yêu Cơ – Bạch Cốt Tinh ra căn bản không còn
quỷ hồn nào đáng để Dạ Phàm quan tâm.

Quả nhiên khi Âm Dương Lệnh sáng lên không lâu, ở tầng 52 Âm Dương Tháp một
thân ảnh phiêu miễu hiện ra , nàng nhẹ nhàng xuất hiện sau lưng Dạ Phàm, khuôn
mặt xinh đẹp mang theo vài phần quan tâm, nàng khẽ ngồi xuống bên cạnh hắn,
ánh mắt chớp động.

“Đại nhân, người . . . người giết nó rồi ?”.

Yêu Cơ nói mà giọng ngập tràn không thể tưởng tượng, nàng đến giờ còn không
tin được Âm Dương Giới Chủ dĩ nhiên lại tử vong, việc này đối với nàng mà nói
căn bản liền giống như bầu trời sụp đổ vậy, Âm Dương Giới Chủ nếu đặt ở bên
ngoài thì không đủ lật ra sóng gió nhưng ở Âm Dương Tháp lại là một loại địa
vị khác, một loại siêu cường địa vị.

Trăm vạn năm qua, Âm Dương Giới Chủ liền trở thành truyền thuyết, vô số quỷ
hồn đã sớm chết lặng, đã sớm coi cái truyền thuyết đó là thế gian không thể
địch, không phải quỷ hồn ở đây yếu đuối cũng không phải bọn họ không làm ra
phản kháng nhưng trăm vạn năm qua, mọi vạn kháng đều là không có tác dụng, căn
bản quỷ hồn không có tư cách là đối thủ của Giới Chủ.

Yêu Cơ là một trong tứ đại Quỷ Đế bị nhốt trong Âm Dương Tháp, năm đó thực lực
của nàng liền chỉ dưới Dạ Phàm một người, nàng cũng là quỷ hồn duy nhất hiện
nay trong Âm Dương Tháp biết sự tồn tại của Dạ Phàm năm đó, biết được sự cường
đại của Dạ Phàm năm đó.

Luân Hồi Bí Bảo liền là không tầm thường, liền đủ cả Thất Âm tiến vào huyết
hải cuộc chiến lại còn là Luân Hồi Bí Bảo trong tay Âm Dương Ma Đế, vị Âm
Dương Ma Đế này chấp thưởng Thất Âm thời kỳ liền dùng Thiên Lý Âm Dương Trấn
Thiên Đồ phong ấn không biết bao nhiêu siêu cấp cường nhân tồn tại, một bức cổ
đồ xuất thể liền khiến cả Âm Giới sợ như sợ cọp, né như né tà, có bao xa liền
chạy bao xa.

Luân Hồi Bí Bảo được Luân Hồi thai nghén, cho dù không có người chưởng khống
đều tuyệt đối đáng sợ đến cùng cực, lại ở trong tay một vị đại đế của Thất Âm
liền có thể coi đánh khắp thiên hạ không địch thủ, thời đại của Âm Dương Ma Đế
căn bản không có lấy nổi một Á Đế cường giả nào dám có tâm tư tranh cường háo
thắng, hắn một đồ vừa ra cho dù Á Đế mạnh đến đâu cũng là chống không nổi.

Một tấm cổ đồ có thể trấn cả Thất Âm vậy mà liền bị Dạ Phàm đục thủng, liền là
kiện Luân Hồi Bí Bảo đầu tiên trong lịch sử bị phá hủy, cho dù không phải là
chân chính phá hủy cũng là kinh thiên sự tình có điều Yêu Cơ biết cho dù Dạ
Phàm năm đó cũng là đánh không lại cái đầu này Giới Chủ.

Nếu Dạ Phàm năm đó đánh không lại Giới Chủ thì hiện nay hắn lại càng không
thể, đây là suy nghĩ cực kỳ đơn giản mà trẻ con cũng biết.

Dạ Phàm năm đó liền là truyền thuyết tồn tại, hắn là một vị Cổ Hồn Đế Sư là Á
Đế cường giả duy nhất có thể cùng Âm Dương Ma Đế đánh một trận thậm chí nếu Âm
Dương Ma Đế không tế ra cổ đồ chỉ sợ hươu chết về tay ai vẫn là chưa biết còn
hiện tại ?, nói dễ nghe Dạ Phàm là một cái nhân tộc tiểu tử, nói khó nghe một
chút hắn liền là phàm nhân con kiến hôi.

Dạ Phàm đương nhiên hiểu suy nghĩ của Yêu Cơ, hắn khẽ dùng tay vỗ nhẹ lên đầu
nàng.

“Năm đó đánh không lại Giới Chủ là vì phép tắc, phép tắc của Âm Dương Giới,
hiện tại không chịu phép tắc bản công tử cho dù lấy phàm nhân thân giết Á Đế
cường giả cũng không phải là việc khó”.

Hắn nói cực kỳ bình thản, cứ như căn bản không phải việc gì to tát nhưng nếu ở
đây có kẻ thứ ba nghe thấy tuyệt đối sẽ kinh hãi không nói nên lời thậm chí
căn bản không cách nào tưởng tượng ra, rốt cuộc phàm nhân lấy tư cách gì chiến
cùng Á Đế ?.

“Đại nhân thật sự làm tiểu nữ tò mò nha, rốt cuộc đại nhân là tồn tại thế nào
?”.

Dạ Phàm khẽ lắc đầu, hắn dùng một tay nhẹ gõ vào trán Yêu Cơ.

“Mang ta lên tầng 60 đi, sau đó theo ta ra ngoài, ta là tồn tại thế nào rốt
cuộc tự ngươi khám phá không phải tốt hơn sao”.

Yêu Cơ lúc này nhìn thấy Dạ Phàm cười, nàng liền khẽ run rẩy, nụ cười thản
nhuên như vậy nhưng lại mang theo vô tận an tâm cùng ấm áp, cho dù nàng là Quỷ
Hồn nàng cũng có thể thấy trái tim của mình khẽ nhảy lên một nhịp.

Yêu Cơ bỗng chốc đôi mắt xinh đẹp ướt ướt, nàng có chút không thể tin được,
cuối cùng nàng vậy mà có một ngày tìm tháy tự do, là chân chính tự do.

Bàn tay mềm mại ôn như nâng đỡ Dạ Phàm đứng lên, nàng liền nhẹ nhàng bước theo
hắn, mang hắn lên đến tầng 60 Âm Dương Tháp.

“Đại nhân, ta nhất định có thể nắm được ngươi chân thân, có thể tự mình khám
phá được đại nhân rốt cuộc còn có bao nhiêu điều thần bí”.

Yêu Cơ lúc này nhoẻn miệng ưu nhã cười.

Dạ Phàm cũng nhẹ lắc đầu cười theo, hai người chậm rãi tiến về phía trước.

Quả thật Yêu Cơ không biết gì về Dạ Phàm, nàng là một trong bốn tôn Quỷ Đế của
Âm Dương Tháp năm đó có điều cho dù nàng cường hoành hơn nữa cũng không có
cách nào được Âm Dương Ma Đế ‘ban đặc ân’ ngồi vào tầng 100 Âm Dương Tháp.

Tất cả những gì Yêu Cơ biết về Dạ Phàm chỉ là một tồn tại cường đại, cường đại
đến không thể tưởng tượng, ít nhất trong những Á Đế bản thân Yêu Cơ nhìn thấy
liền không có ai đủ tư cách sánh với Dạ Phàm thậm chí Dạ Phàm còn cho Yêu Cơ
một cảm giác, hắn cho dù thân hãm Âm Dương Tháp, thân hãm lao ngục nhưng hắn
liền không thua Đại Đế, hắn liền cho Yêu Cơ cảm giác không khác Đại Đế chút
nào.

Yêu Cơ không biết quá khứ của Dạ Phàm, không biết sau khi hắn rời khỏi Âm
Dương Tháp thì việc gì xảy ra, những ký ức của nàng với hắn chỉ là một siêu
cường tồn tại ở tầng 100 Âm Dương Tháp mà thôi, không hơn.

Năm đó Yêu Cơ có thể chân chính nhìn thấy Dạ Phàm xuất thủ duy nhất một lần,
lần đó hắn liền đánh nát thương khung, đánh ra tầng 100 Âm Dương Tháp lao tù,
liền là người cho nàng nhìn thấy ánh sáng bầu trời sau không biết bao nhiêu
năm tháng.

Hình ảnh đó Yêu Cơ liền không bao giờ quên, đáng tiếc nàng năm đó cũng không
thoát ra nổi khỏi Âm Dương Tháp.

Tất nhiên Yêu Cơ không yếu, nàng tuyệt đối không yếu.

Tứ đại Yêu Đế của Âm Dương Tháp có ai là kẻ yếu ? chỉ là nàng vận khí liền
không tốt mà thôi, năm đó bốn vị Yêu Đế theo Dạ Phàm mở đường lao vút lên
thiên không, muốn thoát khỏi Cồ Đồ chỉ là Yêu Cơ liền xui xẻo, Giới Chủ không
thể nào đuổi theo cả bốn người một lúc có điều không hiểu tại sao hắn liền
chọn nàng, từ đó Yêu Cơ liền trở thành Âm Dương Tháp một cái cường đại nhất
tồn tại, chỉ là tồn tại dạng này nàng căn bản chỉ có thể cười một cách đắng
chát.

. . . . . . . . . .

Ngoại giới, giây phút Chiến Thần Thông Thiên Tháp sáng lên ở tầng thứ 60 cũng
là lúc ngoại giới lúc này đã triệt để chết lặng thậm chí nếu không có Tử Mặc
lúc nào cũng đứng cạnh Thông Thiên Tháp đại môn, nếu không phải Tử Mặc rất có
thể là một tôn Thánh Vương chỉ sợ rất nhiều đại lão của Chiến Thần Điện muốn
giết Dạ Phàm trừ hậu hoạn.

Loại thiên tài này nếu để phát triển tiếp thiên hạ còn ai đấu với hắn ?.

13 tuổi liền bước vào tầng 60 Thông Thiên Tháp ?, loại sự việc này nghĩ mà
kinh.

Cho dù Tử Mặc ở đó như một tôn đại hộ pháp chống trời, như một tôn vạn nhân
địch bất thế cường nhân thì vẫn y nguyên không ít đại lão muốn giết Dạ Phàm.

Tầng 50 Thông Thiên Tháp là một cái đạo khảm, sau tầng 50 thì khoảng cách thực
lực mỗi tầng càng thêm kinh khủng.

Nếu vượt qua tầng 50 chỉ cần Thần Hồn Cảnh thực lực thì vượt qua tầng 51 liền
cần Thần Hải Cảnh.

Muốn vượt qua tầng 55 liền phải là Thần Mệnh Cảnh cao thủ.

Muốn vượt qua tầng 59 chỉ sợ thực lực liền là Thần Kiếp Cảnh cao thủ.

Thần Kiếp Cảnh là khái niệm gì ?, đây là bước thứ hai cực hạn, đây là tồn tại
tương đương với Địa Lão hơi yếu một chút nhưng Địa Lão vẫn là Địa Lão, Địa Lão
của Chiến Thần Điện cho dù chẳng mạnh mẽ gì cho cam nhưng vẫn bắt đầu rời khỏi
thiên tài phạm trù, liền đã đặt nửa bước chân vào hai chữ cường giả chân
chính.

Còn vượt qua tầng 60 đâu ?, có tuyệt thế thiên tài chiến lực kinh người bằng
vào Thần Kiếp Cảnh thực lực có thể xông phá qua nhưng phần lớn chỉ sợ cũng
phải là Nhân Tiên.

Nhân Tiên cảnh, liền là chân chính cường giả, cho dù là Địa Lão của Chiến Thần
Điện cũng có thể coi là trung tầng thực lực.

13 tuổi – Nhân Tiên Cảnh ?, Vô Song Thần Nhân trong truyền thuyết chỉ sợ cũng
chỉ thế mà thôi, không hơn.

Giây phút Dạ Phàm bước ra khỏi Chiến Thần Thông Thiên Tháp cũng là lúc tầng 61
sáng lên, cho dù chỉ là chợt sáng rồi lóe mất nhưng cũng đại biểu, hắn thành
công đạt được 6 sao khảo nghiệm, Dạ Phàm liền chân chân chính chính là Nhân
Tiển Cảnh cường giả hoặc ít nhất có thể nói hắn có Nhân Tiên Cảnh chiến lực.

Dạ Phàm lúc bước vào khuôn mặt bình thản vô cùng, một thân áo bào không nhiễm
một hạt bụi.

Dạ Phàm lúc đi ra sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy như bất cứ lúc nào cũng
có thể ngã xuống nhưng thân hình hắn lúc này trong mắt bất cứ ai của Chiến
Thần Điện đều không nhỏ, hắn thậm chí cho người ta một loại ảo giác, một cái
cự vô phách bóng lưng che phủ một thời đại.

Lúc Dạ Phàm bước vào Thông Thiên Tháp, có không ít kẻ coi thường hắn, có không
ít kẻ nghĩ hắn là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga nhưng khi Dạ Phàm bước ra
Thông Thiên Tháp lại chỉ là một mảnh yên tĩnh.

Rất nhiều đệ tử Chiến Thần Điện cho dù không dám nói, nhưng trong đầu đã lóe
lên một suy nghĩ, thân ảnh nhỏ bé kia cùng Tiểu Chiến Thần rốt cuộc ai là cóc
ghẻ ?, ai là thiên nga ?.

. . . . . . . .

Cảm tạ đại gia tặng nguyệt phiếu, tặng kim nguyên đậu, thật sự cảm động rớt
nước mắt, chỉ là sự không theo người, ngày hôm nay thật sự vướng nhiều việc
bận quá, khó mà bạo chương được, hẹn ngày mai bù vậy, mọi người ngủ ngon.


Tử Thần Lộ - Chương #21