Người đăng: ๖ۣۜMăm๖ۣۜMập
“Ầm…” một tảng cự đầu rơi xuống chân núi ngay chỗ có một cụ thi thể nằm đó
dường như đã lâu, thi thể bỗng mở to mắt vừa kịp thời tránh thoát khỏi tảng
đá.
Chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra Trần Tiểu Nam đã thấy một cơn đau dữ dội
làm cho người ta không muốn sống khiến Tiểu Nam trợn tròn mắt.
Ta đang ở đâu? Câu hỏi đầu tiên trong não của hắn,chỉ thấy đây là một vách núi
nói cao cũng không cao mà bảo thấp cũng không thấp.
Tiểu Nam nhớ tới hôm qua đi uống rượu giải sầu đến khi say khướt thì chợt nhận
ra mình không mang tiền.sau một hồi giằng co với chủ quán thì Tiểu Nam bị mấy
tên bảo vệ lôi đi ném ra bãi rác gần đó.
Sau một hồi chật vật Tiểu Nam mới lôi được bộ thân thể đã đầy mùi rượu của
mình ra khỏi bãi rác.
Trong vách ngõ nhỏ đó hắn thấy một ông lão đầy vẻ hèn mọn đang ăn một chiếc
bánh không biết để từ bao lâu.
Thấy Tiểu Nam chú ý đến mình ông lão từ từ tiến đến,theo phản xạ cậu ta lùi
lại hai ba bước.
“Chàng trai cậu có muốn có một cơ duyên ?” ông ta nói với giọng khàn khàn.
Thường thì cậu ta sẽ tránh không nói với những người như vậy nhưng có lẽ vì
say Tiểu Nam mạnh dạn hơn rất nhiều ngang nhiên trả lời “một lão ăn mày như
ngươi định cho ta cơ duyên gì: “ đi ăn mày cùng ngươi chắc?” Tiểu Nam vừa nói
vừa cười lên như một thằng bất cần đời.
Chưa cười xong lão ăn mày bỗng chỉ tay vào Tiểu Nam bắn một luồng khí đen
thẳng vào mi tâm của hắn,rồi từ đó Tiểu Nam của địa cầu đã biến mất như một
làn khói mờ ảo bay lên trời trước khi kịp biến mất Tiểu Nam thấ trên miệng lão
có một nụ cười xảo trá như tránh thoát khỏi một thứ gì ghê gớm lắm.
“Lão ăn mày thối tha…” Tiểu Nam nhớ lại được chuyện hôm qua liền quên cả nỗi
đau mà gào thét.
“đinh…” một tiếng trong đầu của hắn, hắn liền nghĩ sao cái này quen quen, là
một thằng converter trên web truyện convert Văn Phong (Ta lấy luôn web này-tác
giả) Tiểu Nam nghĩ ngay tới “Con mẹ nó, ta có hệ thống…” hắn cũng nghĩ là mình
đã xuyên việt.
Chưa kịp gào lên vì sung sướng thì cơn đau đã kéo hắn lại hiện thực khốc liệt
là hắn đang bị trọng thương do cú ngã từ trên trời.
“Đinh…hệ thống dung hợp hoàn tất xin mời ký chủ xem xét” Âm thanh lãnh khốc
như không có tình cảm đó lại xuất hiện
“làm sao để mở hệ thống…” hắn cũng không biết làm sao để mở hệ thống Tiểu Nam
thầm nghĩ “ thôi xong có lẽ ta là thằng có hệ thống duy nhất không biết mở hệ
thống rồi sẽ chết ở đây” Tiểu Nam càng nghĩ càng bi quan
“ký chủ có thể thầm nghĩ hệ thống…” nghe được câu trả lời Tiểu Nam liền theo
lời mà làm bỗng nhiên hiện ra một tin tức trong đầu: “ hệ thống chưa rõ xin
mời ký chủ tự sáng tạo nếu không có thể nhờ hệ thống sáng tạo hộ…”
“Con mẹ nó là sao..” Tiểu Nam ngang dọc thiên hạ đọc vô số truyện hệ thống
nhưng chưa có tình huống nào như thế này cả trong đầu hắn có hàng ngàn câu hỏi
vì sao.
“đây là một hệ thống do sáng thế thần tự tay làm ra cho nên khác với hệ thống
thường” một câu nới lạnh như băng của hệ thống.
Sau một hồi tìm tòi trong hệ thống Tiểu Nam rốt cuộc đã hiểu được đôi chút.
Chương 1 dừng tại đây vì ta có việc gấp nhé!!!