Kwon Jae Kyu


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Như thường lệ, Hoshi thức dậy rất sớm vào sáng hôm sau.

Vừa tỉnh lại, hắn cảm thấy thân thể của mình hơi nhơm nhớp, thế là liền đi vào
phòng tắm. Đồng thời, hắn cũng gọi điện nhờ tiếp tân đưa đến một bộ quần áo.

“ Rào rào... “

Đang tắm, bỗng Hoshi thấy một ký hiệu gì đó tạc trên trần nhà. Lòng tò mò
khiến hắn không khỏi quan sát một cách kĩ càng.

Chỉ thấy đó giống như là một biểu tượng. Còn biểu tượng cho cái gì thì Hoshi
cũng không biết được.

Trên đó có một con vật được điêu khắc toàn bằng màu vàng, nó rất đẹp, cũng có
rất nhiều lông vũ. Hoshi cảm thấy nó giống như là một con chim phượng hoàng
vậy.

Trầm ngâm một lúc mà không có kết quả, Hoshi cũng đành để đó sau này tính
tiếp. Thời gian còn dài, có thể từ từ tìm hiểu.

Đi ra khỏi nhà tắm, Hoshi mặc vào quần áo đưa đến bởi nhân viên của khách sạn.
Trên áo cũng có kí hiệu phượng hoàng.

Như mọi khi, hắn rời khỏi khách sạn, bắt đầu tập thể dục.

…..................................................................................

Ở công viên Namsan, một ông già khoảng tuổi 60 đang ngồi xếp bằng hít vào thở
ra. Động tác của ông ta nhẹ nhàng như đang tập một bài tập dưỡng sinh vậy.

Tuy làn da bên ngoài có vẻ nhăn nheo, mái tóc xám đã dần ngả sang màu bạc
trắng, nhưng nếu nhìn vào đôi mắt sáng như muôn vàn ánh sao của ông thì khó mà
có ai có thể nghĩ đây là một ông lão cho được.

Vẻ mặt của ông rất tập trung, chú trọng vào từng động tác.

“ Thủ lĩnh, ngươi nói ta phải làm sao đây. “

Ông lão này chính là Kwon Jae Kyu, là một trong những trưởng lão của gia tộc
Sun Woo, cũng chính là một trong mười đại cao thủ của Murim.

Lúc này, tâm tình của Kwon Jae Kyu hết sức phức tạp. Ông đã cống hiến cho gia
tộc suốt một cuộc đời.

Người ta thường nói : “ Yêu ai yêu cả đường đi. “

Kwon Jae Kyu vốn là đệ tử của Soh, thủ lĩnh đầu tiên của gia tộc Sun Woo. Vì
lẽ đó, ông coi con ruột của Soh là thủ lĩnh đời sau của Sun Woo - Jang Gyul
giống như con ruột của mình. Thậm chí, ông còn gả con của mình là Kwon Hae Jin
cho Jang Gyul.

Thế nhưng, đổi lại thì Kwon Jae Kyu cảm giác như mình bị phản bội.

Jang Gyul đã phá vỡ cuộc hôn nhân này và lấy một người phụ nữ khác làm vợ.
Điều này cũng dẫn tới việc Kwon Hae Jin bỏ trốn qua Mĩ cùng một người đàn ông
khác. Khi trở về thì bỏ lại con gái Kwon Jinne cho mình.

Liên tiếp bị đả kích khiến cho Kwon Jae Kyu cảm thấy hết sức tức giận. Ông
không trách Kwon Hae Jin đi tìm hạnh phúc của mình, Kwon Jae Kyu tức giận là
nếu không phải Jang Gyul làm cuộc hôn nhân này tan vỡ thì cũng sẽ không dẫn
phát ra một loạt hệ lụy như bây giờ.

Nỗi oán giận này lây lan sang cả con gái của Jang Gyul – Jang So Sul. Thậm chí
ông đã từng lấy thể chất không thể trưởng thành của nàng - Thuần Âm Thân Thể
để làm cái cớ muốn đuổi Jang So Sul khỏi gia tộc Sun Woo.

Nhưng đúng lúc này, Jang Gyul lựa chọn hi sinh chính mình để bảo vệ danh dự
của gia tộc. Mà nguyện vọng cuối cùng của Jang Gyul là bảo vệ Jang So Sul.

Đứng giữa lằn ranh của oán hận và cảm kích khiến cho đầu óc của Kwon Jae Kyu
rối bời.

Hơi thở của Kwon Jae Kyu ngày càng dồn dập hơn, động tác nhanh hơn, mồ hôi
cũng chảy ra nhiều hơn.

Đây là dấu hiệu của bị tẩu hỏa nhập ma.

Đúng lúc này, một giọng nói gọi tỉnh Kwon Jae Kyu, làm ông toát cả mồ hôi khi
nhận ra sự biến hóa trong cơ thể mình.

“ Chào ngài. “

Quay đầu lại, Kwon Jae Kyu liền thấy một người đang đứng sau lưng mình lúc nào
không hay.

Người đến là một thanh niên khoảng mười ba, mười bốn tuổi. Khuôn mặt tuấn tú,
vóc dáng giống như một thư sinh, dùng vẻ mặt mong đợi chờ ông trả lời.

Nhìn thấy người thanh niên nay, hai mắt của Kwon Jae Kyu lập tức tỏa sáng, bởi
những động tác vận động của hắn quá là đúng tiêu chuẩn, không chút tì vết,
không hề hao phí thêm bất kì chút năng lượng dư thừa nào.

Trong mắt Kwon Jae Kyu, hắn như một khối ngọc chưa hề mài giũa.

Vị thanh niên trẻ tuổi này, đương nhiên là nhân vật chính của chúng ta –
Hoshi.

Chỉ thấy vẻ mặt của Hoshi bây giờ rất là khốn nhiễu. Khi nãy đi vào công viên
Namsan, hắn quên nhìn bản đồ, cho nên không biết lối ra là đường nào. Thực ra,
Hoshi cũng định đi theo lối cũ, thế nhưng đáng buồn cười là vào buổi sáng sớm
thì cổng vào của công viên Namsan lại chỉ là cổng một chiều.

Có ra thì không có vào, có vào thì không có ra.

Điều này đã dẫn đến việc bây giờ Hoshi gặp rắc rối.

( Chém đấy đừng tin =)))

“ Ngươi cần gì ? “ Kwon Jae Kyu nói một cách từ tốn.

Nếu như thành viên của gia tộc Sun Woo nhìn thấy vẻ mặt lúc này của ông, ắt sẽ
phải há hốc miệng đến rớt cả cằm. Bởi trong gia tộc, Kwon Jae Kyu có tiếng là
một trưởng lão cực kì nghiêm khắc và nghiêm minh.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại. Đổi lại một người khác, chưa chắc thái độ
của Kwon Jae Kyu đã tốt như vậy.

Hoshi là ngoại lệ. Thái độ của hắn không những lễ phép, mà quan trọng là trong
lúc vô tình, Hoshi đã cứu Kwon Jae Kyu khỏi thảm cảnh tẩu hỏa nhập ma. Mặc dù
không nói bằng lời, nhưng Kwon Jae Kyu vẫn rất cảm kích.

“ Ha ha. Là thế này, ta tìm mãi mà không thấy lối ra cho nên mới tới đây hỏi
thăm chút, không biết có người nào có thể chỉ đường giúp không ? “ Hoshi vuốt
đầu cười, trên mặt hắn hơi xấu hổ.

Người khác không biết chứ linh hồn của hắn đã hơn 30 tuổi rồi. Một người
trưởng thành mà còn lạc đường, quả là hơi xấu hổ.

“ Hà hà. Thì ra là vậy ? Đường ra ở phía bên kia. Mà ngươi là học sinh à ? “
Kwon Jae Kyu liếc nhìn kí hiệu phượng hoàng nơi ngực của Hoshi, ánh mắt hơi
lóe lên rồi khôi phục, cười hỏi như thường.

“ Vâng. “ Hoshi đáp.

“ Ừ. Tạm biệt nhé. Có duyên chúng ta sẽ gặp lại. “ Kwon Jae Kyu nói xong liền
quay người đi rồi đột nhiên biến mất trước mắt Hoshi.

Hoshi thấy vậy thì trợn mắt há hốc mồm, dụi dụi mắt, cảm thấy thật là khó tin.

“ Mình không phải là gặp ma chứ ? “ Nghĩ tới đây, Hoshi không khỏi run lên.

Vào lúc này, giọng nói của hệ thống lại vang lên bên tai hắn :

“ Chúc mừng chủ nhân thu được hảo cảm từ một trong bốn trưởng lão của gia tộc
Sun Woo : Kwon Jae Kyu.

Độ thiện cảm của Kwon Jae Kyu : 40 ( Ghi chú : 70 điểm là có thể để Kwon Jae
Kyu gả Kwon Jinne cho chủ nhân nha ヘ( ̄▽ ̄*)ノ )

Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ : “ Vào Murim “. Từ này chủ nhân đã là
một Murim-in rồi.

Khen thưởng : Một bộ võ công cơ bản, nội khí. “

Ngay sau đó, Hoshi cảm giác trong đầu mình có thêm rất nhiều thông tin. Đồng
thời, nơi vùng bụng của hắn cũng cảm giác được hơi chút ấm áp.

Hoshi tuy biết đây là nội khí, cũng biết nó là gì, nhưng căn bản không biết
cách ứng dụng. Cho nên bây giờ hắn cũng chỉ cảm thấy nó rất thoải mái thôi,
khiến cho tinh thần của mình thăng hoa, chứ không có tác dụng gì khác.

“ Xem ra mình phải tìm một sư phụ dạy võ công. “ Hoshi âm thầm nghĩ. Mà hắn
cũng biết nơi nào tốt nhất để tìm sư phụ rồi.

Trong đầu dù đang suy nghĩ rất nhiều thứ, nhưng bước chân của Hoshi vẫn chưa
hề dừng lại, tiến về phía cửa ra.

Hoshi không biết, từ nãy đến giờ vẫn có một bóng người đứng trên cành cây râm
quan sát hắn.

“ Hả ? Mình cảm giác được Ki đột nhiên xuất hiện trong cơ thể hắn. Cậu bé này
thật thú vị! “ Khóe miệng của Kwon Jae Kyu nổi lên một nụ cười nhạt nhòa, như
có như không.

Sau đó ông lấy ra một chiếc điện thoại từ trong túi, bấm một dãy số.

Rất nhanh, máy đã được kết nối với đầu bên kia.

“ Dặn dò người phục vụ khách hàng ở phòng YYY cho tốt. Nếu không ta sẽ hỏi tội
ngươi. “ Kwon Jae Kyu lạnh lùng nói, sau đó cũng lạnh lùng cúp máy, thậm chí
không để người ở đầu dây bên kia nói đến một lời.

Hoshi chắc bây giờ còn không biết, khách sạn mà hắn đang ở đang đứng dưới danh
nghĩa của gia tộc Sun Woo. Mà phòng YYY cũng chính là phòng của hắn.

Thế mới biết, ấn tượng đầu tiên là quan trọng như thế nào.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Từ Prince Of Tennis Bắt Đầu - Chương #22