Tai Nạn Xe Cộ - Kotonoha Katsura


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Sân bay quốc tế Tokyo lúc này dòng người đi lại tấp nập, nơi đây vừa mới đáp
xuống chuyến bay từ Mỹ về Nhật Bản.

Hoshi mới vừa từ trên máy bay xuống đã có người tới tiếp đón.

“ Boss, chào mừng ngài trở về. “ Hai âm thanh dễ nghe hầu như cùng một lúc
truyền vào tai Hoshi.

Trước mặt Hoshi là hai bóng người yểu điệu, thành thục, mỗi người một vẻ. Một
người trong đó có mái tóc màu hổ phách. Trên người mặc áo sơ mi trắng cùng một
chiếc quần bò, cúc áo khẽ mở khiến cho một đôi no đủ trước ngực càng thêm sống
động, khiến cho người ta dễ dàng lâm vào vô tận mơ màng.

Người còn lại cũng không kém phần xinh đẹp. Cũng giống như cô gái kia, đều mặc
một chiếc áo sơ mi màu đen, nhưng kèm theo lại là một chiếc váy đen và một đôi
tất chân, phối hợp với mái tóc đỏ rực cùng nốt ruồi ở khóe mắt bên trái càng
tăng thêm sự gợi cảm.

“ Aoi tỷ tỷ, Yumiko tỷ tỷ, đã nói không cần phải như vậy mà, cứ gọi ta là
Hoshi là được. “ Hoshi nhìn hai nàng, có chút bất đắc dĩ dở khóc dở cười nói.

Trước mặt hắn chính là Hanamura Aoi cùng Fuji Yumiko.

Làm qua hai đời người, Hoshi biết rõ cần phải cẩn thận lòng người, cũng biết
rõ không nên khoe khoang, và trong khoảng thời gian này hắn cũng làm được điều
này. Hoshi một mực rất khiêm tốn, vừa đi học, vừa sáng tác, mãi cho đến năm
mười tuổi hắn mới bắt đầu gây dựng công ty của mình.

Hoshi rất thông minh, hắn cũng không trực tiếp làm CEO, mà đầu tiên là thuê
Aoi cùng Yumiko làm phụ tá cho mình.

Cả hai ban đầu tuy thấy Hoshi mới chỉ mười tuổi thì phản ứng đầu tiên là không
thể tin được. Thế nhưng Hoshi đưa cho hai người ưu đãi rất lớn, đối với hai
sinh viên mới tốt nghiệp là chưa từng có, qua một thời gian cũng hiểu được
cách làm người của Hoshi, nên cũng thuận thế mà phụ tá cho hắn.

Cứ thế, Aoi trở thành CEO, Yumiko trở thành phó tổng giám đốc, mà Hoshi thì
lại làm ông chủ ở phía sau tấm màn.

“ Được rồi, Hoshi đệ đệ. “ Aoi cùng Yumiko đồng thời nhoẻn miệng cười, sau đó
Aoi lái xe còn Yumiko giúp Hoshi xách hành lý.

Ở trên xe, Hoshi bắt đầu suy tính tương lai.

“ Công ty dạo này ổn chứ ? “

“ Tất nhiên rồi, có ngươi giao phó trọng trách, ta và Yumiko đương nhiên là
phải đem hết công sức ra giúp ngươi quản lí công ty rồi. “ Aoi một bên lái xe,
một bên cười đáp lại Hoshi.

“ Việc thâm nhập thị trường Hàn Quốc đến đâu rồi ? “ Hoshi quay sang hỏi
Yumiko.

“ Bước đầu coi như thành công, Nakashima Mika đã bắt đầu được công chúng tiếp
nhận. “ Yumiko trả lời.

“ Có dịp ta cũng sang Hàn Quốc một chuyến. “ Hoshi khẽ trầm ngâm.

Sau đó hắn nhìn ra cửa sổ, ngoài đó đang có đám đông túm tụm vào nhau, chỉ chỏ
gì đó. Bỗng, trên mặt của Hoshi hiện lên vẻ kinh ngạc.

“ Aoi tỷ tỷ, dừng xe đi! ”

“ Sao vậy Hoshi ? “ Miệng hỏi nhưng Aoi cũng nhanh chóng phanh xe lại.

Hoshi không nói mà nhanh chóng mở ra cửa xe, chạy vào đám đông.

Đẩy ra mấy người cản trước mặt, Hoshi liền thấy tình cảnh ở trong, hóa ra đây
lại là một vụ tai nạn xe cộ, người gây ra tai nạn không biết đã bỏ đi từ lúc
nào.

Thấy biết bao nhiêu người vây quanh, nhưng không một ai gọi xe cứu thương cho
người bị nạn, Hoshi không khỏi thấy lạnh cả lòng.

Một người đàn ông trung niên ngã trong vũng máu. Người còn lại là một cô gái
trạc tuổi Hoshi, chắc là con gái của người đàn ông kia. Chỉ thấy nàng có một
mái tóc đen dài tới tận hông, làn da trắng như tuyết, tuy khuôn mặt còn hơi
non nớt nhưng thân hình thì lại hết sức nở nang.

Lúc này hai con ngươi đen láy ngậm nước mắt, khuôn mặt đẫm lệ khiến người khác
thấy mà sinh lòng thương mến.

“ Ba ba, ba ba ngươi đừng chết... “

Hoshi ngay lập tức phản ứng lại, lớn tiếng nói với mấy gã thanh niên dửng dưng
đứng đó rồi chỉ về phía chiếc Ferrari chở mình :

“ Còn nhìn gì nữa! Mau khiêng người ta lên xe. “

“ Ngươi... à phải... “ Mấy gã thanh niên bị Hoshi quát lớn tiếng không khỏi
cảm thấy mất mặt, đang chuẩn bị quát lại thì đối diện với ánh mắt lạnh lùng
của Hoshi thì lại thấy lạnh cả người, kết hợp với hoàn cảnh bây giờ đành phải
nghe theo lời Hoshi đem người đàn ông trung niên vác lên chiếc Ferrari.

" Emperor Eyes " đem lại cho Hoshi không chỉ là khả năng quan sát, khả năng
đọc tình huống, mà còn là uy thế bức người, giống như một vị hoàng đế nhìn
xuống con dân của mình.

Khi đặt người đàn ông trung niên lên chiếc xe của Hoshi, mấy người thanh niên
mới phát hiện đây là chiếc Ferrari J50, chỉ bán giới hạn 50 chiếc trong toàn
bộ Nhật Bản thì càng thêm hoảng sợ, đồng thời họ cũng cảm thấy may mắn không
có đắc tội với Hoshi. Phải biết, những người có chiếc xe này không phải quan
cao chính là phú hào, không phải những thanh niên sức trâu như họ có thể so
được.

“ Ngươi cũng đi cùng ta. “ Hoshi kéo bàn tay trắng nõn của cô gái. Nàng kia
biết bây giờ tình trạng của cha mình nguy kịch, cũng chỉ có người thiếu niên
này có thể giúp được mình, đủ loại yếu tố cộng lại nên cũng ngậm nước mắt mà
gấp gáp chạy về phía chiếc Ferrari.

Đợi cả hai lên xe, Hoshi mới nói với Aoi :

“ Aoi tỷ tỷ, bệnh viện Tokyo! “

…........................................................

Kể từ lúc bốn người tới bệnh viện Tokyo đã hai giờ, người đàn ông vẫn đang
được phẫu thuật, người thiếu nữ ở bên ngoài lòng như lửa đốt. Hai dòng nước
mắt tuy đã khô cạn, thế nhưng nỗi lo lắng vẫn chưa bao giờ nhạt nhòa trong đôi
mắt đen lay láy.

“ Tiểu muội muội, đừng lo lắng, cha ngươi nhất định sẽ không sao đâu. “ Aoi
cùng Yumiko cũng không biết đây là lần thứ mấy mình đã nói câu này nữa, các
nàng cảm thấy thiếu nữ trước mắt thật là đáng thương.

Đúng lúc này, ánh đèn của phòng giải phẫu sáng lên, bác sĩ đi ra.

Nhìn bộ dạng lo lắng của mấy người, khuôn mặt căng thẳng của người bác sĩ cuối
cùng cũng giãn ra nụ cười :

“ Cuộc phẫu thuật hết sức thành công, mọi người không cần lo lắng nữa. “

Người thiếu nữ nghe vậy liền thở phào một hơi, sau đó liền ngất đi, Hoshi
nhanh tay nhanh mắt liền đỡ được nàng.

Người bác sĩ qua xem liền thở dài một hơi :

“ Không có gì đáng lo, nàng chỉ là ngất đi bởi vì tinh thần căng thẳng quá mà
thôi, ngủ một chút là được. “

Sau đó Hoshi cùng Yumiko dìu thiếu nữ cùng mấy người còn lại về phòng bệnh.

“ Hoshi, ngươi ở đây nhìn nàng một chút, nàng thật là đáng thương. Ta đi làm
thủ tục nhập viện, sau đó cùng Yumiko đi mua chút cháo. “ Aoi nói.

Sau đó, trong căn phòng chỉ còn lại người đàn ông trung niên, Hoshi cùng cô
gái kia.

Hoshi ngồi bên giường của người thiếu nữ, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về người
đàn ông đang còn hôn mê bất tỉnh, suy nghĩ :

“ Nếu không có Tạo Hóa Ngọc Điệp, phải chăng mình cũng đang nằm trên kia ? “
Nghĩ vậy, Hoshi không khỏi cảm thấy số của mình thật là may mắn.

Tiếp theo lại đưa mắt về phía người thiếu nữ.

Nàng ngủ rất an tĩnh, khuôn mặt có chút tái nhợt vì lo lắng và sợ hãi.

Từng sợi tóc đen, thẳng tắp che khuất hai đôi má của nàng, làm cho Hoshi không
kìm được mà khẽ đem nó lấy ra.

Có lẽ là cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay của Hoshi truyền đến, khuôn mắt của
cô gái bắt đầu có một chút huyết sắc. Nàng mở mắt ra nhìn hắn.

Ánh mắt của hai người chạm nhau trên không trung, sau đó nàng bỗng ngồi thẳng
dậy, tóm lấy cánh tay của Hoshi làm hắn mơ hồ có cảm giác đau.

“ Ba ba... Ba ba của ta đâu ? “ Giọng nói của nàng cực kỳ cấp thiết và lo
lắng.

“ Bình tĩnh đi, đừng lo lắng, ba ngươi ở kia, hắn đã qua cơn nguy kịch rồi, sẽ
phục hồi sớm thôi. “ Hoshi chỉ về phía giường bệnh mà người đàn ông đang nằm.

Cô gái nghe vậy cũng đưa mắt theo Hoshi, nhìn người trung niên đang ngủ với
một cách hết sức an tường mới thở ra một hơi. Sau đó, nàng nhìn thấy mình đang
dùng sức tóm lấy cánh tay của Hoshi, khuôn mặt vốn cắt không còn chút máu liền
đỏ bừng, vội buông tay xin lỗi liên tục :

“ Xin lỗi... Ta... ta không phải cố ý. “

“ Được rồi, được rồi, không cần lo lắng như vậy. “ Hoshi dở khóc dở cười nhìn
nàng, không kìm lòng được mà khẽ xoa xoa mái tóc dài của cô gái.

Thiếu nữ cảm thấy bàn tay của hắn đang vuốt ve mái tóc của mình, liền ngẩng
đầu lên quan sát Hoshi.

Vị thiếu niên trước mắt thoạt nhìn cũng chừng tuổi nàng mà thôi, nhưng lại có
một sức hút lạ kì.

Vầng trán cao, rộng... Đôi lông mày hình lưỡi kiếm...Bờ môi mỏng, hồng
nhuận...

Nhất là con mắt của hắn, cứ như xoáy vào trong tâm can nàng, uy nghiêm mà
không mất phần ôn nhu.

Trong giây lát, ánh mắt của cả hai lại giao nhau.

Lần này thì khác, người thiếu nữ lập tức thua trận, vội vàng cúi đầu xuống,
khuôn mặt đỏ bừng, trái tim như con nai con đi loạn, muốn nhảy khỏi lồng ngực
của nàng.

“ Đúng rồi, ta chúng ta còn chưa biết tên nhau đâu. Ta gọi Hoshi Aki, ngươi cứ
gọi ta là Hoshi là được. Vậy còn ngươi ? “ Hoshi hỏi.

“ Ta là Kotonoha Katsura. “

“ Keng keng, phát hiện thế giới : “ School Days “.

Mở ra nhiệm vụ : “ Thiến Itou Makoto, hành hạ chết Taisuke Sawanaga “

Khen thưởng : “ Zero Shiki Drop “

“ Keng keng, chúc mừng chủ nhân kích hoạt thuộc tính của hậu cung chi vương
huyết thống : 0,1% tỉ lệ nhất kiến chung tình, vừa gặp đã yêu. Độ thiện cảm
của Kotonoha Katsura đạt tới 90 điểm, gây ra ẩn tàng nhiệm vụ :

“ Nhiệm vụ : “ Crystal Palace “ : Làm chủ nhân của Tạo Hóa Ngọc Điệp, làm sao
có thể không có một đám thần tiên mỹ quyến.

Nội dung nhiệm vụ : Đẩy ngã Kotonoha Katsura

Khen thưởng : Một lần cường hóa thân thể. “

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Từ Prince Of Tennis Bắt Đầu - Chương #2