Người đăng: ٩(^‿^)۶
Hyotei Academy.
Mấy ngày nay Hoshi cũng không thấy hai tên cặn bã kia đến trường, chắc là đã
bị hắn dọa sợ rồi.
Những tiết học nhàm chán trôi qua trong lúc Hoshi mơ mơ màng màng thiếp đi khi
nào không biết. Cuối cùng cũng đã đến giờ tan học.
“ Hoshi, Hoshi... “ Đang trong cơn mê thì Hoshi chợt nghe thấy ai đó lắc vai
mình.
Hai con mắt lim dim mở ra, đập vào mắt là một khuôn mặt thanh tú, ưa nhìn. Mái
tóc vàng như phản chiếu ánh trời chiều, tràn ngập lung linh.
“ Ồ. Airi à ? Chào buổi sáng. “ Có lẽ là do ngủ nhiều quá nên Hoshi còn chưa
phản ứng được bây giờ là thời điểm gì rồi.
“ Sặc. “ Đầu Airi đầy hắc tuyến nhìn Hoshi, tỏ vẻ bất mãn : “ Ngươi đấy. Suốt
ngày chỉ biết ngủ thôi. Mụ mẫm hết cả đầu óc rồi. Bây giờ đã là giờ tan học
rồi có biết không ? Uổng ta và Sekai còn ở lại chờ ngươi. “
Hoshi dụi dụi mắt vài cái rồi nhìn xung quanh. Quả nhiên hắn thấy được Sekai
cũng đang quan tâm nhìn mình.
“ Hì hì, cám ơn các ngươi á. “ Hoshi đáp, dáng vẻ không tim không phổi, nhưng
thật ra là trong lòng thấy rất cảm động.
“ Rồi rồi, thật là hết cách với ngươi. “ Airi bĩu môi một cái.
“ Chúng ta đi thôi Sekai. “ Nàng nói xong lập tức kéo Sekai đi.
“ Mai gặp lại nhé Hoshi. “ Sekai chỉ kịp vẫy tay chào tạm biệt, sau đó bị Airi
kéo đi mất.
Hoshi cười cười dõi theo bóng lưng của hai người. Cảm giác bây giờ thật là ôn
hinh, kiếp trước lúc nào hắn cũng phải chạy đôn chạy đáo, nào có ung dung như
bây giờ.
Thu dọn một chút sách vở, Hoshi cũng dự định về nhà.
“ Hôm nay mình thế mà lại ngủ quên đi mất. Không biết Kotonoha đã về chưa
nhỉ... “ Hoshi vừa đi vừa nghĩ.
Vừa mới đi ra khỏi lớp, Hoshi liền gặp một cô gái xinh đẹp đang đứng ngó vào
trong. Nàng vừa thấy Hoshi đi ra thì hai mắt liền sáng lên.
“ Hoshi. “ Âm thanh trong veo, giống như chim sơn ca vậy.
“ Kotonoha ? Ngươi chưa về nhà à ? “ Hoshi nghe được giọng của Kotonoha, trong
lòng vừa bất ngờ, vừa cảm động, lại vừa tức giận.
“ Hì hì. Đang chờ ngươi đi chung. “ Kotonoha thè lưỡi cười một cách nghịch
ngợm.
“ Gái ngốc. Lần sau đừng chờ ta. Cứ về trước đi. “ Hoshi vỗ vỗ cái đầu nhỏ
xinh của nàng.
Lúc này Kotonoha giống như một con mèo nhỏ, tùy ý Hoshi vuốt đầu của mình, lộ
ra nụ cười thỏa mãn.
“ Về thôi nào. “ Hoshi dắt tay của Kotonoha một cách thản nhiên. Nhưng để hắn
bất ngờ là Kotonoha vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề có ý định rời đi.
Hoshi liền kinh ngạc quay đầu nhìn nàng. Chỉ thấy sắc mặt của Kotonoha hơi
nhăn nhó. Hai đóa hồng vân bỗng xuất hiện trên khuôn mặt phấn nộn của nàng.
“ Hoshi này... Chúng ta bây giờ xem như bạn bè trai gái à ? “
Hoshi không cần nghĩ ngợi, trả lời ngay lập tức : “ Ừ. Chúng ta là bạn bè trai
gái. “ Hôn cũng hôn rồi ( mặc dù là bị hôn trộm ), Kotonoha là bạn gái của hắn
thì cũng là lẽ bình thường.
“ Thế... Thế chúng ta có nên làm ít chuyện bạn bè trai gái nên làm không nhỉ.
” Kotonoha đỏ mặt hỏi. Nói xong, nàng xấu hổ cúi đầu không dám nhìn Hoshi.
“ Ặc. “ Hoshi ngớ người nhìn Kotonoha.
“ Ngươi... Ngươi không phải đang ám chỉ chúng ta đi hẹn hò chứ ? “ Hoshi cảm
thấy trước tiên nên thử thăm dò ý nghĩ của Kotonoha cái đã.
Kotonoha nghe hắn hỏi thế, cái đầu nhỏ càng thấp xuống.
Hoshi thấy vậy, cảm thấy biểu cảm của nàng thật là đáng yêu. Hắn không kìm
được lấy tay nhéo nhéo đôi má của nàng, thở dài :
“ Thật là hết cách với ngươi. Cuối tuần này chúng ta đi hẹn hò đi. “
Kotonoha nghe vậy liền lộ ra nụ cười hớn hở.
Trong một sát na này, Hoshi phảng phất bị nụ cười của nàng cảm nhiễm.
Bây giờ Kotonoha trông thật đơn thuần, thật hồn nhiên, giống như... giống
như...
“ Giống như một nàng thiên sứ vậy. “ Ý nghĩ này lóe lên trong đầu Hoshi. Trong
lòng hắn cũng âm thầm quyết định.
“ Nụ cười của nàng... Ta nhất định phải bảo vệ nụ cười này. “
…................................................................................
Thời gian thoắt cái liền qua mấy này. Rất nhanh đã đến cuối tuần.
Sáng sớm hai người hẹn gặp 9 giờ gặp ở đài phun nước.
Nhìn đồng hồ mới có 8 giờ, Hoshi cười khổ một tiếng :
“ Mình lại đến sớm quá rồi. “
Hoshi cảm thấy nhàm chán, đành một mình ngồi trên đài phun nước chờ Kotonoha
đến.
Nhìn ngắm xung quanh, thế mới biết hóa ra cũng có rất nhiều người đang quan
sát hắn.
Khuôn mặt của Hoshi vốn đã thanh tú đẹp trai, nay thêm vào “ Emperor Eyes “
làm tăng thêm mị lực, cho nên Hoshi có vẻ rất có sức hút đối với phụ nữ. Tuy
hắn mới chỉ cao 1m65, nhưng phải xem đây là đâu. Hiện tại là Nhật Bản năm
2002, cho nên Hoshi cũng coi như là vóc người tầm trung. Có một số nữ sinh gan
lớn, thậm chí còn đi qua hỏi thăm Hoshi, ngỏ ý muốn mời hắn hẹn hò, nhưng đều
bị Hoshi uyển chuyển từ chối một cách nhã nhặn.
Lúc Hoshi đang nhìn đài phun nước, chợt một mùi thơm nhàn nhạt khẽ truyền tới.
Một cô gái tóc đen mắt đen xuất hiện.
Kotonoha đã đến rồi. Hoshi nhìn đồng hồ, mới có 8 giờ 30. Xem ra Kotonoha cũng
có thói quen đến sớm.
Hẳn hôm nay nàng đã phải lựa chọn quần áo rất cẩn thận. Tuy là không có nùng
trang diễm mạt, chỉ hơi thi trang điểm phấn, nhưng kết hợp với chiếc váy màu
trắng cùng chiếc áo màu vàng nhạt lại tạo nên một vẻ đẹp kì lạ, không chút tì
vết.
“ Hì hì, Hoshi đúng là rất được lòng con gái. Ta vừa nãy thấy có rất nhiều cô
gái muốn đến tán tỉnh ngươi nha. “ Kotonoha nghịch ngợm cười hì hì trêu trọc
Hoshi. Nhưng thật ra trong lòng nàng cũng hơi phức tạp. Một phương diện là bởi
Hoshi rất ưu tú nên nàng cảm thấy rất hãnh diện và đắc ý. Nhưng một mặt cũng
bởi đó mà lo lắng. Hoshi ưu tú có nghĩa là sẽ có rất nhiều co gái khác nhớ
thương hắn.
“ Kotonoha, ngươi đừng trêu ta nữa. Ngươi không nhìn tầm mắt của mấy gã nam
sinh kia đều bị ngươi hấp dẫn sao. “ Không biết có phải nghe nhầm hay không,
Kotonoha cảm thấy trong giọng của Hoshi hơi có mùi ghen.
Hoshi đứng lên, dắt tay của Kotonoha, ánh mắt nhìn mấy người xung quanh một
cái, khóe miệng hơi vểnh lên :
“ Đừng quan tâm đến bọn họ, chúng ta đi chơi đi. “ Sau đó bỏ qua những ánh mắt
ghen ghét của những gã đàn ông khác, kéo Kotonoha đi.
“ Hì hì. “ Cảm nhận được hơi ấm truyền tới từ nơi bàn tay của Hoshi, Kotonoha
vừa vui vừa thẹn. Nàng do dự một chút, liền ôm lấy cánh tay của hắn, làm cho
cánh tay của hắn kề sát vào ngực mình.
Tuy mới mười hai tuổi, nhưng nàng đã vòng nào ra vòng nấy. Cần lớn thì lớn,
cần nhỏ thì nhỏ. Cho nên Kotonoha vừa làm như vậy, Hoshi liền cảm nhận được
cảm giác mềm mại truyền từ cánh tay lên thẳng trung tâm thần kinh.
Đúng lúc này, có hai gã đàn ông dắt tay nhau đi ngang qua, vừa dịp nhìn thấy
Kotonoha và Hoshi.
Một người trong đó chỉ theo hướng hai người họ, nói :
“ Makoto, ngươi nhìn kìa. Đó không phải là Aki Hoshi và Katsura Kotonoha sao ?
Bọn chúng ở đây làm gì ? “
Itou Makoto nhìn theo hướng hắn chỉ thì thấy được Hoshi và Kotonoha. Thế là vẻ
mặt của hắn trở nên dữ tợn :
“ Hừ. Mặc kệ bọn chúng ở đây làm gì. Ngươi không cảm thấy đây là cơ hội tốt để
trả thù hai người bọn họ sao hả Taisuke thân mến. “
“ Ngươi nói đúng. Chúng ta mau theo sau. “ Sawanaga Taisuke đáp lại.
Sau đó cả hai người cùng nhau bám theo Hoshi và Kotonoha.
Nhìn dáng vẻ của hai người, mọi người đều tránh thật xa, phảng phất đang nhìn
thấy ôn thần vậy.
Dù sao bây giờ ở Nhật Bản vẫn chưa thể đón nhận tình yêu đồng tính như thế hệ
sau này.
Điểm đến đầu tiên của hai người đương nhiên là khu vui chơi. Bây giờ Kotonoha
còn chưa phải nữ thần như ngày sau, vẫn còn rất trẻ con.
Đợi chơi đến mồ hôi đầm đìa hai người mới bắt đầu đi dạo phố, mãi cho tới buổi
trưa mới chuẩn bị tìm quán cơm để dùng bữa.
Phố Ginza.
Nhà hàng Kyubey là một trong những nhà hàng tốt nhất ở Tokyo. Điều này không
chỉ đến từ những món ăn chất lượng được đầu bếp ở đây làm ra, mà còn bởi vì
thái độ của nhân viên phục vụ tại đây cũng rất được lòng khách hàng.
Hoshi và Kotonoha vừa mới bước vào thì đã có người đưa họ tới phòng riêng dùng
bữa.
Sau khi hai người họ đi vào, cũng có hai người đàn ông khác đi vào trong nhà
hàng Kyubey, họ được tiếp đãi ở căn phòng ngay bên cạnh phòng mà Hoshi và
Kotonoha đang ở.
“ Hôm nay để ngươi tốn kém nhiều rồi, xin lỗi. “ Kotonoha không hổ là đại tiểu
thư từ nhỏ đã được dạy dỗ rất cẩn thận. Mặc dù Hoshi bây giờ là bạn trai nàng,
nhưng nàng cũng cảm thấy không tiện khi tiêu tiền của Hoshi cho lắm.
“ Nói linh tinh gì thế, cô gái nhỏ của ta. Tiền của ta không phải là tiền của
ngươi à. “ Hoshi cười xoa đầu Kotonoha. Hắn phát hiện mình rất thích xoa đầu
cô bé này.
“ Hì hì. “ Kotonoha cười híp cả mắt. Nàng rất hưởng thụ cảm giác bên cạnh
Hoshi. Khác hẳn cảm giác có cha mẹ bên cạnh, cảm giác này cũng rất ấm áp nhưng
lại có thêm chút gì đó.
“ Đây chính là tình yêu sao... “ Kotonoha thầm nỉ non một tiếng.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv