Người đăng: ٩(^‿^)۶
" Tốt lắm, người vướng víu đều đi rồi, tiếp tục trận quyết đấu của chúng ta
đi. "
Atobe đi tới nói.
" Vậy cũng được. "
Hoshi gật đầu một cái. Trận đấu vừa rồi đối với Hoshi và Atobe mới chỉ là bữa
khai vị mà thôi, bữa chính còn đợi ở đằng sau.
Cùng lúc này Hoshi cũng nhận được thông báo của hệ thống.
“ Keng keng, chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ. Nhận được “ Long khí ( 1
) “. “
Long khí : Khí vận của trời, người sở hữu long khí chính là chân mệnh thiên
tử.
Hoshi vừa đọc giới thiệu, liền quyết đoán trực tiếp sử dụng.
Nhất thời, hắn cảm giác được trên người mình xuất hiện chút thay đổi, nhưng
không rõ là ở đâu. Cuối cùng, Hoshi đành bỏ qua, để lại sau này nghiên cứu.
" Ngươi phát bóng trước đi. "
Atobe hướng về phía Hoshi nói.
" Nhìn kĩ này. " Khóe miệng của Hoshi cong lên một nụ cười vui vẻ.
" Ôi chao! Hai người bọn họ muốn so tài sao ? "
Không biết ai nói một câu làm cho những khán giả vốn đang định rời đi đều quay
đầu lại.
" Xem dáng vẻ của bọn họ kìa, hình như là muốn quyết đấu. "
" Trời! May mắn thật! May mà chúng ta chưa đi, nếu không chẳng phải là bỏ lỡ
một trận quyết đấu đặc sắc rồi sao ? "
Một gã thiếu niên tóc xanh nói.
" Cộp cộp cộp. "
Hoshi đứng vạch cuối sân, nhẹ nhàng vỗ quả bóng tennis xuống nền đất.
Chợt, hắn nhẹ nhàng ném quả bóng lên. Cùng lúc đó, chân của Hoshi hơi nhún một
cái, cả người giống như bay lên trời vậy.
Tay phải nắm chặt cán vợt, vung ra mà không chút do dự, đánh về phía bóng
tennis đang lơ lửng trên không trung.
" Phanh! "
Trong nháy mắt, vợt cùng bóng tennis chạm nhau. Thời gian phảng phất chậm lại
một giây.
Quả bóng chạm đất đột nhiên bắn lên. Mục tiêu của nó là mặt của Atobe!
Trong phút chốc, ánh mắt của Atobe nhìn chăm chú vào bóng tennis, như muốn xem
thấu pha bóng này.
" 15 - 0 !! "
Hoshi cười nói.
" Oa ! Ngay cả Atobe cũng không thể đón được pha bóng này. "
" Giỏi quá! Người đứng đối diện với Atobe thật là mạnh. "
" Hắn rốt cục là thần thánh phương nào là người nào ? Không ngờ lại có thể
giành được một điểm Ace từ Atobe. "
". . . . ."
Trong lúc nhất thời, những người thấy pha phát bóng của Hoshi đều sửng sốt.
" So với vừa rồi còn mạnh hơn nhiều. Ngươi giấu nghề ? " Atobe ánh mắt hơi
nheo lại.
" Đón lấy này. " Hoshi nói.
Hoshi lại vứt quả bóng lên cao. Ngay sau đó, thân thể hắn khẽ nghiêng. Đồng
thời, tay phải vụt trúng bóng tennis.
" Đùng! "
Bóng tennis trên không trung xẹt qua một đường cong, chớp mắt một cái liền
xuất hiện dưới chân của Atobe.
Chân phải của Atobe lùi về phía sau một chút, còn không đợi bóng nảy lên thì
đã đánh trúng bóng tennis.
" Vèo ! "
Tiếng xé gió vang lên, bóng tennis rất nhanh rơi xuống góc trống phía trái sân
của Hoshi.
" Hừ . "
Thấy vậy, Hoshi bĩu môi một cái.
" Thật không hổ là Atobe. Phiền phức thật đấy! Chưa gì đã dùng tuyệt chiêu rồi
à. "
Dứt lời, chân của Hoshi bước ra phía trước một bước, ngay sau đó thân thể tựa
như một con báo săn chạy về phía bóng rơi.
Cánh tay hơi cong, duỗi ngang thân, đánh vào bóng tennis.
Ngẩng đầu lên, Hoshi nở một nụ cười tự tin, nói :
“ Không chỉ ngươi mới nhìn thấu nhược điểm của đối thủ đâu Atobe. Ta cũng có
thể đấy. “
" Oanh! “
Một tiếng vang lên như pháo oanh. Sức mạnh to lớn tác động làm cho bóng tennis
không ngừng ma sát không khí.
" Cái gì ? "
Ánh mắt Atobe co rụt lại, bóng tennis thẳng tắp rơi xuống chỗ trống bên sân
của hắn.
"30 - 0 !! "
Hoshi cười nói.
Khi Atobe nhìn thấy đôi mắt của hắn thì biểu tình đột nhiên thay đổi.
Đó là một đôi mắt màu vàng, mang theo uy thế khiếp người phả vào mặt hắn.
“ Chính là đôi mắt này. “ Atobe khiếp sợ nghĩ.
Hắn xoay người quay về cuối sân, thân thể hơi trầm xuống, trọng tâm của người
đã thay đổi.
Nhìn dáng vẻ của Atobe, khóe miệng của Hoshi lộ ra một nụ cười.
Sau đó, Hoshi lại ném bóng lên. Tay cầm chắc vợt, vung về phía quả bóng.
Ánh mắt của Atobe cực kỳ tập trung, nhìn thẳng vào quả bóng.
" Phanh! "
Bóng tennis xẹt qua sân bóng bay đến bên cạnh Atobe.
" Đông! " Bóng tennis lưu lại một vệt ngấn rồi hướng phía trước phóng tới.
Đột ngột, một thanh vợt cản lại quỹ tích của quả bóng.
" Đùng! "
Bóng tennis đụng vào vợt, tạo thành một âm vang trầm thấp. Lông mày của Atobe
hơi cau lại, cánh tay phải nắm chặt cán vợt, chân phải bước lên trước một bước
rồi nhảy lên.
" oanh! " Bóng tennis cuốn theo một đống bụi bặm bay đi.
Thấy vậy, khóe miệng của Hoshi hơi cong, phóng tới điểm bóng rơi.
" Vèo! " Quả bóng bị đánh trở về, xẹt qua không trung bay về chỗ trống bên sân
Atobe.
Ánh mắt của Atobe nhìn chăm chăm quả bóng tennis đang bay tới. Đồng thời, vợt
của hắn cũng vung ra ngoài!
" Vèo! "
Mục tiêu là bên phải sân của Hoshi.
" Ta bảo. " Atobe chợt mở miệng nói.
" Gì ? " Nghe được lời của Atobe, Hoshi nghi ngờ hỏi.
" Lần này đi định khi nào trở về ? "
Atobe lời của vừa dứt, bóng tennis cũng đã rơi xuống sân.
" Chắc sau khi Hyotei trở thành một trong số bốn đội giành quyền tham gia giải
Kanto đã. "
Hoshi vừa nói chuyện, vừa vung ngược tay lên, bóng tennis mang theo một trận
tiếng xé gió bén nhọn, bắn về phía ngược lại so với Atobe.
“ Phanh! “ Atobe liền lần nữa hướng về phía bóng tennis hung hăng rút ra kích
đi.
" Vèo! " Quanh bóng tennis phảng phất bao trùm một tầng gió, tốc độ nhanh hơn,
góc độ càng thêm nguy hiểm hơn.
" Ta nói rồi, mục tiêu của ta phải là giải quốc gia. Kanto mới chỉ là bước
khởi đầu thôi. "
Hoshi cười nói.
" Bá! "
Tiếng nói vừa dứt, Hoshi đã đạp bước nhanh chóng xông về bóng tennis, cầm vợt
đánh vào bóng tennis.
" Phanh! "
Bóng tennis cùng vợt đụng chạm, phát tán ra khí lưu thổi bay bụi bặm trên mắt
đất.
" Vèo! "
“ Hakuryu! “
Bóng tennis như một cơn gió phiêu đãng miên man bất định, bắn về phía phần sân
của Atobe.
" Ngươi nói không sai, vì lẽ đó... " Atobe đáp lại.
Chỉ một giây sau, thân hình của Atobe bỗng chốc xuất hiện trước bóng tennis.
" Năm nay bản đại gia nhất định sẽ quân lâm thiên hạ. "
Atobe hô to một tiếng, trong ánh mắt lộ ra một tia sáng kì dị.
Chân của hắn vừa lui về phía sau, cùng lúc đó vợt tennis cũng hung hăng đánh
vào bóng.
" Oanh! "
Bóng tennis tựa như sao hỏa đụng địa cầu, từng tia lửa lóe lên.
" Xèo xèo "
Quả bóng không ngừng ma sát không khí, nhanh chóng biến thành một trái cầu lửa
thật lớn!
" Vèo vèo! "
Hơi ẩm trong không khí theo đó cũng bị bốc hơi.
" Ầm! "
Sau đó, bóng tennis đánh vào phần sân của Hoshi.
“ Đùng! “ Quả bóng không chút dừng lại, sau khi bật lên liền đánh vào vách
tường sau lưng Hoshi, vẫn cứ xoay tròn trên đó.
Bóng tennis cùng vách tường ma sát dẫn đến xuất hiện một luồng khói xanh.
" Chà, không hổ là Atobe. Ra là mấy ngày nay cũng không chỉ có một mình ta
tiến bộ. " Hoshi liếc mắt nhìn vệt nhám dưới sân, tặc lưỡi một cái nói.
" Mục tiêu của bản đại gia là vô địch toàn quốc! Làm sao có thể thua được! "
Atobe trầm giọng nói.
" Mạnh quá. "
" Hai người kia đều thật là mạnh. "
“ Chiêu thức vừa nãy của hai người đều thật là mạnh mẽ. Khi nãy ta phảng phất
nhìn thấy một con rồng cùng một quả cầu lửa chạm trán với nhau. “
" Người kia khẳng định cũng là tuyển thủ cấp quốc gia. “
" Không sai, bằng không hắn làm sao có thể đánh ngang tầm với Atobe được cơ
chứ. "
Thật ra về mặt thể chất thì Hoshi vẫn chưa đạt tới tầm quốc gia. Nhưng nhược
điểm của hắn lại được bù đắp bằng việc sở hữu nhiều chiêu số khác nhau, khiến
cho Hoshi có thể lựa chọn rất nhiều phương pháp để phản kích.
Nếu không nhờ vào những chiêu thức mới cùng với “ Emperor Eyes “, chắc bây giờ
Hoshi cũng chỉ như lần trước, bị Atobe cho ăn hành.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv