Người đăng: ٩(^‿^)۶
Hyotei Academy hiện tại đã là giờ tan học.
Sau khi đưa Kotonoha về đến tận nhà, Hoshi đi tản bộ tự do.
“ Đông “ “ Đông “
Bỗng hắn nghe được tiếng tennis đập trên đất.
“ Ồ, không ngờ ở Nhật Bản cũng có tennis đường phố à ? “ Hoshi bất ngờ.
Vậy là Hoshi đi men theo hướng mà âm thanh truyền tới. Trùng hợp, hắn gặp được
Atobe và Kabaji.
“ Ngươi cũng đến đây à ? “ Atobe và Hoshi sững người một lúc liền đồng thanh
hỏi.
“ Sao ? Muốn tiếp tục trận đánh hôm trước không ? “ Atobe hỏi.
Hoshi cười đáp lại : “ Cầu còn không được. “
Cứ như vậy, ba người đi đến nơi diễn ra tennis đường phố.
Đợi khi ba người đến nơi, chỉ thấy trong sân lúc này có rất nhiều người.
“ Thật lợi hại. “
“ Hai người họ đã thắng liên tục mấy trận rồi. “
“ Bọn họ rốt cục là ai vậy ? “
Âm thanh xì xào nổi lên từ bốn phía.
“ Momoshiro Takeshi và Echizen Ryoma của Seigaku Academy ? Cũng không tệ lắm.
Nhưng mà bây giờ đang đánh đôi, thực lực của hai người tuy mạnh, nhưng thực
chất lại không hề có chút ăn ý nào với nhau. “
Lúc này, Hoshi chú ý đến một cô gái có mái tóc màu cam ngồi phía bên trái hắn
vừa nhìn hai người thanh niên trong sân bóng, vừa lẩm bẩm.
Dáng vẻ của nàng không thể nói là rất đẹp, nhưng cũng thuộc mẫu người thanh
thuần, hoạt bát, đáng yêu, thể hiện tất cả được tất cả ưu thế của một học sinh
trung học.
Hoshi vừa nhìn thấy nàng liền nhận ra thân phận.
Tachibana An! Em gái của Tachibana Kippei, đội trưởng đội bóng tennis của
Fudomine Academy.
Đồng thời, ánh mắt của hắn cũng nhìn về hai người trong sân.
“ Không còn người nào nữa sao ? Nếu như không còn ai nữa thì bây giờ chúng ta
tạm thời chiếm dụng sân bóng này. “
“ Momo học trưởng, không còn ai đâu. Chúng ta bắt đầu đi. “
“ Ryoma, chỗ này nhiều người như thế, tốt hơn hết là chúng ta nên hỏi ý kiến
bọn họ đã. “
“ Tùy ngươi vậy. “ Echizen Ryoma nói xong liền đè ép cái mũ của mình xuống,
che khuất khuôn mặt.
Momoshiro nhìn chung quanh rồi hô một tiếng :
“ Xin lỗi, nếu như không còn ai thì tạm thời chúng ta sẽ sử dụng sân bóng này.
“
Đột nhiên có hai người bước vào sân nói.
“ Các ngươi phách lối quá nhỉ ? “
“ Hai người các ngươi tới từ trường nào ? “
Đám đông đến quan sát thì đột nhiên ồ lên nhìn bọn họ.
“ Ồ! Là Izumi và Fukawa kìa. “
“ Hai người họ rốt cục cũng muốn ra sân rồi à ? “
“ Nếu bọn họ ra sân, hai thằng nhóc kia nhất định sẽ thua thôi. “
Khán giả chung quanh rối rít nói.
Chợt, Hoshi và Atobe hai người cũng bước vào sân bóng.
“ Các ngươi nghe kỹ, sân tennis này tạm thời thuộc về chúng ta. “ Atobe hất
mặt vênh hàm lên, kiêu ngạo nói.
“ Cái gì ? “ Bốn người sửng sốt nhìn về Atobe.
Izumi thấy vậy liền nhún vai một cái : “ Lớn tiếng quá nhỉ ? Thôi được rồi, để
cho các ngươi chơi trước cũng không sao. “
Fukawa cũng xen mồm : “ Để cho bọn ta quan sát thực lực của các ngươi đi. “
Trong giọng nói của hắn âm thầm có một chút xem thường.
“ Không vấn đề. Ta đánh với ai cũng như nhau cả. Bởi vì người thắng cuối cùng
vẫn là ta. “ Ryoma Echizen liếc mắt nhìn Izumi và Fukawa, sau đó nói.
“ Ta cũng không có ý kiến. “ Momoshiro nói.
Hoshi thấy vậy liền cười nhìn Atobe : “ Xem ra chúng ta bị xem thường rồi. “
“ Thật là coi trời bằng vung a! Trừ ngươi ra, đây là lần đầu tiên bản đại gia
thấy có kẻ dám lớn lối như vậy. “ Atobe bĩu môi ném cho Hoshi một cây vợt.
“ Được rồi. Trận đấu bắt đầu. “ Izumi hô.
“ Ơ. Người kia trông rất quen. Hình như chúng ta thấy ở đâu rồi. “ Bên ngoài
sân, Tachibana An nhìn Hoshi và Atobe, nhẹ giọng nói.
Trong sân, Hoshi như có cảm ứng, nhìn một cái về hướng An đang ngồi, sau đó
cười với nàng một cái.
“ Trực giác của hắn thật là đáng sợ. “ Tachibana An nhướng mày liễu nhìn
Hoshi.
“ Chỉ là, sao Atobe của Hyotei Academy lại tới đây ? Còn người này là ai ?
Trong tài liệu về Hyotei không hề bao gồm hắn... Không được, mình phải nói
việc này cho anh biết. “ Rất nhanh An liền bỏ đi, đoán là đi tìm Tachibana
Kippei để báo tin.
Izumi ngồi trên ghế trọng tài hô lên :
“ Trận đấu bắt đầu. Echizen phát bóng trước. “
Momoshiro đứng trước lưới, ngưng trọng nhìn Atobe, trầm giọng hỏi :
“ Atobe Keigo của Hyotei, tại sao ngươi lại tới đây. “
“ Bản đại gia chẳng qua là ngẫu nhiên đi đến nơi này mà thôi. Nhưng bây giờ ta
lại muốn trưng dụng sân bóng này một thời gian. “ Atobe đáp lại.
“ Đừng lo. Bản đại gia luôn tuân thủ quy củ. Sau khi đánh bại các ngươi thì
sân bóng này thuộc về ta rồi. “
“ Hừ, coi như ngươi là Atobe Keigo, chúng ta cũng sẽ không bỏ cuộc dễ dàng như
vậy đâu. “ Momoshiro trầm giọng nói. Ánh mắt của hắn nhìn Atobe một cách cẩn
thận, dù sao trước mặt hắn là tuyển thủ tầm cỡ cấp quốc gia, sánh ngang người
đội trưởng mà hắn vẫn tôn kính – Tezuku Kuminitsu.
“ Hả ? Atobe Keigo của Hyotei Academy ?!! “
Một bên Izumi và Fukawa nghe hai người đối thoại thì ngây ngẩn cả người.
Bọn họ vốn cho ta Hoshi và Atobe cũng giống như những người khác, chỉ bởi thì
hứng thú mới chơi tennis mà thôi. Căn bản sẽ không nghĩ tới đó lại là đội
trưởng của đội Hyotei – Atobe Keigo.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, âm thầm cảm thấy kinh hãi.
“ Chẳng lẽ người kia cũng là Hyotei sao... “
Izumi cùng Fukawa nhìn về phía Hoshi. Quả nhiên thấy bộ quần áo mà hắn mặc
trên người là đồng phục của Hyotei Academy.
“ Thật là có mắt mà không thấy núi thái sơn... Ngươi biết không, lúc nãy ta
còn xem thường họ. “ Fukawa cười khổ một tiếng.
“ Ta cũng thế. “ Izumi cũng lộ ra một nụ cười khổ.
“ Còn kém xa. “ Ở phía đối diện, Ryoma Echizen nhìn Atobe và Hoshi một chút,
sau đó đổi tay cầm vợt thành tay trái.
Đúng lúc này, bên tai của Hoshi cũng vang lên âm thanh cơ giới của hệ thống.
“ Reng reng!! Phát hiện nhân vật chính của thế giới : Echizen Ryoma
Phát động nhiệm vụ : Đập tan nhân vật chính vầng sáng.
Nội dung nhiệm vụ : Đánh bại Echizen Ryoma và Momoshiro.
Khen thưởng : Một sợi long khí. “
Hoshi âm thầm tặc lưỡi : “ Không hổ là nhân vật chính, vừa gặp thì đã phát
động nhiệm vụ... Mà cái sợi long khí kia là gì không biết ? “
Đang lúc Hoshi suy nghĩ miên man, giọng nói của Echizen Ryoma vang lên :
“ Này người bên kia, sẵn sàng chưa ? Ta chuẩn bị phát bóng đây. “
Hoshi nghe vậy liền cười : “ Thằng nhóc này đúng là thật kiêu ngạo. Không hổ
là con của lão thầy chùa thối thây kia. “
“ Hệ thống, ta muốn đổi “ Air Walk “. “
“ Keng keng, đổi “ Air Walk “ thành công, tiêu hao 500 nghìn tín ngưỡng điểm.
“
“ Chà chà! Tín ngưỡng điểm quả là không dễ kiếm. Mới mấy ngày đã mất gần một
nửa số lượng mà ta tích góp được rồi. “ Hoshi bất đắc dĩ nghĩ thầm.
Bên kia, Echizen Ryoma đã rút bóng tennis từ túi phải ra, nhẹ nhàng vỗ trên
mặt đất.
Chợt, hắn ném quả bóng lên, dưới chân thì lại dùng sức bật nhảy.
Tay trái cầm vợt thật chặt, vung ra.
“ Phanh! “
Bóng tennis mang theo độ xoáy cực kỳ mạnh liệt bay về phía Hoshi.
“ Vèo! “ Quả bóng nhanh chóng rơi xuống bên cạnh chân của Hoshi.
Đột nhiên, quả bóng từ dưới đất bắn thẳng lên trên, phóng tới mặt của Hoshi.
“ Twist Serve !!! “ Tiếng kêu khiếp sợ truyền tới từ bên phía khán đài.
“ Vèo! “ Hoshi nghiêng đầu một cái, quả bóng liền bắn lên trời. Thấy vậy, hắn
lộ ra một nụ cười vui vẻ. Hai chân nhún một cái, cả thân thể như là bay lên
trên không trung.
“ Nhìn kìa, hắn đang lơ lửng trên không sao ? “
“ Không thể nào, chúng ta đang xem NBA à ? “
Âm thanh kinh hãi nổi lên khắp bốn phía.
Vợt của Hoshi vừa mới đánh vào bóng tennis, lập tức phát ra một tiếng nổ vang.
“ Xuy xuy “ “ Xuy xuy “
Quả bóng giống như xé nát không khí, tựa như tia chớp bắn về sau lưng của
Momoshiro.
Thấy vậy những người khác âm thầm khiếp sợ.
“ Dùng Smash để đánh trả Twist Serve ? “
“ Oanh! “ Sau khi chạm đất, quả bóng rất nhanh bay về phía ngoài sân.
Hai chân Echizen Ryoma bắt đầu di chuyển, chạy đến phía bóng rơi.
Hai tay của hắn nắm thật chặt cán vợt. “ Bành “ một tiếng, quả bóng bị hất bay
lên trời.
“ Lob... Định Lob bóng sao ? “
Thời khắc này, toàn bộ người tới xem tennis đường phố đều đưa ánh mắt nhìn về
phía không trung.
Bỗng nhiên, một bóng người xuất hiện giữa bầu trời.
“ Say đắm trong tuyệt kỹ của bản đại gia đi! ”
Ánh mắt của Atobe ngưng lại, tay phải cầm vợt hung hăng nện vào bóng tennis!
“ Xèo xèo “
Khói bụi bỗng xoay tròn xung quanh quả bóng.
“ Oanh! ” Bóng tennis đập vào đất, hất lên một lớp bụi mù.
“ Khốn nạn! ” Echizen Ryoma bĩu môi khó chịu nói.
“ 15 – 0 ”
Qua một lúc, Izumi mới phục hồi tinh thần lại, công bố tỉ số.
“ Thật là lợi hại. Không hổ là đội trưởng và tuyển thủ chính thức của Hyotei.
“
“ Cũng không tệ. ” Hoshi nhìn Atobe cười nói.
“ Quá khen, quá khen. “ Atobe đột nhiên khiêm tốn. Ngay lúc Hoshi đang thắc
mắc hắn có phải bị ấm đầu không thì Atobe lại chuyển giọng :
“ Đệ nhất thế giới. “
Hoshi lập tức giơ ngón giữa về phía Atobe.
“ Khốn kiếp. Dám xem thường ta. “ Momoshiro đứng ở đối diện Atobe cũng không
nhịn được cáu tiết.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv