Cặn Bã Sawanaga Taisuke.


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Mùa thu, được biết đến là mùa lãng mạn nhất trong năm với những cảnh đẹp hết
sức nên thơ và hữu tình.

Lúc này, Hoshi cũng giống như những ngày bình thường, dậy sớm chạy bộ. Ngày
hôm qua không chỉ đàm phán thành công cùng Mr. Atobe mà còn bước đầu thực hiện
kế hoạch làm thịt hai tên cặn bã kia làm tinh thần của hắn rất là thoải mái.

Bỗng, hắn nghe được tiếng nam nữ cãi nhau từ ngõ hẻm đằng trước truyền tới.

“ Otome, lần này xem như ta cầu xin ngươi! Chúng ta vốn là thanh mai trúc mã
cơ mà. Ngươi liền vì ta làm chút chuyện đi! Chỉ là đi cùng hắn một tuần mà
thôi! Sau một tuần... Sau một tuần thì tất cả mọi chuyện đều trở lại bình
thường rồi!"

“ Ngươi câm miệng! Ngươi còn biết chúng ta là thanh mai trúc mã cùng lớn lên
từ nhỏ à ?!! Ta thật sự hối hận đã quen biết ngươi! “

Phía trước Hoshi là một nam một nữ, đều mặc đồng phục của Hyotei. Không biết
chuyện gì xảy ra, chỉ thấy nữ sinh kia cho nam sinh một cái bạt tai.

Hoshi nhận ra cô gái kia, đó là Katou Otome học cùng lớp với Kotonoha. Về cái
nam sinh bị nàng cho ăn cái tát kia, không ai khác chính là thằng cặn bã
Taisuke Sawanaga.

Lúc này Katou Otome đang nổi giận đùng đùng nhìn Taisuke Sawanaga, khóe mắt
nàng còn có vài giọt nước mắt tràn mi.

Đang lúc nàng định bỏ đi thì bị Taisuke Sawanaga chặn lại.

“ Ngươi muốn làm gì ? Tránh ra!!! “

“ Ngươi muốn đi đâu ? Ngươi nói ngươi hối hận đã quen biết ta hả ? Hối hận thì
có tác dụng gì ? Bây giờ ngươi lập tức đi theo ta. Ngay cả xin nghỉ học ta
cũng xin dùm ngươi rồi. Hiện tại thiếu gia chắc đang chờ ngươi đây... Khà khà,
đừng nói ta nhẫn tâm... Không chừng sau ngày hôm nay ngươi còn phải cảm ơn ta
đây. “ Taisuke Sawanaga cười một cách tà ác, sau đó dần dần ép sát Katou
Otome.

"Ngươi không được tới đây. . . Có người không, cứu với!!! "

Bây giờ mới gần 6 giờ sáng, người qua đường vốn cũng không nhiều, mà ở nơi này
lại càng thưa thớt. Có thể nói, ngoại trừ hai người học cùng với Hoshi chạy
tới tập thể dục, thực ra quanh đây cũng chẳng có người nào vãng lai.

Ánh mắt của Katou Otome dại ra. Nàng nhìn Sawanaga Taisuke không ngừng đi tới
phía bên này thì trong lòng càng cảm thấy mờ mịt cùng cay đắng! Nàng thật sự
không nghĩ tới thanh mai trúc mã của mình thật ra là con người như vậy.

Chỉ mới 12 tuổi nhưng quả thực là một con cầm thú đội lốt người.

Trong lòng nàng bỗng hiện lên dáng vẻ của Itou Makoto.

“ Phải chi hắn có ở đây thì tốt. “ Thật tình nàng không biết Itou Makoto ở đây
cũng chẳng làm được gì. Dù sao tính cách hắn cực kì nhu nhược, lại thêm
Sawanaga Taisuke là bạn thân của hắn, không chừng Itou Makoto còn nhân cơ hội
bỏ đá xuống giếng đối với Katou Otome ấy chứ.

Đằng sau không có lối thoát, trước mặt lại là tên súc sinh Sawanaga Taisuke,
nàng có vẻ tiến thối lưỡng nan, tê tâm liệt phế gào thét kêu lên, trông cực kỳ
bất lực.

“ Đừng cố gắng vô ích, nơi này không có ai đâu... Ngươi hãy ngoan ngoãn đi
cùng ta đi... Mú hà hà hà hà!!! “ Sawanaga Taisuke thấy nàng còn giãy dụa vô
ích, không khỏi cười rộ lên một cách bỉ ổi và tà ác.

Ngay lúc Katou Otome tuyệt vọng nản chí, một giọng nói lạnh lùng vang lên
trong ngõ.

“ Ngươi thử đụng nàng một cái xem. “

Katou Otome mở mắt ra, đập vào mắt không phải là hình ảnh người mà nàng ngày
nhớ đêm mong, mà là một bóng người trông thì gầy gò nhưng lại khiến người ta
cảm giác cực kỳ đáng tin cậy.

Nhất là đôi mắt màu vàng của hắn, tỏa ra khí thế chấn nhiếp lòng người, làm
cho người ta không kìm lòng mà cung kính, sợ hãi.

“ Ngươi nghĩ mình là cái gì ? Cút ngay cho ta. Không thì bây giờ ta đánh cả
ngươi luôn. “ Tuy bị uy thế của Hoshi dọa cho suýt vãi cả ra quần, nhưng
Taisuke Sawanaga vẫn ngoài mạnh trong yếu quát lên.

“ Trả lời sai! Đáng phạt! “ Hoshi lạnh lùng chậm chạp bước tới phía hai người.

Ngay lúc Hoshi vừa đến trước mặt họ, Sawanaga Taisuke liền tung một nắm đấm
tới thẳng khuôn mặt trắng nõn cả hắn.

“ Yaaaahh! “ Katou Otome che mặt kêu lên, nàng không muốn chứng kiến cảnh
Hoshi bị đánh.

Sawanaga Taisuke thấy nắm đấm của mình sắp chạm tới mặt của Hoshi thì cực kỳ
hưng phấn, trên mặt đã toát ra nụ cười đắc ý.

Ai biết khi nắm đấm cách Hoshi chỉ còn một cm, Hoshi nghiêng đầu một cái liền
tránh thoát, sau đó cong người, đấm vào bụng của hắn.

Cú đấm này bao trùm một tầng ánh sáng bảy màu khó thể nhìn thấy bằng mắt
thường, đánh vào bụng của Sawanaga Taisuke, làm sao hắn có thể chịu được. Thân
thể hắn ngay lập tức cong như con tôm, ôm bụng nhổ ra một ngụm nước đắng.

Hoshi cũng không buông tha hắn, có cơ hội hành hạ thằng cặn bã này đương nhiên
hắn sẽ không bỏ qua. Thế là Hoshi giáng một trận “ Liên hoàn cước “ như vũ bão
xuống người Sawanaga Taisuke, tiếng kêu đau đớn vang lên liên tục, mãi đến khi
Katou Otome ngăn lại hắn mới thôi.

Sawanaga Taisuke nhìn bóng lưng của hai người với ánh mắt cực kỳ thù hận.

“ Sẽ có ngay ta để cho các ngươi phải trả giá. “

Bây giờ hai tay của hắn đang ôm hạ bộ, liên tưởng vệt máu chảy ra từ đũng quần
của Sawanaga Taisuke, ắt hẳn Hoshi đã " lỡ chân " đã vỡ một thứ gì đó.

…..................................................................

“ Sau này ngươi nhớ cẩn thận một chút, Katou bạn học. “

Trên đường, Hoshi nhắc nhở Katou Otome một câu.

“ Cảm ơn ngươi. “ Katou Otome cúi người một cái cảm ơn, sau đó do dự một chút,
cuối cùng hỏi :

“ Anou... Tại sao ngươi biết tên của ta ? Chúng ta từng quen biết nhau sao ? “

Hoshi cười nhạt một cái : “ Bạn của ta cũng học lớp C – 4, cho nên ta tình cờ
cũng hỏi thăm tình hình của lớp các ngươi. “

“ Là nữ sao ? “ Bỗng nhiên Katou Otome hỏi một câu.

“ Phải. “

“ Là bạn gái của ngươi à ? “

Hoshi do dự một chút, sau đó đáp : “ Coi như là vậy đi. “

Chẳng biết tại sao nghe Hoshi nói vậy, trong lòng của Katou Otome có chút mất
mát.

“ Ta có thể hỏi tình huống khi nãy không ? “ Hoshi hỏi.

Katou Otome thấy vậy liền nói toàn bộ sự việc cho Hoshi.

Thì ra hôm qua cha của Sawanaga Taisuke là Inou Ayumu bị Hoshi làm cho mất
việc, trùng hợp là có một người quen của hắn lại đang tuyển nhân viên. Nhưng
con của người đó ngấp nghé Katou Otome đã lâu, cho nên hắn mới nói muốn cho
Inou Ayumu có việc làm cũng được, tiền đề là mang Katou Otome đến cho hắn.

Quả là khuyển tử vô hổ phụ, hai cha con cặn bã nhà này lập tức đáp ứng ngay.
Cuối cùng sáng nay Sawanaga Taisuke lấy danh nghĩa thanh mai trúc mã hẹn Katou
Otome ra ngoài định đưa đến cho gã thiếu gia kia. Việc còn lại thì Hoshi đã
được chứng kiến.

“ Thằng này đúng là cặn bã, đáng ra ta phải đánh cho hắn thêm một trận. “
Hoshi tức giận nói, đồng thời hắn cũng biết việc hôm qua mình làm là đúng,
không có gì đáng để áy náy cả.

“ Anou... Đến bây giờ ta còn chưa biết tên của ngươi ? “ Katou Otome hỏi.

“ Đúng rồi, ta quên chưa tự giới thiệu. Tên ta là Aki Hoshi. Sắp đến giờ học
rồi, gặp lại sau nhé. “ Hoshi nhìn đồng hồ đã gần sáu rưỡi, lập tức chào tạm
biệt rồi chạy đi.

“ Aki... Hoshi. “ Katou Otome lẩm bẩm cái tên này, ánh mắt thì vẫn dõi theo
bóng lưng của Hoshi.

Otome không biết rằng, bất tri bất giác hình bóng của Itou Makoto trong lòng
nàng bỗng nhạt đi một phần.

…..................................................................

Hyotei Academy.

Trải qua một ngày huấn luyện, mọi người bắt đầu lục tục rời đi.

Sau khi áy náy từ chối Kotonoha cùng đi ăn chung, Hoshi cùng Atobe và Kabaji
đi tới căng tin của trường.

“ Oa! Atobe kìa! Người bên cạnh là ai vậy, đẹp trai quá!!! “ Ba người cùng
nhau đi tới tạo thành sự ảnh hưởng không nhỏ, không khí của cả phòng ăn lập
tức trở nên nóng bỏng.

“ Ngươi không biết à, người đó là Aki Hoshi, vừa mới nhập học thì đã trở thành
tuyển thủ chính thức của câu lạc bộ tennis đấy. “

“ Nghe đồn cậu ta một mình đấu hơn 200 người. “

“ Thật sao ? “

“ Yaaaah!!! Hoshi – sama nhìn sang đây kìa. Ta không chịu nổi nữa... “ Người
nữ sinh này trực tiếp ngất đi, trên mặt còn nở nụ cười mãn nguyện.

Cuối cùng ba người đi tới một cái bàn ăn trong góc, học sinh xung quanh tuy
rất muốn tới làm quen nhưng lại e ngại danh tiếng của Atobe, chỉ có thể đứng
xa mà nhìn.

“ Kabaji, đi gọi thức ăn đi. “ Atobe nói.

“ Vâng. “ Kabaji đáp lại sau đó liền đi gọi đồ ăn rồi. Trên bàn cũng chỉ còn
lại Hoshi và Atobe.

Không biết Atobe lấy từ đâu ra một chén rượu đỏ, lắc lắc.

“ Ngươi lấy thông tin này ở đâu ? “ Atobe hỏi.

Trên bàn ăn còn một số tài liệu, chỉ thấy trên đó giới thiệu về một người.

Tachibana Kippei, được gọi là Kyushu song hùng. Bởi vì khi còn ở Kyushu làm
mắt của bạn thân là Chitose Senri bị thương cho nên trong lòng áy náy, cộng
thêm công việc của cha mẹ cho nên đã đến Tokyo, chuyển tới học ở Fudomine, bây
giờ là bộ trưởng câu lạc bộ tennis của Fudomine.

“ Ngươi hỏi là Tachibana Kippei ? “ Hoshi cười : “ Việc liên quan tới
Tachibana Kippei, chỉ cần hơi điều tra là được. Chỉ là ta lo, Hyotei hơi bị
quá tự tin. “

“ Thật ra thì cũng chẳng phải chuyện gì to tát. Chỉ có điều năm nay đội viên
của Fudomine cũng có rất nhiều hạt giống tốt. Ta cảm thấy nếu như không phải
thành viên chính thức, khi chạm trán bọn họ sẽ thua rất khó coi. “

Atobe trầm ngâm, sau đó gật đầu một cái : “ May mà có ngươi nhắc nhở, nếu
không có thể Hyotei sẽ như thế thật. Ta cùng huấn luyện viên đúng là đang định
nhân cơ hội này tăng thêm kinh nghiệm cho các thành viên khác đây. “

Atobe cảm thấy Hoshi không cần thiết nói dối hắn. Về địa vị, Hoshi có thể ngồi
ngang hàng với cha hắn. Về tài năng, Atobe cũng cảm giác được bây giờ Hoshi
chỉ thua kém mình chút xíu thôi, nếu mình không cố gắng không sớm thì muộn
cũng sẽ bị vượt qua.

“ Tự tin là tốt, nhưng quá từ tin sẽ là tự kiêu. “ Hoshi nói.

Nghe vậy, Atobe nhấp một ngụm rượu sau đó tò mò nhìn Hoshi.

“ Giải giành cho khu vực Tokyo tháng sau mới bắt đầu, bây giờ ngươi vội những
việc này làm gì ? “ Hắn cảm thấy nhất định trong này có ẩn tình, bởi Hoshi
hoàn toàn có thể đợi đến khi chạm trán Fudomine mới bàn bạc chuyện này cùng
với hắn.

“ Ừ thì, thật ra bên Hàn Quốc có chút việc. Nửa tháng sau ta sẽ đi... Ta cũng
không muốn khi trở về liền thấy đội Hyotei bị loại khỏi giải Kanto. “ Hoshi
nói.

“ Ra vậy. “

Lúc này Kabaji đã gọi đồ ăn xong. Cả ba người bắt đầu im lặng dùng bữa.

Lúc ba người chuẩn bị trở về lớp, bỗng Hoshi gọi lại Atobe.

“ Này, Atobe. Ta nhờ ngươi một việc. “

“ Rồi rồi, có phải nhờ ta coi chừng Kotonoha Katsura dùm ngươi không. “ Atobe
phẩy phẩy tay, biểu lộ trên mặt như là hắn đã dự liệu từ trước.

“ Ặc... Sao ngươi biết ? “ Hoshi sững sờ hỏi.

“ Việc ngươi vì nàng mà quát thẳng vào mặt Itou Makoto cả trường đã đồn ầm lên
rồi, ta muốn không biết cũng khó. “

“ Thế à. “ Hoshi ngây ngô cười, hắn cảm thấy mình hỏi hơi bị thừa.

“ Mà này, thằng Itou Makoto kia, có cần ta xử lí không ? “ Đừng nhìn bề ngoài
Atobe thế này, thực ra hắn cũng quen biết nhiều nhóm Yakuza.

“ Không cần, riêng thằng này, ta sẽ để nó hối hận vì đã sinh ra. “ Hoshi nở
một nụ cười cực kì kinh khủng, sợ đến mức Atobe chuồn luôn.

“ Itou Makoto, Taisuke Sawanaga, bọn mày cứ đợi đấy. “

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Từ Prince Of Tennis Bắt Đầu - Chương #13