Hợp Tác Cùng Tập Đoàn Atobe


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Sáng hôm sau, Hoshi thức dậy liền chào tạm biệt Aoi và Yumiko, đến trường tìm
Atobe.

“ Sao ? Ngươi nói muốn gặp cha bản đại gia ? “ Atobe dùng vẻ mặt khó tin nhìn
Hoshi. Dù sao cha của hắn là doanh nhân nổi tiếng, là người đứng đầu của tập
đoàn Atobe khổng lồ, không phải là kẻ nào muốn gặp là có thể gặp mặt được.

“ Không sai! Ta muốn gặp Mr. Atobe. Ta nghĩ ông ấy sẽ hứng thú với việc hợp
tác cùng ta. “ Hoshi tự tin nói.

“ Hợp tác ? Ngươi nghĩ cha ta có gì phải hợp tác cùng ngươi sao ? “ Atobe khó
hiểu nhìn Hoshi. Dưới cái nhìn của hắn, dù Hoshi là một tuyển thủ tốt, nhưng
cũng chỉ là một học sinh bình thường như những học sinh khác, mà một học sinh
bình thường thì có gì đáng để cha hắn coi trọng đây.

“ Nghe qua tập đoàn Amiko chưa ? “ Hoshi bỗng hỏi một câu làm Atobe không rõ
đầu đuôi, nhưng hắn vẫn đáp lại :

“ Đương nhiên nghe qua. Vài năm trước công ty này còn không có tiếng tăm gì,
nhưng chỉ trong 2 năm gần đây đã có những bước phát triển kinh khủng, nhảy vọt
vào top 50 công ty lớn nhất toàn quốc... “

Nói đến đây, Atobe bỗng trợn to mắt nhìn Hoshi.

“ Ngươi chính là... “

“ Đúng vậy. Ta chính là... “ Hoshi còn chưa kịp nói thì Atobe đã chen lời hắn.

“ Chẳng lẽ ngươi chính là thiếu gia của tập đoàn Amiko. “ Atobe khiếp sợ nói.
Hắn không ngờ Hoshi không chỉ trên khoản tennis không kém hắn, mà ngay cả gia
thế cũng có thể so với hắn.

Tập đoàn Atobe xếp hạng thứ 34, tập đoàn Amiko xếp hạng thứ 39, cả hai tập
đoàn thật ra cũng sàn sàn lẫn nhau.

“ Ầm!!! “ Hoshi đột nhiên ngã cái rầm.

Xoa xoa mồ hôi trên trán, Hoshi không khỏi cảm thấy trí tưởng tượng của Atobe
có chút bay cao bay xa.

Thật ra hắn muốn nói hắn chính là người đứng đầu của tập đoàn Amiko, nhưng
Atobe lại hiểu lầm hắn là thiếu gia của tập đoàn. Dù chỉ có mấy chữ khác nhau,
nhưng thân phận lại khác biệt rõ ràng.

“ Thôi được rồi, hiểu lầm thì hiểu lầm đi. Dù sao ta đến bàn việc làm ăn với
cha ngươi mà không phải ngươi. “ Hoshi trong lòng khẽ nói, nhưng ngoài mặt thì
hắn làm bộ không việc gì :

“ Cứ coi như thế đi. “

Thân phận của Hoshi đột nhiên chuyển biến làm Atobe cũng phải đối xử cẩn thận,
bởi bây giờ không còn là việc trường học, không còn là việc trên sân bóng, mà
là công việc trên thương trường.

Hắn Atobe Keigo dù là cậu chủ của tập đoàn Atobe, nhưng xưa nay vẫn chưa từng
được tham gia vào việc làm ăn của cha mình. Ngược lại, Hoshi mới là học sinh
trung học năm thứ 1 mà đã có đảm lượng bàn việc hợp tác cùng các công ty lớn
khác, điều này làm cho Atobe cảm giác mình có phần không bằng đối phương.

“ Ngươi chờ chút! “ Atobe nói. Sau đó hắn mở ra điện thoại, bấm một dãy số.

Năm phút sau.

“ Chúng ta đi Starbucks Coffee. “ Atobe bảo. Sau đó cả hai không màng bây giờ
là giờ học, cứ thế đi ra khỏi trường. Mà cũng không ai dám ngăn cản bọn hắn,
một người phía sau là tập đoàn Amiko, một người phía sau là Atobe, nhân viên
trong trường đối với bọn họ cũng đều dùng thái độ nhắm một mắt mở một mắt.

Hai người rất nhanh liền đi tới Starbucks Coffee.

“ Chào mừng quý khách. “ Chất lượng phục vụ ở đây rất tốt, không hổ là quán cà
phê số 1 Tokyo. Hoshi và Atobe vừa mới bước vào tiệm đã có một phục vụ nữ tới
đón tiếp.

“ Hẹn trước. Bàn số 69. “ Atobe nói.

“ Mời đi bên này. “

Đi đến bàn số 69, Hoshi đã thấy có người ngồi sẵn ở đó. Đó là một người đàn
ông khoảng bốn, năm mươi tuổi. Hắn có khuôn mặt khá giống Atobe, trên mặt đeo
một gọng kính vàng, người mặc một bộ vest rất lịch sự, vừa nhìn là biết đây là
một doanh nhân thành đạt.

“ Cha! “ Atobe cung kính kêu.

“ Chào ngài, Mr. Atobe. “

“ Ngồi. “ Mr. Atobe đưa tay ra hiệu hai người ngồi xuống.

Đợi bọn họ ngồi xuống, Mr. Atobe mới nhấp một ngụm cà phê, nhìn Hoshi từ tốn
hỏi :

“ Nghe Keigo nói ngươi tìm ta ? “

“ Đúng vậy. Ta đại diện cho tập đoàn Amiko, muốn hợp tác với ngài. “ Hoshi
đáp.

“ Ồ. “ Mr. Atobe khẽ ồ lên, sau đó hứng thú nhìn Hoshi :

“ Tại sao ta muốn cùng ngươi hợp tác ? Chỉ bằng ngươi là thiếu gia của tập
đoàn Amiko sao ? Nếu thế thì tập đoàn Amiko các ngươi không khỏi xem nhẹ tập
đoàn Atobe quá rồi. “

“ Không không không... Đương nhiên là không rồi, ta là đến cùng với lòng thành
ý. “ Hoshi tự tin cười, sau đó hắn bỗng nhiên nghiêm túc :

“ Ta là Aki Hoshi, chủ tịch của tập đoàn Amiko, hân hạnh được hợp tác cùng
ngài, Mr. Atobe. “

“ Cái gì ?!! “ Bây giờ đến phiên Mr. Atobe kinh ngạc. Hắn vừa mới nghe thấy
cái gì ? Chủ tịch ư ?

“ Chủ... Chủ tịch... “ Atobe Keigo ngồi một bên trợn mắt há hốc mồm sửng sốt.
Không phải mới nói là thiếu gia sao ? Sao bây giờ lại là chủ tịch rồi.

Quả thật là lời giới thiệu của Hoshi không kém một quả bom nặng ký, quăng vào
lòng cha con Atobe làm hai người sửng sốt.

“ Không thể nào... Ngươi mới lớn bao nhiêu ? Ngay cả Atobe còn lớn hơn ngươi
chứ ? Sao ngươi có thể là chủ tích tập đoàn Amiko được. “ Mr.Atobe trực tiếp
bác bỏ. Dưới cái nhìn của hắn, Hoshi mới 12 tuổi, nói là thiếu gia còn nghe
được, còn chủ tịch thì... khó mà tin nổi.

Hoshi hẳn là đã sớm ngờ trước phản ứng của hai người. Hắn lấy di động của mình
ra rồi gọi một số điện thoại.

“ Aoi tỷ tỷ. “ Hoshi chào một tiếng.

“ Hoshi thân yêu, có việc gì không ? “ Aoi ở đầu máy bên kia hỏi. Nàng vừa mới
tới công ty thì nhận được điện thoại của Hoshi, điều này làm Aoi rất tò mò.

“ Chuyện là như vậy... “ Hoshi đem chuyện gặp Mr. Atobe kể cho Aoi.

Aoi nghe xong trầm mặc một vài giây, sau đó nói với Hoshi : “ Ngươi đưa máy
cho Mr. Atobe. “

Hoshi đưa máy cho Mr. Atobe, ngươi sau nghi ngờ cầm lấy, đặt lên tai nghe :

“ Xin hỏi, ngươi là... “

“ Chào Mr. Atobe. Hẳn ngài còn nhớ ta chứ ? Ta là Aoi Hanamura, CEO của tập
đoàn Amiko. “ Giọng nói của Aoi truyền đến từ trong điện thoại.

Mr. Atobe nghe xong liền tin Hoshi một nửa. Hắn đã từng gặp mặt Aoi một lần,
giọng nói của nàng hắn đương nhiên còn nhớ.

“ Đương nhiên rồi. “ Thương trường băng nữ vương “ ta làm sao có thể quên
được. “ Mr. Atobe cười nói. Sau đó hắn lại hỏi :

“ Vậy, liên quan đến thân phận của Aki Hoshi... “

“ Hắn là chủ tịch của tập đoàn chúng ta. “ Aoi trực tiếp nói luôn.

“ Ta hiểu rồi. “ Lần này Mr. Atobe đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lí, cho nên hắn
cũng không bất ngờ như lúc nãy. Làm người cầm quyền của một tập đoàn lớn, ai
không phải là lão hồ ly, đừng hòng chỉ bằng một việc mà để họ có thể kinh ngạc
đến hai lần.

Hắn trả lại điện thoại cho Hoshi.

“ Được rồi, cảm ơn Aoi tỷ tỷ. “

“ Đừng nói thế, đây vốn là việc ta phải làm mà, ông chủ nhỏ. “ Aoi cười nói. “
Nếu không có việc khác thì ta đi làm việc ? “

“ Được, không quấy rầy ngươi nữa. Tạm biệt Aoi tỷ tỷ. “

Hoshi cúp máy xong, bầu không khí bỗng trở nên trầm thấp, không ai mở miệng
trước.

Đợi năm phút sau, Mr. Atobe hít một hơi thật sâu, chăm chú nhìn Hoshi hỏi :

“ Có thể giới thiệu về hạng mục ngươi định hợp tác cùng tập đoàn Atobe sao ? “
Lúc này Mr. Atobe đã coi Hoshi trở thành người ngang hàng với mình, cho nên
giọng điệu cũng khá là cẩn thận. Thương trường cũng là chiến trường. Trên
thương trường ngươi lừa ta gạt, mấy chục năm nay hắn gặp nhiều rồi. Tuy Hoshi
chỉ mới mười hai tuổi, nhưng ở tuổi này có thể người không biết, quỷ không hay
trở thành chủ tịch tập đoàn Amiko lừng danh, ai biết có phải là tiểu hồ ly hay
không.

“ Mr. Atobe không cần cẩn thận như vậy. Ta đã nói lần nay ta mang theo thành ý
đến. “ Hoshi không để ý nói, mà quả thực hôm nay hắn cũng mang theo thành ý
đến.

Chỉ thấy Hoshi đưa tay ra sau lưng một cái. Bỗng nhiên, giống như ma thuật
vậy, một tập tài liệu xuất hiện trên tay hắn, mặt ngoài ghi mấy chữ tiếng anh
: “ Facebook “.

Sau đó Hoshi đưa tập tài liệu đó cho Mr. Atobe.

Hai cha con Mr. Atobe không kịp sửng sốt trước màn ảo thuật của Hoshi nữa, bởi
bọn họ đã bị bản kế hoạch trước mắt hấp dẫn rồi.

Mười lăm phút sau.

“ Phù. “ Mr. Atobe thở một hơi thật dài, nhìn thật sâu Hoshi :

“ Như vậy, chúng ta phải làm gì ? Lợi nhuận chia như thế nào ? “ Hắn hỏi rất
trực tiếp.

“ Ngài chỉ cần đáp ứng một phần ba số vốn đầu tư... “ Hắn chưa nói hết thì
thấy Mr. Atobe nhướng mày.

“ Ngươi biết mình đang nói gì không, một phần ba số vốn đầu tư chính là 50
triệu USD, cũng là gần 6 tỷ yên đấy. Ngươi hẳn là biết đây không phải là một
số tiền nhỏ. “

“ Ngài đừng vội, ta đã nói là mang theo thành ý mà. “ Hoshi cũng không lo lắng
việc đàm phát thất bại. Một lần nữa, hắn như một nhà ảo thuật gia đại tài, từ
hệ thống không gian lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Mr. Atobe.

“ 20% cổ phần... Ngươi chắc chắn chứ ? “ Mr. Atobe cau mày hỏi. Nếu như dự án
này thành công, hắn có thể kiếm trở lại gấp mấy lần số vốn bỏ ra.

“ Lời đã nói ra há có thể nuốt lại. Nếu ngài đáp ứng thì bây giờ chúng ta kí
hợp đồng. “ Hoshi cười.

“ Được. “ Mr. Atobe cũng là người làm ăn nhanh gọn, đã quyết định việc gì thì
thực hiện ngay.

Sau khi kí tên xong, Hoshi cùng Mr. Atobe bắt tay.

“ Chúc sự hợp tác của chúng ta thành công. “

“ Nhân sự hợp tác của chúng ta, có thể nhờ ngài một việc không ? “ Hoshi nói.

“ Việc gì cứ nói. Nếu đối tác đã nhờ vả há có thể không đáp ứng. “ Mr. Atobe
cũng không hỏi mà trực tiếp đáp ứng.

“ Chuyện là như thế này... Trong quý công ty có hai người là Tomaru Sawagoe và
Inou Ayumu... “

“ Bọn họ đắc tội ngươi ? “ Mr. Atobe hỏi.

Thấy Hoshi cười nhìn mình, Mr. Atobe lập tức hiểu ý, sau đó gọi một cú điện
thoại.

“ Điều tra cho ta thông tin của Tomaru Sawagoe và Inou Ayumu... Mặt khác, sa
thải bọn họ đi. “

“ Như thế này ngươi có hài lòng không ? “ Mr. Atobe hỏi.

Hoshi cũng không trả lời vấn đề này : “ Chúc sự hợp tác của chúng ta bền vững
lâu dài. “

“ Nếu không còn chuyện gì, ta đi trước. Đi thôi Keigo. “

Atobe đứng một bên đã sớm lạnh cả người, hóa ra Hoshi là vì muốn đối phó với
người trong công ty của họ mới lựa chọn hợp tác với cha mình.

Để đối phó với người khác, thậm chí chịu nhường ra 20% cổ phần của Facebook,
đảm lượng này, khả năng này, cả thế giới chắc cũng chỉ có Hoshi.

Đợi hai người bọn họ đi khỏi, Hoshi mới móc ra điện thoại, ấn một dãy số thuộc
về nước Mỹ.

“ Mark, đối tác đã có rồi, bắt đầu kế hoạch đi. “

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv


Từ Prince Of Tennis Bắt Đầu - Chương #12